Hồi Ký . Những chuyện chưa bao giờ thổ lộ cùng ai. - Chương 17
-Sao chị không sang nhà em ngủ luôn, nhà nhiều phòng mà. Lại phải sang tận bên Cầu Giấy làm gì cho xa.
-Ngại lắm , ai lại ngủ nhà em. Với cả lúc đó cũng hơi muộn rồi.
Bác nói :
-Thằng Thành nó nói đúng rồi đấy. Mọi lần nhà mình nhiều khách mẹ cũng nhờ chú Trường cho mượn mấy phòng cho khách ngủ mà. Với lại đằng nào cũng là chỗ thân quen mẹ đỡ lo. Con ngủ nhà bạn mẹ cứ lo ngay ngáy.
Bác chỉ được cái nói chuẩn, cứ thế mà phát huy thì tốt quá, tôi cười thầm. Tôi lại quay sang bảo chị:
-Thôi lần sau có việc gì thì cứ sang nhà em mà ngủ nhé. Để em trông chị luôn , hehe.
-Ai cần em trông!!. Chị bĩu môi, trông duyên lạ.
-Thôi 2 đứa đừng cãi nhau nữa. Phương mang chìa khóa đi làm lại đi con. Rồi về nấu cơm, lát gọi thằng Trung sang ăn cơm luôn Thành nhé. Dạo này bác cũng không gặp nó, chắc là bận học lắm à cháu?
Bận đéo gì, tối qua bắt được con ghẹ 47kg gặm cả đêm chưa hết kia kìa. Tôi nghĩ thầm.
-Cũng bình thường bác ạ, về nhà là nó lên phòng luôn nên cháu cũng không có thời gian nói chuyện với nó.
-Ừ được rôi, lát 2 đứa sang ăn cơm nhé. Bác về đây.
Bác và chị đưa về, tôi đứng nhìn bóng chị đi dần ra cửa bỗng nhiên xao xuyến lạ. Liệu chúng tôi có thể cùng nhau đi đến cuối con đường không?, tôi không biết. Nhưng giờ đây, tôi đang rất yêu chị. Thứ tình cảm xuất phát từ trái tim của một người đàn ông chứ không phải yêu đương nhăng nhít ẩm ương của cậu trai mới lớn. Tôi đóng cửa, lên phòng tiếp tục suy nghĩ. Giờ đây, tôi phải làm thế nào để sáng tỏ chuyện thằng Trung với cái Nga?
Nhấc điện thoại tìm số Phong, tôi dò Contact đến tên “Phong Đụt” thì dừng lại :
Calling mobile…..thuê bao quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được xin quý khách vui lòng gọi lại sau.. The first that you have called is not available at the moment, please try again later.
Ăn l` rồi, tôi dò tiếp xem còn số nào không. Cuối cùng cũng tìm ra được một số từ xưa lắc, thôi kệ, thử xem:
-Reeng reeng… Alo anh Phong à, có việc cần nhờ anh đây.
-Xin lỗi nhé, Phong trốn rồi em ơi.
-Đm, đéo đùa đâu. Có việc thật đây này?
-Sao, sao. Nói đi, có liên quan đến gái không? :X
-Có liên quan, là bạn trai của gái.Vậy có giúp không?
-What the fuck, anh đâu có gay em ơi!! . Thôi được rồi, chú nói đi!!!. Giọng lão nghe cực kỳ thảm hại.
-Em cần anh liên hệ với đám đàn em của anh Long để tìm hộ em một thằng.
-Sao, sao, nó cướp người yêu chú à?. Tội này đéo tha được, nó là thằng nào?
-Bình tĩnh đi anh, hiện tại em chưa biết nó là thằng nào. Vậy mới cần anh xác minh hộ em. Thế nhé, giờ em đi ăn cơm. Em sẽ gọi lại cho anh sau, bb anh!!
-Ơ ơ, này…Mày phải nói rõ hơn chứ.
-Tút…. Tút…
Sở dĩ tôi phải nhờ đến Phong là vì tôi biết người yêu cái Nga cũng không phải loại vừa. Có lần tôi nghe chị nói nó cũng thuộc loại có tý số má, không đi làm gì nhưng vẫn tiền tiêu rủng rỉnh, lại chu cấp đầy đủ cho cái Nga nên tôi nghĩ thằng này thuộc một trong 2 loại : Thiếu gia hoặc là dân đầu gấu bảo kê, lô đề bóng bánh. Nhìn mặt nó tôi nghiêng về giả thiết thứ 2 hơn, mặt thằng này già câng. Lại có nét gì đấy của người từng trải chứ không phải kiểu thiếu gia bốc đồng. Bên ngoài cái Nga và nó có vẻ rất yêu nhau, nhưng chuyện tối qua tôi được thấy thì có lẽ giữa hai đứa có một sự ràng buộc Biết mình biết ta, tôi đành phải nhờ Phong, người duy nhất tôi tin tưởng trong tình huống này.
Tôi đóng cửa, sang nhà chị. Lúc này chị đang trong bếp nấu cơm. Tôi tranh thủ chạy vào âu yếm chị tý vì bác không có nhà. Giờ chị cũng quen với mấy việc thế này rồi nên cũng không ngại ngùng như trước nữa, chỉ cười khúc khích. Tôi bảo chị:
-Anh lên phòng em một chút nha, anh muốn kiếm mấy thứ.
-Ừ, rồi xuống ăn cơm nhé anh. Gần xong rồi, chờ mẹ với cái Nga nữa là ăn thôi.
Tôi gật đầu rồi chạy lên tầng 3, ngồi vào máy tính. Nick chị vẫn treo, tôi bắt đầu dò nick cái Nga. Nhưng gặp phải một vấn đề, đó là chị không đề tên group trong list, ví dụ như Bạn thân, bạn cùng lớp, gia đình, vv..vv. Ngồi một lúc, cuối cùng cũng tìm ra vì 2 nick khá giống nhau. Tôi click vào 1 cái link trên list nó. Sau đó hiện lên 1 trang web, chứa khá đầy đủ thông tin tôi cần tìm. Tôi save tất cả vào 1 file rồi gửi sang mail của mình. Xóa hết dấu vết, tôi đi xuống nhà, trong đầu vạch ra một số kế hoạch.