Hồi Ký . Những chuyện chưa bao giờ thổ lộ cùng ai. - Chương 20
-Vậy anh đoán xem em là ai. Con bé cười khúc khích.
Chắc là phò chứ đéo gì, tôi nghĩ bụng…
-Em là tiếp viên mấy ông anh anh gọi lên cho anh à?
Con bé bặm mặt véo tôi một cái, giở cái giọng chanh chua nhưng cũng khá dễ thương nói với tôi:
-Sặc, anh nghĩ em là tiếp viên à?. Để tý em gọi anh Long lên rồi để cho anh hỏi, nhá nhá.
-Trời đất, anh say có biết gì đâu (. Trong hoàn cảnh này thì ai mà chẳng nghĩ như vậy. Anh là người không biết dối trá, nên nói vậy luôn hihi. Có gì xin lỗi em nha!
-Được rồi, em là em gái anh Long. Hôm qua lúc anh say, mấy ông ý tống anh lên đây rồi đi uống tiếp.
-Vậy em cũng lên đây luôn hả?
-Không, em đi cùng mấy anh ý. Nhưng mà khi về thì hết phòng, nên em chui vào phòng anh. Vừa rộng rãi, vừa an toàn hihi.
-An toàn, làm sao mà an toàn?
-Thì anh ngủ say như chết thì làm gì được.
-Vậy là chưa làm gì hả?
-Chưa!
Tiếc thế, đệt mợ. Tôi nghĩ thầm. Nghĩ một lúc tôi hỏi tiếp:
-Thế tại sao em lại không mặc gì?
-Nhìn lại coi, em có mặc mà. Chỉ là hơi thoáng thôi. Cũng tại e nghĩ anh ngủ say, chẳng biết gì nên cũng không để ý lắm. Giờ mới thấy ngượng. Con bé cười mỉm.
Hóa ra là thế, cứ tưởng bắt được vụ béo bở. Lúc này tôi mới kịp nhìn kỹ tổng thể người đang ngồi trước mặt. Con bé không cao lắm, khoảng m60 61 gì đó. Tóc màu nâu đỏ, mái ngố, hơi xù và dài đến giữa lưng. Mắt nó to, nhưng tôi đoán không phải tự nhiên mà dùng kính giãn tròng, vì kiểu này tôi cũng gặp vài lần rồi. Trên người nó bây giờ có đúng một lớp áo thun mỏng và quần sịp. Con gái nhà ai mà dâm đéo tả được, áo thì mỏng, quần xịp cũng nhìn rõ được bên trong. Ngực nó trồi lên sau lớp áo, to và săn chắc, lông l`on đen nhánh rậm rạp, khoảng chân trắng muốt từ bẹn xuống đùi nhìn mê li, nhất là đôi chân trắng mịn hồng hào của nó là thứ tôi thích nhất. Điểm trừ duy nhất là bụng hơi béo và không éo ót lắm, cái này nhìn thì có vẻ không đẹp nhưng mà khi lên giường rồi thì chắc 10 bác thì 8 bác thích mẫu gái kiểu này, em đảm bảo hehe.
Tôi quay sang, giả vờ kiếm cái áo mặc vào cho đỡ lạnh, rồi nhăn nhở với nó:
-Chuyện này mà anh Long biết được chắc ông ý giết anh quá.
-Có sao đâu, em cũng đâu có cảm giác gì với anh.
-Sao lại không, em không thấy là anh rất quấn hút à :-w. Tôi bật lại
-Em không thích!
-Sao lại không thích?
-Vì em thích con gái, chứ không thích con trai. Với con trai bọn anh, em chỉ coi là bạn thôi. Mà cũng chưa thằng nào lợi dụng để làm điều gì xấu với em được cả.
What the fuck????????. Cơn sét này mới quá ta. Tôi thấy hơi gai gai người, theo đúng nghĩa là từ tối đến giờ tôi ngủ với một thằng đàn ông trong lốt phụ nữ, hoảng loạn vl. Chuyện này bắt đầu ngoài tầm kiểm soát của tôi rồi, thời điểm đó tôi chưa va vấp nhiều, cũng chưa gặp nhiều loại người. Thành ra việc này xảy ra khiến tôi hơi bất ngờ và bối rối. Kịp thời trấn tĩnh, để giữ thái độ bình thường với con bé. Tôi đáp lại nó:
-Hay nhỉ, nhưng tại sao em là con gái mà lại không thích đàn ông?
-Đó là chuyện riêng của em, cái này anh Long cũng không biết. Nhưng anh đừng nói ra nhé, bạn em có đứa cũng như em, gia đình nó phát hiện ra nên ghẻ lạnh nó ghê lắm. Giọng nó buồn bã.
-Được rồi, mỗi người một tính nết khác nhau mà. Anh và mọi người cũng đâu có quyền phán xét em, anh sẽ giữ kín chuyện này. Em cứ yên tâm nhé!
-Cảm ơn anh. Mặt nó vui trở lại
Hai đứa tiếp tục ngồi cùng nhau, nói đủ thứ chuyện trên trời dưới biển. Tôi thấy nó cũng khá hòa đồng và vui tính. Tiếc thật, nếu nó mà giới tính bình thường, thì chắc tôi cũng thích nó quá, nhưng chỉ là thích thôi chứ không phải yêu. Một lúc sau, nó kể về những chuyện về những người giống nó, khá buồn và éo le. Có lẽ xã hội hồi đó, vẫn chưa chấp nhận giới tính thứ ba này. Một lúc sau, đã hơn 6 giờ sáng, tôi mời nó đi ăn sáng. Nó đồng ý ngay, sực nhớ là có một thứ quan trọng tôi chưa kịp hỏi. Tôi quay sang hỏi nhỏ:
-Chết rồi, anh vô duyên quá. Em tên gì nhỉ?
-Em tên Huyền. Con bé khúc khích.