Huyền Thoại Liên Minh Tu Chân Giới - Chương 29
Chương29: Soraka tác hợp.
Ý nghĩa của việc được thập tinh chiếu sáng Soraka hiểu rất rõ, thập tinh chiếu sáng đồng nghĩa với việc một người sở hữu linh căn mười hệ, về mặt thiên phú đây chính là một cái thiên phú không biết phải sử dụng từ ngữ gì để miêu tả về mức độ khủng bố của nó, chỉ có thể nói rằng, Soraka đã sống hàng vạn năm nhưng chưa từng nghe thấy một người nào sở hữu cho mình dù chỉ là chín loại linh lực khác nhau. Vậy mà ngay trước mắt Soraka lúc này đã xuất hiện một người được thập tinh chiếu sáng, hắn có cơ hội tu luyện được cả mười loại linh lực khác nhau.
Về phần Trịnh Anh Tuấn, từ khi cơn đau về thể xác và tinh thần biến mất, sau đó luồng quang mang của ngôi sao đầu tiên xuất hiện phủ lên cơ thể, hắn cảm thấy viên Kim Đan của yêu thú ngũ giai được Ivern trồng vào cơ thể hắn vỡ tan ra.
Ngay lập tức Trịnh Anh Tuấn cảm thấy tràn ngập lo lắng, hắn cứ nghĩ rằng Kim Đan trong cơ thể mình sẽ được chữa lành đến lúc đó Trịnh Anh Tuấn có thể quay trở lại con đường tu luyện. Nhưng không phải như vậy, Trịnh Anh Tuấn còn đang cảm thấy lo lắng thì trong đan điền của hắn chậm rãi xuất hiện một quả cầu nhỏ vô sắc.
Trịnh Anh Tuấn còn chưa biết tác dụng của thứ này thì những ngôi sao khác đã bắt đầu chiếu xuống, dần dần sau mỗi lần được những ngôi sao chiếu lên cơ thể, trong đan điền Trịnh Anh Tuấn lại sinh ra một quả cầu vô sắc. Mười khoả vô cầu sắc sau khi hình thành đều đó kích cỡ giống nhau chậm rãi xoay tròn trong đan điền của Trịnh Anh Tuấn.
Sau khi tất cả mọi thứ chấm dứt, những luồng quang mang phát ra từ ngôi sao chậm rãi biến mất, Trịnh Anh Tuấn mở mắt ra từ từ cảm nhận cơ thể mình, điều đáng nói là hắn vẫn không hề có linh lực, Trịnh Anh Tuấn chậm rãi hấp thu linh khí trong thiên địa, ngay khi linh khí đi vào cơ thể Trịnh Anh Tuấn thì lập tức bị đẩy ra. Trịnh Anh Tuấn nhíu mày một cái khó hiểu, chẳng nhẽ sau khi trải qua bao nhiêu khó khăn và đau đớn, hắn vẫn không thể tiếp tục tu luyện?
Nhìn biểu cảm thất vọng của Trịnh Anh Tuấn Soraka đành phải lên tiếng:
– Cất cái biểu cảm đó đi, thiên phú của ngươi từ xưa đến nay chưa ai từng có đâu!
Sau một hồi được Soraka giải thích biểu cảm của Trịnh Anh Tuấn biến đổi từ thất vọng sang hưng phấn nhanh như lật bàn tay. Không những hắn có thể trở lại con đường tu luyện, mà còn có thể sử dụng đến mười loại linh lực khác nhau!
Thì ra cứ mỗi một quả cầu được tạo ra từ sức mạnh của tinh tú trong có thể hắn giống như là một loại linh căn, điểm khác biệt là những người bình thường nơi đây từ khi sinh ra đã mang trong mình một loại căn cơ có nguyên tố riêng biệt. Từ đó sẽ quyết định hướng tu luyện của tu chân giả đó.
Ở nơi Soraka sinh ra thì khác, những tu chân giả nơi đó từ khi sinh ra không có linh căn giống như Trịnh Anh Tuấn mà phải mượn sức mạnh tinh tú để tạo ra căn cơ tu luyện cho người đó, với những người chỉ được nhất tinh chiếu sáng sẽ có thể tuỳ ý lựa chọn một loại nguyên tố cho linh căn của mình để tu luyện, với những người như vậy sẽ phải lựa chọn kỹ càng để tìm cho mình hướng tu luyện tốt nhất.
Trịnh Anh Tuấn lại khác, hắn được thập tinh chiếu sáng đồng nghĩa với việc không cần phải mất thời gian suy nghĩ đến việc phải phân vân nên chọn hướng tu luyện nào.
Lúc này Trịnh Anh Tuấn nhớ ra một việc liền hỏi:
– Tại sao khi ta hấp thu linh khí thì không thể chuyển hoá thành linh lực?
Soraka chậm rãi giải thích:
– Trong cơ thể ngươi có mười vô sắc cầu, nhưng ngươi chưa cho chúng hấp thu nguyên tố để chuyển hoá thành linh căn, vì vậy ngươi chưa thể hấp thu được linh khí!
Trịnh Anh Tuấn nhanh chóng hỏi tiếp:
– Làm sao để hấp thu nguyên tố?
Soraka hơi liếc mắt về phía Nami cách đó không xa khoé miệng nàng vẽ lên một nụ cười tinh quái rồi nói:
– Lúc này ngươi đang có cơ hội hấp thu nguyên tố đầu tiên cho mình đó thôi!
Trịnh Anh Tuấn còn ngơ ngác chưa hiểu Soraka nói thì nàng ta đã đứng dậy phất tay một cái nói với Nami:
– Bây giờ ta sẽ đến tộc của người giúp các ngươi giải quyết tai hoạ sắp tới, còn người ở lại đây giúp hắn hấp thu nguyên tố đầu tiên cho linh căn của hắn!
Cả hai người Trịnh Anh Tuấn và Nami lại một lần nữa ngơ ngác khó hiểu, Soraka nháy mắt một cái đã biến mất khỏi căn phòng, trước khi biến mất Soraka còn phẩy tay một cái từ tay nàng một làn khói màu hồng bay ra, Trịnh Anh Tuấn và Nami không hề để ý đến việc này đã ngay lập tức hít vào.
Giọng nói của Soraka vang lên trong đầu Trịnh Anh Tuấn: “ Nàng ta có vẻ như đã thích ngươi, ta chỉ là thuận nước đẩy thuyền một công đôi việc giúp ngươi thu về một mỹ nhân, không cần phải quá khách sáo”
Nghe đến đây Trịnh Anh Tuấn chợt hiểu ra một chút ý tứ của Soraka, theo như nàng ta nói vậy thì rất có thể một trong những cách nhanh nhất để hấp thu một loại nguyên tố để khiến cho vô sắc cầu trong cơ thể biến thành loại linh căn mang nguyên tố chính là … “Song tu!” Hai từ này lập tức vang lên trong đầu Trịnh Anh Tuấn khiến hắn có chút giở khóc dở cười.
Đột nhiên một cơ thể nóng bóng áp sát vào người Trịnh Anh Tuấn, hắn ngay lập tức nhìn xuống người con gái đang ôm chầm lấy hắn, nàng ta không ai khác ngoài Nami, lúc này gương mặt nàng đã đỏ bừng lên, ánh mắt nàng đã mê man ướt át, Trịnh Anh Tuấn hơi nhíu mày một cái cảm giác có gì đó không ổn, nghĩ lại ý tứ trong câu nói của Soraka có vẻ như Nami đã dính phải xuân dược. Việc này không ai khác ngoài Soraka đã động tay động chân.
Nghĩ đến đây từ trong cơ thể hắn cũng dâng lên một cỗ khí nóng, đầu óc hắn cũng đã bắt đầu có chút mụ mị, Trịnh Anh Tuấn nhìn lại Nami đang ôm chầm lấy cơ thể mình, hương thơm từ cơ thể nàng lan ra lọt vào mũi hắn khiến hắn càng trở nên mất kiểm soát. Hai tay hắn ôm lấy vòng eo mảnh khảnh của Nami.
Trịnh Anh Tuấn nhìn vào khuôn mặt thanh tú của nàng, đôi mắt màu xanh dương đầy cuốn hút, đôi môi hồng hào như đang mời gọi, bầu ngực no đủ ép lên cơ thể hắn, Trịnh Anh Tuấn chậm rãi cúi xuống hôn lên đôi môi Nami.
Hơi thở của cả hai bắt đầu trở nên gấp gáp, cánh tay Trịnh Anh Tuấn trước đó còn đặt trên vòng eo của Nami đang chậm rãi di chuyển xuống vòng ba căng tròn, hai đôi môi của hai người tách ra sau một nụ hôn dài như muốn hút cạn sinh khí của bọn họ. Trịnh Anh Tuấn chậm rãi cúi xuống hôn lên vành tai của Nami
– Ưh!
Nami là một người cá chính vì vậy vành tai là một nơi hết sức mẫn cảm, nụ hôn của Trịnh Anh Tuấn ngay lập tức khiến nàng rên lên một tiếng khiêu gợi, điều này như một bước tạo đà khiến cho Trịnh Anh Tuấn cảm thấy triệt để hưng phấn, bàn tay hắn đưa lên đai lưng của Nami, một giây sau chiếc áo ngoài của nàng đã rơi xuống để lộ ra cái yếm màu trắng bên trong, gò hồng đảo của nàng ngạo nghễ như muốn khiêu gợi sự tiến công của Trịnh Anh Tuấn.
Trịnh Anh Tuấn tiếp tục hôn lên đôi môi khiêu gợi của Nami, hai tay hắn bắt đầu vòng ra sau lưng nàng, chỉ vài giây sau cái yếm màu trắng cũng là tầng phòng thủ cuối cùng đã bị tháo xuống một cách dễ dàng. Đôi môi Trịnh Anh Tuấn chậm rãi di chuyển qua cổ dần dần đến giữa hai bầu ngực ngạo nghễ khiêu khích, hắn chậm rãi hít một cái cảm nhận hương thơm cơ thể Nami.
Xuất thân nàng là một người cá mặc dù đã lên bờ và lấy hình dáng con người nhưng từng tấc da thịt của nàng vẫn toát lên hương thơm đặc trưng đến từ biển cả.
– Ahh…Ưhh… Hừ hừ!!
Trịnh Anh Tuấn bắt đầu hôn lên nhũ hoa trước ngực phải của Nami, một tay của hắn hắn không quên chăm sóc bên còn lại, từng tiếng rên rỉ mê người xem lẫn hơi thở gấp gáp của Nami vang lên.
Tay phải của hắn không biết từ khi nào đã cởi xuống nội khố của nàng, từng ngón tay hắn bắt đầu len lỏi vào nơi hạ thân Nami.
Ngón tay Trịnh Anh Tuấn chạm vào khe suối mềm mại hấp dẫn.
-Ưmm…!!
Những tiếng rên yêu kiều liên tục vang lên, Trịnh Anh Tuấn rút tay lại đưa lên trước mặt Nami, ngón tay hắn lúc này đã dính đầy nước rỉ ra từ khe thịt.
– Cơ thể nàng làm từ nước sao? – Khuôn mặt Trịnh Anh Tuấn mang theo một chút khả ố vui vẻ trêu đùa Nami.
– Chân thân của thiếp là một người cá. – Nami ngượng ngùng đáp lại.
Bất ngờ Trịnh Anh Tuấn đưa ngón tay còn đang dính nước của Nami vào trong miệng mút, khuôn mặt Nami trước đó đã ửng hồng lên vì hưng phấn, khi thấy cảnh tượng này ngay lập tức đỏ bừng lên.
Trịnh Anh Tuấn nhẹ nhàng cầm tay nàng đặt lên hạ thân hắn, Bàn tay Nami bất ngờ chạm vào con giao long trong quần Trịnh Anh Tuấn. Vừa chạm vào cây côn thịt của hắn, Nami liền cảm thấy bất ngờ một phen thốt lên.
– To quá… liệu nó có thể đi vào trong cơ thể thiếp không?
– Nàng không cần quá lo lắng…! – Trịnh Anh Tuấn mỉm cười đáp lại.
Nami cầm cây côn thịt trong tay nhẹ nhàng xóc lên khiến cho Trịnh Anh Tuấn thở dốc một phen, từng ngón tay nàng quá mềm mại cầm nắm cây côn thịt của hắn trong tay khiến cho Trịnh Anh Tuấn cảm giác như từng mạch máu trong cơ thể muốn vỡ tung.
Trịnh Anh Tuấn ngay lập tức đặt Nami nằm xuống néu còn để nàng tiếp tục cầm cây côn thịt của hắn trong tay thì hắn sẽ mau chóng thất thủ, miệng hắn hôn nhẹ lên đôi môi mềm mại của Nami, dần dần đầu lưỡi hắn vươn ra di chuyển chậm rãi qua bầu ngực no đủ của nàng. Trịnh Anh Tuấn nhanh chóng bỏ qua gò bồng đào sang một bên tiếp tục dùng đầu lưỡi của mình ngao du trên cơ thể Nami một lần nữa.
Đầu lưỡi hắn đến đâu cũng khiến Nami rùng mình đến đó, những tiếng rên rỉ “Ưh…Ưmm!!” Liên tục vàng lên, hông nàng liên tục vặn vẹo như vừa muốn tránh né đầu lưỡi tinh quái của Trịnh Anh Tuấn, nhưng tay nàng thì lại giữ chặt đầu hắn không rời.
Đầu lưỡi Trịnh Anh Tuấn sắp chạm đến nơi khe suối thần bí thì đột nhiên đầu hắn bị Nami giữa lại.
– Nơi đó… bẩn lắm!
Trịnh Anh Tuấn ngước lên nhìn vào khuôn mặt ửng đỏ yêu kiểu của nàng rồi trao cho nàng một ánh mắt yêu thương, Nami cảm nhận được tình cảm từ ánh mắt của hắn cũng chậm rãi thả lỏng đôi tay. Trịnh Anh Tuấn lại tiếp tục cuộc phiêu lưu của mình. Đầu lưỡi hắn vươn ra chạm vào khe thịt nóng bỏng của nàng.
– Hừ hừ… thiếp sướng… sướng quá…
Nami rên rỉ đến đâu thì Trịnh Anh Tuấn lại đẩy nhanh tốc độ của đầu lưỡi đến đó, từng dòng suối ngọt ngào liên tục rỉ ra chảy vào trong miệng hắn, lần đầu hắn được nếm loại hương vị kỳ lạ này nhưng đã ngay lập tức bị nghiện không muốn rời. Bàn tay Nami luồn vào tóc Trịnh Anh Tuấn giữ chặt đầu hắn khiến cho hắn gần như ngạt thở.
– Ahh…Ưhh…Thiếp Sướng quá…đừng dừng lại…thiếp ra rồi….!!!
Mông Nami nảy lên theo từng nhịp, trước đó Trịnh Anh Tuấn chỉ thấy từ khe thịt nàng rỉ ra những dòng nước chậm rãi như con suối thì lúc này giống như là lũ lụt ào ào tuôn ra.
Sau khi qua cơn cao trào mông Nami rơi phịch xuống, nàng thở dốc từng cơn thoả mãn, mặc dù mới chỉ là màn dạo đầu nhưng nàng cũng là một thiếu nữ, lần đầu tiên được trải qua cảm giác như được lên mây không khỏi khiến nàng cảm thấy khoan khoái.
Trịnh Anh Tuấn nhổm người lên trên khóe môi hắn còn dính một chút dâm thuỷ của nàng khiến nàng ngượng ngùng, Nami từ từ hướng đến Trịnh Anh Tuấn vươn ra đầu lưỡi liếm đi giọt nước của chính nàng dính trên khoé môi Trịnh Anh Tuấn.
Hai người chậm rãi thưởng thức tư vị ngọt ngào trong nụ hôn, một tay Trịnh Anh Tuấn nhẹ nhàng xoa nắn bầu ngực căng tràn nhựa sống, một tay lần xuống khe thịt mềm mại, hắn chậm rãi đút một ngón tay vào khe thịt ướt át khiến Nami phải rên lên một tiếng.
Ngón tay Trịnh Anh Tuấn đi vào một chút thì hắn đã cảm nhận được một lớp màng mỏng phía bên trong, Trịnh Anh Tuấn đã từng trải qua cảm giác này một lần nên hiểu rõ đó là thứ gì, hắn không muốn ngón tay của mình đi qua giới hạn mà muốn để việc đó lại cho con giao long hùng dũng của mình thực hiện nhiệm vụ cao cả này.
Trịnh Anh Tuấn chậm rãi rời khỏi đôi môi khiêu gợi của Nami hắn hôn nhẹ lên bầu ngực hấp dẫn của nàng một cái rồi đặt côn thịt trước cửa thiên đàng.
Thấy Trịnh Anh Tuấn không tiến vào mà chỉ để côn nơi ở ngay bên cửa hang động Nami không nhịn được lên tiếng:
– Chàng tiến vào đi!!
Nhận lệnh của Tiên Tử, Trịnh Anh Tuấn từ từ tiến vào cho đến khi cảm nhận được lớp màng mỏng chặn trước cửa mình của Nami, ngay lập tức Trịnh Anh Tuấn đẩy mạnh hạ thân một cái toàn bộ con giao long len lỏi vào trong chín tầng sung sướng.
– Aaaa…!!
Nami kêu lên một tiếng đau đớn, một giọt nước mắt lăn dài trên khuôn mặt ửng hồng của nàng. Trịnh Anh Tuấn cúi xuống liếm đi giọt nước mắt của nàng, sau đó đặt lên môi nàng một nụ hôn nhẹ nhàng,trước đó Nami đã được Trịnh Anh Tuấn làm công tác dạo đầu hết sức cẩn thận nên cơn đau phía hạ thân của nàng không kéo dài quá lâu.
Chờ cho Nami vượt qua sự đau đớn Trịnh Anh Tuấn bắt đầu đưa đẩy hạ thân, tốc độ của hắn lúc đầu còn chậm rãi để Nami có thể từ từ thích ứng.
– Ưhh…Ưmm…. Nhanh lên một chút…thiếp sướng!!!!!!
Không thể từ chối lời kêu gọi đến từ người đẹp, Trịnh Anh Tuấn bắt đầu gia tăng tốc độ.
Bạch Bạch Bạch…
Những tiếng va chạm của hai cơ thể liên tục vang lên trong căn phòng rộng lớn.
– Hừ Hừ…thiếp sắp ra…sướng quá…!!!!
Gần nửa canh giờ giao chiến, Từ bên trong khe thịt ấm áp của Nami truyền đến cảm giác co bóp mạnh mẽ, Trịnh Anh Tuấn đẩy nhanh tốc độ đến cực hạn, nhấp một cú cuối cùng vào đến tận cùng cơ thể của Nami, Trịnh Anh Tuấn có thể cảm giác đầu con giao long của mình đã chạm vào thành tử cung của nàng, dòng tinh hoa từ trong cơ thể Trịnh Anh Tuấn mạnh mẽ tràn vào trong mọi ngóc ngách của Nami.
– Ấm quá…thiếp sướng quá!!
– Ta cũng vậy!!! – Trịnh Anh Tuấn nói nhỏ vào tai Nami,
Chờ một lúc sau khi qua cơn cao trào Trịnh Anh Tuấn chậm rãi thu binh, hắn ôm Nami vào trong vòng tay của mình từ từ cảm nhận từng mùi hương từ cơ thể của nàng.
Sau trận giao hoan điên cuồng, Nami đã lấy lại một chút thanh tỉnh dưới tác động của xuân dược, nàng ngượng ngùng tựa đầu lên lồng ngực rắn chắc của Trịnh Anh Tuấn.
Lúc này Trịnh Anh Tuấn có thể cảm nhận được sự thay đổi mãnh liệt từ trong cơ thể, hắn chậm rãi nhắm mắt lại từ từ quan sát đan điền, trước đó trong đan điền của Trịnh Anh Tuấn có mười vô sắc cầu liên tục xoay tròn thì bây giờ có một quả cầu đã thay đổi. Nó không còn là một quả cầu vô sắc nữa mà đã biến thành màu xanh dương. Trịnh Anh Tuấn quan sát nó một cách kỹ càng, nét mặt hắn hiện lên một chút kinh ngạc, đây chẳng phải là một khoả Kim Đan sao?
Đó chính là một khoả Kim Đan mang linh lực hệ thuỷ hắn vừa hấp thu từ Nami. Nói như vậy, nếu hắn hấp thu được mười loại linh lực khác nhau thì có hay không việc trong cơ thể hắn sẽ có mười khoả Kim Đan?
Trịnh Anh Tuấn cho rằng những tu chân giả khác sở hữu trên một loại linh lực đều sở hữu số Kim Đan tương ứng trong cơ thể nên nhanh chóng bỏ qua vẫn đề này. Trịnh Anh Tuấn không hề biết rằng, tất cả tu chân giả chỉ có thể có duy nhất một Kim Đan trong cơ thể, với những người sở hữu nhiều căn cơ, thời điểm Kết Đan sẽ hình thành Kim Đan bị chia ra thành những màu sắc khác nhau tương đương với loại nguyên tố linh căn tương ứng.
Thậm chí là Soraka được Lục Tinh chiếu sáng nhưng không hề sở hữu sáu khoả kim đan khác nhau mà chỉ có một. Duy nhất Trịnh Anh Tuấn là người sở hữu mười Kim Đan trong cơ thể.
Hắn đưa tay xuống nâng khuôn mặt Nami lên nhìn thẳng vào mắt nàng.
– Ta sẽ chăm sóc nàng suốt đời, nàng có đồng ý trở thành thê tử của ta không?
Nami gật đầu mỉm cười rồi tựa đầu vào lồng ngực hắn chậm rãi cảm nhận từng nhịp tim của Trịnh Anh Tuấn. Đúng lúc này từ phía ngoài vàng lên tiếng đập cửa, giọng nói của Soraka vàng lên:
– Các người còn muốn tình tứ đến bao giờ?
Hai người bọn họ lập tức bật dậy nhanh chóng mặc lại y phục ngay ngắn, một lúc sau Soraka bước vào nhìn hai người cười một cái đầy tinh quái sau đó nói:
– Các ngươi xong việc rồi thì mau chóng rời đi, ta cần phải bế quan khôi phục.
Hai người bọn họ không ngờ Soraka lại ra lệnh tiễn khách một cách bất ngờ như vậy, nhưng việc này cũng là điều dễ hiểu. Soraka đã liên tục tiêu tốn linh lực trong hàng trăm năm sau đó lại đến tộc người cá giúp họ giải trừ tai hoạ thì cần bế quan khôi phục là điều dễ hiểu.
Trịnh Anh Tuấn ôm quyền cúi người một cái thật sâu nói:
– Ơn huệ giúp đỡ của tiền bối ta suốt đời ghi nhớ, nếu một ngày nào đó tiền bối có việc cần đến ta, cho dù lên núi đao xuống biển lửa ta cũng sẽ làm!
Soraka hơi trầm ngâm một chút rồi đáp lại:
– Thời điểm ta cần đến người có lẽ phải rất lâu nữa, người chỉ cần cố gắng tu luyện, tinh tú đã chọn ngươi để chiếu lên Thập tinh thì hẳn là số mệnh của ngươi đã được lựa chọn để làm việc lớn. Ta tin rằng thế giới này rồi sẽ cần đến ngươi!