Huyền Thoại Liên Minh Tu Chân Giới - Chương 31
Chương 31: Hắc Bạch Bất Thường.
Như để chứng minh điều mọi người đang thắc mắc, có hai người nhanh chóng bước ra nói:
– Phải công nhận một điều ngươi rất mạnh, nhưng để đánh lại hai người bọn ta là điều không thể!
Trước mắt Trịnh Anh Tuấn là hai người có ngoại hình giống hệt nhau, chỉ có thể phân biệt qua màu sắc quần áo hoàn toàn trái ngược, một kẻ mặc toàn đồ đen còn một kẻ mặc toàn đồ trắng, vừa nhìn liền biết đây là một cặp anh em song sinh.
– Là anh em Hắc Bạch Bất Thường!
Nghe được lời bàn tán của mọi người, Trịnh Anh Tuấn ngay lập tức phì cười, hắn mới chỉ nghe đến Hắc Bạch Vô Thường chứ chưa từng nghe qua Hắc Bạch Bất Thường, chẳng nhẽ hai người này là kẻ không bình thường?
– Tên kia ngươi cười cái gì?
Hắc Bạch Bất Thường đồng thanh lên tiếng? Vừa dứt lời cả hai bọn chúng quay lại chỉ vào mặt nhau đồng thanh nói:
– Tại sao ngươi lại bắt chước ta? (X2)
– Là ngươi bắt chước ta! (X2)
Hắc Bạch Bất Thường cứ như không có ai ở đây mà đứng cãi nhau ai là người bắt chước đối phương!
Trịnh Anh Tuấn cảm thấy vô vị liền nắm tay Nami chuẩn bị rời đi, ngay lập tức cả hai tên Hắc Bạch Bất Thường lại đồng thanh:
– Ngươi đứng lại đó, chờ bọn ta phân định kết quả xong sẽ đánh với ngươi!
Đời thuở nhà ai đi đánh nhau lại bắt đối phương phải chờ? Trịnh Anh Tuấn hừ một cái rồi dứt khoát rời đi. Từ sau lưng Trịnh Anh Tuấn truyền đến tiếng xé gió, hắn không nghĩ ngợi nhiều liền ôm lấy Nami nhảy sang một bên tránh né, một hoả cầu mất đi mục tiêu bay đi một đoạn rồi phát ra một vụ nổ kinh hoàng.
Nếu Trịnh Anh Tuấn không kịp mang Nami tránh sang một bên thì hẳn là nàng đã bị thương, với trình độ cơ thể của mình Trịnh Anh Tuấn tự tin hoả cầu đó không thể làm khó được hắn nhưng Nami thì không được như vậy.
Hắn tức giận quay lại nhìn về phía Hắn Bạch Bất Thường.
– Nếu các ngươi muốn đánh thì ta sẽ chiều!
Nói rồi Trịnh Anh Tuấn bước lên một bước.
Phía bên kia Hắc Bạch Bất Thường cùng nhau bước lên rồi quay sang nhìn nhau, cả hai bọn chúng lại đồng thanh:
– Ta sẽ đánh trước! (X2)
– Là ta sẽ đánh trước. – Cả hai tự chỉ vào mặt mình đồng thanh nói.
Dứt lời cả hai tên quay lại nhìn Trịnh Anh Tuấn trưng ra bộ mặt mà bọn chúng nghĩ là dễ thương nhưng khiến người khác chỉ thấy buồn nôn.
– Cả hai bọn ta cùng đánh với ngươi được không?
Lúc này một âm thanh trong trẻo vang lên:
– Vậy thì cả hai bọn ta cùng đánh với hai người các ngươi!
Nami bước lên sánh vai cùng với Trịnh Anh Tuấn. Ngay sau đó trong tay nàng xuất hiện một cây quyền trượng, trước đó Nami đã từng lấy ra sử dụng khi đối đầu với những bóng ma màu tím quỷ dị, nhưng khi đó Trịnh Anh Tuấn không có thời gian quan sát. Bây giờ hắn mới có dịp nhìn một lượt món bảo vật Địa Cấp thượng phẩm mà khiến cho Nami bị nhiều thế lực truy đuổi không ngừng.
Cây quyền trượng có có tên Hiệu Triệu Thuỷ Thần trong tay Nami có có phần đầu hình bông hoa, thoạt nhìn giống như là một cây thiết phiến màu hồng, nếu không phải vì nó có một phần thân dài thì rất có thể nhầm lẫn nó với một cây thiết phiến. Có lẽ vì cây quyền trượng này có hình dạng bông hoa nên người ta mới đặt cho nàng biệt danh “Thuỷ Hoa Tiên Tử”.
Hắc Bạch Bất Thường thấy Nami bước lên muốn cùng Trịnh Anh Tuấn chiến đấu liền cảm thấy có chút bất ngờ hỏi lại:
– Ngươi là gì của hắn mà muốn cùng hắn tham chiến?
Nami quay lại nhìn Trịnh Anh Tuấn một chút, nhận được ánh mắt động viên từ hắn nàng mới tự tin lên tiếng:
– Ta là thê tử của chàng!
Tất cả mọi người lập tức bất ngờ, tin tức này quả là một việc không thể đoán trước. Rất nhiều người có mặt ở đây không phải vì lý do cướp đoạt bảo vật mà chỉ đơn giản là muốn chiêm ngưỡng nhan sắc của Thuỷ Hoa Tiên Tử, vậy mà không ngờ lại nhận được một tin tức nàng đã có phu quân. Phải biết rằng Nami bị rất nhiều thế lực nhắm đến, vậy mà người trẻ tuổi này có can đảm hái bông hoa hồng có độc này, bây nhiêu cũng đủ cho thấy sự can đảm và bản lĩnh hơn người của hắn. Bọn họ không biết rằng Trịnh Anh Tuấn mặc dù tiếp xúc với Nami thời gian dài cũng có chút tình cảm với nàng nhưng hắn đã có Diệp Thanh Trúc nên không quá phận. Nhưng Soraka đã khiến hai người bọn họ trúng xuân dược, đó là chất xúc tác mạnh mẽ làm cho phần tình cả nhỏ nhoi bên trong Trịnh Anh Tuấn và Nami bùng phát trở thành to lớn. Trịnh Anh Tuấn lại là một người chịu trách nhiệm với hành động của bản thân nên liền muốn Nami trở thành thê từ của mình. Mặc dù chưa biết Diệp Thanh Trúc sẽ phản ứng như thế nào khi biết chuyện này nhưng Trịnh Anh Tuấn chỉ có thể từ từ thuyết phục nàng.
Hắc Bạch Bất Thường chỉ “Ồ” lên một tiếng rồi vận chuyển linh lực chuẩn bị tham chiến. Ngay sau đó một lên đánh về phía Nami còn một tên lại xuất chiêu về phía Trịnh Anh Tuấn. Hắc Bất Thường đứng bên trái lại đánh về phía Trịnh Anh Tuấn ở bên phải, Bạch Bất Thường đứng bên phải lại đánh về phía Nami ở bên trái. Vậy nên hay tên Hắc Bạch Bất Thường thay vì tấn công đối phương lại chuyển sang đánh người nhà.
– Tại ngươi lại đánh ta? (X2)
Cả hai tên đồng thanh lên tiếng.
Sau một hồi chí choé chưa chạm vào đối phương thì trên mặt hai tên Hắc Bạch Bất Thường đã xuất hiện vài vệt máu. Đánh nhau được một lúc vẫn không thể phân định rõ ràng hai tên này quyết định đổi chỗ cho nhau, lúc này nên gọi bọn chúng là Bạch Hắc Bất Thường thì sẽ hợp lý hơn một chút.
Mặc dù anh em sinh đôi Hắc Bạch Bất Thường cạnh khoé nhau là vậy nhưng khi nghiêm túc chiến đấu bọn chúng mới bắt đầu phát huy sự đáng sợ của mình.
Mọi hành động của chúng đều ăn ý nhau đến một mức đáng sợ.
Trịnh Anh Tuấn mặc dù không e ngại đối phương nhưng bản thân hắn lúc này không có vũ kỹ để sử dụng chỉ có thể dùng lực lượng nhục thân kèm theo linh lực để phòng thủ, nếu chỉ liên tục phòng thủ mà không tấn công cũng sẽ bị tiêu hao đến kiệt sức. Đến lúc đó đơn thuần chỉ là một bao cát tuỳ ý đối phương đánh đấm. Mặc dù Nami có cảnh giới Kết Đan Hậu Kỳ nhưng nàng không quen thuộc chiến đấu trên bờ, mặc dù nàng cũng là một thiên tài trong tộc nhưng khả năng chiến đấu của nàng không cao, đó cũng là lý do tại sao nàng liên tục bị truy đuổi trong nhiều năm liền, mặc dù cũng có vài lần phản kháng nhưng để có thể vượt cấp chiến đấu như Trịnh Anh Tuấn thì điều này chưa từng xảy ra.
Nhưng nếu nàng có thể cùng một người khác phối hợp chiến đấu thì sẽ phát huy tối đa khả năng của bản thân. Lúc này chẳng phải là cơ hội cực kỳ thích hợp cho nàng phát huy sao?
Trịnh Anh Tuấn thấy đối phương lao về phía mình thì không suy nghĩ nhiều liền tiến đến. Nami từ phía sau hô lên, “Mặt Nước Dậy Sóng” một cơn sóng nhỏ không biết từ đâu xuất hiện dưới chân Trịnh Anh Tuấn khiến tốc độ của hắn tăng lên đáng kể. Hai tay hắn cùng lúc đưa lên đối đầu cùng lúc với song quyền từ phía Hắc Bạch Bất Thường tạo thành thế bất phân thắng bại.
Từ phía sau giọng nói của Nami lại vang lên “Ước Nguyện Tiên Cá” Trịnh Anh Tuấn cảm thấy một nguồn linh lực dồi dào mang theo khí tức quen thuộc truyền vào cơ thể giúp gia tăng sức mạnh vào hay cánh tay của hắn. Trịnh Anh Tuấn cảm thấy nguồn linh lực này thập phần quen thuộc đơn giản là vì linh căn trong cơ thể hắn có được là hấp thu từ Nami khi hai người song tu.
Chính nhờ vào sự quen thuộc này mà khi Trịnh Anh Tuấn cảm nhận được nó liền có cảm giác giống như của chính bản thân mình vậy, điều này vô tình giúp lực đạo từ hay cánh tay hắn mạnh mẽ hơn nhiều lần.
Ngay sau khi gia tăng lực đạo vào tay Trịnh Anh Tuấn liền đẩy mạnh về phía trước khiến Hắc Bạch Bất Thường văng ngược về sau.
Mặc dù chỉ có một mình Trịnh Anh Tuấn bước lên đối chiêu nhưng Hắc Bạch Bất Thường biết nếu không đánh bại Nami từ phía sau hỗ trợ thì hai người bọn chúng sớm muộn cũng sẽ thua trận này.
Ngay lập tức bọn chúng chia thanh hai hướng trái ngược nhau lao lên, một người nhắm vào Nami còn một kẻ nhắn vào Trịnh Anh Tuấn. Có một điều mà hai tên Hắc Bạch Bất Thường không để ý chính là sau khi bọn chúng bị Trịnh Anh Tuấn đẩy ra đã đổi lại vị trí đứng mà không hề hay biết.
“Cốp” đầu của hai tên Hắc Bạch Bất Thường va vào nhau vang lên kêu một tiếng khiến cho ai ai cũng có thể nghe thấy. Ngay lập tức cả hai lại chỉ vào mặt nhau nói:
– Mẹ kiếp! Sao ngươi lại chặn đường ta? (X2)
Cả hai tên cứ như vậy cãi nhau xem ai là người chặn đường tồi liền lao vào đánh nhau. Đến giờ phút này Trịnh Anh Tuấn đã hiểu tại sao người ta lại gọi chúng là Hắc Bạch Bất Thường. Khi chiến đấu nghiêm túc bọn chúng quả nhiên phát huy được sự đáng sợ của mình nhưng trước lúc đó bọn chúng đã tự đánh nhau sứt đầu mẻ trán rồi.
Trịnh Anh Tuấn đành phải lên tiếng:
– Các ngươi cứ đánh nhau tiếp đi! Bọn ta đi đây!
Ngay lập tức Hắc Bạch Bất Thường đồng thanh hô lên:
– Khoan đã! (X2)
Dứt lời hai tên này lại quay sang chỉ vào mặt nhau nói:
– Đừng có cướp lời của ta! (X2)
– Ta nói ngươi đừng có cướp lời của ta! (x2)
Cãi nhau vài câu bọn chúng lại lao vào tiếp tục đánh nhau. Nếu hai tên này khi đánh nhau với kẻ thù truyền kiếp không biết bọn chúng có tự giết nhau trước hay là sẽ bị kẻ thù lấy mạng. Đây cũng là thắc mắc của tất cả mọi người đang có mặt ở đây. Phải một lúc lâu sau Hắc Bạch Bất Thường mới dừng đánh nhau và quyết định đổi vị trí đứng một lần nữa.
Bọn chúng vẫn phân chia hai hướng mà cùng nhau lao lên, sau khi đã đổi vị trí cho nhau thì bọn chúng không tự va vào nhau nữa, Bạch Bất Thường nhắm vào Nami đánh đến nhưng đột nhiên hắn thấy một nụ cười tinh quái nở trên khoé miệng nàng, mặc dù đã nhận ra điều “bất thường” nhưng hắn không kịp rút lui nữa, “Thuỷ Ngục” ngay lập tức một quả cầu nước không biết xuất hiện từ bao giờ va vào người hắn rồi vỡ ra khiến toàn bộ nước bên trong phủ lên người Bạch Bất Thường làm cho hắn không thể di chuyển.
Nami nhìn về phía Trịnh Anh Tuấn tâm niệm khẽ động, “Mặt Nước Dậy Sóng”, “Ước Nguyện Tiên Cá” tốc độ của Trịnh Anh Tuấn được đẩy lên mức tối đa nhờ vào sự trợ giúp của Nami, cánh tay hắn cũng được nàng hỗ trợ kèm theo linh lực vốn đã mạnh mẽ của bản thân Trịnh Anh Tuấn giờ đã có sức mạnh kinh người. Hắc Bất Thường mặc dù đã đạt đến cảnh giới Kết Đan Hậu Kỳ nhưng hắn chỉ thực sự đáng sợ khi được phối hợp với người em được sinh ra sau hắn vài phút. Nhưng em trai hắn giờ phút này đang bị “Thuỷ Ngục” Của Nami giữ chân cách đó không xa. Hai tên này khi chiến đấu thì quả thực ghê gớm nhưng đầu óc bọn chúng đơn giản, liền rơi vào bẫy mà Trịnh Anh Tuấn đã tính trước.
Trong lúc Hắc Bạch Bất Thường đánh nhau Trịnh Anh Tuấn đã biết bọn họ sẽ tách ra tấn công hắn và Nami cùng lúc, vì vậy Trịnh Anh Tuấn đã truyền âm cho Nami bảo nàng chờ cho Bạch Bất Thường đến thật gần rồi bất ngờ tung ra “Thuỷ Ngục” với đầu óc đơn giản của hai người này sẽ không thể nào né tránh được đòn bất ngờ đó. Sau đó chỉ cần đơn giản đánh bại Hắc Bất Thường là bọn họ sẽ thắng.
Trở lại với tình hình trận đấu, Trịnh Anh Tuấn sau khi được Nami hỗ trợ liền tung quyền về phía Hắc Bất Thường.
– Á……Tha cho ta đi!
Nắm đấm của Trịnh Anh Tuấn còn chưa kịp chạm vào người Hắc Bất Thường thì hắn đã hét lên cầu xin Trịnh Anh Tuấn tha cho hắn. Trịnh Anh Tuấn cũng biết hai tên này không hề có ác ý với mình nên cũng không hạ độc thủ, Nami cùng lúc đó cũng thu lại chưởng ấn thả Bạch Bất Thường ra.
Hắc Bất Thường như vừa nắm bắt được cơ hội tốt liền chỉ thẳng vào mặt em trai lên tiếng trách móc:
– Tại ngươi ngu đần nên mới rơi vào bẫy của bọn họ!
Bạch Bất Thường cũng chỉ tay vào mặt anh trai đáp lại:
– Vậy ngươi thông minh thế tại sao không nhắc nhở ta?
Hắc Bất Thường vò đầu bứt tai một lúc rồi ỉu xìu nói:
– Thì tại vì ta…ta…ta cũng ngu đần giống ngươi!
Trịnh Anh Tuấn và Nami bật cười thành tiếng, hai người này gọi bọn họ là Bất Thường quả không sai.