Một lúc sau, tôi đã yên vị trong phòng. Leo lên giường nằm suy nghĩ, tại sao chị lại ân cần với mình như vậy. Khi ở bênh cạnh chị, mình thấy như trở thành một đứa trẻ. Có thể nũng nịu, làm biếng, dựa dẫm…Lúc tối, thấy chị thức để trông mình ngủ thấy thương quá. Chị thật đẹp, thánh thiện, biết thương yêu người khác, hình ảnh một thiên thần nơi chị một lần nữa lại hiện hữu rõ rệt trên tôi. Trong đầu tự phác thảo ra một vài kế hoạch để chinh phục chị, nhưng thực ra với đầu óc của một cậu trai mới lớn thì có thể nghĩ được điều gì hay? .Bản thân cũng tự nhận thấy điều đó, tôi bật dậy và khởi động máy tính. Việc đầu tiên tôi làm là mở một bản nhạc, chỉ có âm nhạc mới khiến người ta có thể khiến người ta thư giãn, và từ đó nghĩ ra nhiều thứ hay ho. Play bài hát You raise me up của weslife. Sau đó vào mấy trang web về tình yêu xem có thứ gì giúp được cho mình không. Nhưng hơi thất vọng, vì gặp phải những bài viết của một vài thằng tác giả cõi trên. “ ĐM. đẹp và suôn sẻ như thế này thì tao đã chẳng phải khổ. Các bố cứ như kiểu rau nhà các bố trồng ý. Gạ gẫm nói năng vài cái là có thể cầm dao cắt phựt nấu lẩu luôn được “- Tôi lầm rầm chửi. Mầy mò trên mạng thế này cũng không phải cách hay, trong đầu tôi lại nghĩ đến một người. Đúng rồi, con Trang béo. Con bé này học cùng tôi từ hồi lớp 10, hai đứa chơi khá thân. Nó cũng thuộc dạng sát thủ tình trường, cái mẹ gì cũng trải qua rồi. Điểm cộng nữa là nó không dấu diếm tôi bất cứ cái gì. Con này hồi cấp 3 thì hơi béo, nhưng đến năm tôi đi học đh thì cũng ngon lắm rồi. Và hiện tại < Năm 2012 > thì em ý vừa chia tay n.y. Bác nào đẹp zai, ngoan ngoãn hiền lành thì cứ đặt gạch, em giới thiệu cho hehe. Nhấc đt lên gọi vào số em ý, tuy mới 5h sáng nhưng con này tính thoải mái. Với cả không bao giờ so đo giờ giấc với tôi :
-Alo, Trang à, tớ Thành đây. Tớ có việc này hỏi cậu 1 tý được không. Tớ gọi giờ này khiến cậu mất ngủ, không phiền chứ? . Giọng mình ngọt như mía lùi, pha một tý gọi là giả tao.
-Đm thằng chó, mày định trêu bà mày phải không?. Có việc gì, nói nhanh lên đê, tao đang mơ đến đoạn cao trào. Lát mà đéo mơ được lại thì chết với tao. Giọng con bé the thé trên điện thoại.
-À, thật ra là cũng không có việc gì đâu. Chẳng là lâu rồi không gặp bạn tớ nhớ. Với cả cũng có một số việc cần nhờ vả. Nhưng phải gặp trực tiếp tớ mới nói được. Tối nay bạn rảnh không, đi café cùng mình. Tôi vẫn giữ giọng ngọt ngào ban nãy.
-Uả, bạn nhớ tớ á. Nghe lạ à nha, đừng bảo yêu tớ rồi đấy – Con bé khúc khích.
-Yêu cái cc, vào vấn đề chính đi, tối nay rỗi không. Nhanh đi đt tao sắp hết tiền rồi .
-Lâu lắm rồi mới thấy mày gọi điện cho tao. Xin mấy phút đ.t cũng không được à?- Giọng nó xìu xuống.
-Để tối gặp tao, người thật việc thật rồi thích làm gì thì làm. Nghe vậy chắc là rỗi chứ gì, tối nay 8h, ở café Bờm chỗ cây xăng Bách Khoa nhé?
-Ừ được rồi, nhưng sau đấy phải mới tao đi ăn đấy nhé.
-Được rồi. Cứ ngoan đi rồi sẽ được đi ăn. Thế nhé, tao ngủ đây!
-Ok, ngủ ngon ha.
-Ok, tút… tút..
Vậy là kế hoach hôm nay đã được book xong. Tôi thoải mái đặt lưng xuống giường, rồi ngủ thiếp đi..
Reng… reng…