Hồi Ký Dang Dở - Chương 8
Phải một lúc lâu sau mới thấy bóng dáng Trang, khi xuống đã thay một bộ quần áo khác
-Trời ơi tưởng làm gì lâu quá trời hóa ra thay quần áo, điệu như ngựa phi nước kiệu
-Ghét con trai nhiều chuyện
-Ghét con gái điệu chảy mỡ
-Không nhường người khác lấy 1 câu được ah ???
-Kém miếng khó chịu mà
…
Vừa vào lớp thằng cận thấy tôi như chú bộ đội gặp Bác Hồ xấn xổ chạy lại nhưng Hoa với My nhanh tay hơn kéo tôi ra cái hành lang ấy, tiện thể châm luôn điếu thuốc hút, nhưng My giằng lại điếu thuốc từ tay tôi ném xuống sân, tay dứ dứ nắm đấm, còn Hoa thì đẩy mạnh vai tôi
-H thích cái con quỷ đó hồi nào vậy … thật bất ngờ về H đó nha. Cái giọng nói mang tính chất cực kỳ mỉa mai
-Trời thích … thích gì nó
-Chẳng phải 2 người đi với nhau đó sao ??? Yến My xen vào
-Trời ơi 2 người nghĩ đi đâu xa vậy, nó mời H đi ăn để cám ơn và giảng hòa cái vụ hồi sáng thôi mà
-Thật không ??? My quắc mắt – H ơi … hôm nay vui nhỉ … H ơi … H ơi …
My bắt chước giọng điệu của Trang rất ngộ nghĩng và kết luận về Trang bằng 4 chữ "cái đồ hám zai". Óc tưởng tượng của My thật là phong phú nên mới nghĩ con Trang đó hám tôi, nhưng nếu nó mà hám tôi thật thì cũng chưa chắc tôi giữ được mình đâu ah. Mỡ treo miệng mèo mà mèo không ăn thì chắc đó là con mèo ú đô-rê-mon rồi …
-Con lạy 2 má … con chưa điên mà đi thích con chảnh chó đó
-Uh vậy thì tốt … H mà thích nó thì Hoa với My nghỉ chơi với H luôn
Miệng cười méo xệch, phải công nhận ghen ghét đố kỵ là đức tính ông trời ưu ái ban phát cho lũ đàn bà thì phải. 2 cô nàng đi rồi thằng cận mới lò dò ném tôi điếu thuốc đang cháy dở
-Tao mới nghỉ học có 1 buổi sáng mà mày quen thân được con bé My này thật là bái phục mày quá đi
-Sáng nay mày làm gì mà không đi học thế ?
-Sáng nay đến muộn trường đóng cửa rồi nên tao ra quán bà béo ngồi đánh AOE. Mày biết không tao ngồi cạnh bà chị hôm trước cả buổi đó, đã thiệt chỉ tiếc là không "được sờ vào hiện vật"
Hóa ra thằng chó này thấy gái rồi quên tổ quốc, tôi hiểu thằng này quá mà, đến 96% là thấy bà chị kia ngồi đó nên bùng học ngồi theo luôn mặc dù sáng nay có tiết mụ chủ nhiệm. Nó còn rủ tôi sáng mai bùng học 2 thằng ra quán bà béo ngồi soi bà chị kia, kiểu gì tầm 9h chị ý cũng ra. Tôi nhất quyết từ chối tấm thịnh tình của nó …
…
Nhưng rốt cuộc hôm sau tôi với nó bùng học ra đó ngồi thật, và 9h chị ấy cũng ra thật, 2 thằng lại nhẹ nhàng chiếm 2 máy 2 bên. Ngày đó cái trò au-đi-sờn mới ra nên rất hot, tôi thì chỉ khoái pes2 thôi nên vào chơi cho vui chứ cũng không ham hố lắm. Nhưng được cái không phải khoe khoang chứ năng khiếu chơi game được khai quật từ khi còn học mẫu giáo, toàn chơi xếp hình với mấy bạn nữ (hiểu theo nghĩa đen nha các ông thần, hồi đó trym chỉ để đái thôi) nên chơi cũng khá nuột, thấy chị đang nhảy au-đi-sờn một mình nên tôi mạnh dạn
-Sao chị không vào nhảy đông đông cho vui, nhảy một mình buồn chết
-Chị mới chơi nên nhảy kém lắm
-E cũng thế, nhảy với bọn nó toàn thua chán lắm, hay e với chị nhảy nhé, gà với gà ít ra còn có ván thắng hehe …
-Cũng được hii
Quay sang thằng cận đang há hốc mồm thiếu điều chảy nước dãi nhìn tôi … ờ mà chính xác hơn thì tôi cũng không biết là nó nhìn tôi hay nhìn chị nữa vì chị mặc cái áo cổ khoét khá sâu lòi cả một khoảng trắng phía trên ngực. Thật tình thì cũng khó trách nó được vì nếu không nuốt kịp thì nước dãi tôi cũng chảy ròng ròng chứ chả chơi. Tôi thắng 2 ván thì nhường chị thắng 1 ván, kinh nghiệm giữ khách vặt gà được tôi phát huy tối đa, phải hơn đối thủ nhưng chỉ nên trên cơ một chút thôi cho đối thủ máu gỡ … Chát qua chat lại trên au-đi-sờn mới biết chị tên là Phương Anh, nhà chị trong cái ngõ cách quán net khoảng 50m. Tôi add nick chat của chị và kể từ đó cách 2,3 ngày tôi lại bùng học ra quán bà béo ngồi mục đích cũng chỉ là để gặp chị, tất nhiên có hôm gặp có hôm không nhưng hôm nào gặp là 2 chị em lại ngồi cạnh nhau nhảy au-đi-sờn tới tận trưa mới nghỉ. Chị rất đặc biệt, không nói nhiều nhưng rất thân thiện vui tính, người khác dễ có cảm mến ngay từ lần đầu giao tiếp … không biết lúc giao hợp thì sao ??? Nói chung tôi với chị cũng chỉ chat qua chat lại chứ cũng không có gì quá đặc biệt, chị bảo nhận tôi làm e zai, hôm nào buổi tối đi ăn chị mời … tặc lưỡi cứ ừ đại đi, đi ăn thì có gì mà phải lăn tăn …
Nhưng rồi cuộc đời tôi đã gặp 1 biến cố – 1 ngày vô cùng đặc biệt đối với tôi …