Huyền Thoại Liên Minh Tu Chân Giới - Chương 36
Chương 36: Diana.
Trịnh Anh Tuấn cùng Yasuo đang cùng nhau đi sâu vào trong truyền thừa thượng cổ thì Yasuo lên tiếng:
– Có rất nhiều người đang tiến về phía này! Ta ẩn đi trước ngươi nhớ cẩn thận!
Dứt lời Phách Anh Yasuo hoá thành một luồng bạch sắc từ từ quay trở lại túi trữ vật trong người Trịnh Anh Tuấn.
Ngay sau đó hàng chục thân ảnh lướt qua vị trí Trịnh Anh Tuấn tiến sâu vào trong hang động. Trịnh Anh Tuấn cũng nhanh chóng đi theo bọn họ, có lẽ phía trước có gì đó bí ẩn nên mới thu hút nhiều người cùng nhau tiến vào đến vậy.
Không lâu sau bọn họ dừng lại trước ba lối đi nhỏ, lúc này Tấn Sinh đang chặn trước một lối đi phía bên phải khiến cho mọi người không dám bước qua đó. Có thể nói ở đây tu vi của Tấn Sinh thuộc hàng nhất đẳng, gia tộc sau lưng của hắn cũng thuộc hàng lục cấp nên không ai dám tiến lên đắc tội.
Nhưng điều đó không có nghĩa là ai cũng sợ hắn, một người con gái chậm rãi tiến lên. Người này chính là Trương Liễu Nhi trước đó từng lên tiếng ngăn cản Tấn Sinh chuẩn bị đánh một trận cùng Trịnh Anh Tuấn.
Thấy được thân ảnh này Tấn Sinh ngay lập tức thu lại bộ mặt cao cao tại thượng rồi hớn hở nói:
– Nếu Trương Liễu Nhi tiểu thư có hứng thú với mật đạo này thì ta nhường cho nàng đi trước vậy!
Trương Liễu Nhi khẽ lắc đầu một cái rồi chọn mật đạo phía ngoài cùng bên trái bước vào, vậy mà tuyệt nhiên không có một ai dám đi theo. Mật đạo phía bên phải đã bị Tấn Sinh chiếm giữ, mật đạo bên trái lại bị Trương Liễu Nhi vào trước, những người còn lại chỉ còn cách lấy lối đi ở giữa mà bước vào.
Trịnh Anh Tuấn cũng chậm rãi tiến lại gần ba thông đạo phân vân xem nên chọn lối nào, Trịnh Anh Tuấn còn chưa đưa ra quyết định thì trong đầu vang lên giọng nói của Yasuo:
– Đi vào lối ở bên trái! Ta cảm thấy trong đó có chút khí tức bí ẩn!
Ngay khi nhận được truyền âm của Yasuo, Trịnh Anh Tuấn cũng cảm thấy mối liên hệ bí ẩn trong lòng lại dâng lên. Không cần suy nghĩ thêm Trịnh Anh Tuấn cũng bước vào lối đi bên trái mà Trương Liễu Nhi đã chọn trước.
Thân ảnh lão ăn mày lại chậm rãi đi tới, vẫn là cái bộ quần áo rách rưới đó nhưng sự hèn mọn lão ta biểu hiện ra khi gặp Trịnh Anh Tuấn đã biến mất mà thay vào đó là sự nghiêm túc, ánh mắt ông ta sáng lạng tràn ngập phong thái của một cường giả. Lão ăn mày nhìn về phía lối đi bên trái suy nghĩ gì đó, một lúc sau ông ta lắc đầu chọn lối đi bên phải nơi mà Tấn Sinh đã chọn trước đó.
Trịnh Anh Tuấn sau khi bước vào thông đạo phía bên trái thì hết sức thận trọng, ánh mắt hắn liên tục quét tứ phía xem có điều gì bất thường hay không. Ai mà biết được Trương Liễu Nhi có đặt lại cái bẫy nào hay không. Lòng người chính là một trong những thứ khó nắm bắt nhất thế gian, vì vậy Trịnh Anh Tuấn tỏ ra hết sức cẩn thận.
Đi thêm được một lúc Trịnh Anh Tuấn thấy phía trước có một người đang đứng bất động, hắn tiền đứng lại quan sát một hồi không thấy người phía trước có hành động gì thì mới chậm rãi tiến lại gần.
Người này chính là người đã tiến vào mật đạo phía bên trái trước Trịnh Anh Tuấn, nàng ta là Trương Liễu Nhi. Thời điểm Trịnh Anh Tuấn đến trước mặt Trương Liễu Nhi nàng ta đột nhiên quay sang nhìn Trịnh Anh Tuấn khiến hắn lùi lại một bước đề phòng.
Trương Liễu Nhi cười nhẹ một cái hỏi:
– Ta đáng sợ đến mức như vậy sao?
Trịnh Anh Tuấn chỉ trầm ngâm không lên tiếng khiến.
Thấy vậy nụ cười trên môi Trương Liễu Nhi biến mất, sự lạnh lùng vốn có của nàng nhanh chóng quay trở lại, cất lên chất giọng ngọt ngào trái ngược với sự lạnh lùng của mình Trương Liễu Nhi nói:
– Ta đã chờ ngươi được một lúc rồi!
– Chờ ta? – Trịnh Anh Tuấn chỉ vào mặt mình hỏi.
Trương Liễu Nhi hơi gật đầu một cái nói:
– Trong phía cuối thông đạo này có chứa một trận pháp, ta cần ngươi giúp ta phá huỷ trận pháp này
Trịnh Anh Tuấn ngay lập tức thắc mắc:
– Tại sao ngươi biết ta sẽ đi vào nơi này?
– Bởi vì ta có thể cảm nhận thấy ngươi dường như có chút liên quan đến khí tức trong thông đạo này!
Đúng là Trịnh Anh Tuấn cảm thấy trong sâu thẳm linh hồn mình dường như có chút liên quan đến khí tức nơi này, nhưng đến chính hắn còn chưa rõ ràng tại sao Trương Liễu Nhi lại có thể cảm nhận được?
Chẳng nhẽ nàng ta có quan hệ gì đó với cái được gọi là truyền thừa thượng cổ này sao?
Lúc này, Trương Liễu Nhi lên tiếng:
– Nếu ngươi có thể giúp ta mở ra trận pháp, ta có thể đáp ứng ngươi một điều kiện!
– Nếu ta yêu cầu lấy thân báo đáp thì sao? – Trịnh Anh Tuấn cười cười nói.
Không biết tại sao nhưng sau khi được Soraka truyền cho “Tinh Tú Thần Minh Công” tâm tính Trịnh Anh Tuấn có chút thay đổi mà chính hắn cũng không hề để ý.
Trương Liễu Nhi tiến lại gần Trịnh Anh Tuấn, khuôn mặt nàng đưa sát lại gần, mở ra cái miệng hồng hào Trương Liễu Nhi lên tiếng:
– Cũng có thể, nhưng còn phải phụ thuộc vào khả năng ngươi!
Hơi thở thơm tho của Trương Liễu Nhi lọt vào mũi Trịnh Anh Tuấn khiến hắn cảm thấy tim mình đập nhanh một nhịp!
Trương Liễu Nhi quá sức mê người, bộ ngực cao vút hơi chạm vào cánh tay Trịnh Anh Tuấn, cái eo nhỏ nhắn làm nổi bật lên vòng ba căng tràn nhựa sống.
Trịnh Anh Tuấn lắc đầu mạnh một cái lùi lại một bước, khuôn mặt hắn đã hơi đỏ lên ngượng ngùng.
Trương Liễu Nhi cảm thấy có chút thú vị, chính hắn là người đã ra lời đề nghị nàng lấy thân báo đáp. Nhưng khi nàng tỏ ra đồng ý thì hắn lại cảm thấy ngượng ngùng.
Trịnh Anh Tuấn bình tĩnh điều hoà lại hơi thở rồi hoi:
– Tại sao ngươi lại chọn ta?
Trương Liễu Nhi vẫn giữ nụ cười trên môi trả lời:
– Không phải ta chọn ngươi mà chính ngươi tìm đến! Trùng hợp là ngươi có nhục thân cường hãn đủ điều kiện giúp ta mở ra trận pháp. Nếu không có ngươi ta vẫn có thể mở ra nhưng mất khá nhiều thời gian.
Phân vân một chút rồi Trịnh Anh Tuấn gật đầu đồng ý, trước tiên cứ đến xem xét tình hình trận pháp đó như thế nào rồi tính bước tiếp theo cũng chưa muộn. Tạm thời Trịnh Anh Tuấn vẫn chưa cảm thấy tin tưởng Trương Liễu Nhi hoàn toàn.
Ước chừng một canh giờ sau hai người bọn họ đã đi đến cuối thông đạo, đúng như Trương Liễu Nhi nói nơi này được đặt một trận pháp. Tuy nhiên Trịnh Anh Tuấn không thể thấy rõ bên trọng trận pháp có gì, chỉ thấy khắp nơi toàn là một màu đỏ vàng thay đổi thất thường.
Trịnh Anh Tuấn quay lại hỏi Trương Liễu Nhi:
– Bên trong là trận pháp gì?
– Là Viêm Hoả Trận, mặc dù uy lực không lớn nhưng với ngươi lại có thể dễ dàng phá huỷ trận pháp này. Chỉ cận đi đến trung tâm trận pháp phá huỷ hoả cầu ở đó là trận pháp này sẽ biến mất.
Trịnh Anh Tuấn đánh giá từng biểu cảm của Trương Liễu Nhi rồi trầm ngâm tính toán.
– Lời nàng ta nói quả không sai, trận pháp này chính là Viêm Hoả Trận, đối với ngươi mà nói đúng là phá huỷ một cách đơn giản! – Yasuo âm thầm truyền âm cho Trịnh Anh Tuấn.
Nếu Yasuo đã nói vậy thì Trịnh Anh Tuấn hoàn toàn tin tưởng. Không chần chừ lâu Trịnh Anh Tuấn bắt đầu tiến vào trận pháp.
Ngay khi vừa đặt chân vào trong Trịnh Anh Tuấn đã cảm thấy một nhiệt lượng khủng bố đánh lên cơ thể mình. Thì ra cái điều kiện mà Trương Liễu Nhi và Yasuo nhắc đến chính là vì hắn có nhục thân mạnh mẽ.
Trịnh Anh Tuấn bắt đầu chậm rãi tiến về phía trung tâm Viêm Hoả Trận. Mỗi một bước tiến về phía trước Trịnh Anh Tuấn lại cảm thấy nhiệt độ lại gia tăng. Mỗi khi tiến gần đến trung tâm Trịnh Anh Tuấn cảm thấy như cơ thể vừa bị vùi xuống dung nham vậy. Không biết từ bao giờ y phục trên cơ thể Trịnh Anh Tuấn đã bị đốt sạch sẽ không còn lại gì, thứ duy nhất còn lại chính là túi trữ vậy được Trịnh Anh Tuấn buộc lại bên hông.
Một lúc sau Trịnh Anh Tuấn cũng đã nhìn thấy một hoả cầu đang lơ lửng giữa không trung, vỗ lên túi trữ vật một cái, cây sáo trúc đã nằm gọn trong tay Trịnh Anh Tuấn, hắn cầm chặt cây sáo trúc trong tay truyền linh lực vào rồi đâm mạnh vào hoả cầu.
Ngay lập tức hoả cầu vỡ ra tạo thành một cơn cuồng phong thổi bay Trịnh Anh Tuấn về sau.
Hắn chậm rãi đứng dậy quan sát động tĩnh xung quanh, nhìn đến Trương Liễu Nhi thì thấy nàng đang bất động nhìn hắn khuôn mặt lạnh lùng đã đỏ bừng lên từ lúc nào. Thấy được Trịnh Anh Tuấn nhìn mình Trương Liễu Nhi quay sang chỗ khác hừ lạnh nói:
– Ngươi còn không mau mặc y phục vào?
Thì ra Trương Liễu Nhi lần đầu chứng kiến cơ thể nam nhân lại còn thấy được con giao long khủng bố của Trịnh Anh Tuấn, cảm thấy khá bất ngờ ngờ nên mới có chút thất thần, phát hiện ra Trịnh Anh Tuấn đang nhìn mình Trương Liễu Nhi cảm thấy hơi có chút khó xử. Nhưng cũng không mất bao lâu nàng đã lấy lại nét lạnh lùng vốn có bắt đầu đi vào căn phòng cuối thông đạo.
Trịnh Anh Tuấn nhanh chóng mặc lại y phục rồi nối gót Trương Liễu Nhi vào căn phòng đó. Trịnh Anh Tuấn chỉ thấy ở giữa căn phòng có một bộ giáp màu bạc và một thanh đao hình lưỡi liềm đang bay lơ lưng trong một lớp lá chắn mỏng.
Trương Liễu Nhi chậm rãi tiến lại gần lớp lá chắn này, nàng vươn cánh tay ra xuyên qua lớp lá chắn cầm vào thanh kiếm hình lưỡi liềm. Khoé miệng nàng gừa mỉm cười lạnh lùng vừa khẽ nói:
– Ám Quang Chi Đao! Cuối cùng ta cũng lấy lại được ngươi rồi!
Trịnh Anh Tuấn cảm thấy mặt đất ầm ầm rung chuyển, mới vừa rồi hai người bọn họ còn đứng trong mật đạo thì giờ phút này mọi thứ đã biến mất, thay vào đó là một bầu trời đầy sao.
Một lúc sau mặt trăng bắt đầu từ từ đi lên, một luồng sáng từ mặt trăng chiếu thẳng lên cơ thể Trương Liễu Nhi. Bộ giáp màu bạc lơ lửng trên không trung nhanh chóng được khoác lên cơ thể nàng.
Nhìn thấy cảnh tượng này trong đầu Trịnh Anh Tuấn ngay lập tức nghĩ đến một cái tên: “Diana”
Thì ra Trịnh Anh Tuấn mơ hồ cảm thấy mối liên hệ giữa hắn và nói này là vì, trong cơ thể hắn mang sức mạnh truyền thừa từ tinh tú, mà tinh tú đối với mặt trăng đều có mối liên hệ sâu sắc.
Nhưng người con gái trước mắt hắn không phải là Diana mà là một người tên Trương Liễu Nhi, khúc mắc trong việc này Trịnh Anh Tuấn nhất thời vẫn chưa hiểu rõ.
Một lúc sau khung cảnh bầu trời đầy sao dần dần biến mất, Trịnh Anh Tuấn và Trương Liễu Nhi lại trở về căn phòng nơi cuối thông đạo mà hai người bọn họ đã vào trước đó.
Mặt đất lại một lần nữa bắt đầu rung chuyển dường như căn phòng này sắp sụp đổ, Trịnh Anh Tuấn cùng Trương Liễu Nhi nhanh chóng ra ngoài.
Ngay khi vừa ra khỏi mật đạo Trịnh Anh Tuấn cũng thấy những người trong mật đạo ở giữa đi ra, trước đó có hàng chục thân ảnh đi vào nơi đó nhưng bây giờ chỉ có vài người ra ngoài. Cho dù là bị lừa đá vào đầu cũng biết ở nơi đó hẳn là đã xảy ra một trận chiến kịch liệt.
Trịnh Anh Tuấn không thấy thân ảnh Tấn Sinh ra khỏi thông đạo phía bên phải, nhưng hắn không phải người tò mò nên cũng không quá để ý. Khi người cuối cùng ra ngoài, cả ba thông đạo rung động một cách mãnh liệt rồi ầm ầm sụp đổ. Có vẻ như chuyến này chỉ có mỗi Trịnh Anh Tuấn là trắng tay.
Không biết từ lúc nào thân ảnh Trương Liễu Nhi đã biến mất, Trịnh Anh Tuấn hừ một cái tức giận, đến cả lời cảm ơn nàng ta cũng không nói đã đi mất, nếu lần sau gặp lại Trịnh Anh Tuấn nhất định bắt nàng thực hiện bằng được lời hứa lấy thân báo đáp.