Huyền Thoại Liên Minh Tu Chân Giới - Chương 30
Chương 30: Nhục thân cường hãn.
– À khoan đã!
Trịnh Anh Tuấn cùng Nami đang chuẩn bị rời đi thì nghe thấy Soraka lên tiếng giữ lại. Ngay sau đó Soraka lại nói tiếp:
Ta phát hiện ở phía ngoài rất nhiều người đang có mặt ở đó, nếu ta không nhầm thì bọn họ đang chờ các ngươi.
Soraka dừng lại một chút nhìn sang Trịnh Anh Tuấn rồi tiếp tục:
– Ngươi vừa mới hấp thu linh căn hệ thuỷ nhưng không có chút linh lực nào, chẳng nhẽ ngươi cứ định như vậy ra đó chống lại bọn chúng?
Trịnh Anh Tuấn không ngờ rằng hắn và Nami đang bị người khác chờ đợi. Quả nhiên nếu cứ như vậy đi ra hắn sẽ không có thực lực chống lại bọn họ, nếu chỉ để một mình Nami đối đầu với bọn chúng thì chẳng mấy chốc sẽ bị đánh bại, những người đang chờ đợi ngoài đó hẳn chính là thế lực đã truy sát Nami bấy lâu nay.
Nhưng cũng không thể cứ ở lại nơi này trốn tránh để tu luyện, nếu chỉ đơn thuần hấp thu linh khí thiên địa thì sẽ phải mất bao nhiêu thời gian cho đủ?
Như hiểu được suy nghĩ trong lòng Trịnh Anh Tuấn Soraka liền lên tiếng giải vây:
– Haiz! Đã giúp thì giúp cho chót vậy! Chỉ mong sau này khi ta đến nhờ sự giúp đỡ của ngươi thì ngươi sẽ không từ chối!
“Một cường giả cảnh giới cao đến không thể đoán được như Soraka cần gì sự giúp đỡ từ mình nhỉ” Trịnh Anh Tuấn thầm nghĩ.
Không để cho hắn đợi lâu Soraka lại một lần nữa đưa tay lên triệu hồi những vì sao ban xuống sức mạnh. Ở nơi Soraka sinh ra, khi một tu chân giả thành công hấp thu chuyển hoá linh căn đầu tiên cho mình sẽ trải qua khảo nghiệm và được ban thưởng. Một trong những hình thức ban thưởng đó chính là triệu hồi tinh tú truyền thừa linh khí.
Sau khi được chứng kiến thiên phú khủng bố của Trịnh Anh Tuấn, Soraka nảy ra một ý tưởng nhờ Trịnh Anh Tuấn giúp nàng trở lại gia tộc. Nhưng để Trịnh Anh Tuấn có thể giúp nàng thì ít nhất hắn cần phải có cảnh giới như nàng. Đây là bước đầu tiên trên con đường đi đến cảnh giới cao siêu của Trịnh Anh Tuấn.
Trịnh Anh Tuấn ngay lập tức cảm nhận được lượng linh khí khổng lồ chảy vào cơ thể mình, hắn nhanh chóng xếp bằng bắt đầu hấp thu chuyển hoá chúng thành linh lực bản thân. Lượng linh khí truyền thừa là nhiều không đếm xuể nhưng khi đi Trịnh Anh Tuấn hấp thu giống như lấy muối bỏ biển, dần dần Trịnh Anh Tuấn phát hiện ra một điều kỳ lạ, khi hắn chuyển hoá thành linh lực cho bản thân thì luồng linh lực này chia ra thành mười dòng linh lực nhỏ hơn chảy vào chín khoả vô sắc cầu và Kim Đan hệ thuỷ của hắn.
Theo thường lệ, mỗi tu chân giả chỉ có thể có một Kim Đan, nhờ nó tu chân giả mới có thể phân chia đẳng cấp trong cảnh giới, nhưng Trịnh Anh Tuấn lại khác hắn là người đầu tiên sở hữu mười Kim Đan nên lúc này để tính toán cảnh giới của hắn phải nhờ vào Kim Đan mang hệ Thuỷ trong đan điền. Nhưng lượng linh lực Trịnh Anh Tuấn hấp thu được lại bị chia thành mười dòng khác nhau.
Có một điều nữa mà Trịnh Anh Tuấn không hề hay biết đó là tám phần linh khí từ tinh tú truyền ra đã bị hút vào trong túi trữ vật của hắn. Soraka đứng cách đó không xa đã sớm phát hiện ra điều này, nàng cho rằng lượng linh khí này đang bị Yasuo hấp thu, nhưng Yasuo lúc này chỉ còn lại Phách Anh, khả năng hấp thu linh khí của hắn có thể nói còn kém hơn Trịnh Anh Tuấn nhiều lần.
Thời gian thấm thoắt thoi đưa như chó chạy ngoài đồng, Trịnh Anh Tuấn đã bế quan được một tháng. Trong ký ức của Soraka, đây là trường hợp đầu tiên có thể hấp thu nhiều linh khí từ tinh tú đến vậy, thiên tài bậc nhất trong gia tộc của nàng cũng chỉ có thể hấp thu hai mốt ngày liên tục, Trịnh Anh Tuấn vậy mà đã hấp thu trong suốt một tháng. “Phải chăng đây chính là kẻ mà lời tiên tri nhắc đến?” Soraka bỗng nhớ lại lời tiên tri khiến cho nàng phải bỏ gia tộc của mình, bỏ lại cái danh hiệu thiên tài được nhiều người ngưỡng mộ mà ra đi.
Trịnh Anh Tuấn chậm rãi mở mắt cảm nhận được sức mạnh đã trở lại, cảm giác từ một tu chân giả biến thành một tên phế vật đúng là không hề dễ chịu, cảm nhận linh lực trong từng lớp kinh mạch khiến Trịnh Anh Tuấn cảm thấy có chút hưng phấn muốn phá lên cười thật lớn, Trịnh Anh Tuấn lúc này đã đạt đến cảnh giới Kết Đan Trung Kỳ, trước khi mất hết tu vi hắn chỉ mới Kết Đan Sơ Kỳ.
Soraka lại thêm một lần nữa ra tay giúp hắn, ân tình này Trịnh Anh Tuấn không thể quên, mặc dù nhờ có hắn mở ra cổng vào nơi ở của Soraka nên nàng ta mới có thể thoát khỏi cảnh bị hút sạch linh lực mà mất mạng, nhưng nếu không có Nami mang theo Ngọc Trai Vạn năm thì mọi chuyện cũng là vô ích.
– Các ngươi đi khỏi đây được rồi đó! Ta cần phải bế quan!
Không để cho Trịnh Anh Tuấn nghĩ ngợi lâu Soraka đã lên tiếng tiễn khách. Hai người Trịnh Anh Tuấn và Nami đành phải nắm tay nhau rời khỏi nơi này.
Chuyến đi này Trịnh Anh Tuấn không chỉ thành công chữa khỏi thương thế, trước đó cảnh giới cao nhất Trịnh Anh Tuấn có thể tu luyện chỉ có thể là Kết Đan nhưng giờ đây hắn đã có thể đi xa hơn, có thể đạt tới Hoá Phách thậm chí là Hoá Thần, không biết rằng liệu Trịnh Anh Tuấn có thể đi đến bước nào, mọi chuyện cứ để thời gian trả lời. Đã vậy Trịnh Anh Tuấn còn thành công ngoài mong đợi rước về một vị mỹ nhân, Nami – Thuỷ Hoa Tiên Tử mặc dù bị một vài thế lực truy đuổi nhưng cũng có không ít người hâm mộ vẻ đẹp của nàng. Uy rằng hâm mộ là thế nhưng cũng chẳng có ai dám tiếp cận nàng, bọn họ biết nếu tiếp cận Nami chính là tự nhiên rước lấy phiền phức không đáng có.
Trịnh Anh Tuấn cũng biết điều này nhưng đứng trước việc có thể trở lại con đường tu luyện thì phiền phức không tính là gì. Đây cũng chính là lý do tại sao Nami lại cảm thấy ấn tượng với Trịnh Anh Tuấn và dần dần có chút yêu mến hắn. Lúc trước việc hai người bọn họ quan hệ với nhau chỉ là do tác động của xuân dược, nhưng sau đó Trịnh Anh Tuấn đã ngỏ lời muốn nàng trở thành thê tử của hắn Nami ngay lập tức sụp đổ và đồng ý, nàng biết Trịnh Anh Tuấn đã nói ra lời đó là hắn không hề e ngại phải đối đầu với những thế lực ngoài đó.
Trịnh Anh Tuấn và Nami không mất nhiều thời gian đã trở lại con đường mà trước đó bọn họ bước vào. Ngay khi vừa đặt chân ra khỏi con đường này Trịnh Anh Tuấn đã thấy trước mặt mình xuất hiện hàng chục người đứng chờ sẵn, ngay lập tức có vài người hô lên:
– Bọn chúng ra rồi!
– Chính là nàng ta!
– Đúng là Thuỷ Hoa Tiên Tử!
Một tên có thân hình vạm vỡ bước ra hét lên:
– Các ngươi khôn hồn thì giao ra tất cả những gì đã lấy được trong đó! Còn Nami ngươi hãy giao ra cây quyền trượng trong tay! Nếu biết điều thì còn giữ được mạng!
“Hừ” Trịnh Anh Tuấn ngay lập tức hừ lạnh một cái, Soraka đã sắp xếp cửa vào trong hàng trăm năm mà không ai giải được, bây giờ hai người họ giải mã thành công thì lại bắt bọn họ giao ra những gì đã lấy được, thế giới này quả nhiên vẫn là nói chuyện bằng sức mạnh, bất quá cho dù có muốn giao ra thì bọn họ cũng có lấy được cái khỉ khô gì đâu mà giao ra?
Trịnh Anh Tuấn đành phải lên tiếng:
– Trong đó chẳng có thứ gì để lấy cả!
– Hahaha…
Ngay lập tức hàng chục tiếng cười vang lên. Tên có dáng người vạm vỡ lại lên tiếng:
– Hai người các ngươi bắt bọn ta chờ ở ngoài này cả tháng trời rồi nói không có gì trong đó là xong chuyện à?
Dừng một chút cho những tiếng cười ngừng lại hắn lại nói tiếp:
– Cho dù trong đó quả thực không có gì thì cây quyền trượng Địa Cấp thượng phẩm trong tay Nami chẳng nhẽ lại không đáng giá?
Đến lúc này Trịnh Anh Tuấn mới hiểu lý do tại sao Nami lại bị các thế lực truy đuổi, nếu Trịnh Anh Tuấn không nhầm thì cây quyền trượng mà bọn chúng nhắc đến đang nằm trong tay Nami có tên là Hiệu Triệu Thuỷ Thần, có điều Trịnh Anh Tuấn bây giờ mới biết không ngờ nó lại là một pháp bảo Địa Cấp thượng phẩm. Điều này cũng dễ hiểu tại sao Nami lại bị nhiều thế lực truy sát đến như vậy.
Cảm nhận được tay Nami hơi run lên một chút, Trịnh Anh Tuấn vỗ nhẹ lên bàn tay nàng rồi ném cho nàng một ánh mắt trấn an. Nami ngay lập tức tin tưởng vào hắn, Trịnh Anh Tuấn có thể không biết biểu cảm trên khuôn mặt của Soraka khi hắn được ánh sao chiếu xuống, Nami thì khác thời khắc đó nàng đứng bên ngoài đã chứng kiến tất cả từng mức độ biểu cảm của Soraka. Khi mà mười ngôi sao chiếu lên cơ thể của Trịnh Anh Tuấn, Nami đã thấy một cường giả cao cao tại thượng có cảnh giới kinh khủng như Soraka mang theo một sự kinh ngạc đến mức có chút thất thố, Nami hiểu rằng Trịnh Anh Tuấn sớm muộn cũng sẽ khiến mọi người phải khiếp sợ.
Trịnh Anh Tuấn cũng lười phải nói nhiều liền xoè lòng bàn tay ra, cây sáo trúc ngay lập tức từ trong túi trữ vật bay ra. Thấy Trịnh Anh Tuấn và Nami có vẻ như không muốn giao ra bảo vật tên có vóc dáng vạm vỡ cười lên một tiếng:
– Haha… khá lắm vậy thì để Từ Thanh ta dạy dỗ cho ngươi một bài học.
Dứt lời từ thanh ngay lập tức lao lên, khuôn mặt còn mang theo một chút tiếu ý, với cảnh giới Kết Đan Hậu Kỳ của hắn có thể dễ dàng giải quyết một kẻ chỉ mới Kết Đan Trung Kỳ như Trịnh Anh Tuấn trong vòng vài chiêu.
Trịnh Anh Tuấn cũng không chần chừ lâu, hắn muốn nhanh chóng giải quyết tên Từ Thanh này để hứng minh cho bọn họ thấy rằng hắn không phải dễ đối phó. Trong tất cả những người ở đây chỉ có ba người cảnh giới Kết Đan Hậu Kỳ là cao nhất, nếu có thể dễ dàng giải quyết tên Từ Thanh này sẽ tạo ra hiệu quả chấn nhiếp đối phương.
Nhưng người tính không bằng trời tính, Trịnh Anh Tuấn vừa hô lên “Bão Kiếm Cường Hoá-Kiếm Theo Chiều Gió” thì chợt cảm thấy có gì đó không đúng, tất cả vũ kỹ từ trước đến giờ Trịnh Anh Tuấn biết đều là vũ kỹ hệ phong, hiện tại trong cơ thể hắn mang linh lực hệ thuỷ thì làm sao có thể thi triển vũ kỹ hệ phong?
Trịnh Anh Tuấn còn chưa kịp nghĩ ra biện pháp đối phó Từ Thanh đã xuất hiện ngay trước mặt hắn, linh lực từ trong tay Từ Thanh tuôn ra nhắm thẳng đỉnh đầu Trịnh Anh Tuấn đánh xuống.
Không kịp nghĩ ngợi nhiều Trịnh Anh Tuấn đành vận chuyển linh lực rồi đưa tay lên bảo vệ cơ thể, ngay lập tức Trịnh Anh Tuấn lùi lại vài bước nhưng không hề chịu chút tổn thương nào, khoé miệng Trịnh Anh Tuấn hơi mỉm cười, không ngờ giờ phút này mức độ cường hãn của cơ thể hắn bắt đầu phát huy hiệu quả, công lao này phải nói đến Ivern, ông ta đã phá huỷ cơ thể hắn hàng trăm lần, phá rồi lại hồi chính là cách tu luyện nhục thân đơn giản mà hiệu quả nhất, không những vậy nhờ vào gốc Trùng Kinh Thảo cùng hàng chục loại thảo dược cực kỳ quý hiếm khác đã giúp nhục thân Trịnh Anh Tuấn đạt đến mức đáng sợ.
Sau khi chịu một đòn của Kết Đan Hậu Kỳ mà Trịnh Anh Tuấn chỉ mới có Kết Đan Trung Kỳ lại không hề hư tổn đến một sợi tóc, không những vậy hắn còn có thể thản nhiên cười cợt ngay lập tức khiến cho toàn trường có một phen kinh ngạc.
Chỉ có Từ Thanh trong lòng đang dậy sóng, để giải quyết Trịnh Anh Tuấn trong một chiêu hắn đã phải dùng đến bảy phần sức mạnh, vậy mà đối phương chỉ đơn giản đưa tay lên đỡ một cách nhẹ nhàng mà không hề hấn gì.
– Giả thần giả quỷ!
Từ Thanh ngay lập tức vận chuyển linh lực, “Kim Quang Quyền” Linh lực hệ kim nhanh chóng vận chuyển, cánh tay của Từ Thanh liền chuyển sang màu hoàng kim, ai ai cũng có thể cảm thấy nguồn linh lực mạnh mẽ toả từ cánh tay màu hoàng kim của Từ Thanh. Mọi người đều hiểu rằng Từ Thanh muốn triệt để giải quyết Trịnh Anh Tuấn trong chiêu này, nhưng cường độ mạnh mẽ của cơ thể Trịnh Anh Tuấn mọi người cũng đã được chứng kiến, ai mà biết hắn còn dấu con át chủ bài nào hay không? Trận này ai dành chiến thắng còn chưa thể phân định, chỉ có thể chờ kết quả cuối cùng.
Trịnh Anh Tuấn đã từng nhờ vào vũ kỹ mạnh mẽ mà vượt cấp khiêu chiến không ít lần, nhưng lần này hắn muốn thử xem cường độ rắn chắc của thân thể mình đến mức nào. Thấy được Từ Thanh động thân Trịnh Anh Tuấn cũng nhanh chóng lao lên, chỉ với một cái nháy mắt hai người đã tiếp cận đối phương, mặt đối mặt, quyền đối quyền. Một hồi sau mọi người thấy cánh tay Trịnh Anh Tuấn run lên một cái, một tiếng “Rắc” vang lên, cả hai cùng bay ngược về sau.
Chỉ thấy Trịnh Anh Tuấn buông thõng cánh tay xuống rồi hơi run lên một chút, Nami chạy đến bên hắn vẻ mặt tràn ngập lo lắng.
– Chàng không sao chứ?
Trịnh Anh Tuấn lắc đầu nói:
– Ta không sao, nàng yên tâm, nhìn kìa!
Nói rồi Trịnh Anh Tuấn hất đầu về phía Từ Thanh bên phía đối diện, lúc này hắn đang ôm lấy cánh tay đã mềm nhũn, từ trong miệng hắn phun ra một ngụm máu lớn. Nếu chỉ đơn thuần là bị gãy tay đối với một tu chân giả cũng không phải là điều quá đáng ngại, nhưng Từ Thanh đã gãy nát xương tay còn bị linh lực phản phệ, nội thương không hề nhẹ.
Lần này mọi người đã triệt để kinh ngạc, Trịnh Anh Tuấn chỉ đơn thuần sử dụng sức mạnh nhục thân, không một ai thấy được linh lực dao động từ phía hắn, vậy mà đánh cho cường giả hơn mình một tiểu cảnh giới gãy nát xương tay và bị linh lực phản phệ. Với chiến tích như vậy thử hỏi có ai dám đơn thương độc mã đánh với hắn một trận, bọn họ thậm chí còn chưa được chứng kiến Trịnh Anh Tuấn sử dụng vũ kỹ. Với một nhục thân như thế hắn còn sử dụng thêm cả vũ kỹ thì sẽ kinh khủng đến mức nào?