Hồi Ký . Những chuyện chưa bao giờ thổ lộ cùng ai. - Chương 9
Vui quá, vậy là đéo phải đi bán ve chai nữa rồi. Tôi chạy thẳng về nhà chờ bác Hồ đến thăm. Khoảng 10 phút sau thì anh tới, nhìn dáng vẻ anh thì chắc không ai nghĩ là dân chơi game. Anh khá cao to, mặc vest đen quần âu, đi một chiếc Camry 2.4G. Mấy ông bác bán dưa cà với tạp hóa cạnh nhà cứ tưởng cán bộ nào đến thăm cứ ngó ngó. Sau một hồi nói chuyện, anh rút tiền ra đưa cho tôi. Anh đưa cho tôi 7tr và cảm ơn rối rít. Anh bảo với một món đồ thế này thì kể cả 10tr anh cũng sẵn sàng mua < Thế mà mình đéo hét giá, ngu vl >. Một lúc sau anh ra về, tôi ra ngoài cửa chào anh rồi vào nhà. Đúng là đang buồn ngủ gặp chiếu manh, với số tiền này chắc tôi tiêu đến cuối tháng chẳng hết. Vào nhà kiếm chút gì ăn rồi lên phòng ngồi nghe nhạc. Khoảng 2h30 thì thằng Huy gọi. Tôi vội thay quần áo rồi cũng nó lên phố mua đồ.
Nó vào 1 shop ở Hàn Thuyên chọn một chai nước hoa, thú thật tôi cũng chẳng biết gì về khoản này. Con bán hàng cứ bảo mình thử, biết đéo gì mà thử. Mặc cả cũng đéo dám, mặc cả đúng không sao, sai nó cười cho là thằng nhà quê. Gói ghém cẩn thận xong xuôi, tôi vào nó đi tiếp. Trong đầu lúc đó nghĩ là phải tặng một thứ gì thật ý nghĩa, mà nó không bao giờ quên được. Nhưng mà nghĩ với làm khác nhau quá, chẳng xuất ra được cái idie nào ra hồn nên tôi quyết định đi mua quần áo. Tạt vào 1 shop con bạn tôi bán hàng, tôi nhờ nó chọn giùm tôi một cái váy hoặc một cái áo, vì vóc người của nó và cái Trang khá giống nhau. Ngồi chờ khoảng gần 1 tiếng, con bé thử cho tôi xem hơn chục bộ. Cuối cùng cũng chọn được một bộ ưng ý. Tôi biết cái Trang không thích màu mè hoặc kiểu cách quá, vì hồi cấp 3 nó khá béo nên hay bị mặc cảm. Đến giờ nó xinh rồi vẫn giữ cách ăn mặc đó. Không màu mè, đơn giản nhưng không đơn điệu. Biết được điều đó nên tôi chọn một chiếc áo trắng và một chiếc quần dài đen hơi bó kiểu công sở. Tiếp đó là thiệp, tất nhiên không thể thiếu thiệp, vì ngoài quà ra. Tâm ý của mình cũng phải ghi ra lời nói thì nó mới biết được. Con gái không thích đoán già đoán non, hay phải ngồi ngẫm nghĩ để ngộ ra những điều mình muốn nói như đàn ông chúng ta. Các bác biết rồi đấy.
Tôi về nhà làm một chiếc thiệp handmade, ví khá khéo tay nên tôi quyết định tự kẻ và vẽ. Lên mạng vào blog của lớp, chọn một tấm ảnh đẹp nhất của nó và bắt đầu phác. Một lúc sau thì vẽ trực tiếp vào thiệp, thêm một chút hoa lá cành vào đó. Cuối cùng là một chiếc bánh có 18 cây nến cắm bên trên và lời chúc. “ Béo à, chúc mày sinh nhật tuổi 18 vui vẻ nhé. Dù sau này có thế nào, tao vẫn sẽ ở bên và làm bạn với mày. P/S : Thằng Thành mà nói phét thì làm con chó , hehe “.Mọi việc đã xong, công việc còn lại là đi tắm, sang nhà chị ăn cơm sau đó lên đường.
Bữa cơm hôm đó khá ngon, vì có đầy đủ mọi người. Tuy nhiên vì không nói được nhiều với chị nên tôi không vui lắm. Chờ lúc chị đi rửa bát, tôi vào cũng tranh thủ ôm chị một chút cho đỡ nhớ. Tôi kể cho chị nghe về việc sinh nhật cái Trang. Chị dặn tôi đi cẩn thận, về thì nhớ nhắn tin cho chị, tôi cười rồi khẽ hôn chị một cái rồi trở về nhà mặc quần áo.
Chạy ra phía cây xăng bên Láng để đổ, sau đó hẹn bọn thằng Huy , Tú và một vài đứa học cùng cấp 3 tập trung ở Ngã Tư Sở. Chúng tôi bắt đầu đi lên Bùi Thị Xuân. Trời hôm nay khá mát, lại có gió nhẹ. Nghĩ đến chuyện hôm qua với cái Trang tôi lại thấy tự trách bản thân. Hôm nay nó không đi cùng bọn tôi, chắc là lên đó book bàn trước. Thường thì bọn lớp tôi thường đi ăn xong mới đi hát, hôm nay lại đi hát luôn làm tôi cũng thấy hơi mất hứng. Dựng xe cái kít trước cửa quán hát, bọn con gái tung tẩy lên trước. Tôi chậm rãi đi phía sau, dò la tình hình. Chẳng là đây là quán quen, lại có đội ngũ tiếp viên rất được nên bị các em ấy quen mặt, mà tôi lại đóng vai một thằng ngoan hiền với bọn lớp quen rồi. Đang chửi thầm không biết thằng nào chỉ cho cái Trang chỗ này thì bỗng :
-A a a a , Anhhhhhhhhhhhhhhhhhhhh!!! . Con Linh hâm, tiếp viên ở đấy chạy đến khoác lấy tay tôi.
-Tôi chưa kịp nói gì thì thằng Tú đã phát hiện ra. Nó lò dò quay lại hỏi :
-Bạn mày hả? . Rồi quay sang cười toe toét với con bé .
Con bé tròn xoe mắt nhìn thằng Tú, như kiểu gặp trai tân. Tôi nói với nó :
-Ờ bạn tao mà, thôi lên trước đi!
-Thôi lên cùng luôn đi, em lên với bọn anh luôn nhé. Không phải ngại đâu, bọn anh đều là bạn của thằng này ấy mà , hihi.
Thôi hỏng rồi, thằng này lại tưởng bạn mình mời đến. Đm gọi phò lên hát thì đéo ai nó chẳng lên, bất đắc dĩ tôi lại phải dắt cái Linh theo. Bước vào thang máy, con bé quắp chặt tay mình cứ như kiểu yêu nhau lâu lắm rồi ý. Thằng Tú nhìn thấy cảnh này kiểu gì cũng lại về chim lơn. Mở cửa phòng, thấy chúng nó đã tới đông đủ. Cái Trang ngồi ở phía chính diện ghế giữa. Hôm nay nhìn nó rất xinh, mặc chiếc váy sọc đen trắng mà tôi hay gọi là ngựa vằn. Nó khoác ở ngoài một lớp áo mỏng, màu cũng tương đồng với chiếc áo. Có vẻ là mới đi làm tóc. Mọi lần nó để tóc thẳng, mái ngố. Hôm nay nó làm tóc xoăn, màu rêu. Tôi bước đến cầm hộp quà trao cho nó. Con bé cười tít mắt, khẽ kéo tay tôi về phía người nó. Có vẻ nó đã nhận ra sự có mặt của cái Linh, nó ghé miệng vào tay tôi thì thầm hỏi:
-Ai kia?
-Bạn tao mà.
-Cái đứa hôm đi café mày bảo đó hả.
-Không, người khác. Lát về tao nói cho mày sau.
-Mày cũng ghê quá ha. Con bé nói tiếp, có vẻ giận dỗi.
-Thôi mày rót bia mời mọi người đi. Đã bảo lát tao nói với mày sau mà.
Đúng lúc đó thì thằng Huy ra kéo cái Trang lên sân khấu để hát song ca. Một thằng khác cầm chai bia đến chúc tôi. Thằng này lạ hoắc, giới thiệu là bạn cùng ĐH với cái Trang. Nó hỏi tên tôi, sau đó nhìn nhìn có vẻ dò xét. Chắc cái Trang cũng kể cho thằng này về tôi rồi nên thằng bé cứ tưởng gặp tình địch nên rất dè chừng. Sau đó nó lại hỏi linh tinh một số thứ khác như kiểu nhà ở đâu, quen Trang lâu chưa, dạo này bọn lớp có hay tụ tập không, cái Trang có hay đi không..vv…v.Tôi bắt đầu ngứa mắt, nó cứ nghĩ bạn tôi là vật sở hữu của nó, còn tôi.. hèn hơn, là một thằng giúp việc không hơn không kém. Tôi nói với nó là gần đây tôi và cái Trang cũng ít gặp do ở xa, còn mấy thứ kia tôi không biết. Thằng bé cười cười rồi bỏ đi. Tôi chạy về chỗ ngồi, quay sang hỏi thằng Tú:
-Thằng kia là thằng ml nào thế mày. Đm mới gặp mà nó tra hỏi tao như kiểu bố tao ý.
-Biết đéo đâu đươc, chắc bạn cái Trang. Mà kệ mẹ nó đi, chắc gì đã gặp lần thứ 2 mà mày phải để bụng.
Tôi không hỏi nữa, bắt đầu đi chúc mọi người rồi phát động đồng khởi các kiểu.Linh hâm cũng biết ý nên ngồi im, chỉ thình thoảng quay sang nói chuyện với mấy đứa bên cạnh. Bia hết, bọn tôi gọi đến rượu. Lúc này thằng nào cũng đã có tý men trong người, bắt đầu tự động đi chúc tụng nhau chứ không e dè như trước. Cái Trang ngồi xích vào gần tôi, sau đó đưa mic cho tôi và bảo :
-Thành, hát cũng tao bài này.
-Bài gì
-“ Yêu thương mong manh “
Tôi cầm mic lên hát cùng nó. Giọng nó trong và cao, lên những note cao nghe rất dịu chứ không hề chói. Đến đoạn “ Và em sẽ nhìn anh và hát, em sẽ mãi yêu anh hơn lời em nói “, nó chủ động xiết chặt tay tôi hơn rồi quay sang nhìn tôi. Mắt nó long lanh, khuôn mặt ửng hồng do rượu. Tôi không để nó gì tay nữa mà vòng tay qua eo để ôm lấy nó. Đoạn cuối, nó bất ngờ đặt lên má tôi một nụ hôn. Đây không phải lần đầu tiên nó hôn má tôi, nhưng lần này tôi cảm nhận được không phải là theo kiểu bạn bè nữa, mà nó đang hôn người nó thích. Chẳng nhẽ, nó yêu tôi?.
Hành động bất chợt đó, có lẽ không ai kịp nhìn. Nhưng tôi để ý, vẫn lọt vào mắt 1 đứa. Chính là thằng từ đầu đến cuối nhìn nó chăm chăm và ra chúc bia tôi vữa nãy. Nhìn mặt thằng bé giờ dài như cái bơm, nhìn đáng thương vl. Nó đứng dậy, đi ra chỗ tôi và giật tay cái Trang. Cái Trang vùng ra, rồi nhìn thẳng vào thằng đó nói:
-Anh bỏ tay em ra!
Đôi mắt sắc lẹm của nó quét qua mắt thằng kia khiến thằng bé đờ người chỉ biết nhìn chứ không làm được gì hơn. Nó từ từ buông tay cái Trang rồi đi ra ngoài. Lúc đó tôi chỉ nghĩ được là mình vừa chiến thắng và giành được một chiến lợn phẩm. Chứ không hề nghĩ là tôi không thể yêu cái Trang, cũng không thể lo cho cái Trang như nó. Đơn thuần đó chỉ là một sự bốc đồng của một cậu trai 19 tuổi mà thôi. Một lúc sau, mọi người bắt đầu ra về. Cái Trang nó với tôi:
-Đưa tao về nhé!
Đang hoan hỉ trong chiến thắng, tôi đồng ý ngay. Bỏ lại đằng sau là ánh mắt của thằng cu lúc nãy đang nhìn tôi như kiểu chỉ muốn thi hành án tử với tôi luôn.
Đi cùng đường với hội bạn một lúc, đến chỗ rẽ vào Tạ Quang Bửu thì chỉ còn tôi với cái Trang. Nó ôm chặt tôi không còn một khe hở, đến cả hơi thở cũng cảm nhận rõ rệt được. Tôi hỏi nó :
-Sao lúc nãy mày làm như vậy?
-Tao chỉ muốn cám ơn mày không quên sn tao thôi
-Nói dối, mày thích tao đúng không?
-Không..Giọng nó lạc đi. Tôi biết, nó không thể che dấu được cảm xúc của mình.
-Được rồi, tao hiểu. Nhưng chính mày cũng đã từng nói với tao. Là chúng mình mãi mãi là bạn, và mày luôn cần tao bên canh để chăm sóc, chí chóe với mày. Nhớ chứ?
-Nó không nói gì. Tôi biết nó không phải là một người con gái mạnh mẽ. Nó chỉ giả vờ mạnh mẽ mà thôi. Tôi không bao giờ muốn làm nó thất vọng, nhưng tôi phải nói thật với nó điều mà nó không muốn nghe.
-Đến nhà mày rồi nè. Vào rồi đi ngủ đi, có cần tao dìu vào trong nhà không?
-Không cần, tao có say đâu mà cần phải dìu.
Tôi gạt chân chống xe, khẽ lấy tay đẩy lưng nó đi vào trong nhà. Con bé không nói gì, có lẽ nó đang buồn lắm. Nhưng thôi, giờ nó buồn, nhưng sau nó sẽ biết. Lúc nào cũng có một người sẵn sàng bên cạnh và che chở cho nó, chỉ không thể yêu thôi.
Tôi quay đi, lấy xe phóng đi thật nhanh. Thật sự tôi đang tránh ánh mắt của nó lúc này. Chắc các bạn cũng nghĩ là tôi nói điêu, khi không tiếp nhận tình cảm của nó. Nhưng tôi chỉ có thể giải thích, đó là vì các bạn không phải là tôi. Vậy thôi!
Kết thúc chap này. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ