Hợp Đồng Bảo Vệ - Chương 77: Hạnh phúc vỡ òa (3)
Nghĩ thế nào làm như thế, Thụy Kha đứng dậy:
– Bác sĩ bảo phải cởi quần ra.
Thìn mà tỉnh táo lúc này hoặc có thể là cậu đang nói trong cơn mộng mị: “điêu”.
Thụy Kha hai tay bám vào cạp quần anh ở phía hai hông, thế rồi cô từ từ kéo cái quần chun tụt xuống. Đám lông buồi rậm rạp hiện ra, kéo thêm chút nữa, chút nữa. Bên dưới quần đã tuột quá mông nhưng bên trên chưa thoát ra được vì vướng buồi Thìn gài vào cái cạp quần. Thụy Kha mạnh tay hơn một chút nữa thì “Pặp”, buồi Thìn thoát ra ngoài và nảy lên bụng như một cái lò xo rồi trở lại vị trí chổng ngược nhìn lên trần nhà.
– Ối giời ơi.
Thụy Kha như reo lên với trời đất, cô kinh ngạc vì tận mắt nhìn thấy dương vật Thìn. Thân dương vật đen bóng như kiểu người da trắng bị phơi nắng, có thể dân vùng biển nó vậy, trên thân dương vật là các mạch máu mầu xanh nổi gồ lên nhìn rất hoành tráng. Đầu dương vật thì tù tù đỏ ửng chứ không đen giống thân, nhờn nhờn bóng loáng của tinh tương vừa được rỉ ra. Da quy đầu thì có một tẹo nhỏ xíu nằm khoảng giữa giữa.
Kéo cái quần xuống đến đầu gối thì Thụy Kha dừng lại, để đấy và không nói gì. Cô nuốt nước bọt đánh “ực” một cái không biết là vì khát nước khô họng hay là phản ứng của sự thèm khát.
– Chết con rồi mẹ ơi, to quá.
Ở bên kia Thái Bình Dương, bà Hà ngứa mũi “hắt xì” một cái rõ to, bà đang đi siêu thị cùng với chồng, bà nói với ông Dương: “sao tự nhiên lại hắt xì nhỉ, hay là con Kha nó nhắc mình, chắc giờ này nó đang quay cuồng trong bệnh viện với thằng Thìn rồi, kể cũng tội con bé, yêu vào rồi khổ thế đấy”.
Trở lại với bệnh viện, Thụy Kha ngồi trở lại xuống chiếc ghế giờ đã được kéo sát hơn vào thành giường bệnh, Thụy Kha từ từ đưa tay chạm vào dương vật Thìn, nó lúc lắc. Rồi không chờ được lâu hơn nữa, Thụy Kha nắm trọn dương vật Thìn trong tay, cô lắc lắc cái đầu:
– Đường kính phải đến 5 phân chứ không kém.
Cảm giác buồi Thìn thật là ấm. Thụy Kha đưa tay vuốt từ trên xuống tận gốc dương vật, rồi cô giống như một nhà sinh vật học đang nghiên cứu vật thí nghiệm, cô lấy găng tay mình đo độ dài từ gốc lên tận đỉnh lỗ sáo:
– Úi, gần bằng một găng tay em này. Anh ơi, anh ăn gì mà to thế.
Chưa hết đâu, Thụy Kha lần mò tay mình xuống hai hòn giái, đầu tiên cô bụm ngón tay lại ôm trọn bìu giái, không vừa. Rồi cô mân mê từng hòn một, cô đếm: “một, hai, hết rồi à”.
– To quá, đẹp quá anh ơi. Này chết em mất thôi. Sao em chịu nổi đây.
Đầu vú Thụy Kha cứng lên rõ rệt, nó trượt hẳn ra bên ngoài mép áo lót lòi hẳn ra ngoài. Nước thần thánh ở bên dưới không được lệnh của chủ nhân nhưng tự động rỉ ra ngoài, quần lót của Thụy Kha cũng ướt mất rồi. Nhưng hiện giờ cô chửa quan tâm tới việc đó mà chỉ tập trung vào buồi mà thôi.
Thụy Kha sau một hồi ngắm nghía, soi xét từng đường gân, từng sợi lông của dương vật thì bắt đầu vào việc chính theo y lệnh của bác sĩ, cô tuốt lên tuốt xuống buồi Thìn, hay nói một cái không văn nghệ sĩ tẹo nào chính là sóc lọ cho chàng. Nói một các khoa học thì là thủ dâm, nói một cách triết học thì là “những tác động cơ học làm giải phóng năng lượng tích tụ trong cơ thể”.
Cứ thế, Thụy Kha một tay sóc lọ, một tay mân mê bìu giái, thỉnh thoảng cô còn xe xe đầu vú anh. Với độ cứng như thế này, theo kinh nghiệm của cô thì chỉ cần sóc đâu đó khoảng mươi mười lăm phút là anh sẽ phọt. Nhưng sự đời nhiều khi không đúng với những gì người ta phán đoán, đã hơn hai chục phút sóc rồi mà vẫn trơ trơ như đá, vẫn cứng cáp nhưng chửa thấy có giọt tinh nào phụt ra ngoài.
– Em mỏi tay rồi anh ơi. Ra đi anh.
Thìn mà tỉnh chắc nói: “Đâu dễ thế cưng, đơn điệu quá”.
Như có thần giao cách cảm, Thụy Kha tự thấy bản thân mình làm những động này có vẻ hơi đơn giản thì phải. Cô hỏi anh mặc dù biết chắc không có câu trả lời:
– Anh muốn làm kiểu khác à? Tại anh đấy nhớ, không phải tại em.
Rồi Thụy Kha từ từ cúi mặt xuống háng anh, cô hít thật mạnh cái mùi đàn ông, mùi giống đực phát ra từ dương vật, cảm giác này làm cô thay đổi trạng thái bản thân mình:
– Úi úi úi, em nứng mất rồi. Anh bắt nạt em, em bắt đền.
Quả đúng như vậy, lồn Thụy Kha giờ đã ướt đẫm nước, nóng hầm hập như một cái lò lửa, đầu vú thì cứng ngắc tê rần mà tự động Thụy Kha bắt buộc phải đưa tay lên bóp cho hạ hỏa. Thế là một tay tự bóp vú mình, còn mồm thì tự động há ra hết cỡ để đớp vào cái đầu khất đỏ hỏn, to tướng của anh. Mồm vào đầu buồi rồi nhưng Thụy Kha vẫn phải há thêm một chút nữa mới cho được cái đầu khất vào hẳn bên trong.
– Ưm ưm ưm
Những tiếng rên rỉ phát ra từ trong họng Thụy Kha, đầu khất vào rồi. Đất có thổ công, sông có hà bá, khoang miệng trước nay vẫn là thánh địa của lưỡi, thấy đầu khất chen chỗ đứng của mình nên lưỡi Thụy Kha điên tiết phản kháng, nó bắt đầu liếm lung tung vào khắp bề mặt của đầu buồi.
– Ưm ưm ưm.
Lồn Thụy Kha giần giật, miệng lồn nheo nheo làm tay đang bóp vú phải ngừng lại đưa xuống bên dưới háng vén cái váy lên mà miết miết ở dưới quần.
Thụy Kha gật gù đầu lia lịa như đồng ý với một điều gì đó. Cô cố gắng đẩy sâu đầu buồi vào trong miệng mình nhưng đầu buồi chỉ chạm vào được amidan, không thể chui vào địt họng được vì nó quá mắc nghẹn, thân buồi mới vào được có hơn một nửa tí tí thôi.
Thụy Kha xoa lồn để làm giảm cơn hưng phấn, cố chửi thầm con bướm của mình: “mày thật là hư, đã bảo hôm nay không có việc của mày cơ mà, nhịn đi, khi nào anh ấy tỉnh lại cho mày tha hồ”.
Cố ân sâu vào trong trọng cho biết thế nào là địt họng, nhưng Thụy Kha không chịu nổi, cô ho sặc sụa:
– Ặc ặc ặc, khụ khụ khụ.
Nhả buồi ra một chút lấy hơi, Thụy Kha vừa miết lồn vừa đập tay vào buồi Thìn:
– Anh bắt nạt em. Suýt ngất.
Để lấy lại hơi, Thụy Kha lại tiếp tục sóc lọ thêm một chút nữa, cô vừa làm vừa ngắm nhìn anh:
– Anh yêu, mau mau tỉnh dậy, Thụy Kha sẽ cho anh hết, em sẽ là của anh. Em sẽ cố nhịn để chờ anh tỉnh dậy. Em không muốn lần đầu tiên của em và anh chỉ đơn độc mình em chiến đấu. Mặc dù em đang rất …. thèm đây này.
Xong rồi, cô ghé môi mình chạm vào môi anh, một nụ hơn đơn phương trên khuôn mặt vô hồn với đôi mắt nhắm tịt. “Nhưng môi anh vẫn ấm áp lắm, em vẫn cảm thấy ngọt ngào, em biết chắc rằng anh đang cảm nhận thấy nụ hôn của em. Anh ơi! Em yêu anh!”
Rời đôi môi của Thìn ra, Thụy Kha lại cúi đầu mình xuống háng Thìn, cô thè lưỡi mình ra liếm láp cái đầu khất đỏ lừ, to đùng như cái chén hoa hồng của anh, tay vẫn sục lên sục xuống, liếm đầu buồi chán chê, cô lại liếm toàn bộ bìu giái của anh. Tay cô vẫn sục lên sục xuống với tốc độ nhanh dần.
Rồi bỗng cô cảm nhận thấy từ cái tay đang sóc lọ, rằng buồi anh đang căng lên hơn so với lúc nãy, cô biết đấy là biểu hiện của sự chuẩn bị xuất tinh. Cô tiếp tục xục nhanh hơn, miệng cô đã há chờ sẵn những dòng tinh từ trong lỗ sáo bắn ra:
– Ra đi anh, cho em nào.
Và rồi cuối cùng khoảnh khắc ấy cũng đến, buồi Thìn giật giật thật mạnh trong tay Thụy Kha, đầu dương vật đã chuyển sang mầu đó sậm, rồi từng dòng tinh trùng phụt thật mạnh như một luồng đại bác qua lỗ sáo bắn phọt ra bên ngoài vào trong miệng Thụy Kha, Thụy Kha nuốt một hơi thứ nhất vẫn không hết vì tinh trùng tiếp tục bắn ra chưa ngừng. Một vài tia còn không bắn ra đậu vào cánh mũi, vào má Thụy Kha.
– Ực, ôi nhiều quá. Ực, ực.
Thụy Kha nuốt sạch, mùi tinh trùng của anh có dính tí vị của kháng sinh không còn được ngậy, béo, thơm giống như hôm anh đã từng xuất lên cằm, nhưng trong lúc đói thì một củ khoai cũng giống như sơn hào hải vị vậy.
Dừng tay xoa bướm khi đợt xuất tinh vừa kết thúc, tất nhiên cô chưa được cực khoái, sự lên đỉnh không đơn giản như vậy, lột quần lót của mình ra vì nó quá ẩm ướt, để cái lồn tông hông trong bầu váy, Thụy Kha mắng mỏ: “Cho mày chết, đã bảo là chưa được lại còn tưng tưng lên, cho mày lưng lửng cho chừa cái tội nứng không đúng lúc. Hi hi hi”.