Hồi Ức - Ngày Đó Ta Bên Nhau! - Chương 16
Thấy vậy nên tôi từ chối:
– Thôi cô ạ, cháu vừa ăn cơm rồi. Cô chú cứ ăn đi.
– Mấy khi mày sang đây, lâu lắm không thấy mày sang nhà chú. Dạo này hình như mày ít về thì phải. học hành có vât vả không?
– Cháu cũng bình thường chú ạ. Đợt vừa rồi lạnh quá nên cháu cũng ngại về.
– ………………………………………………………………………………….
Ngồi vừa nói chuyện vừa uống với bố em hai chén, bố em hỏi han chuyện học hành, ăn ở trên Hà Nội xong tôi xin phép bố mẹ em xuống chơi với 3 đứa vẫn đang ngồi dưới bếp. Thấy tôi xuống hai cu em khúc khích cười, còn em chỉ chào khe khẽ một câu “Anh T” rất nhỏ, cu em hàng xóm trêu tôi.
– Được nhạc phụ nhạc mẫu tương lại mời uống rượu, sướng nhể.
– Vớ vẩn. Bài đâu, bỏ ra chơi đi. – Tôi cốc đầu nó.
– Ok. Thế chơi chéo cánh nhé, anh với chị H, còn em với anh Th. Bên nào thua đi mua nước ngọt với bim bim về đây.
– He he, được đấy. – Tôi trả lời.
– Thế anh đưa tiền đây em đi mua trước, không có lát chơi xong chẳng còn quán nào mở cửa. lát nếu em với thằng này thua thì em trả tiền anh. – Cu Th phát biểu.
– Cũng được. – Tôi nói.
– Đi, tao với mày đi mua. À, anh và chị dâu ở nhà đừng có phím nhau nhé. he he. – 2 cu em cười sặc sụa rồi đi ra cổng.
Thực ra thì các bác, các cô trong xóm vẫn thường trêu tôi với H, thường gán ghép tôi với H nên bọn trẻ con thấy vậy cũng hùa theo. Để ý thái độ của H….lạ quá. Đúng, chắc chắn hôm nay chị đã nói gì với H, nên thái độ lúc này của H khác hoàn toàn so với trước đây. H hỏi tôi:
– Anh được nghỉ lâu không?
– 12 tết anh mới phải học. Năm nay em định thi trường nào?
– Mẹ em cứ bắt em thì Y, nhưng em thích Bưu chính viễn thông. Thằng Th nó bảo nó thi ĐH Cảnh sát đấy anh ạ.
– Ừ, bố anh bảo nó thi trường đấy. hình sư ra tết nó phải xuông công an huyện làm hồ sơ và sơ tuyển rồi thì phải.
– Vâng. Nhà trường cũng thông báo lịch sơ tuyển vào ngành công an cho tất cả học sinh khối em rồi. À… Anh hay nói chuyện với chị họ anh à. Chị ấy xinh nhỉ.
– Ơ… thế sáng nay em với chị ấy nói chuyện gì với nhau mà anh thấy nói suốt cả đoạn đường về. – Tôi chột dạ.
– Không… chị ấy kể chuyện về anh thôi. Chị ấy bảo anh hay tâm sự với chị ấy…. Phải không?
Đang nói chuyện thì cu Th và cu em hàng xóm về. H lại nhìn chằm chằm vào đám lửa dưới nồi bánh trưng, thi thoảng ngước lên nhìn tôi. Khó hiểu, khó hiểu quá. Có lẽ những gì tôi suy đoán là đúng. Nhất định tôi sẽ không để em hiểu lầm về tình cảm của tôi. Bởi tôi chỉ yêu một mình chị. Tôi chỉ có chị trong lòng.
Cả buổi ngồi chơi bài tôi cảm nhận được có điều gì đó thay đổi trong cách cư xử của H với tôi. Thi thoảng em nhìn tôi ngượng ngùng, với tôi ánh mắt ấy vô cùng lạ lẫm, đôi khi ánh mắt ấy trìu mến như cái nhìn của những kẻ đang yêu, những kẻ đã thuộc về nhau. Khó nghĩ quá. Chơi bài xong thấy cũng đã muộn, tôi cùng cu Th và cu hàng xóm chào bố mẹ em ra về. Về nhà nằm trằn trọc mãi mà không ngủ được. Đang miên man suy nghĩ thì tiếng chuông điện thoại reo lên. Tưởng rằng chị gọi nhưng không phải. Mẹ tôi gọi về hỏi sao mẹ gọi từ tối mà 2 anh em không nhấc máy, tôi nói 2 anh em sang nhà H chơi nên mẹ cũng yên tâm, mẹ dặn dò vài câu rồi nhắc 2 anh em đi ngủ sớm và mẹ dập máy. Tiện tay tôi bấm luôn số của chị, chưa chắc chị đã còn thức. 11h rồi. được 3 chuông thì chị nhấc máy:
– Alo, chồng à! – Giọng chị nhỏ nhẹ, khe khẽ. Hình như chị đã ngủ.
– Ừ, em ngủ chưa?
– Em vừa lên giường nằm. Lúc nãy gọi về nhà mình mãi chẳng thấy ai nhấc máy. Anh với Th đi chơi đế chế à?
– Không, 2 anh em sang nhà H chơi bài.
– Sướng nhỉ.hihi. Thế bé H có nói gì với anh không?
– Nói gì, có gì mà nói.
– Hihi. Thế lúc tối gọi về cho em có việc gì thế.
– Ừm… anh bảo này.
– Gì ạ?
– Thế vợ có nói với H chuyện gì không?
– Không, sao anh hỏi vậy?
– Vì anh thấy thái độ của H nó thế nào ấy.
– Vợ có nói gì đâu… mà thái độ thế nào là thế nào?
– Khang khác.
– Hihi. Vợ trêu H là chồng hay kể với vợ về H. Nhưng vợ hỏi gì H cũng chối, hình như H nó cũng nhát chồng nhỉ. Hihi.
– Ừm….
– Thôi, chồng đi ngủ đi. Gọi cho vợ chỉ để hỏi chuyện đó thôi à? Yêu chồng lắm. hihi.
– Ừ, vợ ngủ đi nhé.
Cúp máy tôi lên phòng trùm chăn nằm suy nghĩ rồi ngủ lúc nào chẳng biết. Chiều 30 tết, tôi và cu Th vừa đi tảo mộ về đến cổng thì gặp H. H cầm quyển sách Học tốt hóa học 12 đưa cho tôi. H nói trong ngượng ngùng.
– Trả anh này. Ra tết em lại mượn tiếp.
– Cứ cầm lấy mà xem. Anh có dùng đến nữa đâu mà trả. – Tôi trả lời.
– Anh… cứ … cầm lấy… em… để ở giữa quyển sách.
Ấp a ấp úng H rúi quyển sách vào tay tôi rồi quay lưng đi thẳng về nhà. Tôi cầm quyển sách nhìn theo H mà chưa hiểu ra chuyện gì. Lên phòng mở sách ra tôi thấy một tờ giấy, trong đó H ghi những lời chúc năm mới dành cho gia đình tôi và cho riêng tôi. Nghĩ thì cũng chẳng có gì phải nghĩ, vì tôi đã yêu chị, tôi cũng sẽ cố gắng để tôi và chị được ở bên nhau. Nhưng tôi cũng muốn viêt cho H vài dòng chỉ mong em hiểu, chỉ mong em đừng suy nghĩ, em đừng bị phân tâm, đừng hiểu lầm vì những lời chị nói. Viết xong tôi gửi luôn cho H, tối hôm đó H viết lại cho tôi em nói em sẽ nghe lời tôi, em sẽ cố gắng đỗ đại học và sẽ không để chuyện gì làm ảnh hưởng đến việc học của em dù tôi biết trong những lời em viết có một chút dỗi hờn, một chút tủi thân. Nhưng với tôi, tôi chỉ cần em hiểu là được, vì hiện tại tôi đã có chị. Tôi không nghĩ đến ai ngoài chị. Chị là tất cả của tôi lúc này.
Mồng một tết, sau khi lên nhà ông bà nội ngoại chúc tết về tôi định bấm số gọi cho chị thì cậu mợ tôi đến chúc tết. Đêm qua giao thừa bấm cho chị nhưng nghẽn mạng nên không gặp được chị. Sáng nay thì bận làm cơm cúng tổ tiên xong rồi 2 anh em lại vội vã lên nhà ông bà nội ông bà ngoại mừng tuổi ông bà nên cũng không gọi cho chị được. Nhớ chị quá. Mong chị nữa. Chiều hôm đó hội bạn cùng tuổi ở quê lại kéo đến nhà tôi uống rượu, uống xong thằng nào cũng say, lăn ra ngủ. Mãi đến tối khát nước quá tôi tỉnh dậy xuống nhà lấy nước uống, nhìn đồng hồ đã 8h tối. trời tối om, ngoài ngõ thì vẫn nhộn nhịp tiếng thanh niên đùa nhau, cười nói rôm rả. Bấm điện thoại gọi cho chị, chưa dứt chuông đầu tiên chị đã bắt máy.
– Alo!
– Vợ à.
– Vâng, thế chồng tỉnh rượu rồi à?
– Ừm….Sao vợ biết anh uống rượu?
– Lúc 3h em gọi về Th nghe máy, thấy Th nói anh say rượu đang ngủ. Thế chồng uống với ai?
– Mấy thằng bạn học cùng hồi nhỏ.
– Uống ít thôi nhé, nhỡ khách của bố mẹ đến còn tiếp khách nữa chứ. Thế chồng ăn gì chưa?
– Vừa dậy, gọi cho vợ luôn. Mai vợ có về không?
– Sáng mai vợ về, chồng đừng đi đâu nhé. Mai bố mẹ cũng về hả chồng?
– Ừ.
– Ngại nhỉ… hihi.
– Ngại gì, mai về nhé. Nhớ… nhớ vợ lắm.
– Hihi. Thôi chồng đi ăn gì đi, sáng mai vợ về.
Cúp máy tôi xuống nhà ăn ăn tạm bát miến, rồi lại sang nhà mấy cô chú hàng xóm chơi. Tết nên đến nhà ai cũng bị mời rượu nhưng vì chiều uống cũng khá nhiều nên tôi từ chối. 10h về đi ngủ. Mai tôi lại được gặp chị, mong chị quá. nhớ chị nhiều lắm.
Mồng 2 tết, rét căm căm trời lất phất mưa tôi lại dậy sớm làm cơm cúng tổ tiên. Cu Th cũng dậy phụ tôi. Cúng xong, 2 anh em đang bày biện hoa quả, bánh kẹo để tiếp khách thì chị gọi về. Giọng chị buồn bã.
– Chồng à?
– Ừ, mưa thế này hay là thôi vợ đừng về nhà anh nữa.
– Em… em lấy xe ra định về nhà chồng thì mẹ nói đi đâu thì đi nhưng 11h phải có mặt ở nhà?
– Có việc gì à vợ?
– Em nói em lên nhà Hương chơi chắc tối mới về thì mẹ không cho em đi. Cả anh M cũng không cho em đi. Anh M và mẹ bảo để hôm khác thì lên nhà Hương chơi.
– Thế nay nhà vợ có việc gì à?
– Chẳng biết chồng ạ. Hình như bạn anh M mới đi xuất khẩu lao động ở Hàn Quốc về… hình như trưa nay đến chúc tết. Chẳng biết sao mẹ và anh M cứ bắt em phải ở nhà. Hình như…– giọng chị buồn buồn.
– Ừ… thôi, vợ ở nhà đi, hôm khác về nhà anh cũng được. Nay cũng mưa mà lạnh lắm.
– Nhưng mà…phù… – Chị thở dài.
– Chồng đừng đi đâu nhé, nếu về được em sẽ gọi cho chồng trước. về được em sẽ về.
– Ừm, nay anh ở nhà cả ngày. – Tôi nói để chị yên tâm.
Tôi cúp máy mà lòng buồn rười rượi. Lại xem mặt, lại vun vén… sao mọi người không để chị tự quyết định hạnh phúc cuộc đời chị, chị đã đủ chín chắn để biết được điều gì đúng điều gì sai, đâu là thật đâu là giả. Sao mọi người cứ muốn áp đặt suy nghĩ của họ lên cuộc đời chị. Nhớ chị quá, thương chị nhiều lắm. Đầu năm người ta vui vẻ, người ta được tự do vui chơi, còn chị….còn tôi…. Lên phòng tôi nằm đợi điện thoại của chị.