Huyền Thoại Liên Minh Tu Chân Giới - Chương 4
Chương 4: Cướp Trùng Kinh Thảo
Trong lúc Trịnh Anh Tuấn còn đang mải mê suy nghĩ về những chuyện đã xảy ra thì Yasuo bước vào trong động phủ, trên tay cầm theo một con lợn rừng khá lớn, với con lợn rừng này thì một mình Trịnh Anh Tuấn đủ ăn trong vòng một tuần rồi.
Để con lợn rừng xuống Yasuo nói với Trịnh Anh Tuấn:
– Đêm nay ta sẽ đi lấy Trùng Kinh Thảo về giúp ngươi cải tạo kinh mạch.
Trịnh Anh Tuấn nhìn Yasuo ánh mắt tràn ngập sự cảm kích nói:
– Cám ơn ngươi Yasuo! Từ sau khi cha mẹ ta mất thì ngươi là người đầu tiên đối xử với ta tốt như vậy!
Yasuo nhìn Trịnh Anh Tuấn bất ngờ, bây giờ hắn mới biết cha mẹ Trịnh Anh Tuấn đã không còn, bất quá hoàn cảnh hai người bọn họ không khác nhau là mấy, hai người bọn họ đều là người cô độc trên thế gian.
Nghĩ đến đây Yasuo liền đáp lại:
– Ta cũng giống như ngươi thôi, người thân của ta đều đã chết. Ngươi ở lại tự chăm sóc bản thân, đừng chết trước khi ta quay trở lại.
Dứt lời Yasuo bước ra khỏi động phủ. Trịnh Anh Tuấn nhìn theo bóng lưng Yasuo âm thầm ghi nhớ mối ân tình này, Yasuo đã từng cứu mạng hắn, bây giờ còn vì hắn mà đi lấy thảo dược về giúp hắn trị thương. Hiện tại Trịnh Anh Tuấn chưa có năng lực báo đáp, hắn chỉ có thể âm thầm cảm kích trong lòng chờ sau này báo đáp nhất định sẽ báo đáp.
Thân ảnh Yasuo lướt đi trong đêm với tốc độ chóng mặt, mất khoảng hai canh giờ Yasuo đã đứng học viện nơi trước đây hắn từng theo học. Yasuo thất thần nhớ lại thời gian trưởng lão học viện dạy hắn tu luyện, dạy hắn sử dụng kiếm pháp, giờ đây cảnh còn nhưng người đã mất.
Hít sâu một hơi lấy lại sự bình tĩnh, Yasuo quan sát một hồi không thấy có gì khác thường thì nhẹ nhàng tiến vào học viện, chỉ một thoáng sau hắn đã đứng trong khu vườn thảo dược của trưởng lão, dắt cây sáo trúc vào đai lưng, Yasuo lập tức cất bước về góc phía đông của khu vườn, nơi này có một gốc thảo dược màu vàng tỏa ra nhưng hương thơm đặc biệt, tuy rằng nó chỉ cao cỡ một gang tay nhưng nó chiếm hết đất đai trong vòng hai trượng, đủ để thấy gốc thảo dược này quan trọng đến như thế nào.
Nháy mắt một cái Yasuo đã đến bên Trùng Kinh Thảo. Tay trái hắn đưa lên bắn ra một luồng ánh sáng mờ ảo, ngay sau đó Trùng Kinh Thảo đã nằm gọn trong tay Yasuo.
Chính vào thời điểm Yasuo đào gốc Trùng Kinh Thảo lên thì xung quanh vườn thảo dược ngay lập tức được bao trùm một lớp kết giới. Yasuo thầm hô lên một tiếng:
– Không ngờ lại có một cái trận pháp ở đây, phải mau chóng rời đi trước khi bị bao vây.
Thu lại gốc Trùng Kinh Thảo, Yasuo rút cây sáo trúc dắt bên hông ra cầm trên tay thay cho kiếm chém mạnh một cái về phía trận pháp giam cầm, một luồng kiếm khí mang theo kình phong rợn người đập vào trận pháp, từng tiếng động *Rầm rầm* vang lên, trận pháp lóe lên một cái chỉ một vài vết nứt nhỏ xuất hiện.
Một chiêu mạnh mẽ của Yasuo vậy mà không thể phá vỡ trận pháp này. Yasuo thầm hô lên:
– Hỏng rồi.
"Bão Kiếm"
Một lần nữa Yasuo lại vung cây sáo trúc lên, lần này không chỉ là một luồng kiếm khí nữa mà là một cơn lốc xoáy mang theo rất nhiều luồng kiếm khí, một chiêu này khí thế mạnh mẽ hơn rất nhiều một kiếm trước đó, trận pháp không thể chịu nổi ngay lập tức vỡ tan. Yasuo ngay lập tức vận dụng thân pháp nhanh nhẹn muốn thoát ra khỏi đây, cánh cổng học viện đã xuất hiện ngay trước mắt, chỉ cần vọt qua đó là có thể thoát thân an toàn.
Nhưng đời thì không bao giờ như là mơ, trước mặt Yasuo nhanh chóng xuất hiện rất nhiều người chặn ngay trước cổng, muốn thoát ra chắc chắn không phải là điều dễ dàng.
Những tu sĩ của học viện hô lên:
– Kẻ nào lớn mật ban đêm dám đột nhập học viện mau giơ tay chịu trói.
Yasuo lúc này cũng phải dừng lại đứng trước mặt bọn họ. Từng tiếng rì rào bàn tán vang lên.
– Là Yasuo!
– Đúng là Yasuo rồi.
– Tại sao hắn lại đột nhập vào học viện?
– Hắn có mục đích gì?
Một người áo bào vàng trong số tu sĩ của học viện bước lên nói lớn:
– Yasuo người đột nhập vào học viện có mục đích gì?
Yasuo ngay lập tức trả lời:
– Ta có mục đích gì chưa đến lượt các người phải biết, mau tránh ra đừng bắt ta phải ra tay.
Tu sĩ áo vàng hừ lạnh một cáo đáp trả:
– Yasuo người còn nghĩ mình là ánh sao sáng của học viện sao, hôm nay ta sẽ thanh lý môn hộ, chém cái đầu của tên phản bội của ngươi xuống.
Vừa dứt lời tu sĩ áo vàng rút kiếm ra hướng về phía Yasuo đâm tới, Yasuo vung cây sáo trúc lên, một luồng kiếm khí gạt thanh kiếm của tu sĩ áo vàng lệch ra khỏi quỹ đạo, ngay sau đó Yasuo đã lướt đến bên cạnh tu sĩ áo vàng này, cây sáo trúc đâm vào mũi kiếm. Mặc dù chỉ là một cây sáo trúc nhưng khi đâm vào thanh kiếm của tu sĩ áo vàng lại không hề để lại một vết xước nào. Một luồng kình phong xuất phát từ nơi tiếp xúc của thanh kiếm và cây sáo trúc mạnh mẽ phát ra đẩy Yasuo lùi lại hai bước, trong khi đó tu sĩ áo vàng lùi lại hơn chục bước mới có thể ổn định cơ thể.
Một đứa trẻ con nhìn vào cũng có thể thấy bên nào đang chiếm thế thượng phong. Tu sĩ áo vàng biết tình hình không ổn ngay lập tức hô lên:
– Tất cả cùng lên bắt tên phản đồ này lại. Lấy đầu hắn xuống để trả lại công đạo cho trưởng lão.
– LÊNNN
Đồng loạt tất cả tu sĩ của học viện cùng nhau vây quanh Yasuo, hắn chỉ hơi nhíu mày một cái rồi cầm chặt cây sáo trúc trong tay.
"Quét Kiếm"
Yasuo lập tức thi triển thân pháp lướt đến bên cạnh những tu sĩ của học viện, mỗi lần lướt đến bên một người hắn lại vung cây sáo trúc trong tay va vào người những tu sĩ này. Cứ mỗi một lần như thế lại có một tu sĩ ngã xuống, nhưng tuyệt nhiên không một người nào trong số họ mất mạng, chỉ là không thể tiếp tục chiến đấu.
Sau hơn chục nhịp thở đã có mười lăm người ngã xuống, liên tục thi triển thân pháp cũng khiến Yasuo cảm thấy tiêu hao một lượng lớn sức lực.
Hắn lùi ra xa để lấy lại bình tĩnh, nhưng những tu sĩ này lại không để Yasuo có cơ hội hồi sức, Yasuo cứ lùi lại bước nào là họ lại theo sát Yasuo bước đó những vẫn không thể theo kịp Yasuo, 6 người tu sĩ vẫn có thể tiếp tục chiến đấu cầm chặt thanh kiếm trong tay đưa lên chém vào khoảng không trước mặt, 6 luồng kiếm khí bay về phía Yasuo với tốc độ rất cao.
"Tường Gió"
Yasuo quét ngang cây sáo trúc trước mặt, một lớp tường gió được hình thành ngay phía trước Yasuo, tuy nhiên lực đạo của sáu luồng kiếm khí cùng lúc khiến cho lớp tường gió không thể chịu được lâu lập tức vỡ tan, Yasuo chém mạnh cây sáo trúc trong tay vào những luồng kiếm khí này.
Đáng tiếc sức một người sao đánh lại sáu người, một luồng kiếm khí chưa kịp bị Yasuo đánh tan đã đâm vào ngực hắn để lại một lỗ máu.
Yasuo nghiến chặt răng, nếu nghe kỹ thì có thể nghe thấy tiếng âm thanh ken két phát ra từ trong miệng của Yasuo, nhưng những âm thanh này không có một ai để ý đến. Khuôn mặt hắn tràn ngập sự tức giận
Yasuo đưa cây sáo trúc lên chỉ về phía sáu người đối diện miệng thầm hô
" Bão Kiếm Cường Hóa – Bão Thép"
Vừa dứt lời một cơn lốc xoáy khổng lồ mang theo hàng trăm luồng kiếm khí lao về hướng sáu người tu sĩ còn đang kinh ngạc phía trước, ngay lập tức bọn họ lấy lại sự tỉnh táo đưa kiếm lên tạo ra một lớp linh lực bảo vệ bản thân. Cơn bão kiếm vừa chạm vào lớp bảo vệ của bọn họ đã ngay lập tức làm vỡ nát những lớp khiên linh lực, cả sáu người đều bị hất văng ra đằng sau một cách hung hăng, không để cho bọn họ lấy lại tinh thần Yasuo ngay lập tức thi triển thân pháp " Quét Kiếm" tiếp cận bọn họ đồng thời miệng hắn hô lên một cách lạnh lùng.
"Trăn Trối"
Ngay sau đó Yasuo chém ra ba luồng kiếm khí khổng lồ, sáu thâm ảnh còn chưa kịp tiếp đất đã hộc máu ngày trên không trực tiếp rơi vào hôn mê.
May mắn cho bọn họ trong tay Yasuo là một cây sáo, nếu trong tay Yasuo là một thanh kiếm, có thể chắc chắn rằng bây giờ cơ thể bọn họ đã bị chém thành hàng chục mảnh rồi.
Yasuo khụy xuống cây sáo trúc chống mạnh xuống mặt đất đỡ lấy thân thể của hắn, miệng hắn hộc ra một ngụm máu tươi, trên ngực hắn vết thương vẫn còn hở miệng, đã vậy hắn còn cử động mạnh khiến vết thương trên ngực càng lớn hơn, đưa tay lên điểm vào vết thương một cái để cầm máu, Yasuo đứng dậy hướng về phía cổng học viện rời đi.
Lúc này những tia nắng mặt trời đầu tiên đã bắt đầu chiếu xuống, bình minh trên vùng đất Ionia quả nhiên rất đẹp, khác xa so với nơi khác. Những tia nắng ấm ấp đầu tiên bắt đầu chiếu lên khuôn mặt nhợt nhạt của Yasuo.
Ngay khi chỉ còn cách động phủ khoảng 20 dặm, bên tai Yasuo vang lên một tiếng cười lớn cùng với một giọng nói tràn ngập sự ngạo nghễ.
– Hahaha, sư huynh à, lâu rồi chúng ta chưa gặp nhau. Đệ rất nhớ huynh.
Yasuo nhíu chặt mày một cái, quay lại nhìn phía đằng sau, đập vào mắt hắn là khuôn mặt tưởng như sắp tan biến khỏi trí nhớ của hắn.
Đúng vậy đây là người sư đệ của hắn. Năm đó trưởng lão học viện nhận ba người đệ tử bao gồm: Yone người anh ruột đã chết dưới chính đôi tay của Yasuo để lại trong lòng hắn sự ân hận tột cùng, người thứ hai chính là Yasuo, và người cuối cùng chính là Vương Hạch Sách, người sư đệ đang đứng trước mắt hắn ngay lúc này.
Năm xưa lúc Yasuo phát hiện ra sư phụ đã chết, chính Vương Hạch Sách là một trong những người một mực cho rằng Yasuo là người giết trưởng lão học viện, cho đến khi Yasuo đánh bại anh trai mình mới biết rằng, trưởng lão bị giết bởi một kiếm sĩ hệ phong, mà cả học viện chỉ có một mình Yasuo là mang linh căn phong hệ. Chính vậy lúc vụ án còn chưa điều tra rõ ràng Vương Hạch Sách đã một mực cho rằng Yasuo chính là người đã ám sát trưởng lão. Khiến Yasuo bị tất cả bạn bè quay lưng, khiến chính tay Yasuo phải ra tay giết người thân duy nhất của mình.