Hồi Ký Dang Dở - Chương 26
-Chị … Sao tới giờ chị mới nói yêu H
-Phương Anh xin lỗi … Chúng ta có một khoảng cách quá lớn. Dù rất muốn được ở bên H nhưng Phương Anh là gái đã có chồng, H có khinh Phương Anh không ??? Phương Anh là một người vợ chẳng ra gì đúng không ???
-Chưa bao giờ H khinh thường chị cả
-Biết làm như thế này là sai nhưng cả buổi tối cứ nghĩ H sẽ có một người con gái khác là Phương Anh không chịu nổi, như là vừa mất đi một điều quý giá và mãi mãi không lấy lại được … Xin lỗi H, Phương Anh ích kỷ quá phải không ???
-Không đâu … Lời nói của trái tim luôn luôn đúng !!!
Trước giờ chúng tôi quan hệ xác thịt có lẽ phần lớn chỉ là vì thoã mãn nhu cầu cuả bản thân thôi. Đúng là tôi thích chị ngay từ cái buổi tối định mệnh đó nhưng thật khó có thể chối bỏ rằng ban đầu tôi thích chị vì chị … Ngon … Nhưng khi đã hiểu hết về chị, người con gái có bề ngoài mạnh mẽ nhưng thực ra lại rất yếu đuối và mong manh dễ vỡ, tôi mới hiểu được rằng tôi yêu chị nhiều đến như thế nào. Chị quá thiếu thốn về mặt tình cảm, sự trưởng thành chín chắn trong tính cách vô hình chung đã khiến chị khá hoàn hảo trong mắt người khác, chẳng ai có thể hiểu được chị, chị buộc phải sống nội tâm để che giấu đi những cảm xúc của bản thân. Chỉ đến khi gặp tôi chị mới thổ lộ rất nhiều chuyện thầm kín về chị, về con người chị, chẳng phải tôi đã mang lại cho chị sự tin tưởng đó sao ??? Nhưng gia đình chính là rào cản khiến chị không thể đến với tôi, không thể nói yêu tôi mặc dù tôi cũng lờ mờ đoán được rằng chị cũng yêu tôi thực sự … Có lẽ sẽ không có khoảnh khắc chị nói yêu tôi trên bờ biển nếu chị không thấy Yến My đi bên tôi. Chị là một người con gái, và con gái thì chắc chắn ai cũng có máu ghen trong người, không bao giờ họ muốn người mình yêu đi bên kẻ khác. Có lẽ vì không chịu nổi nên chị mới quyết định giành lại tôi …
Vâng ! Tình yêu của chúng tôi đã đến như vậy đấy … Có thể sẽ có nhiều người không tin và nghĩ rằng chuyện này giống như chuyện bịa đặt, vừa mới rủ nhau đi chơi lần đầu tiên mà đã có liền chuyện đó rồi. Nhưng thực sự là nó sảy ra như thế, tôi đâu phải nhà văn nhà báo mà nói láo nói phét chế thêm vào cho hợp lý được. Tôi tin chuyện na ná giống tôi có rất nhiều trên cuộc đời này. Tình yêu – tình dục đôi khi nó chỉ là một khoảng cách vô cùng mong manh. Có những người không hề yêu nhau nhưng vẫn cứ quan hệ thể xác với nhau thường xuyên, có những người yêu nhau thắm thiết nhưng lại không thể ở bên nhau được … Đó là cuộc sống … Vốn dĩ tất cả mọi thứ trên đời không có gì là tuyệt đối cả mà …
Chị đứng vụt dậy phủi cát dính trên váy, nắm lấy 2 tay tôi kéo đi
-Đi nào … Phương Anh muốn nắm tay H đi lượn hết bờ biển này …
Trời ơi giờ chị nắm tay tôi đi bộ về đến thành phố thì tôi cũng chấp nhận nữa là dọc bờ biển này có là gì. Chúng tôi vừa đi vừa nô đùa, chị đưa chân té nước vào chân tôi, bàn chân nhỏ nhắn trắng trẻo ấy bước đi trên cát lại càng nổi bật … Đi được một đoạn bỗng chị ngồi thụp xuống …
-Sao vậy ??
-Hix hix mỏi chân quá ah
Chài ơi tưởng thế nào, vậy mà mạnh mồm nói muốn đi dọc hết bờ biển, đúng là “đã yếu còn thích ra gió” …
-Mới được một đoạn thui mà
-H cõng Phương Anh đi
-Trời ơi nặng thế cõng chắc chết mất
-Ý là chê người ta béo chứ gì, vâng, tôi béo hơn cô bé đó đấy …
-Hehe béo khoẻ béo đẹp mà
-Xí …
Con gái lạ thật, khi rỗi hờn toàn tự lôi mình ra so sánh với tình địch. Tôi tiến đến kéo chị đứng dậy, 2 tay vòng qua eo ôm chị sát vào người, ngực chị đè lên ngực tôi êm ái đàn hồi như 2 quả bóng cao su vậy. Rồi tôi nhấc bổng chị lên cho 2 chân chị đứng vào 2 bàn chân tôi, chị cũng đâu có nặng lắm đâu, chắc cỡ 47-48 kg là căng thôi. Chị choàng tay qua ôm lấy lưng tôi, áp mặt vào vai tôi thở nhẹ …
-Người yêu tôi dáng đẹp lắm nè, vòng nào ra vòng đó, eo ra eo, mông ra mông, ngực ra ngực …
Nói đến bộ phận nào tôi lại đưa tay xoa xoa bộ phận đó, không quên tranh thủ lợi dụng sơ hở sờ soạng vào bên trong chút đỉnh hehe, mặc váy mà cho tay vào trong dễ lắm …
-Cái đồ ham hố … Bẻm mép … Không tin được …
Cứ thế tôi và chị dính chặt lấy nhau bước đi trên cát ướt, chốc chốc sóng biển tràn vào ướt chân chúng tôi, ah phải nói là tôi bước đi thì chuẩn hơn vì chị đứng hoàn toàn trên bàn chân tôi mà …
-Giá mà được thế này mãi H nhỉ …
-Sẽ mãi mãi nếu chị muốn
-Chị, chị, chị, người ta già lắm sao mà cứ chị chị thế …
-Ô hay nhỉ ! Có người hôm trước không cho gọi là em đấy …
Chị thẹn thùng cúi mặt áp vào vai tôi và vòng tay siết chặt tôi hơn … Hạnh phúc … Đó là cảm giác duy nhất tôi định nghĩa được lúc này … Chúng tôi đi lướt qua một đôi đang đứng hôn nhau, nhìn họ rất hạnh phúc. Nếu như tôi đang thất tình giống như hôm trước thì không biết chừng tôi lại đứng tè trước mặt họ cũng nên. Nhưng hôm nay tôi cũng đang hạnh phúc lắm, tôi đã có được tình yêu trọn vẹn của chị … Bỗng có tiếng chuông điện thoại, chị cầm máy lên nghe rồi tắt luôn. Tôi đoán chắc chồng chị gọi, tôi cũng biết ghen chứ bộ … Thậm chí đàn ông khi ghen còn dữ dội hơn đàn bà nữa đó. Nhưng tôi hiểu chẳng thể nào ghen với người đã cưới chị làm vợ được …
-Thôi về đi H ơi muộn lắm rùi đó
-Uhm cho H hun cái nữa rùi về nha
Vẫn tư thế ấy tôi hôn nhẹ lên bờ môi chị rồi nói khẽ …
-Anh yêu em !!!
-Á á … Lên chức nhanh ghê nhỉ …