HƯƠNG VỊ NGỌT NGÀO - Chương 64
Vuốt nhẹ nhàng cái cặp mông căng mọng rồi tôi trượt nhẹ ngón tay giữa cái khe mướt mát đang chảy nước. Thanh Loan quay lại rồi mrim cười bảo tôi:
-Đồ dê già, chưa gì sàm sỡ người ta rồi.
Để cho nước nhờn dính đầy ngón tay tôi mỉm cười rồi khẽ bảo:
-Ô kệ chứ! Đây không phải là dê già đâu nhé, đây là một hành động để làm cho phụ thấy thoải mái dễ chịu nhé. Không phải ai cũng biết làm thế này đâu nhé.
Cười cái kiểu dâm đãng và ngón tay không ngừng vuốt dọc vuốt xuôi cái khe lồn lồn. Đúng như Thanh Loan nói về cái lồn của mình. Chỉ cần vuốt nhẹ nhàng thôi là nước nó đã tuôn ra quá nhiều rồi.
Mùa hè nên nước nhờn tuôn ra như vậy nó không nóng gì cả mà mát lạnh cả ngón tay. Đứng dậy rồi Thanh Loan xõa cái váy của mình rồi khẽ nói:
-Thôi nhé! Em chỉ cho sờ như vậy thôi, hôm nào đi thì em cho sờ được chưa! Sờ bây giờ là chồng em mắng đấy!
Tôi bĩu môi nói lại:
-Có mà chồng em thích quá lên được chứ mắng em cái gì. Anh biết thừa rồi nhưng mà thôi, em nói vậy thì đợi đến lúc đó cũng được. Công nhận là em ra nhiều nước thật, chắc là bốn người hôm gì mút không còn giọt nào nhỉ.
Cười một cách dâm đãng đầy mời mọc Thanh Loan nói:
-Không đến nỗi là hết nước nhờn nhưng cũng cạn hì hì. Bốn người chứ có phải một người đâu.
Cái váy buông xuống Thanh Loan lại trở về với dáng vẻ hiền lành của một phụ nữ có chồng duyên dáng. Cả hai tâm sự một chút nữa thì Thanh Loan bảo tôi đưa về nhà. Vừa qua đến nhà thì thằng Khôi với cái áo phông quần lửng chân đi tông Lào hí hửng ra nháy mắt một cái rồi bảo:
-Này! Có làm được nháy nào thế?
Xì một cái tôi bảo:
-Mày cứ nghĩ tao xấu xa thế không bằng! Hơi bị đúng đắn đấy!
Nói như vậy thôi nhưng tôi vẫn ghé sát tau nó nói bằng một giọng thèm thuồng.
-Chưa được “nháy” nào cả nhưng công nhận lồn vợ mày đẹp lắm đấy Khôi ạ. Nhiều nước nữa tao mới sờ có một chút thôi đã thấy nước chảy ra ướt đẫm luôn đấy!
Thằng Khôi cười khì rồi bảo:
-Sao không làm đi.. còn đợi làm gì nữa. Tao nói thật là vợ tao muốn “test” mày lắm rồi đấy!
Tặc lưỡi cười khì khì rồi tôi trả lời nói:
-Mày cứ bình tĩnh đi kiểu gì cũng có “quà” cho mày đi lúc đấy lại bảo tao xài vợ mày hao quá!
Khoác lấy vai tôi rồi thằng Khôi thủ thỉ:
-Yên tâm đi không có chuyện là sợ mày sài hao đâu. Tây đen, tây trắng sài như vậy mà tao còn không sợ thì thôi hì hì, vào nhà tao chơi chút.
Lúc này hai đứa đang ngồi ở phòng khách thì Thanh Loan đã ra ngồi nói chuyện với tôi. Cái váy đã được thay bằng một bộ váy ngủ ở nhà màu tím mỏng tang. Bên dưới thì cái mu lồn cong veo không một sợi lông ẩn hiện ở sau lớp vải.
Bên trên là vặp vú tròn căng với hai cái núm vú lồi lên, dù có một đứa bú rồi nhưng núm vú của Thanh Loan vẫn còn nhỏ lắm. Ngồi chém gió với vợ chồng nó một chút rồi tôi về. Vừa về đến chung cư.. lững thững bước trên hành làng thì thấy Linh đang ngồi thụp trước cửa phòng với mái tóc rũ rượi. Cái ba lô lấm lem ở bên cạnh con bé có vẻ chông chán đời mệt mỏi lắm.
Nhăn nhăn mặt tôi nghĩ “Quái lạ sao đi chơi về mà con bé trông mệt mỏi hoang mang vậy, chắc là có chuyện gì rồi”.
Tiến lại tôi xuống đưa tay xoa nhẹ nhẹ vai con bé rồi khẽ nói:
-Sao thế em! Có chuyện gì vậy, sao về không bảo anh một câu!
Vén mái tóc con bé sang một bên xem con bé bị sao không thì thấy con bé ngẩng lên với ánh mắt long lanh ầng ậc nước và một vẻ hoang mang sợ hãi.
Đưa xuống nắm lấy bàn tay đang bơ vơ lạnh ngắt của con bé tôi khẽ nói:
-Bình tĩnh đi em gái có gì, kể cho anh nghe nào.
Lúc này Linh mới ôm ghì lấy vai tôi rồi khẽ nói:
-Anh ơi.. em bị.. hức. hức.
Tiếng khóc vang vọng giữa hành lang, tôi sợ mấy căn hộ bên cạnh đi ra nên khẽ bảo Linh:
-Vào trong nhà cất đồ đi rồi bình tĩnh kể cho anh nghe xem có chuyện gì nào.
Tôi cài vân tay cho Linh rồi nên con bé chỉ cần vuốt qua một cái là có thể mở cửa được rồi. Vào trong nhà con bé lại ôm mặt ngồi trên cái ghế mà sụt xùi khóc.
Lúc này thì thì tôi thấy chuyện có vẻ bất ổn. Vào trong phòng tắm lấy một cái khăn mặt rồi mang cho Linh rồi bảo:
-Lau cái mặt đi em, nhìn xấu gái lắm rồi đó. Cứ bình tĩnh kể cho anh nghe đi. Trời có sập xuống thì anh cũng đỡ giúp em một chút. Nào kể đi nào.
Linh ngước mắt lên rồi nhìn tôi rồi khóc to hơn rồi ôm chặt lấy tôi mà gào lên. Xoa xoa cái tấm lưng to bản của nó. Con bé khóc nấc một hồi rồi khẽ nói:
-Anh ơi..em bị.. bị ấy!
Ngạc nhiên tôi hỏi:
-Bị ấy là bị làm sao? Nói rõ ra anh coi nào!
Nó lại khóc rồi nấc lên mà nói:
-Em bị .. thằng người yêu.. làm chuyện ấy!
Bất ngờ trước câu nói của con bé tôi hỏi lại:
-Sao bảo chưa có người yêu cơ mà giờ đã có người yêu là thế nào?
Con bé lại gào lên rồi nói:
-Em…em cũng không biết nữa. em không còn nữa rồi.
Tiếng khóc của nó làm tôi bối rối, chưa bao giờ thấy có chuyện một con bé chỉ mất trinh thôi mà đã gào ầm lên như thế này rồi. Tôi khẽ vô về rồi nói:
-Có chuyện gì bình tĩnh nói, nó là thằng nào!
Một lúc sau thì con bé cũng dần nguôi ngoai mới nấc nhẹ mà nói:
-Thì.. đi chơi với nó, nó rỏ ra tốt với em rồi đi cùng với mấy đứa bạn em .. rồi hôm qua nhậu đó..em không biết gì, cả lũ thuê nhà nghỉ ngủ.. rồi.. em nửa mơ nửa tỉnh nó làm chuyện ấy với em. Em đã không đồng ý rồi mà nó cứ làm!
Nói đến đây thì cái Linh lại òa khóc thêm một lần nữa. Vỗ về con bé tôi bảo tiếp:
-Thôi mà.. bình tĩnh.. có gì anh nói quan trọng giờ em muốn làm gì nó!
-Em…em muốn nó phải chết.. nó dám làm chuyện đó với em!
Tôi cười nhẹ nhàng bảo Linh:
-Chết thì hơi quá.. nhưng đánh cho nó một trận hoặc kiện nó cho nó bóc tầm năm sáu cuốn lịch là được.. có muốn không.
Con bé gật đầu lia lịa nhưng ngay sau đó thì lại lắc đầu của mình mà nói:
-Đừng anh ơi..em không muốn mọi người biết đâu.. hức hức. em không biết phải làm sao nữa.
Ôm ghì nó vào trong lòng tôi nói:
-Bây giờ không ai còn quan trọng chuyện đó đâu em gái, bình tĩnh đi nào, anh đảm bảo đấy nhưng mà nó làm chuyện em không thích thì phải cho nó trả giá. Giờ đi tắm rồi đi ngủ đi nhé, muộn rồi đó, để mọi chuyện giải quyết cho. Cho anh số của nó.
Con bé run run tay rồi cầm lấy cái điện thoại đưa cho tôi số của thằng đó. Tôi cầm số đang định gọi thì con bé lại lắp bắp nói:
-Anh đừng nói chuyện này với ai nhé! Em.. không muoón ai biết cả!
-Yên tâm đi.. anh không cho ai biết đâu mà, thôi giờ vào tắm rồi đi ngủ đi nhé.
Để con bé vào trong phòng tắm rồi tôi đóng cửa đi xuống dưới nhà, gọi điện cho thằng Tùng vì thằng này quen một đống bạn nhí nhố.
Dĩ nhiên với chuyện này thì thằng Tùng cũng không đùa cợt mà giúp tôi luôn. Nó không quên hí hửng nói về chuyến đi vào cuối tuần.
Nói chuyện xong tôi lên nhà thì đã thấy Linh ngủ rồi. Đóng cửa nhìn khuôn mặt bơ phờ của nó làm tôi đến thương cảm.
Sang phòng khách tôi nói chuyện với thằng Tùng thêm một lần nữa rồi cho số của thằng đó để thằng Tùng xử lý cụ thể.
Đến mười giờ sáng hôm sau con bé tỉnh dậy, nhìn nó tinh thần có phần khá khẩm hơn lúc trước rồi. Thấy tôi nó gượng cười bảo:
-Anh không đi đâu chơi à?
Tôi tỉnh bơ nói:
-Anh đi thì sợ có con dở hơi nó nhảy lầu lắm!
Linh hằm hằm tiến lại nói:
-Này! Em không đến ngu như vậy đâu nhé! Em sẽ làm cho nó phải trả giá thật nhiều. Dám làm chuyện đó với em!
Nửa tình nửa đùa tôi bảo tiếp:
-Chắc là sướng rồi còn gì nữa đúng không.
Linh khùng lên nhảy xuống đánh tôi mà nói:
-Có mà sướng cái đầu anh đấy! Đau ơi là đau ấy, đến bây giờ em hãy còn đau đây này.. hức hức!
Tôi vẫn muốn trêu con bé nên bảo:
-Không chống cự lại thì tận huởng chứ… đau gì.
-Anh mà nói nữa em đánh anh trận nữa đấy nhé!
Tôi cười khì không nói gì nữa nghiêm túc hỏi con bé:
-Thế muốn xử nó thế nào?
Linh cau mày rồi bảo:
-Em muốn cắn nó cấu xé nó.. làm cho nó không còn đường nào mà ức hiếp người khác nữa. Em muốn thiến nó.
-Làm gì mà ác thế cơ chứ!