HƯƠNG VỊ NGỌT NGÀO - Chương 13
Đỡ cho Nga tập bơi một chút, luồn tay qua đỡ cái eo thon nhỏ rồi hướng dẫn Nga đạp chân. Với kiểu đỡ như vậy thì tôi dư sức có thể lợi dụng mà bóp hai cái bầu vú của Nga nhưng tôi chỉ đợ để cho Nga bơi.
Lập lờ mặt nước được một lúc thì Nga uống phải mấy ngụm nước biển nhổ phì phì ra rồi bảo:
-Hích.. kiểu này bơi khó quá anh ạ!
Tôi cười hì hì rồi bảo:
-Cái gì chẳng khó em.. như đi xe đạp đó, lần đầu thì khó nhưng dần dần thì quen thôi, không những quen mà còn thích ấy chứ! Cứ tập như thế này một tuần mà có thể bơi được một quãng ngắn đấy!
-Vậy hả? Nhưng mà em bay về Hà Nội rồi ai dạy em bơi!
-Thiếu gì thày dạy bơi.. thôi.. chịu khó tập tí rồi đi ăn nhé.
Tôi hướng dẫn cho Nga một lúc thì Dung đã lên bờ, rồi ngồi uống nước cam rồi. Thấy tôi và Nga đi lên thì Dung hí hửng trêu:
-Đã bơi ra biển mà bắt cá mập được chưa em gái!
Nga ngượng ngùng lắc đầu thì tôi cười rồi bảo:
-Được rồi! Bơi từ đây sang Mĩ cũng bơi được rồi, mỗi tội là bơi nó chìm!
Nga đấm nhẹ tôi một cái rồi dư dứ kiểu “trêu bà mày nữa là bà mày cho ăn đập”. Lên trên đường tráng qua nước ngọt rồi cả ba đi về khách sạn. Tôi lên phòng mình tắm qua một cái rồi ung dung dung xuống cái sảnh khách sạn.
Gọi cốc café sữa nhâm nhi ngắm gái qua đường. Công nhận đúng mùa du lịch, gái nhiều vô kể, em nào em ấy đều nhìn ngọt nước vô cùng.
Đợi một chút thì thấy Nga và Dung đi xuống, cả hai đều mặc cái áo dài quá đùi cứ như không mặc quần vậy, nó màu trắng và in hình hai con chuột Mickey khá ngộ nghĩnh.
Tôi thì vẫn kiểu kaki ống thụng và đôi giày thể thao cùng cái áo sơ mi thật mỏng. Nói chung với mét bảy tám và tôi tập thể hình nên phom người mặc đẹp vô cùng.
Thấy tôi đang ngồi đó thì Nga hí hửng bảo:
-Đi ăn với hai chị em em đi!
Tôi tặc lưỡi nói:
-Ờ thì đi! Bao anh anh đi tất!
Dung khúc khích cười nói:
-Đúng rồi anh! Hôm nay Nga nó bảo bao tất đó!
-Vậy thì đi ăn phải gọi món gì thật là ngon lành mới được, như thế mới xừng đáng được với lời mời của Nga chứ nhỉ!
Nói xong thì chúng tôi bắt taxi đi ăn. Quá rành các quán hải sản ở đây rồi nên tôi chọn một chỗ ok nhất sau đó gọi đồ. Mấy em lễ tân thì toàn mời là nhum biển rồi hàu rồi tôm hùm. Tôi cười mà trêu mấy em đó.
-Ăn cái này thì đêm lấy đâu chỗ xả hả em?
Biết ý của tôi nên hai mấy em lễ tân chỉ cười, có thằng cu thì nháy mắt hất hàm về phái của Dung và Nga, tôi cười khì rồi trêu “Đồ thờ không đụng được em ạ”.
Tôi nói như vậy thì thằng cô em cười khà khà dạ vâng đi vào còn Dung và Nga thì lừ mắt tôi. Tôi biết trong đầu Dung bây giờ nghĩ gì. Đoán chắc là cái kiểu “Ăn chán cái đồ cúng rồi còn ra vẻ, nhìn cái mặt đáng ghét”.
Ngồi xuống thì Nga đập nhẹ vào bàn bảo tôi:
-Ai là đồng cúng hả? Grừ…
Tôi ngả người ra sau bâng quơ nói:
-Không là đồ cúng thì là đồ gì, không phải chỗ anh xả cũng như là chỗ không được động đến thì không là đồ cúng à!
Dung lừ mắt với tôi ra hiệu kiểu “no xôi chán chè” giờ nói vậy à. Tôi tỉnh bơ trước ánh mắt của Dung mà quay ra ám hiệu chỉ chỉ Nga.
Nga thấy tôi ám hiệu vậy thì càng muốn chành chọe nói:
-Hứ! Tí cho biết tay! Dám nói thế!
Cười ha hả tôi nói lại:
-Thế có cho chỗ anh xả không nào? Ăn hết cái chỗ này mà không có chỗ xả là bí bách lắm đấy không chịu được đâu!
Vừa nghe tôi nói thế Dung bảo tôi:
-Kiếm em bikini vàng chiều nay mà xả, đảm bảo là em ấy cho anh xả, quan trọng là dẫn em ấy đi chơi thôi
Tôi tỉnh bơ nói:
-Thôi ! Em ấy thì thôi, không phải chỗ nào cũng có hứng mà xả được, xả linh tinh là dễ bị bệnh lại còn bị chửi lắm đấy!
Nga bĩu môi nói:
-Cái mặt của anh mà sợ chửi á! Hơi lạ à nhé! Khéo giữ kẽ với hai chị em em ở đây chứ khéo mà không có thì chẳng nhảy vội ra với em kia rồi!
-Không phải ai cũng dê dà như mấy lão đầu hói kia đâu nhé! Cứ suy bụng ta ra bụng người!
-Biết được cái mặt anh!
-Thôi không cãi nhau nhiều với trẻ con nữa!
Đồ ăn được bưng lên thì tôi với Dung và Nga cụng ba chai bia tiger bạc với nhau cùng ăn nhậu. Tôi tò mò về hai cô bé này một chút nên hỏi thêm hóa ra hai cô bé này ở nhà cũng giả nai lắm chứ không phải vừa.
Nhậu xong thì Nga đứng lên trả tiền, tôi định trả nhưng Dung nháy mắt nên tôi đành kệ con bé vậy.
Ăn nhậu xong thì chúng tôi đi dạo rồi ra tháp chàm ngồi hóng gió. Dung hí hửng bảo tôi:
-Hôm nay thấy có mấy người cùng ở khách sạn mình nói đi Đà Lạt nên thơ lắm anh ạ!
Tôi lắc đầu bảo:
-Chỗ đó dành cho đôi nào yêu nhau thắm thiết thì đi chứ anh thì chịu. Không có tí ồn ã nào chán lắm, hai đứa em ở đấy thì chỉ có mà ôm nhau ngủ thôi. Gặp phát mưa phùn nữa thì xác định là buồn thôi rồi!
Nga tò mò nói:
-Anh đi rồi à?
Tôi gật gù bảo:
-Mấy lần luôn. Lần nào về cũng chia tay!
Không biết có phải chạm nọc của Dung không mà Dung nói luôn:
-Chắc là về phụ tình người ta đúng không? Nhìn mặt đàn ông ai cũng đểu như nhau!
Cười ha hả tôi nói lại:
-Cái này nhầm to em gái ơi! Anh toàn bị cắm sừng thôi, chính xác là kiểu như em mặc bikini vàng chiều nay đấy! Không muốn yêu mà chỉ muốn được chiều kiểu kia, khổ thế chứ lại!
-Ai tin được cái mặt anh!
Nga cho tôi một câu thì tôi bật lại luôn:
-Không tin được thì tùy! Ai bảo em tin anh đâu mà nhìn cái mặt cau có chưa. Nói chung là anh có ác cảm với kiểu đàn bà như kia, nên giờ anh cũng có tin đâu, vui thì vui thật còn tình cảm thì phải xem xét lại!
Không biết có phải câu nói của tôi đồng cảm với Dung hay không mà khuôn mặt của Dung giãn ra hẳn rồi không còn mang một tính chất nào đối chọi và không tin tưởng với tôi nữa. Ngồi dông dài đến tận khuya thì tôi đi về. Không quên bảo Dung và Nga lời từ biệt vì tôi trưa mai bay còn Nga và Dung thì đến chiều muộn.
Sáng hôm sau làm thủ tục check out xong tôi không quên mời Dung và Nga đi ăn sáng rồi lời chào tạm biệt.
Chào thành phố biển lên máy bay thì tôi vô tình lại gặp cái em gái mà tôi vô tình gặp từ lúc mặc bikini chấm bi.
Lấy làm lạ vì em này không đi cùng hai ông trung tuổi nữa mà đi một mình rồi. Vô tình tôi mỉm cười để xem em ấy có nhận ra mình không. Thật không ngờ em ấy nhận ra mà chào lại. Lúc lên máy bay cái valy của em ấy to quá nên tôi có đỡ để trên giá máy bay đồng thời nói một câu”
Gặp em mấy lần rồi đấy nhỉ, đi chơi có một mình thôi à!
-Dạ vâng! Em đi có một mình anh ạ! Anh cũng thế còn gì, anh vào đi chơi hay là đi có công việc a?
-Anh vào đi chơi thôi! Trước lạ sau quen cho anh số điện thoại được không?
Dĩ nhiên là cô em này cho tôi thôi. Nói thật tôi lấy số điện thoại để đấy chiws cũng chẳng ham hố gì cả, cái kiểu gái này tôi không thích rồi.
Chuyến bay nhanh chóng cất cánh về đến Hà nội cũng là tầm năm giờ chiều. Trời khá oi ả, tôi bắt taxi về nhà rồi vào tắm một chút sau đó xuống phòng gym chạy bộ rồi la cà gọi mấy chiến hữu đi chơi.
Chúng nó thì bận làm thêm rồi đi gái gú suốt chỉ gọi được mỗi thằng Tùng. Thằng này chúng tôi hay gọi nó là thầy “địt”. Đơn giản vì cái dáng cao gầy của nó và con cặc có thể nói là ngoại cỡ của nó.
Chẳng hiểu sao người nó thì gầy còm ốm yếu nhưng được cái con cặc như kiểu bị đột biến vậy. Chúng tôi hay có trò vác cặc ra khoe thì nó nuôi được coi là nhất nên chỉ chấm điểm cho mấy thằng sàn sàn bằng nhau thôi.
Thằng này thì lại có sở thích đi uống sữa chua, chứ không có café gì hết. Vào quán nước nó gọi một ốc sữa chua đánh đá rồi nói:
-Sao mày! Tự dưng xả hơi mấy ngày ở Nha Trang mà chẳng có quà gì cho tụi tao à!
Tặc lưỡi tôi bảo:
-Mày quê biển thì có cái gì mày chưa ăn đâu!
-Hờ hờ..kệ chứ kiểu đi chơi cũng có quà.. Thế vào trong đấy có bắt được con bò lạc nào không? Đúng mùa du lịch chắc nhiều hả?
-Nhiều thì nhiều nhưng đó ở biển không có bò đâu, mẹ toàn gái gọi theo tour đi cùng với mấy bố già thôi chứ làm đéo gì có ai!
Cười ha hả thằng Tùng nói:
-Vậy hả? Thế có chăn được em nào thế không?
-Tao dị ứng với gái kiểu đó mày không biết à? Cái kiểu đó chỉ mỗi mày là thích thôi.