Hồi Ký . Những chuyện chưa bao giờ thổ lộ cùng ai. - Chương 22
-Ủa, sao tự nhiên lại rủ em qua nhà anh chơi?
-Thì hôm nay anh qua nhà em chơi, muốn mời lại em. Em thấy thế nào?
-Cũng được, nhưng em muốn nhờ anh một việc trước đã.
-Việc gì vậy em?
-Chiều đi cùng em đến một nơi, đi một mình em ngại với cũng hơi sờ sợ.
-Đi đâu?
-Đi xem bói với em.
Nghĩ một lúc, tôi nhắn tin lại:
-Okie, vậy lát em về nhà rồi anh với em đi. Anh ở quán nhà em đến chiều luôn mà.
Con bé dạ vâng rồi vào lớp học, thấy hết việc rồi nên tôi vào phòng nhập sới 3 cây luôn. Thật ra tôi rất ngại đi xem bói vì tuy là người không mê tín nhưng lại hay bị những lời nói của những ông bà thầy bói đọng lại trong đầu khá lâu và thỉnh thoảng lại suy nghĩ và ám ảnh. Tặc lưỡi nghĩ bụng đến đâu thì đến, nhất là đưa nó đến đấy rồi kiếm quán nước nào ngồi cho qua buổi chờ bói xong thì vào đón. Mà tôi thấy hình như cứ mỗi lần tôi suy nghĩ cái gì đấy thì đánh bài lại rất là đen, lên bài toàn tịt với 2. Hoặc là do đang cầm tiền lộc nên đành phải của thiên trả địa không biết chừng. Ngồi một lúc nữa, cống thêm cho các con giời tý tiền, thì mẹ anh Long gọi cả bọn xuống ăn cơm. Bữa cơm hôm đấy ngoài mấy đứa bọn tôi ra còn có chú Hưng, chú anh Long. Ai gặp chú ấy cũng bị ấn tượng luôn vì vẻ ngoài nghệ sĩ pha chút bệnh hoạn. Tóc vàng khè, chải ngược về phía sau, râu coặp đen nhánh. 10 ngón tay chú ấy đeo tổng cộng 21 chiếc nhẫn, mà chú giải thích là tượng trưng cho 21 mối tình. Chú hay diện cả set đỏ hay hồng, màu cam hoặc sơ mi quần đùi chim cò. Nhưng các bạn đừng nghĩ chú ấy Gay, thật ra chú ấy không có Gay, chỉ có bạn trai của chú ấy Gay thôi =))
Cái Huyền đi học về, vứt phịch cái cặp xuống ghế sô pha. Cầm chai nước tu ừng ực, có vẻ như vừa đi nắng về nên cô nàng hơi mệt và khát. Nó nhìn tôi, nhoẻn cười. Nếu ai không biết có khi lại nghĩ nó có tình ý với tôi rồi cũng nên. Đến khoảng gần 2 giờ, hai đứa bắt đầu ra khỏi nhà để đến chỗ xem bói.
30 phút sau, chúng tôi có mặt tại nhà Thầy. Nói là Thầy thì có vẻ hơi sai, gọi là Cô thì chắc là đéo đúng, nói chung là có vẻ hơi đồng bóng và kỳ quái. Thầy gọi cái Huyền vào, con bé kéo kéo tay tôi rồi ra vẻ khép nép núp đằng sau. Thôi thì đằng nào mình cũng là đàn ông, tôi thẳng lưng ưỡn ngực đi vào.
Bước vào một căn phòng nghi ngút hương muỗi, chúng tôi được diện kiến riêng với Thầy. Sau một thôi một hồi tràng giang đại hải về tiền kiếp, hậu kiếp rồi những việc trong quá khứ của hai đứa, Thầy bắt đầu úp mở như kiểu có điều gì không muốn cho chúng tôi biết. Cái Huyền hiểu ý, rút ví lấy tờ 100k đặt vào khay lễ, Thấy thì vẫn kiên quyết… không để ý đến tiền lễ, quay ngoắt nhìn ra chỗ khác. Thấy cái cảnh nực cười nay tôi cũng lắc đầu ngán ngẩm, tiếc cho 3 giờ đồng hồ cuộc đời phải bỏ phí cho cái thằng dở hơi này. Nhìn mặt cái Huyền thì vẫn rất đăm chiêu, thành kính. Thầy bắt đầu phán tiếp, là số cái Huyền về mặt nhân duyên lẫn cuộc sống đều không được suôn sẻ cho lắm. Nhưng cứ mỗi lần gặp phải việc gì, thì đều có người giúp đỡ. Rồi nói là hiện tại nó đã gặp được quý nhân, nên tận dụng cơ hội này để giải hạn bla bla.
Lão quay sang tôi, phán là trong năm nay tôi sẽ gặp phải nạn kiếp liên quan đến tính mạng < What the fuck??? >. Nếu qua khỏi thì sau đó sẽ gặp được 2 quý nhân phù trợ. Con đường sự nghiệp khá suôn sẻ, từ năm 25 tuổi đến 30 sẽ chuyển nơi ở và 2, 3 chỗ làm. Lão còn phán một số thứ vớ vẩn nữa, nhưng nói chung là khá rối rắm và bí dị, kể ra chắc mọi người cũng chẳng muốn nghe.
Hơn 5 giờ chiều, 2 đứa mới ra về. Cái Huyền thì tỏ ra khá lo lắng về những gì lão kia phán. Tôi thì lúc đầu cũng hơi sờ sợ, nhưng giờ thì hết rồi. Vì thấy bói nói dựa, cái này chắc ai cũng biết. Họ chỉ lừa được người ta qua cách trình bày, rồi cố tình làm nghiêm trọng mọi việc. Tôi an ủi nó là không phải lo đâu, sau đó đưa nó về nhà rồi đi sang nhà chị.
Em vừa đi làm rồi, tối nay sẽ update chap mới cho các bác. Sr các bác vì em up hơi chậm và ngắn. Mong các bác thông cảm và tiếp tục ủng hộ ^^