HỒI ỨC VỀ MẸ - Chương 3
CHƯƠNG III
Một đêm, tôi mang đồ ra đầm bắt hải sản, khi đi qua bãi dương thì có nghe tiếng nói chuyện. Hình như là của một đôi trai gái. Bất giác, tôi nhẹ bàn chân, trời hôm ấy tối nhưng cũng đủ lờ mờ thấy bóng người. Tôi cất đống đồ nghề rồi trườn nhẹ lại nơi có tiếng động. Gần dần, gần dần đến mức tôi có thể thấy thấp thoáng dáng của họ. Họ đang hôn nhau, chàng trai ôm lấy cô gái và hôn ngấu nghiến, cô gái thì lâu lâu đẩy chàng trai ra một chút rồi lại bị ôm chầm vào và hôn. Rồi họ ngồi xuống, bàn tay chàng trai bắt đầu đi du lịch trên người cô gái. Cứ tay bắt đầu mò lên vú là cô gái lại hất tay chàng ra, cứ như vậy được ít lâu thì chàng đã ốp nguyên bàn tay vào cặp vú của nàng. Nàng chống cự cho có rồi lại hôn nhau ngấu nghiến.
Rồi họ làm tình, chàng trai bắt đầu cởi đồ cô gái ra, cũng những sự chống cự hết sức yếu ớt: “Đừng anh, đừng anh, kỳ lắm …”, rồi cũng xong xuôi cái quần. Trời mờ nên tôi không thể nhìn rõ được, chỉ nhìn được loáng thoáng thôi, trong lòng muốn lại gần hơn chút để xem cho rõ nhưng lại sợ đang xem film hay lại bị dừng chiếu nên cứ nằm án binh bất động để xem. Chim cò tôi cũng đã đâm thẳng xuống cát rồi, nói chung là cứng ngắc, cứng cả người lẫn chim cò.
Chàng trai bắt đầu hôn cô gái từ trên xuống, nói chung là hôn vú khá nhanh và trườn xuống dưới 2 háng của cô gái liền sau đó. Cô gái bắt đầu phát ra những tiếng rên chết người, chàng trai liếm láp dưới háng cô gái một hồi, cũng tự cởi quần mình ra trong khi mặt vẫn vục vào háng nàng. Tiếng nàng xuýt xoa, tiếng chàng hít hà. Rồi chàng đứng dậy, chỉa cu trước mặt nàng, nàng cầm chim xóc xóc mấy cái rồi đưa vào miệng mút, đầu nàng gật gù, chàng thì hẩy hẩy… Rồi chàng chồm lên người cô, tôi chỉ thấy họ nhấp nhổm, nhấp nhổm, dưới thì nhấp, trên miệng thì hôn nhau, cô gái ôm quấn chặt lấy chàng trai và những tiếng rên rỉ ư … ư … ư … trời ơi là nó sướng gì đâu. Tôi cũng lật người qua một chút, móc chim ra và xóc, lần này xóc được mấy cái thì ra luôn vì cái không khí tràn đầy nhục dục kia. Hình như tôi ra xong chàng ấy cũng ra, 2 người đứng dậy bận quần áo, cô gái trách yêu chàng trai: “Anh liều ghê hí, lỡ có bầu thì sao?” rồi họ cũng ra về, bỏ lại một chàng trai bên bãi tinh trùng giữa cát. Lần đầu tiên tôi thấy cảnh đụ nhau, khổ cái là trời tối, chỉ thấy nhấp nha nhấp nhổm chứ chả thấy được rõ gì cả, nhưng tiếng rên thì cứ in sâu trong đầu tôi, nghĩ đến thôi là cu lại cứng ngắc nữa rồi.
Những suy nghĩ về nhục dục của tôi cứ thế và lớn theo từng ngày. Rồi như một lẽ tự nhiên, người đàn bà gần với tôi nhất là người tôi bắt đầu hướng sự chú ý về, là mẹ tôi. Tôi cũng không nhớ rõ tôi bắt đầu để ý đến mẹ từ khi nào và trong hoàn cảnh nào, nhưng thực sự là thời gian ấy tôi rất hay ngắm mẹ. Nhìn má mẹ ứng hồng do trời nóng khi mới đi làm về, nhìn những giọt mồ hôi lấm tấm trên trán, nhìn khuôn mặt thanh tú với nụ cười duyên dáng ấy làm tôi càng ngày càng có cảm xúc với mẹ. Mẹ tôi không phải mẫu người xôi thịt nên vú của mẹ cũng vừa phải, cân đối với dáng người thanh mảnh của mẹ. Mông mẹ cũng không đẩy đà lắm, nhưng khi mẹ bận đồ bộ ở nhà cũng hằn lên được dáng người phụ nữ yêu kiểu, vòng nào cũng ra vòng nấy chứ không thẳng đuột như cây sào.
Chỗ cái giếng tắm của nhà tôi thì trong nhà không nhìn ra được, những đêm sáng trăng thì thường mẹ tôi bận cả áo quần để tắm, xong thì mẹ vào nhà vệ sinh thay. Mấy lần trời sáng trăng, mẹ tắm thì tôi ra sân đứng lững thững, giường như mẹ cũng biết ý đồ của tôi là nhìn lén mẹ tắm vì trước đây, biết mẹ tắm thì tôi ngồi trong nhà, chả khi nào tôi ra sân cả. Vì vậy mẹ cũng tắm nhanh hơn, vào nhà vệ sinh thay đồ rồi đi vào nhà. Những khi ấy, mẹ bước qua tôi và có liếc nhìn tôi với ánh mắt rất lạ, cũng không phải ánh mắt giận trách gì mà là ánh mắt kiểu ngại ngùng và có chút nghịch nghịch, kiểu như là mẹ biết ý của anh rồi đấy, tôi đứng ngại ngùng thấu tâm can giữa trời trăng vì cảm giác như bị bắt thóp …
Thời gian cứ thế trôi dần, đến khi tôi bắt đầu qua kỳ 2 của năm lớp 11, năm ấy mùa mưa đến sớm, và mưa Huế thì cứ dầm dề không thôi. Tôi cũng chả đi đánh hải sản được nên ở nhà học bài, việc buôn bán cũng vì thế mà hạn chế, thậm chí có ngày ế ẩm chả bán buôn được gì. Mẹ xin đi làm ở các vựa chế biến hải sản, sáng đi tối về và thu nhập của chúng tôi cũng dừng ở chừng ấy. Đợt ấy thấy mẹ về, có một ông chú cũng đưa đón nhưng mẹ không đồng ý, thậm chí đuổi khá gay gắt, khi vào nhà mẹ bực mình ra mặt. Có lần tôi ở trong nhà nghe được mẹ gắt gỏng với ông chú ấy: “Anh mà còn đi theo tôi nữa là tôi bỏ xứ tôi đi luôn đấy, tôi đã bảo tôi không thích là không thích, anh đừng làm phiền tôi mãi nữa …”. Tôi bỗng giật mình, ừ nhỉ, cũng đã lâu không thấy mẹ chơi với ai, cũng chả thấy có ai đến nhà…
Rồi năm ấy bão đến, đến dồn dập, hết cơn này đến cơn khác. Nhà tôi dột và bị tạt đến gần giường ngủ của mẹ, đợt ấy tôi hầu như đêm nào cũng nằm ngủ ở giường mẹ. Giường mẹ cũng chả rộng rãi gì, giường 1.4m, hai mẹ con mà nằm ngửa cho thoải mái thì cũng sát nhau nên mẹ hay quay lưng lại với tôi và ngủ. Bão đến, gió giật liên hồi, từng cơn rít qua khe cửa làm mẹ và tôi lạnh toát. Mẹ quàng chăn bông của mẹ đang đắp sang cho tôi đắp cùng, hơi ấm của mẹ có sẵn trong chăn cũng làm tôi ấm hơn. Mẹ không ngủ được, cứ nằm thấp thỏm.
Mẹ lo lắng gì mà không ngủ đi? Cũng muộn rồi mà. – Tôi bắt đầu câu chuyện.
Mẹ chỉ lo tốc mái hết thì chả có tiền mà sửa, rồi mùa bão này mưa miết thế này thì mẹ con mình ở đâu!
Mẹ yên tâm, mấy bận con trèo lên gia cố lại rồi, không sao đâu, chỉ sợ mấy chỗ cửa không kín nước nó tạt vào thôi. Mà gió luồn lạnh quá mẹ nhỉ? Chăn mẹ đắp công nhận ấm thật.
Ừ, thế nằm sát vào đây cho ấm, khổ thân, cái tay lạnh toát rồi đây này.
Mà mẹ này, mấy bận con thấy có chú nào đưa mẹ về, mà mẹ mắng người ta quá trời quá đất, mẹ tính không lấy chồng luôn thật á? – Tôi bắt đầu dịch sát vào người mẹ, mẹ vẫn quay lưng lại với tôi, lúc này tay tôi khoác qua người mẹ, không hẳn là ôm và ở ngoài chăn.
Thật sự thì mẹ không tin vào đàn ông lâu lắm rồi, và cũng không muốn yêu đương hẹn hò gì nữa cả. Đối với mẹ, một lần là đủ lắm rồi.
Con hỏi mấy lần về ba con mà mẹ không nói, hay mẹ kể cho con nghe đi, con tò mò lắm.
Mẹ biết con muốn biết về ba, nhưng thôi con ạ, mẹ muốn quên nên mẹ cũng không muốn con biết về người đàn ông ấy mà làm gì, con cứ coi như ba con đã chết từ lâu rồi đi. – Mẹ tôi trầm giọng xuống.
Không khí im ắng bao phủ sau khi tôi hỏi về người đàn ông ấy, mẹ không nói gì, chỉ thở dài mấy bận. Hình như mẹ đang khóc thì phải, tôi cảm nhận được qua hơi thở của mẹ. Tôi lấy tay gạt trên mắt mẹ thì đúng mẹ đang khóc thật, mẹ cầm tay tôi đưa xuống dưới lại:
Con học hành sao rồi? Vẫn ổn chứ? Tuổi này con nên tập trung học tập, đừng yêu đương gì, rồi lại suy nghĩ bậy bạ không học được. Mẹ chỉ có mình con là hy vọng duy nhất, con đừng làm mẹ thất vọng đấy nhé. – Mẹ nhẹ nhàng lật người lại và nhìn qua tôi.
Thì con cũng đã nói với mẹ rồi đấy, con thì ai mà thèm yêu. Đến chơi cùng chúng nó còn chả chơi nữa là. – Tôi cũng nằm ngửa ra, để hai tay trước bụng.
Con cố mà học, rồi thi đậu đại học. Lên thành phố học thì khối gái đẹp nó theo. Học giỏi thì không sợ đâu, chỉ sợ chả có tài cán gì ấy. Gái ham tài mà con.
Thì rồi họ cũng về nhà mình chơi, biết gia cảnh mình rồi họ cũng lánh à. – Tôi quay mặt và nhìn mẹ. Mẹ cũng đang nhìn tôi với ánh mắt rất âu yếm và hiền hậu.
Mẹ hiểu mà, nhưng hoàn cảnh mình như vậy, đâu có thay đổi được đâu con. Chỉ cần con khẳng định được bản thân và kiếm được công việc tốt thì thể nào cũng có người gắn bó với con, chứ nhà đã nghèo mà con còn vất va vất vưởng nữa mới là nguy to, và ế chắc luôn nhé.
Thôi mẹ ạ, con cũng chưa nghĩ đến mấy chuyện sâu xa ấy đâu. Mà con thương mẹ lắm, sau này con mà có tiền là con lo cho mẹ trước đã, xây nhà thật chắc chắn cho mẹ để khỏi sợ mưa lụt này, mua cho mẹ áo quần đẹp để bận với người ta này, mua cho mẹ toàn đồ ngon để mẹ ăn này …
Được rồi đấy ông tướng ạ, đến lúc ấy theo vợ con rồi quên bà già này một xó chứ ngồi đó mà lo cho mẹ. – Mẹ tôi vừa nói vừa cười tinh nghịch.
Mẹ để đấy mà xem. – Nói xong tôi giận, quay lưng lại với mẹ và chả nói năng gì.
Coi kìa, lớn đầu còn lẩy mẹ kìa. Thôi ngủ đi, cũng muộn rồi đấy. Coi cái tay lạnh ngắt kìa, bỏ vào trong chăn cho ấm đi con. – Mẹ vừa nói vừa cầm tay tôi lay lay.
Bất giác, tôi nắm và xiết lấy bàn tay mẹ, tôi cứ giữ như vậy, lúc ấy mẹ quay mặt và người mẹ sát vào lưng tôi, tôi cảm nhận được sự ấm áp của mẹ, của người đàn bà mà bấy lâu nay tôi vẫn để ý. Lúc ấy con cu tôi lại dựng ngược lên và người bức bí khá là khó chịu. Người tôi râm ran và nóng bừng, quan trọng là lúc ấy lại muốn thủ dâm mà không thể làm được, nó cứ bức bí khó chịu. Tôi để ý hơn khi vú mẹ chạm vào lưng tôi, nó mềm và ấm vì tối ngủ mẹ không mặc áo lót. Người tôi cứ rần rần.
Ơ kìa! Buông tay mẹ ra, cứ nắm hoài vậy? Mẹ tôi cố rụt tay lại.
Mẹ cho con cầm chút cho ấm đi, tay con lạnh quá, mà tay mẹ ấm thật.
Ờ, mẹ chả còn biết anh nghĩ cái gì trong đầu. Ấm với chả đồ. – Mẹ lại trêu tôi, giọng cười cười.
Tôi quay lại nằm đối mặt với mẹ, khi xoay người, tôi lại với tay kia chụp tay mẹ lại, lúc này tôi và mẹ nằm đối mặt vào nhau và khá sát, khiến cho tay cái vào nhau gần như đang ôm.
Thế mẹ bảo con nghĩ gì nào? – Tôi cũng bắt đầu đùa lại với mẹ.
Tướng lớn tồng ngồng thế này, còn bắt đầu tò mò giới tính rồi chứ gì? Chưa được nắm tay ai nên giờ lợi dụng nắm tay mẹ miết thế này đây hử? Mà xem kìa, cái gì nó cứ cộm cộm dưới kia, chết đấy nhé. – Mẹ nói xong liền lấy bắp đùi nhấn vào dưới háng tôi một cái.
Ơ kìa mẹ!
Kìa gì nữa, rồi dạo này cũng biết lợi dụng trời trăng ra sân nhìn cái gì sau giếng ấy nhỉ? – Mẹ lại tinh nghịch, mẹ lấy tay chống đầu lên trong tư thế nằm nghiêng và nhìn vào tôi hỏi như hỏi cung.
Nhìn gì cơ? Mẹ bị làm sao ấy! – Tôi ngượng ngùng chống chế.
Ừ! Tôi làm sao, còn anh làm trăng đấy. Tuổi con còn trẻ, đừng vướng vào mấy cái suy nghĩ đó con ạ, học ngu đi đấy.
Tôi như bị địa trúng huyệt nên đớ người, nhưng trong đầu cũng loé lên suy nghĩ, chả mấy khi mẹ mở lòng mà nói đến mấy chuyện tế nhị này với mình. Hay mình cứ hỏi mấy cái thắc mắc của mình, tiện thể cũng xem thử quan điểm của mẹ thế nào về mấy chuyện đó:
Mẹ này, con có chuyện này muốn kể với mẹ, mà mẹ hứa đừng nói cho ai biết nghe. – Tôi tỏ ra nghiêm túc.
Chuyện gì, nói mẹ nghe xem nào?
Bữa con đi trong bãi dương buổi tối, con thấy có cặp kia làm gì mà cả hai không mặc đồ,người đàn ông thì đè lên cô kia, rồi mút miệng nhau, rồi cứ nhấp nha nhấp nhổm, cô kia cô kêu dữ lắm mà hình như không phải kêu do đau á mẹ.
Chết, con thấy khi nào? Lâu chưa? Mà sao thấy người ta thế không đi đi còn lại đó xem? Con là con hư lắm rồi đó nghe. – Mẹ tôi quắc mắt nhìn tôi ra vẻ lo lắng.
Thì con đâu cố ý đâu, đang đi thì nghe có tiếng rên rên nên con lại gần coi có chuyện gì, nhỡ có người bị nạn cần cứu giúp thì sao? – Tôi cũng giả bộ nghiêm túc trả lời.
Mẹ lặng đi, không nói gì, bảo với tôi rằng cái đó không tốt và con không nên biết, tuổi của con giờ là tập trung vào học chứ không được suy nghĩ linh tinh. Nói xong mẹ quay lưng lại và im lặng. Không biết mẹ ngủ hay không, suy nghĩ gì, tôi cũng sợ mẹ giận nên nằm im rồi ngủ khi nào không hay.