HƯƠNG VỊ ĐÀN BÀ [Truyện xã hội] - Chương 52
PHẦN 2 – CHƯƠNG 7
mục 1: món quà của con gái
Hương quay về nhà với sự ô nhục ê chề, CHị như chết lặng khi Tuấn cho chị xem những đoạn clip quay cảnh Tuấn và những thằng đàn em đang làm tình với Hương, lúc đó Hương đã ngất xỉu nên không biết thân thể mình đang bị chúng mang ra ghi hình lại. Trong đó, bất kỳ ai nhìn vào đều nghĩ Hương đang thác loạn, sex tập thể với nhóm 3 người đàn ông. Tất nhiên, Tuấn ép Hương phải giữ kín chuyện này nếu như không muốn con gái mình và tất cả những người quen biết được một nữ Luật sư cương nghị như Hương lại qan hệ tình dục tập thể với một nhóm đàn ông. Hương bị trấn át tinh thần và buộc phải cắn răng chịu sự uy hiếp của Tuấn. Chị buộc phải giao cho hắn ta 5 tỷ đồng mà theo như hắn nói hắn chỉ tạm mượn làm vốn kinh doanh, tất nhiên là kinh doanh phi pháp với ma túy và buôn người … nhưng đó điều mà Hương chưa thể biết vào lúc này. 5 tỷ là một số tiền quá lớn, nhưng với Hương, một luật sư danh tiếng và chồng là một doanh nhân thành đạt thì đây vẫn chưa phải là quá sức.
Vừa về đến nhà, Hương như một cái xác không hồn lửng thửng đi vào phòng ngủ, mặc trang phục trên người nhàu nhúm và chiếc áo nịt ngực tách hẳn một bên, Hương hục xuống giường và khóc thảm thiết. Lúc đó, điện thoại của Hương reo vang, điện thoại số chính đã bị Tuấn đập nát trong cơn hoang dâm, nhưng đây là điện thoại số phụ. Hương nhìn tên danh bạ mà không muốn bắt máy, tiếng chuông reo mãi lại ngắt và một dòng tin nhắn được hiện lên
“Chị Hương, em đây, Dũng đây, suốt chiều tối qua không gọi được cho chị, có làm sao không? Em lo lắm, gọi lại ngay nhé chị”
Đó chính là Dũng, trợ lý Hương, và Hương nhìn dòng tin nhắn đó đầy bần thần, nước mắt lại ứa ra nhòe nhoẹt đôi mắt đỏ hoe.
Nếu bạn thắc mắc Dũng là ai thì đây chính là câu trả lời. Một lời khó có thể nói hết, Dũng vốn trợ lý của Hương, một người làm việc mẫn cán và có trách nhiệm. Dũng nhỏ hơn Hương 5 tuổi nên vẫn thường gọi Hương là chị Hương để có được sự gần gũi trong công việc. Dũng là một người tinh tế, tình cảm ẩn trong nét ngoài năm tính, Dũng tỏ ra là một người thăng trầm và từng trải. Trng ccong6 việc Dũng rất được Hương tin tưởng nên anh vừa là trợ lý, vừa kiêm luôn tài xế, thậm chí là người mà Hương phần nào đó là bày tỏ tâm sự những lúc không biết nói cùng ai. Thời gian dài khiến cho Dũng từ khi nào đã có tình cảm với Hương. Điều đó cũng không thể tránh khỏi, khi Hương quá đẹp và thành đạt còn Dũng thì trải qua nhiều biến cố gia đình, cho đến nay hãy vẫn con độc thân. Sự gần gũi thường ngày khiến cho tình cảm của Dũng và Hương nảy sinh từ khi nào mà Dũng cũng không thể nhận ra. Nhưng Hương thì phần nào phán đoán được điều đó, chị nhìn thấy được thông qua sự ân cần có đôi khi là quá mức cần thiết của Dũng, là một nữ luật sư dày dạn kinh nghiệm và giỏi nhìn người, Huong không khó để nhận ra điều đó.
Sau khi kết thúc cơn ác mông kinh khủng ở vùng quê (Phần 1) gia đình Hương quay trở lại Sài Gòn và bắt đầu cuộc sống bình thường, mọi người cố gắng quên đi quá khứ đau thương đó. Nhưng đó chỉ là dáng vẻ bên ngoài thật sự giữa Hương và chồng mình đã có một khoảng cách lớn, anh long tự ti rằng mình không thể bảo vệ được cho vợ và con mình. Phần Hương vẫn cố che giấu cảm xúc của mình là người tổn thương nặng nề nhất, Hương gần như xấu hổ không dám đối diện chồng những lúc hai vợ chồng có không gian riêng tư trong phòng ngủ. Kể từ đó hai vợ chồng lao vào công việc như một cách giết thời gian và để chắn phải gặp mặt nhau riêng tư quá nhiều lần. Họ cố gắng giữ nét vẽ bình thường và không cho con gái Loan biết. điều đó càng khiến Dung cảm thấy Hương cô đơn nhiều hơn, thương cảm cho người đàn bà này nhiều hơn, dù rằng Dũng không hề biết chuyện kinh khủng dưới quê mà Hương và gia đình đã hải trải qua.
Nhưng mối quan hệ của Hương và anh chàng trợ lý Dũng thua mình 5 tuổi có lẽ chie đươn giản là như vậy nếu dòng đời không trêu ngươi số phận con người. một buổi chiều nhạt nắng, trong một quán café nhỏ xinh giữ lòng thành phố, có một cô gái với dáng người thanh mảnh đang hướng ánh nhìn về những gia đình đưa con đi dạo phố trong những tiếng cười rộn ràng. Người con gái đó chính là Loan, con gái của Hương và anh Long. Như ở phần 1, Loan cũng phải chịu chung số phận với mẹ mình, sau khi bị đám giang hồ bắt cóc, chúng không tiếc tay cưỡng hiếp cả mẹ lẫn con gái, tuyệt cọng chống cự, hai mẹ con Loan đã phải bất lực phơi thân để cho đám thú tính hành lạc đến kiệt sức. Nhưng Loan không chỉa thừa hưởng nhan sắc của mẹ mình mà cô còn thừa hưởng cả sự kiên cường thậm chí là mạnh mẽ hơn cả mẹ mình. Sau những ngày tuyệt vọng, Loan cố trấn tỉnh và lạc quan hơn trong cuộc sống, với Loan tương lại ở phía trước và cần phải gạt đi những quá khứ đau buồn. Loan cũng rất tinh ý để hiểu sau những biến cố kinh khủng kia, ba mẹ mình đang có những khoảng cách lớn về tình cảm và sự mặc cảm lẫn nhau. Và, cô muốn làm một điều gì đó để gia đình quay trở lại cảnh em ấm ngày xưa.
Loan đã suy nghĩ rất nhiều, Bất chợt cô nhớ ra rằng sinh nhật của mình và kỷ niệm ngày cưới của ba mẹ chỉ cách nhau một ngày, Nếu tận dụng cơ hội này để ba mẹ mình được ở bên cạnh nhau quả là một điều tuyệt vời. Suy nghĩ cẩn thận hơn, Loan mừng vui khi nhớ chính ba mình đang có một cuộc họp quan trọng ngay trên chính Đà Lạt, còn mẹ ình chẳng phải đang có chuyến công tác ở ngay thành phố Bảo Lộc hay sao? cuối tuần này cả ba mẹ sẽ quay về Sài Gòn, như vậy nếu như thu xếp chuyến nghỉ dưỡng vào cuối tuần này là đẹp nhất.
Nghĩ là làm, Loan bắt tay vào chuẩn bị, cô nhanh chóng chọn và đặt một căn biệt thự nằm lưng chừng trên một ngọn đồi thông thơ mộng, nơi tách biệt hoàn toàn so với những ồn ào của trung tâm Đà Lạt, nơi mà khách du lịch đi lại còn nhiều hơn dân địa phương. Để đi đến căn biệt thự này chỉ có 1 con đường mòn băng qua khu rừng thông và 1 vườn hoa nhỏ xinh trước khi chạm đến cổng biệt thự. Bên trong căn biệt thư rất rộng, thoáng với sảnh khách sang trọng và những phòng ngủ được bày trí trên tầng 1. Đây đúng là một nơi phù hợp để cho ba mẹ mình hấp hôn, có những giây phút xóa nhòa khoảng cách của nhau, Loan tin tưởng một viễn cảnh êm đẹp như vậy. Cô nhanh chóng nhắn tin cho cả ba mẹ mình, và hẳn nhiên, cả Hương và anh Long hoàn toàn không có lý do để từ chối, thật sự cả hai tuy mặc cảm với nhau nhưng họ vẫn yêu thương cô con gái hết mực, làm sao từ chối đến nghỉ dưỡng vài ngày và tham gia sinh nhật con gái mình được chứ.
Hương đi công tác ở Bảo Lộc bằng ô tô riêng, chị được Dũng tháp tùng với tư cách là trợ lý và lái xe, sau khi hoàn thành công việc, Dũng đánh xe đưa Hương lên thằng thành phố Đà Lạt, nhưng Hương chỉ muốn Dũng đưa đến một quán café nhỏ trong thành phố.
Cậu Dũng về đi, hoặc đi đâu đó chơi. Tôi sẽ ở đây vài hôm, chồng tôi cũng có xe, tôi sẽ đi chung với anh ấy …
Dạ, chị Hương thật hạnh phúc, tôi hy vọng chị có những ngày thật tuyệt ở xứ mộng mơ này.
Dũng nói bằng nụ cười thân thiện, cậu ta cũng vui hơn khi biết ương sẽ có những ngày bên cạnh con gái và chồng mình, tuy Dũng có tình cảm với Hương nhưng đó chưa bao giờ là thứ tình cảm của sự ganh tỵ, người ta nói yêu một người thì phải biết hy sinh cho người đó. Dũng cũng vậy, anh ta không thể tự giối lòng, anh ta yêu Hương, yêu người đàn bà hơn mình 5 tuổi, nhưng cũng chính vì yêu mà Dũng thầm hạnh phúc khi thấy Hương hạnh phúc.
Hương bước xuống thì cũng là lúc anh Long đến, hai vợ chồng gặp nhau vào nói với nhau vài câu gì đó nhưng dường như họ vừa vui vừa có sự ngại ngùng với nhau. Anh Long mở cửa và hơi đẩy eo của Hương để chị vào trong xe, ở bên kia đường Dũng nhìn thấy hết, anh có hơi chạnh lòng nhưng đó là điều mà anh nên vui … Dũng cố nghĩ như vậy, người phụ nữ anh thầm yêu vui thì anh cũng vui mà thôi …
Ngồi trên xe, Hương tuy rất muốn nói gì đó với chồng mình nhưng rồi lại không dám nói, cả nói vài mẩu chuyện nhỏ, chuyện công việc. Cả hai rất muốn nói chuyện tình cảm vợ chồng, nhưng có gì đó cứ cản họ lại, họ thật sự bị ngăn cách bởi rào cản quá lớn. Hương dành phải dùng những tập hồ sơ công việc để hướng ánh nhìn vào đó, né tránh chồng mình.
Khi đến nơi, căn biệt thự sang trọng và cổ kính với lấu đi lên bằng con đường xinh giữa rừng thông thơ mộng. Cả hai vợ chồng bất ngờ với sự tinh tế của con gái mình, và càng bất ngờ hơn khi bước vào bên trong chẳng thấy Loan đâu, chỉ thấy trên sảnh phỏng khách rộng lớn, dưới chùm đèn lung linh là một chiếc bàn gỗ lớn, trên bàn chỉ có một giỏ trái cây chín, một giỏ hoa thật đẹp nhưng tao nhã, và một tấm thiệp xinh xắn. Cả hai vợ chồng vẫn không thể hiểu chuyện gì đang diển ra, cho đến khi Hương mở tấm thiệp ra xem, chị dùng tay bụm miệng và nước mắt trào ra hai khó mắt, anh Long thấy vậy vội đến bên cạnh vợ mình, và khi đó những dòng chữ trong tấm thiệp khiến cho họ như nghẹn lại. Loan đã về Sài Gòn từ sớm, cô muốn thu xếp và cố tình hẹn ba mẹ mình lên đây để có những giây phút gần gũi hấp hôn cùng nhau, sẽ chẳng có một buổi tiệc tùng sinh nhật nào, nhưng đây sẽ là những ngày kỷ niệm ngày cưới của Hương và Long. Giỏ trái cây và giỏ hoa chính là món quà mà Loan gửi lại cho ba mẹ mình … nhưng với Hương và anh Long, món quà lớn nhất có lẽ chính là tâm tư đáng yêu của cô con gái dành cho chị và chồng.
——————————
Tiếp theo: Mục 2: nhan sắc người vợ