Hợp Đồng Bảo Vệ - Chương 2: Tình yêu không có thật (tt)
Đám lông lồn lòa xòa mọc không trật tự trên cái gò mu cao của nàng nhìn đẹp biết bao, nhìn nó lung tung nhưng rất có nghệ thuật, nghệ thuật sắp đặt.
Trong khi Thìn vục mặt vào lồn mình liếm lên liếm xuống cái cửa lồn, cái hột le thì Trâm Anh tự tay mình tháo từng cái cúc áo, cô không dám để người yêu tháo vì biết đâu trong lúc bấn loạn anh ấy không đủ kiên nhẫn mà xé toạc ra tí nữa lấy gì mà về. Cởi áo sơ mi xong thì Trâm Anh luồn tay ra sau lưng tháo móc khóa cái áo lót mầu hồng, đồng bộ với cái quần lót. Trâm Anh có thói quen mặc đồ lót đồng bộ từ hồi còn là thiếu nữ cơ.
– “Tách”, cái áo lót bung ra làm vú nàng giải thoát, nó to hơn hẳn khi nhìn từ ngoài áo. Trâm Anh thường mặc áo lót nhỏ hơn 1 cỡ so với vú, để vú nàng bớt to, bớt đi ánh mắt dâm dê của vô số kẻ cô gặp hàng ngày.
Trâm Anh đã trần truồng.
Trong lúc bú lồn người yêu thì Thìn cũng thò tay xuống tự cởi quần mình, cái áo thun thì nhanh chóng được chàng lột ra. Vậy là cũng giống như Trâm Anh, Thìn cũng trần truồng và vẫn đang vục mặt dưới háng người phụ nữ đang dang rộng đôi chân kia.
– Em sướng quá anh ơi, anh liếm lồn em à, em thích lắm. Nữa đi anh.
– “Chẹp chẹp chẹp”, Thìn đá lưỡi vào cái cửa lồn đang sũng nước làm phát ra những tiếng kêu dâm dục.
Trâm Anh phải bịt miệng của mình lại, dù sao ở đây cũng là khách sạn, có cách âm hay không cũng chỉ có thằng thiết kế và thi công là biết. Cô bịt miệng để hạn chế bớt tiếng kêu sướng khi được liếm lồn. Trong tất cả các cuộc làm tình của cô với Thìn thì bú lồn là động tác cô thích nhất khi hai người chờn vờn nhau, mân mê nhau, kích thích nhau. Cô thường bảo người yêu bú đến khi mỏi mồm mới thôi, đến khi nước lồn cô bắn ra đầy mặt người yêu mới thôi.
Đúng là trời sinh một cặp, Thìn cũng thích nhất là được bú cái lồn hồng hào dù bị địt không ít lần của Trâm Anh, cái lồn ấy nó rất đẹp khi được chăm sóc rất kỹ lưỡng, các mép thịt ở lồn vẫn hồng như gái mới lớn, cái mu lồn vun đầy, cái đầu lồn nhu nhú ở đầu, rồi cái lỗ đít nhỏ nhắn nheo nheo làm cậu như mê li mỗi lần vục mặt vào.
Đã mỏi miệng, và có vẻ như đã đủ, Thìn nằm ngửa ra để Trâm Anh làm phần việc của mình, tóm lấy khúc côn thịt của người yêu. Trâm Anh há hết cỡ miệng mình ra để nhét cái buồi to và dài của Thìn vào miệng. Cái buồi của Thìn là cái buồi đầu tiên và duy nhất mà Trâm Anh được sử dụng cho đến bây giờ. Cô thỉnh thoảng trong lúc nhớ người yêu vẫn xem phim sex nên biết được rằng, buồi của Thìn thuộc loại khá to so với đàn ông Việt Nam, tất nhiên so với buồi Tây thì không bằng, nhưng mình là lồn Việt nên chọn buồi Việt. Người Việt Nam ưu tiên dùng hàng Việt Nam. Buồi Thìn dài chừng 17 – 18 cm chứ không ít đâu, to thì bằng một vòng tay của cô chứ bé nhỏ gì. Nhưng quan trọng hơn cả, Thìn địt rất lâu, rất dai, lần nào cũng làm cho Trâm Anh phải cực khoái vài lần mới chịu xuất tinh trùng đặc sệt vào lồn cô.
– “Trâm Anh ơi, anh sướng quá, mạnh lên em”, tiếng Thìn rên rỉ khi Trâm Anh mút chùn chụt cái đầu khấc, một tay không quên xoa nắn đôi hòn giái to đùng.
Trâm Anh mạnh dạn đẩy sâu đầu khấc của Thìn vào tận cuống họng, buồi mới vào được hơn nửa thôi đã làm cho nàng nghẹn ứ rồi, không dám đẩy sâu hơn nữa, đây cũng là kiểu nàng bắt chước mấy nữ diễn viên sex, cho buồi địt họng. Nhưng có lẽ nàng không có khiếu làm diễn viễn sex khi lần nào cũng như lần nào học mãi mà chẳng được, đầu buồi mới chạm vào amidan thôi là đã nghẹn đến mức buồn nôn phát ọe ra rồi.
Đỏ mặt tím tai, Trâm Anh nhả buồi Thìn ra nói:
– Của anh to quá, em không mút sâu hơn được. Hix hix.
Thương người yêu cố sức chiều mình, Thìn tóm vai nàng kéo lên phía mình, để đôi vú trần to khủng của nàng đè lên ngực mình. Hai người ôm nhau thật chặt một hồi trong những nụ hôn dài bất tận.
– Địt em đi anh. Em nứng rồi.
– Em muốn kiểu nào trước.
Trâm Anh biết là mỗi lần làm tình, Thìn đều sử dụng hầu như tất cả các tư thế với cô rồi mới chịu ra, nào là truyền thống, nào là úp thìa, nào là doggy, nào vác cầy, rồi có lần còn bế hẳn cô lên người mà địt nữa. Chuyện trai vùng biển địt khỏe nhiều người nói cho cô nghe và chính cô là người kiểm chứng. Vậy nên kiểu nào trước chả được. Nàng nói:
– Kiểu nào trước cũng được anh ơi, nhanh lên em thèm lắm rồi.
Nói thì nói vậy, cứ như là để cho người yêu chủ động nhưng Trâm Anh lại leo lên người Thìn rồi thò tay xuống dưới cầm buồi mà căn chỉnh vào cửa lỗ lồn mình rồi ngồi bẹt xuống. Nàng chơi kiểu cưỡi ngựa đầu tiên.
– Aaaaaaaaaaaaaaaaaaa
Buồi Thìn khó khăn chọc vào lồn Trâm Anh. Đã bao lần rồi nhưng lần nào cũng thế, cảm giác chật ních, len lỏi luôn luôn xuất hiện mỗi lần buồi đâm vào lồn. Nước thì lênh láng chứ có phải khô cạn kiểu hiếp dâm đâu. Vì lỗ lồn Trâm Anh nhỏ hay vì buồi Thìn to, chuyện đó đến giờ chưa ai giải thích nổi.
– “Bóp vú em đi anh”, Trâm Anh sàng xẩy mông đít để buồi được chọc sâu nhất vào sâu tận cùng trong lồn, như để kích thích thêm nơi vú, nàng hướng dẫn cho chàng.
Thìn vừa ngắm nhìn Trâm Anh đang nhắm mắt vừa bóp vú. Nhìn mái tóc Trâm Anh đang rũ rượi, nhìn khuôn mặt ửng hồng của nàng lúc này, sao Thìn thấy đáng yêu thế, thấy dâm dục thế, thấy quyến rũ thế.
Sau một hồi sàng xẩy thì Trâm Anh đã đạt được cực khoái đầu tiên của cuộc làm tình ngày hôm nay, bao giờ cũng thế, làm tình với anh đảm bảo sẽ được cực khoái, cái cực khoái của buồi chọc vào lồn nó hơn hẳn với những lần cực khoái do thủ dâm, Trâm Anh thủ dâm cũng không phải là ít lần, cơ bản hai người ít có thời gian bên nhau, mà Trâm Anh lại đang trong kỳ sung sức.
Sau đó đến lượt Thìn trổ tài trên người Trâm Anh. Như đã kể ở phần trên, Thìn địt tư thế truyền thống đầu tiên, sau đó Thìn địt kiểu doggy khi bắt Trâm Anh chổng đôi mông căng mọng mũm mĩm ra phía sau để nhét buồi vào, tư thế thứ ba thì hai người nằm xuôi kiểu úp thìa. Và cuối cùng, khi Thìn đang gác hai chân Trâm Anh lên vai cũng là lúc cuộc làm tình đã trôi qua được gần 1 tiếng đồng hồ, thấy đã đến lúc nên Thìn tăng tốc thúc mạnh những cú lút cán vào lồn Trâm Anh:
– Trâm Anh ơi, anh sắp ra rồi.
– Nhanh đi anh, mạnh nữa đi anh. Em cũng sắp sướng rồi.
– “Bạch bạch bạch”, Thìn tăng tốc dập những nhát cuối cùng như vũ bão vào cái lồn cũng đang có dấu hiệu co bóp của Trâm Anh.
– Anh bắn vào lồn em nhé.
– Vâng anh bắn đi, mai em có kinh rồi. Bắn đi anh. Em thích tinh trùng của anh trong lồn em lắm. Bắn đi anh. AAAAAA, em lại sướng nữa rồi anh ơi.
Buồi Thìn giật giật bắn những giọt tinh trùng đặc sệt vào sâu tận cùng trong lồn Trâm Anh. Hòa quyện đến từng mililit. Hạnh phúc và đê mê.
Nằm gọn trong lồng ngực của người yêu, Trâm Anh đang cố gắng ghi nhớ thật kỹ cái cảm giác này, cảm giác tinh trùng anh vẫn đang ngập tràn trong bướm, cảm giác ấm áp khi được rúc trọn đầu vào khuôn ngực vạm vỡ của anh, rồi cái mùi rất đàn ông từ nách anh. Cô biết rằng, mình sẽ chẳng còn cơ hội được như vậy nữa đâu.
Thìn thì không nghĩ như vậy, anh đang nghĩ về hạnh phúc của hai đứa, về tương lai hai đứa sẽ nên đôi nên lứa. Anh thủ thỉ với người yêu:
– Trâm Anh này, lần trước anh có nói với em về chuyện làm đám cưới. Em nói chờ chúng mình tốt nghiệp rồi tính. Giờ cả anh và em đều tốt nghiệp rồi.
Nghe Thìn nói vậy, Trâm Anh thôi không còn cảm giác sung sướng mà hai đợt cực khoái vừa rồi mang lại, cô trở về với cảm giác thực tại. Hôm nay định bụng sẽ cùng anh làm chuyện vợ chồng, rồi cô sẽ trực tiếp nói với anh cái điều mà cô biết trước mình sẽ phải làm, chính là nói lời chia tay anh. Nhưng giờ đây cô không còn đủ can đảm để lên tiếng, biết nói với anh thế nào đây. Anh làm gì có lỗi chi. Anh yêu chiều cô hết lòng, anh coi cô như nữ hoàng của mình. Anh sinh ra ở đâu, cha mẹ giầu nghèo như nào đâu phải lỗi của anh. Cuộc sống của anh có vất vả đi như thế nào chăng nữa anh cũng chưa bao giờ ngửa tay xin cô một đồng nào. Tất cả những lần hai đứa đi chơi, đi ăn đều là anh chi trả, có mấy lần Trâm Anh nằng nặc trả tiền nhưng anh đều không đồng ý. Anh nghèo thì nghèo thật nhưng chưa bao giờ là thằng đàn ông hèn.
Vậy nói với anh lý do gì đây? Có phũ quá không khi nói với anh rằng, tình yêu là một chuyện, còn lập gia đình lại là một chuyện khác, rằng anh ơi: Em không thể lấy một vệ sĩ xuất thân bần nông.
Chẳng biết nói gì, cũng không đủ can đảm nói lên sự thật, Trâm Anh đành đánh trống lảng:
– Chuyện đó để từ từ tính được không anh?.
Tính Trâm Anh thì Thìn biết, cô yêu hết lòng, chiều hết sức nhưng rất thực dụng, rất thực tế. Với Trâm Anh, những chuyện như kiểu “một mái nhà tranh hai trái tim vàng”, chuyện “công chúa cưới anh tiều phu” chỉ là chuyện cổ tích dành cho con trẻ mà thôi. Giờ là lúc quyết định, lúc đối mặt với thực tế. Giọng trầm trầm, Thìn nói như thở:
– Trâm Anh này, có phải gia đình em chê anh không xứng với em?
Nghe anh nói vậy thì Trâm Anh hiểu là anh cũng manh nha biết được chuyện gia đình cô không đồng ý để cô và anh tiến xa. Nhưng thời đại này là thời đại nào, không còn phải là thời phong kiến cha mẹ đặt đâu con ngồi đấy, cơ bản vẫn là do bản thân mình quyết định, cha mẹ chỉ là một phần mà thôi:
– Chuyện này cũng là một phần thôi. Cơ bản là ……
Trâm Anh không dám nói hết câu. Thìn gặng hỏi, anh vẫn ghì chặt đầu người yêu vào lồng ngực mình như cố níu kéo một cái gì đó:
– Cơ bản là sao?
Thấy Trâm Anh không nói gì mà chìm vào suy nghĩ mông lung nào đó, Thìn nói tiếp:
– Anh nay đã tốt nghiệp rồi, sẽ cố gắng tìm một công việc, anh tin với kiến thức và kỹ năng mà anh có được sẽ không khó để ổn định cuộc sống. Em cứ tin ở anh, anh sẽ không làm cho em khổ đâu.
Trâm Anh vẫn không nói gì, cô đang suy nghĩ về điều mà anh vừa nói. Anh nói đúng nhưng không đủ. Đúng ở cái là anh có thể tìm được công việc. Nhưng không đủ ở chỗ, anh mãi mãi chỉ là một thằng nhà quê mưu sinh nơi thành thị. Anh ơi là anh ơi. Em biết nói với bố mẹ thế nào đây? Em sao dám quẳng cuộc đời mình cho anh đây, em từ bé chưa chịu khổ bảo giờ, và em cũng không muốn khổ. Anh ơi, đến nhà anh còn chưa có thì lấy gì anh đảm bảo đây anh.
Thấy Trâm Anh vẫn không nói gì, Thìn biết chuyện này cô không dám nói thật cho mình biết:
– Trâm Anh, sao em không nói gì?
– Em, em ….. Thôi mình về đi anh. Chuyện của anh và em để từ từ rồi tính.
Nói xong, Trâm Anh rời khỏi giường đi tìm quần áo đang nằm mỗi nơi một chiếc rồi mặc vào, cô còn quên cả rửa lồn, thói quen mỗi lần làm tình xong của cô. Giờ Trâm Anh có cảm giác rất xót xa, cô thấy mình vừa đánh rơi một thứ quan trọng nhất trong cuộc đời mình. Đánh rơi tình yêu!. Hay chính xác hơn, chính cô đã vứt bỏ tình yêu của mình.
Trâm Anh ra khỏi phòng trước để lại Thìn vẫn còn đang mặc đồ, cô bặm môi cố tình không chào anh, cô có cảm giác mình sẽ khóc khi nhìn vào đôi mắt anh. Cô sợ anh hay sợ chính cô.
Thìn nín lặng nhìn người yêu đóng cửa phòng khách sạn bước ra ngoài. Anh biết rằng mình cần cho Trâm Anh một thời gian để suy nghĩ kỹ về chuyện này, nó là chuyện cả đời của người con gái. Phận gái thuyền quyên, bến trong bến đục là do lựa chọn lúc này. Vậy là chuyện cưới hỏi đang bàn dở dang đành gác lại.