Huấn Luyện Con Bạn Vú To - Phần 7
“Nhớ không em… lời hứa ngày xưa…”
ĐM… mới sáng sớm đứa nào mở thuốc táo bón rồi… quay qua thấy điện thoại nó reo lên… nhìn vào màn hình… “Hunny”… (là thằng H bồ của nhỏ Đ)
Nó lom khom ngồi dậy… cầm điện thoại lên…
Đ: Alo… gì vậy.
H… pla pla pla mình không nghe được.
Đ: Mệt quá, đang ngủ.
H… pla pla pla pla.
Đ: Uh chút gặp… (Vẻ mặt mình buồn hẳn ra, nó lại nói…)
Đ: Vào tắm với tao nha… rồi chở tao đi gặp nó.
K: Mày tắm trước đi, tao hút thuốc đã.
Đ: Ừ…
Nó bỏ vào phòng tắm… mình đứng ngoài cửa sổ rít thuốc và nghĩ về thằng bồ nó… và trong lòng mình cứ có linh tính sẽ có chuyện không hay xảy ra…
Nó tắm xong… đến lượt mình… và dắt xe ra chở nó đi ăn sáng… 2 phần bò bít tết và 1 chai coca 2 tẩy… ngồi ăn cứ như người mất hồn, cứ linh tính sẽ có biến…
Đồng hồ điểm 11h… tính tiền xong…
Đ: Lên Tên Lửa… quán D&D nha.
K: Ok…
Trên xe chạy… nó ngồi sát và ôm chặt… làm cảm giác lo lắng của mình dường như tan biến… tám đủ thứ chuyện trên trời dưới đất và đến nơi… quán cafe D&D hiện ra trước mắt…
Gửi xe xong đi vào cùng nó… từ xa đã thấy bóng dáng thằng bồ nó đang ngồi với 4 thằng tóc xanh, tóc đỏ, bấm lỗ tai và cầm điếu thuốc đưa lên miệng như trẩu tre…
Mình và nó bước lại gần thì thằng bồ nó ngồi dậy…
H: Ủa đi chung hả.
Đ: Ừ… bạn học (trên tay nó quàng qua tay mình)
H: Bạn gì ôm ấp (nó có vẽ tức)
Đ: Bạn học đó giờ vậy rồi, khỏi thắc mắc.
H: Bạn bạn cái con cặc… Mày muốn nó khỏi ra cái quán này không (nó phùng mang trợn má lên)
Con Đ lật đật bỏ tay mình ra.
Đ: Anh du côn quá, chia tay đi… tôi chán cái cảnh này lắm rồi, ở đâu củng cãi được, tính anh vẫn vậy không thay đổi chút nào.
H: Tao là vậy đó, thích thì yêu không thì bấm mẹ đi (nó nhún vai, mình nhìn chỉ muốn đạp thẳng vào mặt nó)
4 thằng tóc xanh tóc đỏ bấm lỗ tai bắt đầu liên tiếng… Nói nhiều làm lồn gì mến không? Đến đi…
Mình cảm thấy có điều gì đó không ổn. Nhỏ Đ lên tiếng.
Đ: Chở tao về đi K.
Thằng H nắm tay nó giật lại.
H: Ở lại đây.
Đ: Tôi muốn về nhà.
H: Vậy chuẩn bị đổ máu, ok (nó liền quơ ngay ly cafe trên bàn) Con Đ bắt đầu có vẽ sợ hãi mà mặt xanh xao hẳn đi không còn tí máu…
Đ: K mày về trước đi, chút tao về.
Lúc đó mình cảm giác rất bất lực, một thằng đàn ông và không bảo vệ được bạn. Bạn gái mình, trong khi đó xăm trổ đầy người mà nhát như thỏ… mình lấy hết can đảm…
K: Về với tao không, thích thì về với tao, còn không thì ngồi chơi với bạn mày.
Mặt con Đ nhăn nhó khó xử trông rất tội nghiệp, (mình biết nó lo sợ điều gì mà) nó cứ ấm úng không chịu nói… thằng H lên tiếng…
H: Ê bạn, bạn gái tui tui giữ lại bạn kêu về là sao (giọng nó xất xược)
K: Nó thích đi thích về với ai là quyền của nó.
H: Vậy bạn là cái lồn gì nó phải đi với bạn?
K: Nó bạn mình, nó về với ai chuyện của nó, bạn làm gì chửi mình.
H: Đập mày chết mẹ mày luôn chứ chửi mày hả…
Nó phang ngay ly cafe về phía mình, mình né không kịp xược qua lỗ tai, cái ly rớt xuống đất… xoảng…
Cả quán bao nhiêu cặp mắt nhìn về một phía, lập tức 2 anh bảo về chạy lên… Có chuyện gì…
Con Đ lập tức nói nhỏ cho mấy anh bảo vệ nghe, một anh bảo vệ rất đô con và cạo trọc đầu liên tiếng…
Anh bảo vệ: Mấy em uống cafe ở đây củng lâu rồi, khách quen của quán mà làm trò gì vậy…
Thằng H lên tiếng: Chuyện riêng thôi anh không có gì đâu.
Anh bảo vệ: Chỉ thẳng vào con Đ, nó em bà con anh, em đánh bạn nó ah?
H: Vậy hả, em không biết em xin lỗi…
Con Đ nắm chặt tay mình bước ra khỏi quán, mình lấy xe chở nó ngồi sau lưng chỉ bít ôm mình tựa vào vai và khóc thút thít…
Chở nó về đến nhà.
Đ: Ở lại nói chuyện cái.
K: Nói đi, đứng trước nhà được rồi.
Đ: Xin lỗi… tao cũng thương mày, nhưng nó quen tao lâu hơn, tao yêu nó lắm mà nó không thay đổi con người nó tao buồn lắm.
K: Ừm… yêu một người thật khó nhỉ?
Đ: Khó là khó thế nào?
K: Ừm thì yêu một người khó lắm, mình yêu nó sẵn sàng vì nó mọi thứ, nhưng nó có như ý mình mong muốn đâu.
Đ: Mày nói vậy là sao Khôi???
K: Thôi không gì, tao nói nhảm vậy thôi, vào nhà đi.
Mình vặn ga, chạy trong con hẻm nhỏ, bầu trời trong xanh, không khí xuân mà như một mùa hè nóng rực lửa, nước mắt đã rơi từ khi nào và thấy có chút gì đó nhói trong tim…
Về đến nhà, toàn thân như mệt mỏi, điện thoại báo có tin nhắn từ số 09333xxxx “Hôm nay mày hên nha con chó, gặp ngoài đường thì trốn đi nha”.
Mình mặc kệ nó nhắn gì, xóa tin nhắn xong không quên lưu lại số nó… Nằm gác tay lên trán nghĩ về những hành động, những gì đã trải qua cùng nhỏ Đ, mà lòng như tan nát…
Điện thoại lại reo lên… vẫn là số 09333xxxx của thằng H, không muốn nghe nó nói mình vứt điện thoại sang 1 bên, nó gọi đi gọi lại gần 10 lần, cảm thấy bực quá mình nhấc máy lên.
K: Alo.
H: Giờ mới bắt máy ah con chó.
K: Ê nói chuyện đàng hoàng nha.
H: Đàng hoàng cái con mẹ mày, đá chết mẹ mày giờ.
K: Biến đi, thấy tao nhìn mà đòi làm tới à?
H: Làm tới rồi làm cặc gì tao? Bú cặc tao ah?
K: Tao không có thời gian rảnh mà tiếp mấy thằng trẻ trâu như mày… Ok.
Mình cúp máy, nó lại gọi mình để chế độ rung và làm 1 giấc đến chiều… ngủ dậy thì OMG 85 cuộc gọi nhỡ… trong đó có con Đ.
Mình gọi cho con Đ…
Đ: Alo.
K: Gọi gì vậy? Tao mới ngủ dậy.
Đ: Ah… Mày không sao là tốt… Tao sợ mày có chuyện gì.
K: Mày lo cho tao dữ vậy… mà làm gì mày sợ tao có chuyện?
Đ: Thôi không có gì đâu. Mày là bạn thân tao mà tao phải lo cho mày chứ.
Hic nghe nó nói 2 chữ “Bạn Thân” như rớt xuống vực thẳm.
Bạn thân mà lại choàng tay ôm tao như mày? Bạn thân mà lại nhắn tin cho tao hằng ngày chỉ để hỏi han ăn cơm chưa, chúc ngủ ngon? Bạn thân mà lại ngủ chung với tao khi tao với mày là 1 trai 1 gái. Bạn thân mà lại quan hệ tình dục với tao, mặc dù lúc đó tao không bít mày đã say hay tỉnh, nhưng sáng sớm mày vẫn biết mà, và vẫn thân thiết, tình tứ với tao.
Hic… tao ghét mày tao ghét mày lắm… mà càng ghét mày tao lại càng yêu mày…