Hồi Ký . Những chuyện chưa bao giờ thổ lộ cùng ai. - Chương 11
-Đúng, tôi xác nhận.
-Chắc .. chắc không phải thế đâu. Có lẽ em nhầm thôi. Giọng chị run run.
Tôi không nói, khẽ xiết chặt chị vào lòng như để khẳng định lại điều vừa nói với chị. Chị không phản ứng gì, dựa sát vào vai tôi mà khóc. Tôi hiểu tâm trạng chị lúc này, có lẽ chị quá bất ngờ và xúc động, tôi có thể cảm nhận được điều đó qua từng nhịp tim hơi thở. Hình ảnh của tôi trước mắt chị nhòa đi dưới cặp kính ướt đẫm nước, chị nấc lên thành tiếng. Chị nói, nghẹn ngào :
-Chị vẫn không tin . điều đó..Em nhắc lại được không?
-EM YÊU CHỊ!!! – Tôi nói to, như hét. May mà lúc đó cũng muộn rồi nên hàng xóm ngủ hết. Không thị ngượng chết mẹ luôn.
-Thôi được rồi, không cần hét lên thế đâu. Chị.. chị..
-Chị làm sao? . Tôi bắt đầu trêu , vì tôi biết chị đã đồng ý rồi.
-Chị.. cũng thế.
-Sao chị lại bỏ từ yêu của em đi. Em chờ từ đó nhất mà.
-Ừ yêu. Chị khẽ đánh yêu tôi một cái.
Vậy là yêu rồi, tình yêu đầu tiên của đời tôi đã đến. Tôi đã có được chị, mà không cần áp dụng mấy học thuyết khỉ gió của 2 thằng Huy và Tú. Không cần làm thần, cũng không cần làm nghệ sĩ dạy thú. Tình yêu của tôi đến bằng sự thương yêu chân thành, hòa quyện lại với nhau như 2 trái tim đã cùng chung nhịp đập vậy. Tôi ôm chị chặt hơn như sợ rơi mất khoảnh khắc đẹp đẽ này, khoảnh khắc thiêng liêng 19 năm nay tôi đã tìm kiếm. Chị chủ động đặt lên môi tôi một nụ hôn, và tôi cũng đáp trả nồng cháy. Dưới màn đêm im lặng, đang có những anh nắng lung linh chiếu rọi xuống hai người đang yêu. Không gian và thời gian bỗng như lắng đọng lại, như thể thần Eros cố tình làm thời gian trôi chậm hơn để chúng tôi lưu giữ sự ngọt ngào của khoẳng khắc đầu tiên ở nơi đẹp đẽ nhất trong tim mình.
Một lúc sau, khi nhận ra đã khá muộn, chị nhắc tôi trở về nhà. Thật sự tôi không muốn rời xa chị chút nào, vì chỉ cần có chị bên cạnh thì dù có đứng thế này cả đêm cũng không thấy mệt. Tôi biết chị cũng không muốn về, nhưng sợ tôi anh hưởng sức khỏe vì uống khá nhiều rượu, và vì sợ khuya rồi ai nhìn thấy sẽ dị nghị. Tôi đành buông chị ra, hôn chị một cái nữa rồi để chị về nhà. Chị cười, lúc này tôi mới để ý đôi má chị khẽ ửng hồng rất duyên. Chúng tôi chia tay nhau, ai về nhà nấy. Vừa đặt chân vào phòng, tôi đã nhảy ngay lên giường, không thèm thay cả quần áo. Tôi muốn mùi hương của chị sẽ lưu giữ ở đây, và theo tôi vào trong giấc ngủ. Tôi ngủ thiếp đi, ngon lành, không mộng mị….