Huyền Thoại Liên Minh Tu Chân Giới - Chương 20
Chương 20: Làn đầu!
Lần đầu viết cảnh sắc còn non tay mong mọi người thông cảm
~~~~~~~~~
Toàn trường lập tức cảm thấy bất ngờ, Triệu Kiến Thanh thiên tài trẻ tuổi lại thua một người kém mình hai tiểu cảnh giới, quan trọng hơn là có rất nhiều người đã đổ cả gia tài vào đặt cược cho Triệu Kiến Thanh giành chiến thắng, chính vì vậy Trịnh Anh Tuấn mặc dù thắng nhưng đa số mọi người đều oán hận. Không những thế Trịnh Anh Tuấn đã chính thức trở thành con rể Diệp Thanh Tòng cướp đi giấc mộng của không biết bao nhiêu tu sĩ trẻ tuổi.
Trịnh Anh Tuấn lùi vào bên trong thì gặp Diệp Thanh Trúc không biết đã đứng chờ mình từ bao giờ, nàng ôm lấy cánh tay hắn sờ nhẹ vào vết thương trên bả vai Trịnh Anh Tuấn nét mặt mang vẻ không đành lòng.
Trịnh Anh Tuấn cười nhẹ một cái rồi xoa lên đầu nàng nói:
– Ta không sao!
E hèm!
Một giọng nói xuất hiện sau lưng hai người, Diệp Thanh Trúc vội vã buông tay khuôn mặt đỏ lên.
Người này là Diệp Thanh Tòng, thấy được con gái mình vui vẻ trong lòng ông cũng đã hết sức thoả mãn, nhìn sang phía Trịnh Anh Tuấn ông nói:
– Theo ta nói chuyện một chút.
Dứt lời Diệp Thanh Tòng bước vào phòng, Trịnh Anh Tuấn cũng chỉ đành đi theo. Vừa vào phòng Diệp Thanh Tòng vỗ mạnh lên vai Trịnh Anh Tuấn một cái rồi cười lớn.
Trịnh Anh Tuấn âm thầm cắn chặt răng, một cái vỗ vai của cường giả Hoá Phách cũng đủ làm cho toàn thân hắn đau nhức, huống hồ nơi Diệp Thanh Tòng vỗ xuống gần vết thương của Trịnh Anh Tuấn. Vừa ngồi xuống Diệp Thanh Tòng liền nói:
– Người có muốn nhanh chóng tổ chức hôn lễ không?
Trịnh Anh Tuấn trầm ngâm suy nghĩ rồi mới cẩn thận đáp lại:
– Không!
Trịnh Anh Tuấn đã suy nghĩ kỹ, nếu tổ chức hôn lễ, với danh tiếng của Diệp Thanh Tòng thì việc này sẽ nhanh chóng truyền đi mọi ngóc ngách Ionia, đến lúc đó việc này lọt vào tai Vương Hạch Sách thì sẽ mang lại tai hoạ ngập đầu. Cảnh giới của Vương Hạch Sách rất có thể đã đạt đến Hư Thần, một cái Hoá Phách nho nhỏ như Diệp Thanh Tòng không đáng để hắn đặt vào mắt.
Hiểu được điều này Diệp Thanh Tòng cũng đồng tình với ý kiến của Trịnh Anh Tuấn, tuy nhiên ông vẫn lo con gái mình sẽ cảm thấy bị uỷ khuất.
Trịnh Anh Tuấn cùng Diệp Thanh Trúc sánh vai nhau dạo bước trên con đường đầy nhộn nhịp, mọi người bắt gặp đều vui vẻ chúc mừng hai người bọn họ, tuy nhiên vẫn có không ít ánh mắt khó chịu nhìn vào Trịnh Anh Tuấn, một phần vì Trịnh Anh Tuấn đã khiến cho bọn họ táng gia bại sản, phần còn lại chủ yếu là vì ghen tị với Trịnh Anh Tuấn.
Chẳng mấy chốc mặt trời đã xuống núi nhường lại màn đêm bao phủ khắp nơi. Trở về sau một ngày mệt mỏi, Trịnh Anh Tuấn lúc này cần khôi phục thương thế trong cơ thể, chưa được bao lâu Diệp Thanh Trúc từ ngoài bước vào mang theo một bữa thịnh soạn. Nàng không không đi ra ngoài mà ngồi xuống nhìn Trịnh Anh Tuấn thưởng thức bữa cơm do chính tay mình nấu.
Trịnh Anh Tuấn rất nhanh chóng đã hoàn tất xử lý bữa ăn, hắn đưa mắt nhìn về phía Diệp Thanh Trúc, ánh nến mờ ảo khiến Diệp Thanh Trúc hết sức lôi cuốn.
Trịnh Anh Tuấn bất động nhìn nàng không chớp mắt, Diệp Thanh Trúc thấy cảnh tượng như vậy thẹn thùng đang muốn đứng lên thì bị một bàn tay săn chắc giữ lại, nàng quay lại nhìn thẳng vào mắt Trịnh Anh Tuấn, bất giác Diệp Thanh Trúc nhắm mắt lại, bờ môi hồng hơi chu lên như đang chờ đợi điều gì đó.
Trịnh Anh Tuấn nào có kinh nghiệm về những chuyện như thế này chỉ biết ngây người ngồi đó không hề nhúc nhích.
Diệp Thanh Trúc cảm thấy hồi lâu không có động tĩnh gì liền hé mắt ra nhìn, thấy Trịnh Anh Tuấn vẫn ngồi đó nhìn nàng thì đỏ mặt quay đầu đi.
Trịnh Anh Tuấn liền nhẹ nhàng nâng cằm Diệp Thanh Trúc xoay về phía mình, từ từ hướng đến đôi môi mềm mại của Diệp Thanh Trúc mà hôn lên. Trịnh Anh Tuấn buông bàn tay còn đang giữ tay của Diệp Thanh Trúc ra đặt nhẹ lên vòng eo mảnh khảnh của nàng.
Một lúc lâu sau hai người gần như đứt hơi mới vội vã tách ra. Khuôn mặt Diệp Thanh Trúc đã đỏ bừng lên, khoảnh khắc này càng làm cho nàng trở nên cuốn hút trong mắt Trịnh Anh Tuấn.
Một phần cũng phải cảm ơn Diệp Thanh Tòng đã sắp xếp một căn phòng lãng mạn như vậy, việc làm của ông chính là đẩy đứa con của mình vào miệng cọp. Tuy nhiên đây chính là điều mà Diệp Thanh Tòng muốn.
Nhìn khuôn mặt ngượng ngùng kiều diễm của người con gái trước mặt, đôi môi vẫn còn chút ướt á sau nụ hôn dài Trịnh Anh Tuấn lại muốn hôn lên nó một lần nữa, hắn đã bắt đầu nghiện cảm giác này.
Hai tay vẫn còn đặt trên vòng eo mảnh khảnh của Diệp Thanh Trúc hắn nhấc bổng nàng lên đặt xuống cái giường rộng lớn trong phòng, sau đó lại một lần nữa hướng đến đôi môi hấp dẫn hôn tới.
Bàn tay Trịnh Anh Tuấn vừa rồi còn đặt trên vòng eo Diệp Thanh Trúc lúc này đã chậm rãi cầm vào đai lứng nàng. Đột nhiên cánh tay hắn bị một bàn tay nhỏ nhắn giữ lại.
Suy nghĩ của Diệp Thanh Trúc chính là muốn gìn giữ đến đêm tân hôn, nhưng sau khi giữ cánh tay Trịnh Anh Tuấn lại, rồi nhìn thẳng vào mắt hắn thấy được sự chân thành từ ánh mắt, nàng đột nhiên nhớ ra Trịnh Anh Tuấn và nàng không thể nhanh chóng kết hôn.
Trịnh Anh Tuấn cảm thấy mình dường như đã hơi vội vàng, Diệp Thanh Trúc quá mức hấp dẫn cộng thêm việc khung cảnh lãng mạn làm hắn có chút mất kiểm soát. Đang định buông Diệp Thanh Trúc ra thì bàn tay nhỏ nhắn của nàng chậm rãi buông ra.
Được bật đèn xanh Trịnh Anh Tuấn kéo đai lưng của nàng ra, bộ y phục trên cơ thể Diệp Thanh Trúc từ từ được cởi bỏ, hương thơm từ cơ thể Diệp Thanh Trúc lọt vào mũi Trịnh Anh Tuấn làm tim hắn đập mạnh liên hồi.
Tăng phòng thủ cuối cùng trên cơ thể Diệp Thanh Trúc cũng được tháo bỏ, trong mặt Trịnh Anh Tuấn lúc này Diệp Thanh Trúc quả nhiên là một kiệt tác hoàn hảo.
Làn da trắng trẻo mịn màng như mông em bé…. bộ ngực ngạo nghễ được điểm lên hai viên ngọc hồng hào.
Diệp Thanh Trúc không biết từ lúc nào đã nhắm chặt hai mắt, Trịnh Anh Tuấn cúi xuống đặt lên môi nàng một nụ hôn nhẹ nhàng rồi từ từ ngậm lấy viên hồng ngọc trên gò bồng đào. Tay hắn nhẹ nhàng xoa nắn bên còn lại.
Hừ! Diệp Thanh Trúc thở ra một hơi nặng nề.
Ư hhh
Bàn tay Trịnh Anh Tuấn đã chạm vào khe suối nhỏ nhắn nơi hạ thân Diệp Thanh Trúc khiến nàng rên lên một tiếng đầy kiều diễm.
Dục hỏa trong người Trịnh Anh Tuấn đã bị đẩy lên cực độ sau tiếng rên của nàng. Một lần nữa hắn hôn lên đôi môi hồng hào, rồi thủ vào tai Diệp Thanh Trúc:
– Ta hứa sẽ chăm sóc cho nàng cả đời!
– Ưmm
Trong cơn mê man Diệp Thanh Trúc chỉ nhẹ nhàng đồng ý. Một tay hắn vẫn tiếp tục nhào nặn vòng một mềm mại, tay còn lại không quên vuốt ve khe suối nhỏ nhắn phía bên dưới lúc này đã rỉ ra một dòng nước làm ướt đẫm tay hắn.
Ưmmm
Tiếng rên rỉ mê người liên tục vang lên.
Dục hỏa trong người Trịnh Anh Tuấn đã lên đến cực độ, y phục trên người hắn nhanh chóng được cởi bỏ.
Sau lần cải tạo thân thể không chỉ da thịt trở nên trắng trẻo săn chắc mà tiểu huynh đệ của Trịnh Anh Tuấn đáng sợ hơn nhiều. Nếu lúc trước nó chỉ là một con thạch sùng thì giờ đây đã hoá thành giao long tràn ngập sự hùng dũng.
Sau khi lớp y phục cuối cùng rơi xuống, con giao long mạnh mẽ vươn ra như muốn chứng minh cho cả thế giới thấy được sự mạnh mẽ của nó.
Cúi xuống hôn một hơi dài lên môi Diệp Thanh Trúc, hắn đặt con giao long trước cửa hang động chuẩn bị tiến vào. Nhưng nghĩ thì dễ hơn làm, năm lần bảy lượt muốn tiến vào đều hụt, Trịnh Anh Tuấn phải đặt đầu con giao long đúng vị trí mới có thể thuận tiện tiến vào.
Ngay khi tiểu huynh đệ của Trịnh Anh Tuấn chỉ mới chạm vào cửa động ướt át, Diệp Thanh Trúc đã không kìm được tiếng rên rỉ mê người của mình.
Nhận được sự cổ vũ Trịnh Anh Tuấn mạnh mẽ tiến vào. Ngay lập tức hắn cảm nhận được sự ấm nóng chặt chẽ nơi hạ thân, suýt chút nữa hắn đã không kìm chế được mà thất thủ, nhưng dù sao cũng là người tu tiên nên nhanh chóng lấy lại phong độ. Thời điểm Trịnh Anh Tuấn mạnh mẽ tiến vào. Tiếng kêu đau đớn của Diệp Thanh Trúc vang lên
Aaaa
Một giọt nước mắt lăn dài trên má Diệp Thanh Trúc, mặc dù không có kinh nghiệm trong việc này nhưng Trịnh Anh Tuấn cũng biết lần đầu của người con gái sẽ rất đau đớn.
Trịnh Anh Tuấn không vội động thân mà nhẹ nhàng vuốt ve Diệp Thanh Trúc thủ thỉ an ủi nàng:
– Cho dù có lên núi đao xuống biển lửa ta cũng sẽ bảo vệ nàng.
Diệp Thanh Trúc mỉm cười nhẹ nhàng nói:
– Thiếp hết đau rồi.
Sau đó ngượng ngùng nhắm chặt hai mắt. Đèn đã chuyển đỏ sang xanh hạ thân Trịnh Anh Tuấn bắt đầu cử động, hai tay lại đưa lên vòng một nhẹ nhàng xoa nắn.
Âm thanh hạ thân va đập liên tục vang lên.
– Ahh ưm chậm… một chút… thiếp không chịu nổi.
Dù sao đây cũng là lần đầu của nàng, Trịnh Anh Tuấn ngay lập tức nghe lời mỹ nhân giảm nhịp độ tiến công.
“Chụt” Trịnh Anh Tuấn đặt lên môi nàng một nụ hôn cuồng nhiệt, hai tay vẫn không quên xoa nắn bầu ngực ngạo nghễ.
– Ahh ư ư.. ưmm.. Chuyện này không ngờ lại tuyệt diệu đến như vậy!
Diệp Thanh Trúc mê man rên rỉ nói
– Chàng hãy mạnh lên một chút!
Con gái quả là một thứ gì đó khó hiểu. Vừa rồi nàng mới bảo hắn chậm lại bây giờ lại muốn mạnh lên. Không suy nghĩ quá nhiều, Trịnh Anh Tuấn liền gia tăng tốc độ ra vào nơi hạ thân.
– A Tuyệt… vời quá… thiếp… sướng.
Diệp Thanh Trúc liên tục cảm nhận được cây côn thịt ấm nóng đang ra vào nơi hạ thân mang lại cảm giác không tả được.
Hừ! Ahhh! Tiếng rên tỉ Diệp Thanh Trúc mạnh mẽ vang lên trong màn đêm tĩnh lặng làm Trịnh Anh Tuấn phải dùng môi mình phủ lên miệng nàng che đi tiếng rên rỉ.
Trịnh Anh Tuấn cầm lấy hay chân nàng đặt lên hông mình rồi mạnh mẽ thúc đẩy.
– Ahh! Ahh! Thiếp chết mất! Ta yêu chàng, đừng bỏ rơi ta nhé!
– Ta cũng yêu nàng!
Trịnh Anh Tuấn cảm giác hang động ẩm ướt đang mạnh mẽ bóp lấy con giao long của mình, không kìm chế được nữa hắn đẩy một cái cuối cùng rồi trút hết tinh hoa vào cơ thể Diệp Thanh Trúc.
Hai người ôm chặt cơ thể đối phương rồi chìm vào giấc ngủ sau cơn đê mê.