HƯƠNG VỊ NGỌT NGÀO - Chương 41
Cười hề hề để hòa cùng với cái tâm sự đầy dâm dục của thằng Khôi rồi tôi hí hửng hỏi nó tiếp:
-Này thế hôm gì đi party về xong vợ chồng mày cùng đi với em ấy à? Hôm nay tao mới gặp em ấy xong nhưng chưa kịp nói chuyện cái gì cả!
Thằng Khôi hí hửng tặc lưỡi nói:
-Ờ thì về nhà tao thác loạn thôi, cháu thì gửi bên ông bà nội rồi nên chúngt hao thoải mái. Công nhận hàng của em đó xịn sò bóp sướng phết mày ạ. Bóp phát nào sướng phát đó hề hề!
Tôi tò mò hỏi toepé:
-Tao thấy hàng họ của vợ mày cũng thuộc dạng quá chuẩn còn gì nữa, đặc biệt là trắng bóc. Vợ mày tắm trắng hay sao mà trắng thế?
-Thì cũng tắm, cũng dưỡng da thôi căn bản là vợ tao trắng từ bé rồi, thằng con tao cũng theo gen mẹ nên trắng lắm. Vợ tao nhìn thì được nhưng so với hàng của em Nhung vẫn không ăn thua. Kĩ thuật không kém vợ tao một chút nào cả. Hôm đó không dùng thuốc chắc là tao không chịu được hai nàng mất, vợ tao thuộc loại dâm lắm rồi em Nhung cũng tương đương.
Tôi gật gù thì thằng khôi tiếp tục nói về vợ nó một cách đầy hứng khởi. Tôi vừa hứng vừa tò mò hỏi nó:
-Vợ chồng mày some nhiều rồi đúng không?
Thằng Khôi gật gù thừa nhật rồi nói:
-Không chỉ some mà còn cuckold nữa mà.. hì hì. Nói thẳng là vợ tao cặc tây trắng hay đen thử hết rồi, bao gai cũng thử nhưng chưa thử con cặc găm bi nào cả. Nhung nó nói làm vợ tao nứng quá luôn! Hôm nào tham gia với vợ chồng tao nhé!
Không nghĩ thằng Khôi lại mời tôi như vậ tôi cũng thấy thích vì dù sao nhìn cái dáng người của vợ nó là tôi muốn đè ra lắm rồi.
Thanh Loan đạt chuẩn là một người đàn bà một con nhưng nhàn hạ và biết chăm sóc cái dáng vẻ của mình để tạo một sự cuốn hút.
So với chị Ngọc mẹ của Dung thì khác, cái vẻ đẹp của một người đàn bà mới ngoài hai mươi có một con khác vẻ đẹp đằm thắm của một người vào ba mươi đầy từng trải.
Thấy thằng Khôi mời như vậy thì tôi bảo:
-Vợ mày có cho tao tham gia không đấy!
Nó tặc lưỡi bảo:
-Có chứ! Vợ tao có tính “sưu tập chim” mà.. hì hì. Hôm ở party nó định rủ mày rồi đấy nhưng thấy mày đang nói chuyện với mấy em kia nên nó thôi đấy!
-Vậy hả?
Tôi hỏi như vậy nhưng vẫn muốn xem thằng Khôi này có cho vợ đi riêng cùng với tôi không nên nói tiếp:
-Thế hôm nào tao thử gạ vợ mày qua nhà tao chơi nhé, dám cho vợ mày đi một mình không?
Nó tặc lưỡi cười hề hề bảo:
-Có gì mà không dám. Chuyện bình thường thôi mà, bên Sing hay ở đây thì tao cũng cho vợ tao đi mà, quan trọng là có ảnh với video mang về để tao ngắm. Không hiểu sao tao thích cái cảnh vợ tao bị địt lắm!
Tôi ra vẻ lắc đầu bảo:
-Mày bệnh quá rồi đấy Khôi ạ!
Bĩu môi rồi nói:
-Bệnh cái gì mày! Đó là sở thích của mỗi người, tao thích nhất là nhìn cái “ấy” của vợ tao được banh ra bằng con cặc khác ấy.. đéo hiểu sao lại thế!
Tôi chỉ cười rồi hai thằng lại lên cốc uống bia. Từ chiều đến bảy giờ tối thì thằng Khôi gạ tôi đi hát Karaoke nhưng thôi tôi lái xe về. Trước khi lên xe thằng Khôi còn hí hửng nói:
-Cần chỗ xả thì a lô cho vợ tao nhé! Vợ tao đang rảnh đấy!
-Được rồi hì hì!
Tôi lái xe về và chưa muốn gọi điện cho vợ thằng Khôi ngay. Đến nhà tắm qua một cái rồi tập mấy động tác cho giãn cơ sau đó tôi tiếp tục nghiên cứu đồ thị biến động Coin rồi lên giường ngủ lúc nào không biết.
Sáng hôm sau mới năm giờ sáng đã có chuông điện thoại. Mắt nhắm mắt mở tôi cầm cái điện thoại lên thì thấy Linh gọi điện cho tôi bằng zalo.
Bật cái cam lên tôi hỏi:
-Sáng sớm bảnh mắt ra gọi anh làm gì sớm thế? Rủ anh đi đâu à em gái!
Linh cười khúc khích bảo:
-Rủ anh đi hiến máu tình nguyện, anh đi không?
Tôi lắc đầu rồi trả lời:
-Anh không? Anh không hứng thú với mấy trò tình nguyện này lắm, em thích cứ việc đi nhé em gái. Nếu cần thì anh qua đón đi chứ anh không đi đâu, nhà bao việc!
-Xì! Thế thôi, hì hì! À em thèm ăn chả cá Lã Vọng anh đẫn em đi ăn nhé!
Tôi ợm ờ nói:
-Ờ được! Trưa nay anh dẫn đi, không cẩn thận là anh “ăn” luôn cả em gái đấy!
-Có mà dám! Anh em là không được “ăn” nhau!
Tôi chỉ cười rồi cúp máy, đi đôi giày xuống dưới sảnh chạy bộ một chút rồi lên nhà, tắm qua một cái mặc cái áo phông rồi đi ăn phở và làm quả trứng trần.
Cầm cái laptop ra quán café vừa ngồi nhâm nhi vừa ngắm mấy em teen teen đến mua đồ. Công nhận mùa hè nóng lực nên em nào em nấy mặc quần áo như muốn phơi bày tất cả những mặt hàng ngon lành của mình ra.
Làm đến gần trưa thì đột nhiên có điện thoại của Nga. Tôi thấy làm lạ vì gần như chỉ có Dung gọi điện cho tôi chứ chẳng bao giờ Nga gọi cả.
Nhấc máy lên thì cái giọng lanh lảnh vang lên:
-A lô anh Phong à? Chiều đi công viên nước với em không?
Cười khẩy một cái tôi trả lời:
-Anh còn trẻ con đâu mà đi! Em đi một mình đi!
Nga xì một tiếng rồi bảo:
-Thế em với chị Dung cùng đi đấy! Anh có đi không?
Tôi lại trả lời:
-Anh nói không mà, hai chị em em đi có khi lại vui đấy, biết đâu lại chăn được nhiều “chuối” nhỉ!
-Ơ em tưởng người tình đi thì phải đi cùng chứ, không đi cùng có ai hớt mất thì lại tiếc!
Cười ha hả tôi bảo:
-Em nhầm anh với ai rồi, thêm vào nữa Dung đâu có phải người tình của anh đâu hì hì. Bạn tình thì có thể!
-Á à! Em biết rồi nhé.. ừ! Thế không đi thì tôi chiều nay đi ăn đồ nướng với em đi. Nóng như thế này ăn đồ nướng .. nó mới thích!
Tôi thầm nghĩ trong đầu “Đúng con dở người, trời nóng như thế này đi ăn đồ nướng, ăn xong khéo mà nhảy vào phòng tắm luôn hay vừa tắm vừa ăn”.
Nghĩ như vậy nhưng tôi vẫn trả lời”
-Ờ được rồi! Tối nay có gì tính em nhé1
-Không biết, bảy giờ tối nay đi đấy, yên tâm là em sẽ tạo điều kiện cho anh với chị Dung đi riêng hì hì!
Tôi đáp trả lại luôn:
-Anh thích đi với em hơn! Ờ có dám đi không?
-Xì.. có chứ sao không? Về nhà em luôn anh dám không?
-Có gì mà không dám.. thịt luôn cả em ấy!
-Ha ha! Em nhiều mỡ lắm.. ăn ngấy..anh có ăn không?
-Ăn hết!
-Thế tầm bảy giờ đến đón em nhé!
Tôi cười cười rồi bảo:
-Ừ Được rồi! Tầm đó anh đến đón..
Cúp máy xong thì tôi đi lấy cái xe đến đón Linh luôn. Vừa đến cái chỗ vận động hiến máu đã thấy đông nghịt rồi. Đúng là tụi sinh viên mới này máu tình nguyện thật. Đợi một lúc thì thấy Linh đi ra, tôi thấy lạ Linh không mặc áo thanh niên tình nguyện mà mặc áo sơ mi bình thường.
Đóng nhẹ cái cửa xe khiến nó không khít tôi bảo Linh đóng lại rồi hỏi:
-Tưởng em đi tình nguyện cơ mà, phải mặc áo xanh chứ!
Linh cười khì bảo:
-Em không thích! Thích mặc áo sơ mi!
Không biết có phảitôi với Linh khắc khẩu hay là do tôi thích trêu Linh mà vừa mới thắt được cái dây an toàn xong tôi bảo:
-Chắc là mắc áo kiểu này dễ khoe nhỉ!
Lườm tôi rồi Linh nói:
-Ý anh là khoe cái gì? Này nhá.. đừng tưởng người ta không thấy nói là thấy hay nhé!
Vừa vần cái vô lăng tôi vừa bảo:
-Tốt thì phải khoe chứ, có ai mà có cái vòng một như thế đâu hì hì. Khéo mà chúng nó khối đứa nhìn thèm thuồng đấy em nhỉ!
-Không phải ai cũng dê dà như anh!
-Dê hơn cũng có đấy chứ, thôi không cãi nhau nữa, đi ăn đi. Ngồi café từ sáng đến giờ nhão hết cả ruột rồi đây này!
Lái xe vào trong phố cổ tôi chọn quán chả cá ngon nhất rồi tìm chỗ đỗ xe sau đó đi vào. Người ngoài nhìn vào thì thấy đúng hai anh em thật vì nó tự nhiên tự nhiên đến bình dị chứ không phải một cặp đôi đang yêu nhau mặn nồng.
Cả hai vào quán gọi đồ ăn ra rồi Linh hí hửng ngó nghiêng còn tôi thì cắm mặt vào cái điện thoại bấm bấm.
Nhìn thấy thế Linh bảo:
-Cắm mặt vào cái điện thoại như vậy hèn gì không có người yêu cũng đúng!