Hồi Ký . Những chuyện chưa bao giờ thổ lộ cùng ai. - Chương 5
Một buổi học nhạt thếch như bao buổi học khác. Không hiểu sao lên ĐH tôi bắt đầu chán học. Dù hồi cấp 3 vẫn chăm mà chẳng cần ai phải đốc thúc. 6h tối ra về, tôi lập tức trở về nhà. Để chuẩn bị cho cuộc hẹn tối nay với cái Trang.
7h30, săn boss biếc xong. Tôi bắt đầu đi đến chỗ hẹn. Hồi đó tôi đang chơi Võ Lâm Truyền Kỳ, ham lắm. Suốt ngày online rồi offline, rượu chè gái gú bét nhè. Cứ mỗi lần bán được đồ gì ngon là lại đủ đạn dược tiêu cả tuần, nói chung là cũng sướng ). 8h tôi có mặt tại café Bờm. Chọn một chiếc bàn ở ngoài trời, vị trí hơi lêch về phía góc quán. Có lẽ vì tôi cũng không thích ngồi ở trung tâm, ngồi góc có thể nói chuyện thoải mái hơn. Tôi chưa gọi đồ uống vội vì biết tính cái Trang rất đúng hẹn. Cứ chờ nó vài phút rồi gọi một thể. Không cần chờ lâu, chỉ vài phút sau con bé đã xuất hiện trước mặt tôi, dắt theo thằng Huy và thằng Tú. Hồi cấp 3 , 4 đứa bọn tôi chơi thân với nhau lắm nên 2 đứa nó đến tôi cũng không hề bất ngờ dù hôm nay tôi chỉ định gặp riêng cái Trang thôi. 3 đứa nó vừa ngồi xuống, 2 thằng kia đã bắt đầu liến thoắng đủ thứ chuyện. Cái Trang cũng được thể chí chóe với 2 thằng nó luôn. Khoảng 10 phút sau khi đã có đồ uống, cái Trang mới bắt đầu hỏi tôi :
-Sao mày im thế, hôm nay gọi bọn tao có việc gì. 5h sáng đã nháy nhặng xị cả lên, chắc có việc gì quan trọng cần nhờ bọn tao tư vấn đúng không – Nó vừa nói vừa cười.
-Có gì đâu, lâu không gặp thì gọi bọn mày ra uống nước nói chuyện thôi. Hồi xưa ngày nào cũng gặp nhau, giờ mỗi đứa ở một chỗ muốn gặp nhau cũng khó. Mai là ngày nghỉ, tao muốn gặp chúng mày tí. Sao, không được à ? :-w
-Đéo phải dấu, tính chú các anh còn lạ gì. Nếu chỉ uống nước nói chuyện không thì đời nào mày phải báo cho bọn tao trước tận 1 ngày – Thằng Huy ra chiều hiểu biết.
-Chuyện này liên quan đến gái gú đúng không – Thằng Tú chen mõm vào thêm.
-Oh thì cũng đúng, nhưng tao chỉ kể cho chúng mày một tý thôi. Căn bản tao cũng không chắc chắn lắm về cảm giác của tao. Chúng mày cũng biết mà, đã yêu đéo bao giờ đâu
Tôi bắt đầu kể, 3 đứa chú ý lắng nghe, thỉnh thoảng lại gật gù. Nói chung tôi kể hết cho chúng nó. Trừ mỗi việc đối tượng là ai, nhà ở đâu tên gì là dấu thôi.
Lúc này 2 thằng kia mới lên tiếng. Chúng nó ngồi vắt chân, tỏ mặt nghiêm trọng. Bình thường 2 thằng này nói chuyện với mình cứ mày mày tao tao. Nhưng hôm ấy chúng xưng “ Anh “ và gọi mình là “ Cu” .Thái độ cức kỳ trưởng thượng. 2 thằng này mồm vốn sủa nhanh như súng máy, giờ cùng chĩa vào mình mà nã :
-Cu được bọn anh chỉ giáo cho là cái phúc bảy đời nhà cu rồi đấy. Cu đừng tưởng biết võ vẽ mấy thứ linh tinh mà đã là nghệ thuật. Nghệ thuật ở đây là nghệ thuật điều trị gái. Hôm nay bọn anh trang bị cho cu ít học trình, để về mà điều trị vẹo.
-Cu đừng cãi! Việc mà cu nên làm bây giờ là hứng lời bọn anh, rồi chép vào sổ, rồi vắt tay lên trán mà nghiền ngẫm!
-Riêng về gái thì bọn anh đã có mấy chục năm trong ngành rồi. Kiến văn nhiều như lông!
-Không những thế mỗi thằng bọn anh còn sáng lập một pho bí kíp…
-Như cu, chịu khó chăm chỉ học bọn anh, thì may ra ngoài ba năm cũng có chút bản lĩnh.
Mình mồm mép vốn chẳng kém, nhưng lần này gặp phải hai thằng cùng lắm mồm hợp công, đâm cãi cũng khó lại! Được thể, chúng nó càng lấn.
Từ đầu buổi tới cuối buổi, câu chuyện chúng nó xung quanh phương pháp điều trị gái. Về vấn đề này cả hai thằng đều khoe, mỗi thằng chúng nó chế tạo hẳn một học thuyết dựa trên nền tảng triết học thâm hậu: cương và nhu, khi đưa vào thực tiễn không chỉ dạy thành công một đứa mà dẫu có cả chục đứa vẫn áp dụng tốt. Nói kĩ về hai học thuyết này thì chả nên, vì nó vừa dài, vừa lắm chi tiết lù mù hoang đường, tổ phí thời gian! Nhưng vắn tắt nội dung có thể hiểu là:
Thằng sáng tạo học thuyết Cương nói : trong các giống nòi sinh ra trên toàn vũ trụ thì không có giống nào quái đản, thâm độc và bất trị như đàn bà. Học thuyết cương không phải là dạy đàn ông cách quái đản, thâm độc hơn đàn bà, mà là chỉ ra cách điểm trúng chỗ hiểm của họ. Mà yếu huyệt của đàn bà là cực kì mê tín dị đoan, nên đàn ông phải làm sao biến mình thành vị như thần. Được thế thì chỉ cần ra uy, không cần lời, mà chúng vẫn tự giác vào khuôn khổ.
Thằng sáng tạo học thuyết Nhu thì nói đàn bà đương nhiên là địch, mà "Đối với địch phải cương quyết khôn khéo". Nhưng mặt khác họ cũng như trẻ con, nên phương pháp giáo dục lại phải có lúc mềm mỏng, tức là bên cạnh cho ăn roi, lại phải vừa thưởng kẹo. Võ công đạt tới thượng thừa thì chúng ta không khác gì nghệ sỹ dạy thú trong rạp xiếc, tươi cười đấy mà họ vẫn răm rắp theo hiệu lệnh, nên phương pháp này nhân văn hơn phương pháp làm thần!
Học thuyết gia cương đang vỗ đùi đen đét tán thưởng học thuyết gia nhu, nhưng đến cái câu so sánh này, học thuyết gia cương bặm mặt. Hai thằng nổ trận cãi vã. Những câu đại để như “cứt”, “đồ con bò”, “thằng ngu lâu”… văng tung tóe.
Mình nghe đến đây thấy lộn tùng phèo, rối rắm, bí dị. Cái Trang thì chỉ ngồi cười, thình thoảng lại đá thêm vài câu khiến 2 thằng chửi càng hăng. Sau đó chúng tôi tiếp tục nói thêm một số chuyện linh tinh nữa. Nói chung cũng chẳng có gì đáng kể. Khoảng gần 11h , 4 đứa bắt đầu đi về.
-Thành, mày đéo tao được chứ?. Thằng Tú mượn xe tao mai đi có việc. Nên tao để nó cầm xe về luôn.
-Oh, lên đây!
-Nó trèo lên, ngồi sát vào tôi, lúc đó tôi có thể cảm nhận được hơi ấm từ thân thể nó đang dần áp vào người. Đang đi , bỗng nó hỏi :
-Người đó là ai thế, tao biết không?
-Chắc mày không biết đâu.
-Tao quen mày lâu rồi, đã bao giờ thấy mày phải đau đầu vì một đứa con gái đâu. Chắc cô ấy phải hấp dẫn lắm, mới khiến mày như thế.
-Tôi không nói gì….
-Bỗng nó choàng tay từ phía sau ra ôm tôi. Một tay kéo nhẹ tao tôi đặt lên bàn tay nó. Nó siết chặt lấy tôi rồi nói:
-Dù có chuyện gì, thì cũng đừng bỏ mặc tao nhé. Tao quen lúc nào cũng có mày để chí chóe rồi. Giờ có đứa khác cướp mày đi, tao sợ….
-Tôi vẫn không nói gì, siết chặt tay nó. 2 đứa cứ như thế tiếp tục đi trên đường….