Hồi Ức - Ngày Đó Ta Bên Nhau! - Chương 30
6h tôi cùng cu Th ra đầu đường QL6 chờ Hương xuống rồi cả 3 đi về nhà chị. Mất gần 1h đi đường 3 chúng tôi dừng xe trước cổng nhà chị. Tiếng nhạc rộn rã cùng ánh đèn nhấp nháy từ trong nhà hắt ra làm không khí trở lên tưng bừng hơn hẳn. Đang loanh quanh không biết để xe ở đâu thì cậu thanh niên lần trước chặn xe tôi và chị dẫn tôi và Hương mang xe sang nhà hàng xóm gửi. Tôi và cu Th đang ngồi chờ Hương rửa mặt và trang điểm lại thì chị chạy sang nhà hàng xóm. Có lẽ cậu em khi nãy báo cho chị biết tôi đã về. Vừa thấy tôi chị cười cười đến đứng cạnh tôi, quay sang Th chị hỏi:
– Về nhà chị thấy thế nào, có xa không?
– Bình thường chị ạ. Sau này anh T phải đi nhiều chứ em đi mấy đâu mà lo. He.. he…
– Ơ… – Chị ngớ người quay sang nhìn tôi với ánh mắt đầy bất ngờ và cầu cứu.
– Nay vợ xinh thế? – Tôi trêu chị.
– Ư…ư… – Chị nhìn tôi rồi lại quay sang nhìn cu Th.
– Em biết rồi nhá. he…he… – Cu Th vừa nói vừa cười.
Mặt chị đỏ ửng ngượng ngùng. Lảng sang chuyện khác chị quay về phía Hương nói chuyện rồi giục:
– Nhanh lên bà ơi, xinh lắm rồi, ngắm vừa thôi không có lát nữa trai khu tôi chúng nó hỏi thăm tôi nhiều tôi lại mệt.
Rồi quay sang tôi và Th chị nói:
– Hai anh em sang nhà ăn cơm cùng mọi người luôn. Sao nay nhìn … T khác thế, suýt nữa thì không nhận ra. – Chị vẫn ngượng ngùng vì cu Th.
– Cu Th nó biết vợ chồng mình yêu nhau rồi. – Vừa đi sang nhà chị tôi vừa ghé sát vào tai chị nói nhỏ.
– Chồng nói à. – Chị hỏi nhỏ rồi nhìn tôi.
– Nó tự biết.
– Hihi, ngượng quá. Thế Th có nói gì không?
– Nói gì mà nói. Hihi.
Đến nhà chị, tôi vào chào bố mẹ chị đang ngồi trong nhà cùng vài người nữa. Bố mẹ chị gọi tôi vào ngồi uống nước rồi bố mẹ chị nói với bác bên cạnh:
– Đây là bạn trai con Phương.
Tiếng nhạc của 2 chiếc loa công suất lớn ngoài sân vọng vào quá to làm bác chị không nghe thấy, mẹ chị ghé sát vào tai bác chị nhắc lại:
– Đây là bạn trai con Phương nhà em.
– À, thế à. Thế thì tốt quá rồi. – Nhìn qua tôi rồi bác kia nói.
Tôi thấy hơi ngài ngại. Ngồi nói chuyện cùng bố mẹ và bác chị vài câu thì bố mẹ chị giục chị dẫn tôi cùng cu Th và Hương lên tầng trên ăn cơm. Chị vừa nhìn tôi vừa cười tủm tỉm. Nay chị chỉ trang điểm nhẹ nhàng nhưng nhìn chị xinh quá. Từ ngày yêu chị có lẽ đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy chị trang điểm. Thấy tôi nhìn chị chăm chú, chị hỏi:
– Thấy vợ lạ quá à?hihi.
– Lạ quá. vợ đánh phấn à?
– Vâng, một ít thôi. Hihi.
Lên tầng 2. Chị dẫn tôi cùng cu Th và Hương vào phòng mọi người đang ngồi ăn cơm. Nhìn thấy anh M, lão K, Park, cùng vài cậu thanh niên nữa đang ngồi ăn cùng nhau và mặt ai cũng đỏ gay gắt vì rượu. Tôi chào lễ phép nhưng anh M, lão K, lão Park im lặng không nói gì. Mấy cậu thanh niên còn lại thì gật đầu và chào lại xã giao. Chị kéo tôi sang mâm bạn chị Phượng rồi chị cũng ngồi ăn cùng tôi và mọi người. Ăn xong tôi cùng vài người bạn của chị Phượng xuống nhà dưới ngồi uống nước đúng lúc chị Phượng đi trang điểm về. Nhìn thấy tôi chị Phượng cười cười hỏi han tôi về lâu chưa rồi bảo tôi cứ tự nhiên, hôm nay chị bận không ngồi nói chuyện với tôi lâu được. Lúc này khách khứa đến cũng khá đông. Trong nhà người lớn nói chuyện, ngoài sân thanh niên hát hò. Mấy đứa trẻ đi theo bố mẹ đến đám cưới thì chạy ra chạy vào đuổi bắt nhau làm không khí càng thêm nhộn nhịp. Quay sang ghé sát vào tai tôi chị nói:
– Chồng ngồi uống nước nhé. Vợ vào thay quần áo rồi lại ra luôn.
– Ừm, vợ bận gì thì cứ đi đi.
5 phút sau chị quay ra… làm tôi thật sự ngỡ ngàng. Chị mặc chiếc áo dài màu đỏ nhìn vô cùng lạ lẫm. Chị xinh quá, muốn nhìn chị thật lâu nhưng lại ngại mọi người. Đến ngồi cạnh tôi chị lại cười cười.
– Thấy vợ có xinh không?
– Thèm quá. – Tôi ghé sát vào tai chị nói nhỏ.
– Hừm… – Chị chun mũi rồi nhìn tôi tủm tỉm.
– À… chồng thấy vợ có thơm không?
– Có, thơm lắm. Đang tập trung ngửi đây. – Tôi trêu chị.
– Hứ… dạo này, từ ngày đi làm là hay nói kháy người ta lắm nhớ. – Chị nhéo vào hông tôi.
Ngồi với tôi thêm một lúc chị đứng dậy đi tiếp nước cho các bàn. Thi thoảng vãn khách chị lại về ngồi cùng tôi. Một lát sau anh M cùng mấy người bạn từ trên nhà đi xuống. Lúc này chị đã vào trong nhà tiếp nước. Đi qua tôi một người bạn của anh M có lẽ cố tình va mạnh vào lưng tôi làm tôi suýt ngã ra phía sau, rồi mấy người đó đi ra bàn phía gần cửa ra vào ngồi hát karaoke. Thi thoảng một vài người bạn anh M quay sang nhìn tôi với vẻ mặt rất hung tợn.
Gần 10h khách khứa đã vãn và ra về gần hết, chỉ còn lại bạn anh M và vài người bạn của chị Phượng cùng tôi, cu Th và Hương. Phía sân trong những người họ hàng thân thiết nhà chị vẫn đang nấu nướng và chuẩn bị cỗ cho ngày mai. Vào thay sang chiếc quần ngố và áo phông rồi ra ngồi cạnh tôi chị nói:
– Lát chồng với Th lên phòng vợ ngủ nhé. Vợ sang ngủ phòng chị Phượng.
– Thôi, giờ chắc anh với cu Th đi về. Sáng mai anh lại về đây.
– Muộn rồi, chồng về làm gì. Ở đây luôn.
– Mới 10h, giờ về chắc đường cũng vắng. Đi nhanh chắc 11h kém là về đến xóm trọ thôi. Với lại mai Th nó còn đi học.
– Vâng, thế thì chồng về luôn đi, về đến xóm trọ nhớ điện cho vợ nhé. Vợ lo lắm.
– Ừm, bố mẹ đâu rồi.
– Chắc bố mẹ đằng sau đang làm cỗ cùng mọi người.
– Anh ra chào bố mẹ rồi về.
– Vâng.
Vào chào bố mẹ chị và chị Phượng rồi tôi quay ra ngoài, qua bàn mấy người bạn anh M đang hát karaoke tôi chào mọi người rồi sang hàng xóm nhà chị lấy xe. Vừa đi ra khỏi cổng thì có ai đó từ bàn anh M hắt chén nước chè vẫn còn nóng ran vào người tôi. Quay lại tôi thấy mấy người bạn anh M đang nhìn tôi chằm chằm. Bực mình chị quay lại gắt lên:
– Đứa nào vừa hắt?
Không ai nói gì và vẫn nhìn tôi chằm chằm. Chị lại nói:
– Anh M, ai vừa hắt nước?
Anh M không nói gì, cười khẩy rồi quay đi. Chị định quay vào gọi bố mẹ chị thì tôi ngăn chị lại.
– Thôi, chắc họ không để ý. Anh đi về đây. Không sao đâu. Vợ đi vào đi.
Đưa tôi sang lấy xe, chị dặn lại tôi:
– Về nhà chồng nhớ điện cho vợ nhé. Chị cảm ơn Th nhé.
– Vâng, em về nhé. – Cu Th trả lời chị.
– Ừm, hai anh em đi cẩn thận. Về đến xóm trọ nhớ điện cho vợ chồng nhé.
Rồi chờ tôi và cu Th lên xe đi về chị mới vào nhà. Đi được khoảng 500m tôi và cu Th đang nói chuyện về mấy ông bạn anh M. Cu Th thắc mắc và tỏ ra bực tức lắm khi thấy mấy ông hắt nước vào hai anh em thì tôi thấy phía sau có khoảng 4 chiếc xe máy đi chầm chậm theo xe của tôi và cu Th. Thấy hơi lạ và linh cảm có chuyện chẳng lành tôi nói với cu Th:
– Th ơi, có khi bọn thanh niên thị trấn nó đang đi sau xe anh với mày.
– Chúng nó định làm gì? – Th hỏi tôi.
– Không biết, nhưng nếu nó chặn anh với mày thì vứt xe đấy chạy nhé. chúng nó có vẻ đông lắm.
– Vâng. ĐCM bọn chó. – Cu Th bực tức.
Đi thêm một đoạn, đến đoạn đường giao giữa thị trấn và xã bên cạnh. Đường vắng, tối và thưa thớt chỉ có vài ngôi nhà ven đường thì 1 chiếc xe vọt lên đi song song với xe của tôi. Tôi vừa kịp quay sang nhìn thì thằng ngồi sau xe đạp thẳng vào người cu Th. Cu Th ngã xuống đường, còn tôi tay lái loạng choạng đâm thẳng vào lề đường. Tôi lăn ra khỏi xe. Chưa kịp đứng dậy thì hai thằng kia đã dựng xe xuống và nhảy vào tôi. Thấy 2 thằng xông vào tôi cu Th đứng dậy cầm đá lao vào vừa đạp vừa đập vào lưng một thằng. Tôi cũng đứng dậy nhảy vào vào chống cự thằng còn lại. Rồi 3 chiếc xe đi phía sau từ khi nãy lao lên nơi anh em tôi và 2 thằng kia đang vật lộn với nhau. Cả 6 thằng còn lại xông vào tôi và Th, tiếp sau đó là những cú đấm, đá liên tục. Mắt hoa, lưng ê ẩm. Tôi và cu Th cố vùng dậy chạy. Chạy được một đoạn 4 thằng bạn ông M tóm được cu Th. 4 thằng chúng lại nhảy vào đấm đá túi bụi em tôi. Chạy đằng trước, thấy vậy tôi quay lại lao vào kéo cu Th ra đông thời dùng hết sức lực chống trả 4 thằng kia. Mắt tối sầm, vớ được cái gì tôi cầm tôi quật cái đó, yếu ớt rồi tôi và Th nằm im chịu trận. Bên cạnh cu Th chỉ còn biết kêu hự..hự… Có lẽ hôm nay chúng muốn giết chết anh em tôi. Hết đá cu Th rồi chúng lại quay sang tôi. Những lời chửi bới, những lời đe dọa ù ù bên tai tôi. Tôi nhận ra giọng nói ông M: “Tao nói rồi, dcm mày chưa bị ăn đòn thì mày còn chưa yên”. Không còn sức để chống trả. Không làm gì được nữa, Chỉ thương em tôi, bị chúng nó đấm đá túi bụi rồi chúng còn đẩy xuống lòng máng ven đường. Bị chúng nó đấm đá như vậy chắc đau lắm. không biết nó còn sống được nữa hay không.
Rồi chúng dừng lại khi thấy phía xa có ánh đèn xe máy đi đến. Cả bọn hò nhau lên xe đi về. Giọng ông M nói với mấy thằng còn lại:
– Về nhà tao uống tiếp. Dạy nó thế là đủ rồi.
Cả bọn lên xe rú ga vọt đi về phía thị trấn bỏ mặc tôi nằm chỏng chơ bên vệ đường và cu Th thì vẫn đang vẫy vùng dưới máng nước. Cố gắng hết sức tôi bò đến chỗ em tôi bị chúng nó hất văng xuống mà không thể nào bò được. Máu từ mũi vẫn phun ra giỏ xuống ướt sũng cả vùng cổ áo. Đau đớn, chân tay dã dời, Chắc chết mất thôi, tôi thầm nghĩ. May sao chiếc xe từ đằng xa đi đến, nhìn thấy tôi đang lết bên vệ đường bác lái xe phanh gấp lại lao đến chỗ tôi, người phụ nữ ngồi sau cũng vội lao đến bên cạnh tôi.
– Thằng cu này chắc vừa bị đám thanh niên lúc nãy đánh rồi. Cháu ơi… cháu ơi…
Vừa lay lay người tôi người phụ nữ đứng tuổi vừa nói. Rồi bác đàn ông lại hỏi tôi:
– Cháu ở xã nào? Cháu ơi…cháu ơi…Thôi chết rồi, bà gọi điện cho công an luôn đi.
Nặng nhọc và yếu ớt tôi cố gắng nói với 2 người đi đường:
– Em… cháu…. dưới máng, cứu em cháu với.
Rồi tôi lịm đi không còn biết gì nữa. Đến khi có người xốc tôi lên, xung quanh tiếng chân người đi lại dầm dập tôi mới dần tỉnh trở lại. Lờ mờ bóng người đứng kín hai bên đường, nhìn xuống bên cạnh mọi người vẫn đang sơ cứu cho em tôi. Người lau máu, người hô hấp cho Th. Có lẽ em tôi kiệt sức không thể vùng vẫy được nữa nên bị sặc nước. Tiếng người hò nhau tránh ra để xe ô tô vào đưa Th lên viện. Chị vẫn khóc nức nở, tiếng anh Cường, tiếng chị Phượng hấp tấp nói mọi người làm ơn tránh ra để việc sơ cứu cho cu Th được thuận tiện. 2 chị y tá ở trạm xá xã vẫn đang hút đờm và máu ra khỏi mũi cu Th. Đứng đỡ tôi chị cấu chặt vào tôi khóc nức nở:
– Hu…hu… anh ơi, anh ơi… – Giọng chị khản đặc.