Huấn Luyện Nữ Thần Thành Đĩ Dâm - Phần 99
Mai tiếc nuối nhìn chồng lên taxi, mấy ngày vừa rồi cô đến tháng nên phải tránh anh, hôm nay cô đã sẵn sàng đồng thời cơ thể cô cũng đang đòi hỏi. Tưởng rằng chỉ cần vài động tác khiêu khích như mọi lần là cô sẽ một buổi sáng đầy hương diễm, vậy mà anh vẫn đi khiến cô hơi hụt hẫng trong lòng.
Mai định lấy chuyện tập tành để át đi ham muốn, nhưng chỉ vừa được 15p thì điện thoại lại rung lên. Là tin nhắn của Khanh, Mai khá mừng vì dạo này anh nhắn tin cho cô ít lắm, hiếm khi nào có tin nhắn dài và tình cảm như hôm nay.
-“Em à, anh vừa đọc tin nhắn đêm qua em gửi, xin lỗi em vì không trả lời em được ngay lúc đó, công việc anh giờ đấy còn chưa xong. Sáng nay tỉnh dậy, việc đầu tiên anh làm là nhắn tin liền cho em. Em đang làm gì đó, chồng em đã vào Tp Uncle Lake chưa, em có muốn anh đưa em đi ăn sáng không.”
Dù Mai đã ăn sáng rồi, nhưng cô vẫn không từ chối để được gặp tình nhân, bài tập buổi sáng vì thế cũng bỏ dở ngang chừng. Cô vội vàng trang điểm, xịt nước hoa thơm phức rồi bước ra khỏi nhà quên khuấy đi việc vừa nãy cò cùng chồng tha thiết.
Khanh dắt cô đến một quán quen họ đã từng ăn từ rất nhiều năm trước, quán trên phố cổ, nằm sâu trong con ngõ nhỏ ngoằn ngoèo. Họ ngồi ở một góc vắng ít người quan tâm, hắn ngồi ăn hăng say còn cô thì ngắm nhìn hắn ta và lâng lâng trong hồi ức. Hiện giờ khi ở bên hắn cô không còn dằn vặt như ngày đầu, cô thoải mái là một cô gái thanh xuân với tình yêu đầu đời thắm thiết.
-Em không ăn sao.
-Nhìn anh ăn là no rồi.
Hắn hỏi trong khi đũa không dừng, còn Mai trả lời ánh mắt long lanh vẻ đắm đuối. Khanh ngừng nhai, gắp một miếng thịt đặt vào đĩa cô, giọng hơi chùng xuống.
-Sáu năm… anh đã mất quá nhiều thời gian để lại có được những khoảnh khắc thế này.
-Vâng, không nghĩ có ngày mình lại ngồi ở đây, anh nhỉ… Giá như ngày đó đừng chia tay.
Cô nói mà mặt buồn so, sự tiếc nuối đong đầy trong đôi mắt. Khanh nắm nhẹ bàn tay cô đang đặt trên bàn.
-Ngày đấy anh chẳng có gì trong khi em lại xứng đáng có cả thế giới, anh tự ti khi người khác gọi anh là con cóc may mắn ngậm cục vàng. Nhưng khi rời xa em rồi anh mới biết mình ngu ngốc, lúc đấy anh nhận ra rằng nguồn sống của mình là em chứ không phải thứ sĩ diện chết tiệt kia.
Đôi mắt Mai đã rưng rưng, cô đặt tiếp một bàn tay nữa lên tay Khanh rồi nói.
-Nếu ngày đó anh không rời đi… em sẽ theo anh đến tận cùng, dù nghèo, dù khổ. Em không cần tiền, em chỉ cần anh.
Khanh nhìn ánh mắt chứa chan ấy rồi vẫn tiếp tục cái giọng trầm trầm.
-Anh chạy theo hoài bão nhưng càng ngày càng tệ hơn, thử nhìn xem. Xe anh đi, thậm chí cả căn phòng anh thuê… đều từ tiền em cho mượn.
-Là em tự nguyện. Em đâu tính toán gì với anh. Anh cần, em cho. Chỉ cần anh ở cạnh em.
Mai vội vàng nói, giọng trở nên sốt sắng, chỉ sợ hắn lại bi quan. Biểu hiện của Mai rất vừa lòng với toan tính của Khanh, nhưng hắn muốn cô càng chìm sâu hơn nữa, vì vậy hắn lại chơi cái bài “nhắc lại”.
-Anh sẽ không rời đi nữa đâu, tất cả mọi thứ thân thương với anh đều đang ở đây hết, anh còn đi đâu làm gì. Anh sẽ bằng mọi cách để bù đắp những tiếc nuối, để trả lại em những cảm xúc mãnh liệt thời thanh xuân còn dang dở. Từ những kỉ niệm nhỏ đến các góc quán quen, như nơi này, anh sẽ để chúng lại đầy ắp những hình ảnh yêu thương.
Tay lồng vào tay, ánh mắt chìm trong ánh mắt, hai người họ mặc kệ những hối hả bon chen bên ngoài giờ phút này họ chỉ sống trong không gian và tình yêu của họ. Ít nhất ở đây có Mai thực sự đắm chìm.
Người cô như đang run lên, hơi thở nóng rừng rực, cô như muốn thiêu đốt Khanh bằng ánh nhìn bỏng cháy. Cô to gan, chủ động dâng hiến cho người tình.
-Mình về khách sạn cũ đi anh.
Lúc này Khanh tất nhiên phải gật đầu chấp nhận dù muốn hay không.
Rất nhanh họ đã nhận phòng rồi kéo nhau lên phòng trong bước chân dồn dập vội vã. Khi cánh cửa căn phòng 613 đóng lại là họ lại vồ lấy nhau, quần áo trên người lúc này thật thừa thãi, họ cố lột chúng thật nhanh để vứt sang bên.
Mai nhiệt tình như lửa, cuốn Khanh vào trong ngập tràn hoan ái. Họ hôn nhau môi lưỡi quấn chặt, nước bọt hòa lẫn trong tiếng thở hổn hển. Khanh đáp lại không kém phần mãnh liệt, bàn tay hắn siết chặt eo cô, kéo cô sát hơn, như muốn hòa tan cô vào cơ thể hắn.011002afamilyTS1-1-39675.jpg
Mai giật mạnh chiếc áo sơ mi của Khanh, cúc áo bung ra, lăn lóc trên sàn. Hắn chẳng chậm chạp, lột phăng áo lụa mỏng của cô, để lộ bầu ngực căng đầy chỉ còn hai mảnh vải con con che chắn. Hai bàn tay hắn ta nhanh chóng biết chốn để tìm về. Nó lột phăng đi chiếc áo ngực rồi say mê nắn bóp, hai vú trở thành trắng hồng đan xen hết tròn lại xẹp. Đôi núm vú hồng tươi đã săn cứng và cương lên vì kích thích. Hắn cúi xuống, ngậm lấy một bên, mút mạnh, răng khẽ cắn, khiến Mai rên lên, đầu ngửa ra sau, tóc dài xõa tung như thác nước.
-Ôi anh…ư hư hư…anh ơi em nóng quá…nữa đi anh…uhm.
Nước bọt của hắn nhanh chóng thấm đẫm trên hai vú nàng, rồi cả hai người đổ ập xuống, chiếc giường rung lên, tưởng chừng như sẽ không chịu được sức nặng của cả hai.
Miệng hắn không rời vú cô, còn hai tay bóp chặt mông cô trong chiếc quần jean cứng ngắc. Cô không chịu thua, tay luồn xuống khóa quần hắn kéo mạnh, giải phóng thứ đã cương cứng trong lớp vải quần chật chội. Cô nắm lấy vuốt ve, cảm nhận nó đang căng phồng, nóng rực trong lòng bàn tay.
-Hơ hơ…em…em làm anh sướng quá…
-Sướng lắm sao anh…em cũng đang như thế…hư hư…em nhớ anh thật nhiều…ôi…
Khanh đã cởi được chiếc cúc nhưng đôi mông to tròn của Mai làm chiếc quần jean bị mắc kẹt. Hắn phải trườn người xuống thấp dùng hết sức cùng với sự giúp đỡ của Mai mới lột được nó ra. Ngã ba dục tình của Mai cũng chỉ còn miếng vải nhỏ hình tam giác, Khanh vội vàng suýt chút nữa đã xé toạc nó ra.
Con bướm của Mai chính thức được đón chào ánh sáng, nó vẫn hồng tươi, non mềm và tỏa ra thứ mùi dục tình thôi thúc. Con bướm đã ướt nhòe nãy giờ, chỉ một cái chạm nhẹ từ Khanh cũng khiến nó nảy lên vì sung sướng. 412306
-Anh…đừng trêu em nữa…em ngứa…ư …em muốn lắm…
Hắn hít hà một hơi rồi đắn đo chút ít mới vục mặt vào bú mút cho cô. Tiếng nhóp nhép vang lên đồng thời là tiếng Mai rít dài thỏa mãn.
-Uiii…đúng rồi anh…em sướngggg… ứ ứ ứ ứ… nhóp nhép… ứ ứ ứ… em sướng quá anh ơi… ứ ứ ứ.
Sự cuồng nhiệt của cô như tiếp sức cho Khanh, hắn dần nhiệt tình hơn, đưa lưỡi dài vào trong, lần tìm mọi ngóc ngách. Người Mai ưỡn cong lên, giạng rộng chân đón nhận, đồng thời dùng hai tay để ghì sát đầu anh lại như một tín hiệu cho anh biết rằng cô vẫn còn muốn nữa.
Khanh cố gắng để lùa lưỡi thật nhanh và ngậm vào hột le mút mạnh, Mai gần như đã rú lên khi kích động lúc này dành cho cô là quá lớn.
-Ứ Ứ Ứ… anh ơi sướng quá…mạnh nữa lên đi anh…ứ ứ ứ…
Nước nhờn Mai tuôn như suối, khiến lưỡi Khanh phải làm việc liên tục chẳng được nghỉ ngơi. Đến khi môi miệng hắn cũng bóng nhờn thứ nước thần tiên ấy thì hắn mới ngẩng đầu lên. Dường như bản thân hắn cũng không nhịn thêm được nữa, vì vậy hắn ngồi dậy, vội vàng đặt con cu đúng ngay cửa động đào.
-Giá như lâu thêm chút nữa.
Ý nghĩ thoáng qua nhưng bị gạt đi bởi cú thúc hông của Khanh, con cu đi vào sâu hết cỡ, hắn ngừng lại vài giây, hưởng thụ ấm nóng và trơn tru mà cô đang đem lại. Rồi từ từ hắn chuyển động nhanh hơn, con cu ra vào nơi ẩm ướt tạo ra tiếng nhóp nhép dâm dục cực kì.
-Nhóp nhép… bạch bạch …bạch bạch bạch… em khít quá… bạch bạch bạch… hừ hừ… bạch bạch bạch… nhóp nhép…
-Nhanh lên anh…ư hư hư… mạnh lên anh…ư ư ư ư…
Mai rên rỉ nhẹ nhàng như khuyến khích, cô thỉnh thoảng cũng hẩy mông để con cu tiến vào càng sâu hơn nữa. Đây là người cô yêu nhất, mùi hơi thở và da thịt của hắn làm cô say mê. Cô vuốt ve cuồng nhiệt, gập người để hôn cổ, bú tí hắn ta, cố đẩy sự thăng hoa của Khanh lên cao nhất.
Sự nhiệt tình tình ấy lan dần sang Khanh, hắn nhấc mông cao hơn rồi dập xuống, người Mai vẫn nảy lên nhưng trong đầu không nguôi đòi hỏi.
-Sâu hơn chút nữa sẽ tuyệt hơn.
-Pạch pạch pạch…pạch pạch pạch pạch…pạch pạch pạch… hừ hừ… pạch pạch pạch… hộc hộc…ôi sướng quá… nóng quá…pạch pạch pạch… pạch pạch pạch…
Em cũng sướng lắm anh ơi… ứ ứ ứ… nữa đi anh…ứ ứ ứ… em là của anh…ứ ứ ứ ứ… em cho anh hết mà…ứ ứ ứ ứ… uhm…uhm…
Không còn gì giữ lại từ lời nói mạnh dạn cho đến sự chủ động trong giao hoan, Mai như đã quên mất hiện tại mình là ai, cô sống lại cái thời mà Khanh là bầu trời duy nhất.
Cô vừa hôn hắn vừa vòng tay qua lưng ghì sát hắn vào người, còn dưới háng cu hắn và bướm cô va nhau chưa bao giờ ngơi nghỉ. Khanh đang dùng hết sức, mồ hôi hắn tuôn rơi, miệng thở ồ ồ trong khi hông vẫn miệt mài chuyển động.
-PẠCH PẠCH PẠCH… Ô HÔ HÔ… PẠCH PẠCH PẠCH…PẠCH PẠCH PẠCH…PẠCH PẠCH… PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH… AAA…NỮA ĐI ANH ƠI… Ứ Ứ Ứ Ứ Ứ Ứ… NHANH LÊN…MẠNH NỮA… AAA…ÔIII…EM SƯỚNG QUÁ… Ứ Ứ Ứ Ứ Ứ… PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH PẠCH… Ứ Ứ Ứ Ứ Ứ Ứ Ứ…ÔIIII…
Mai vuốt ve cổ vũ, thúc hông hòa theo nhịp nhấp của tình nhân, thấy hắn đang chậm đi cô còn dùng cả hai tay hỗ trợ cho mông hắn đẩy đưa không mất sức. Dù như vậy nhưng những cú dập hông dần trở nên không đều đặn, Khanh thở nặng nhọc hơn, người hắn căng cứng rồi run lên.
-PẠCH PẠCH… PẠCH PẠCH … PẠCH PẠCH PẠCH… HÔ HÔ HÔ…PẠCH… PẠCH… PẠCH PẠCH… PẠCH… HỘC HỘC…ANH KHÔNG CHỊU ĐƯỢC NỮA… HÔ HÔ…PẠCH PẠCH… PẠCH PẠCH… Ơ Ơ…CỐ LÊN ANH…NỮA ĐI…EM ĐANG SƯỚNG LẮM…Ư Ư Ư Ư… SÂU HƠN MẠNH HƠN NÀO…AAA…PẠCH PẠCH…PẠCH… PẠCH PẠCH… PẠCH PẠCH… HÔ HÔ…ANH CŨNG SƯỚNG… HỜ HỜ…ANH RAAA…HỜ HỜ…PẠCH PẠCH… ANH RA ĐÂY…Ô Ô Ô…PẠCH.. PẠCH PẠCH.
Khanh phun trào vội vã, Mai đón từng dòng tinh dịch nóng hổi tràn vào tử cung trong khi bướm vẫn cố ép lên sát vào gốc dương vật.
-Đã hết rồi sao, giá mà lâu thêm chút nữa, mạnh mẽ hơn chút nữa…
Mai vẫn nằm dưới thở phì phò và ve vuốt cơ thể Khanh, sướng khoái của hắn vẫn ngân dài nhưng trong lòng Mai thì còn bao tiếc nuối. Hắn lật sang bên, người rũ ra như không còn hơi sức. Mai mỉm cười yếu ớt, vuốt tóc Khanh, cố giấu đi sự hụt hẫng dâng trào.
-Anh…Mệt lắm sao anh.
-Một chút thôi nhưng bên em sướng lắm…em thế nào… có sướng không em…
-Tất nhiên rồi…còn gì thích bằng được bên anh cơ chứ…
Khanh cười rồi khép mi, đâu biết rằng lúc này Mai nhìn lên trần nhà chán nản, cơ thể cô bứt rứt, khao khát giải tỏa vẫn còn y nguyên, thậm chí lại càng thêm dữ dội.
Tiếng rung điện thoại dù rất nhỏ nhưng cũng đủ làm Mai chú ý, cô với lấy chiếc túi ở cuối giường, mở ra điện thoại rồi vội vã tìm quần áo ngay.
-Sao thế em.
-Không có gì đâu anh, nhưng em không ở lại được rồi, em có việc phải đi, gấp lắm.
Mai chui vào nhà tắm mất một lúc lâu như cố tẩy đi mọi dấu vết cuộc mây mưa vừa rồi. Sau đó cô vuốt lại tóc tai, xịt nước hoa, tô son và dặm thêm chút phấn, trước khi đi.
Mai ngồi trên xe, chân rung rung, ngực phập phồng trong khi siết chặt chiếc điện thoại trong tay. Biểu hiện của cô lúc này thật khó đoán, tuy cô nhíu mày và vội vàng thấy rõ nhưng trong mắt lại không phải sự lo lắng hay ưu tư.
Một cái khách sạn khác, căn phòng ở trên cao, đây từng là nơi xảy ra những thứ Mai coi như ác mộng. “Cộc cộc” cánh cửa kia vừa bật mở.
-Anh hãy thôi cái trò dọa nạt tống tiền bằng hình ảnh với tôi đi…uhm…uhm.
Tiếng phàn nàn trách móc của ả đàn bà bị gã đàn ông bịt lại bằng nụ hôn chiếm đoạt. Hắn kéo cô ta vào phòng, đóng sầm cánh cửa lại rồi ném cô lên giường đồng thời cũng đổ người theo sau.