Hồi Ký Dang Dở - Chương 18
Chán ngán tất cả, mọi thứ trở nên thật vô vị nhạt nhẽo, tôi quên luôn cả vụ làm lành với Hoa và My, về nhà bố mẹ có hỏi cũng chỉ dạ vâng cho qua, cơm thì chán chả buồn ăn, mỗi bữa đá tạm có mỗi 3 bát để duy trì sự sống … mấy ngày không thấy bóng dáng chị tôi cảm tưởng như thời gian trôi qua thật chậm chạp như khắc họa rõ nét thêm nỗi nhớ nhung của tôi. Tôi đã yêu chị quá mất rồi – người đàn bà đầu tiên trong cuộc đời tôi …
Sáng nay tự mình thức dậy không cần mẹ phải lên kéo chăn quát tháo, 2 ông bà rưng rưng nước mắt khi thấy sự thay đổi khác thường của thằng con trai, có lẽ 2 kụ tưởng tôi tu tâm đổi tính chịu khó học hành rồi chắc. Bố mẹ ơi con mất gốc từ hồi cấp I rồi giờ có muốn học cũng không vô đâu, chẳng qua là ban đêm mấy con mèo nó phát dục giao phối với nhau đến lúc cao trào la oai oái nghe như tiếng trẻ con khóc rợn hết cả tóc gáy. Đến lũ mèo còn có người yêu mà tằng tịu, còn tôi tới giờ vẫn chỉ yêu đơn phương, thật quá bất công. Trằn trọc mãi tới gần sáng mới chợp mắt được tí thì hàng xóm không biết thằng mắc dịch nào sửa xe cứ rú ga ầm ầm, điên tiết quyết định dậy sớm đi học
Tôi với thằng cận thong thả đi ăn sáng, vừa gắp được miếng bún chả vào mồm thì con bé Trang "cong" từ đâu chui ra ngồi cạnh. Tôi cũng chỉ gật đầu mỉm cười xã giao và tập trung vào chuyên môn
-Cho cháu một suất giống vậy luôn … sao mấy hôm nay H không đi học vậy, đi với người yêu ah ???
-Ờ đâu có … nhà mấy hôm nay có việc
Nó nhắc đến người yêu mà tôi thấy tủi thân ghê gớm, cố gắng ăn thật nhanh và đứng dậy thì bắt gặp Hoa với Yến My đang đi vào trường, 2 cô nàng không thèm nhìn tôi lấy một lần, có lẽ lát nữa phải tìm cách làm lành ngay thôi …
Vẫn bộ mặt dửng dưng không cảm xúc khi trông thấy tôi, tìm mọi cách tiếp chuyện chỉ nhận được thái độ lạnh nhạt của cả 2, tôi quyết định chờ đến giờ ra chơi 2 cô nàng đi wc rồi đi theo, đúng là thân nhau đến mức đi vệ sinh cũng đi với nhau …
-Hai tiểu thư xinh đẹp ơi ới ời …
Yến My chẳng nói chẳng rằng gạt phắt tay tôi ra và bước đi thật nhanh, tôi cũng không quá bất ngờ với thái độ của cô nàng ương bướng này, chỉ hy vọng vào Hoa thôi, vốn dĩ Hoa hiền lành lại chơi với tôi từ hồi cấp II tới giờ, có lẽ sẽ hiểu tôi hơn My …
-Hoa …
-Chúc mừng tình yêu đẹp, giờ 2 người là cặp đôi hot đấy, chàng đẹp trai nàng xinh gái chịu chơi …
-Trời ! Có cần thiết phải mỉa mai vậy không ? Chắc chắn Hoa hiểu con Trang "cong" nhận thế để H khỏi bị lũ cô hồn kia tẩn thôi mà
-…
-Trời ơi là trời ! Nhìn mặt 2 người khó mà nuốt trôi cơm vô họng quá, H đâu có khoái con bé đó Hoa thừa hiểu mà, Hoa mà không hiểu thì chắc trên đời này không có ai hiểu nữa hết
-Tất nhiên là Hoa hiểu nhưng thái độ vênh váo của con chảnh chó đó tức không chịu được, cái My nó thề sẽ không bao giờ nói chuyện với H nữa đâu …
-Mấy ngày nữa My nguôi giận rồi H tìm cách nói chuyện sau, H chỉ có mỗi 2 người bạn gái thân nhất là Hoa với My thôi …
-Chẳng phải còn có cô người yêu xinh đẹp chịu chơi đó sao ???
-Thôi mà con lạy hồn, đừng xoáy con nữa
-Lo mà nghĩ cách làm lành với My đi, Hoa sẽ tỉ tê với nó sau, lẽ ra phải cương quyết không nói chuyện với H nhưng cái mặt nhìn tội nghiệp phát sợ luôn …
-Ô ô Hoa đáng iu nhất đó hehe
Hôn chụt cái vào má cô bạn thân rồi chạy vèo vèo vào lớp, trong đầu cũng đã hình thành được cách làm lành với cô nàng ương bướng kia rồi …
Định về nhà luôn vì hôm nay hơi đói bụng nhưng theo thói quen rồi phải tạt qua quán bà béo chút mới về được. Nhưng thật bất ngờ, vẫn chỗ ngồi quen thuộc … vẫn mái tóc ngắn suôn thẳng … vẫn đôi bờ vai thon gọn … Ôi ! Chị đây rồi … cảm xúc vỡ òa như gặp lại người yêu sau bao nhiêu năm xa cách, mặc dù cũng mới chỉ mấy ngày thôi nhưng với tôi có lẽ như là cả thế kỷ rồi. Nỗi nhớ chất chứa trong lòng mấy ngày nay khiến tôi suýt chút nữa đã chạy lại ôm chầm lấy chị. Tôi muốn trêu chị một chút và cũng muốn một chút bất ngờ nữa, nhẹ nhàng chui vào máy phía trong cùng khuất sau những cái đầu lô nhô, vừa online nick chat chị buzz luôn …
-Đang ngồi ở đâu đó
-Ở đâu chị không cần biết …
-Ah được nhớ nhé, chị vừa mới học được món vịt om sấu, nấu xong rồi muốn cho H ăn đầu tiên mà chờ mãi chưa thấy đi học về
-Á ah định bắt H làm chuột bạch ah, nhà chị có sẵn thuốc berberin chưa ?
-Ghừz không thích ăn thì thôi đây không ép nhé
-Đùa đó, có chứ, chị nấu gì H cũng ăn
-Đang ở đâu ? Qua nhà chị đi, mà không ngon cũng cấm được chê nhé !!!
Chị vừa đi về tôi cũng lẩn đi theo, khi đến cổng nhà chị đang loay hoay mở khóa tôi đứng ngay sau lưng ú òa, chị giật mình làm rơi chùm chìa khóa xuống đất
-Đồ quỷ sứ … ở đâu mà đến nhanh vậy ??
-Mấy hôm không gặp nhớ chị quá H mượn cân đẩu vân của Tôn Ngộ Không bay đến nè
-Điêu quá đi …
Phải công nhận chị nấu ăn ngon thật, cộng với tính chu toàn, chị là một người vợ lý tưởng cho bất kỳ thằng đàn ông nào, rất tiếc tôi không có cái phúc phận được làm chồng chị … Ăn xong chị đi rửa bát, nhìn cặp mông căng bự trong chiếc quần thun con lợn lòng của tôi lại rạo rực. Thằng nhỏ từ khi mở mắt nhìn đời đến nay vẫn thèm ăn trách móc "thà rằng nhắm mắt cho xong, mở ra để đó cho lòng thêm đau". Rón rén tiến đến vòng tay qua eo chị siết mạnh, thấy chị không nói gì, mạnh dạn đưa tay lên chạm vào đôi gò bồng đảo đê mê, ôi ! dù là còn qua một lớp áo lót nhưng vẫn cảm nhận được sự mềm mại căng tràn …
-Bỏ tay ra … chị đã nói thế nào rồi hả H ??
-Nhưng … thật sự H yêu chị quá mất rồi, chị biết không mấy ngày nay không gặp được chị H như người điên, H nhớ chị lắm, H yêu chị lắm
Chị rửa tay và quay lại nhìn thẳng vào mắt tôi …
-Lỗi tại chị … chị đã khiến cho H ra nông nỗi này … H ơi chúng ta không đến được với nhau đâu, hãy là chị em tốt của nhau đừng làm khó chị nữa, chị cũng khổ lắm, chị khó xử lắm huhuhu …
-H không thể … H yêu chị quá rồi …
Tôi ôm chặt chị hôn ngấu nghiến lên đôi môi mọng đỏ đang mấp máy … chị chống tay vào ngực tôi định đẩy ra, nhưng 2 cánh tay tôi như được nung luyện trong lò gang thép Thái Nguyên ép chặt lấy chị, miệng vẫn kiên trì tách đôi môi đang mím chặt. Nhưng rồi thái độ chống đối ấy cũng bị tôi khuất phục, tay chị lỏng dần rồi choàng qua cổ tôi đáp trả lại nụ hôn mãnh liệt, 2 chiếc lưỡi lại xoắn lấy nhau cuồng nhiệt như lần đầu tiên chúng gặp nhau, rời môi ra mắt chị long lanh đẫm lệ …
-H ơi chị xin H, hãy dừng lại ở đây nha … chị không xứng đáng với H đâu …
-Trong tình yêu không có khái niệm "không xứng đáng", chỉ không xứng đáng khi người ta không yêu thật lòng thôi
Chỉ cần phát minh ra một định luật nào đó là được gọi bằng bác học hết, vậy tôi cũng xứng đáng được họi là bác học lắm chứ. Vì tôi cũng vừa phát minh ra một định luật mà "Định luật có hay không sự xứng đáng trong tình yêu". Vẫn ôm chị chật cứng như vậy, tay tôi luồn vào trong quần chị xoa vào 2 mông mát rượi … vòng qua phía trước chạm phải đám cỏ đen ram ráp …
-H ơi làm ơn đừng vậy nữa chị không giữ mình được nữa mất huhuhu …
Tôi mặc kệ tất cả những gì chị nói … ôm chị … hôn chị … kéo chiếc áo ra khỏi đầu … giật tung chiếc áo lót … tuột phăng quần chị ra khỏi đôi chân mịn màng … Ôi ! Người con gái tôi yêu đang ở đây rồi, tôi không thể để vuột mất chị đâu … như được thằng lực sỹ Héc-Quyn tiếp sức, tôi bế chị chạy một mạch lên tầng … Vội vã cởi bỏ bết quần áo trên người, lúc này tôi đã trần truồng, thằng nhỏ vươn cao đầu ngạo nghễ "thế mới xứng đáng làm anh em chớ" … giật phăng chiếc quần chip khỏi người chị … thân hình tuyệt mỹ ấy đang ở đây … ngay trước mắt tôi. Như con hổ lâu ngày chưa được miếng mồi … tôi lao vào chị bú mút điên cuồng hai bầu vú … tay mò mẫm xuống thung lũng đã ướt đẫm từ khi nào … Không dạo đầu … không màu mè hoa mỹ … tôi cầm thằng nhỏ đâm mạnh lút cán cho bõ những nhớ mong về chị …
-Ahh … aahh … sâu quá … H ơi …
Trong tôi giờ này thú tính đã lấn át hoàn toàn cái bản tánh lương thiện vốn có, tôi nhấp điên cuồng … nhanh … mạnh … liên tục … dồn dạp như sóng vỗ bờ … Mắt chị nhắm nghiền đầu ngửa về sau miệng không ngừng rên siết trước những cú nhấp mạnh mẽ của tôi … chẳng bao lâu sau tôi tuôn ào ạt vào bên trong chị … chị lịm đi gương mặt giãn ra thỏa mãn …