Hồi Ký Dang Dở - Chương 17
-Người đi với H vào quán karaoke ý
-Chẳng lẽ cứ phải là người yêu thì mới đi hát với nhau được ah ???
-Nhưng nửa đêm … mà thôi không nói nữa, lát nữa H đi về chung với Trang nha !!
-Tại sao ???
Hỏi mãi Trang mới nói, hóa ra lũ cô hồn du thủ du thực đêm hôm trước biết tôi học cùng trường với thằng khỉ đột nên 2 hôm nay đứng chờ ở cổng trường đợi tan học là tẩn tôi, mẹ kiếp chắc thằng khỉ đột chỉ điểm đây mà, tôi thề sẽ trả thù nó nếu có dịp … Vào lớp kể chuyện tôi bị vây ở cổng trường cho thằng cận nghe, nó giảy nảy như con đỉa nhúng vào hố vôi …
-Mẹ bọn chó, lát nữa tao sẽ đi cùng mày …
-Không … tao không muốn thêm mày dính vào vụ này nữa
-Mày nói như cái con c… tao với mày là gì nào ???… học chung với nhau từ hồi cấp II tới giờ, anh em đi đâu cũng có nhau, chuyện của mày cũng là chuyện của tao. Tao không giỏi đánh đấm nhưng ít ra có 2 thằng vẫn hơn, nếu đéo đánh lại được thì chạy, nếu bị ăn đòn thì ít ra tao cũng chịu bớt cho mày một phần hahaha…
Ôi ! Câu nói hay nhất trong tuần … ah không, câu nói hay nhất từ hồi chơi chung với nó tới giờ, cảm xúc dâng trào, nước mắt nước mũi nước dãi nước … đủ thứ nước chảy tùm lum … Mọi người biết không trong cuộc đời ai cũng có rất nhiều bạn bè, có thể hàng trăm hàng ngàn … nhưng bạn bè cũng có nhiều thành phần, đa phần trong số đó là bè hội, còn những người được gọi là bạn thân thật sự chỉ đếm trên đầu ngón tay mà thôi. Thằng cận là một trong số ít những thằng bạn thân nhất của tôi …
Suốt cả buổi học ngồi suy mưu nghĩ kế để thoát cái vụ rắc rối zời ơi đất hỡi này, nếu muốn trốn thì cực kỳ đơn giản là xuống nhà xe trèo tường ra sau trường rồi ung dung đi về cho bọn kia ngồi uống nước chè chát mồm luôn, nhưng đâu có trốn mãi được. Tôi chưa bao giờ muốn gây sự hay va chạm với ai cả, nhất là với bọn cô hồn du thủ du thực này lại càng không. Nếu nói không sợ thì là nói dối, nhưng thà rằng chiến tới cùng với bọn nó dù có bị một trận đòn nhừ tử còn hơn là cứ ra đường lại phải trốn chui trốn lủi như một con chó … tôi đã có quyết định của mình …
Tiếng trống tan trường vang lên, nấn ná ngồi lại thêm một lúc cho trường về hết, tôi không muốn vụ này ầm ĩ, tất nhiên càng ít người biết càng tốt, bị ăn đòn thì có gì vinh dự đâu. Làm điếu thuốc cho hơi thở điều hòa, thằng cận chạy xuống thăm dò tình hình quân địch lên báo cáo có khoảng chục mạng, mẹ chúng nó nữa có cần thiết phải biểu dương lực lượng như thế không chứ, chỉ cần 4,5 thằng là tôi xác định không chết thì cũng từ lê lết đến bị trọng thương rồi …
-Sao H không trốn đi, bây giờ ra chúng nó đánh chết. Giọng Hoa với Yến My sau lưng tôi
-Sao … sao 2 người biết ???
-Tra khảo ông Nam mãi mới khai báo
Quay qua nhìn thằng cận lè lưỡi xua tay "xin lỗi tao đéo chịu được cực hình cấu véo của 2 con mụ này". Nhờ thằng cận xuống dắc xe tôi bước nhanh ra cổng trường, tôi không muốn thằng cận dính vào, cũng chẳng phải quân tử hay gan dạ gì đâu mà đơn giản nếu nó tháo mắt kiếng ra thì không nhìn thấy gì, còn nếu đeo kiếng thì nếu bị ăn đòn sẽ cực kỳ nguy hiểm cho 2 cái đèn pha chuyên dùng để soi gái của nó …
Vừa bước ra khỏi cổng trường thì thằng đầu trọc cô hồn nhìn tôi nhếch mép cười, mẹ cha ơi đúng là nhờ thằng mắt cận đi có khác, gần như đầy đủ cả lũ hôm ở quán karaoke và thêm 1 cơ số thằng nữa, phải 15 – 20 thằng chứ đâu phải chục mạng như thằng cận nói, đặc điểm nhận dạng chung là nhìn vào chẳng ai dám nói bọn nó là người tử tế cả. Đi đánh 1 thằng học sinh lớp 11 mà bày binh bố trận cứ như là đại chiến xích bích trên sông Trường Giang không bằng. Ở trường nếu có hổ báo cáo chồn đến tức là có đánh nhau nên xa xa túm 5 tụm 7 khoảng ngót nghét năm chục mạng rải rác khắp nơi từ quán nước đến cống rãnh ngồi hóng hớt. Tôi cũng không bất ngờ lắm vì nếu không phải nhân vật chính thì có lẽ tôi cũng trong cái đám hóng hớt đó rồi.
Hít một hơi thật sâu chờ đợi chúng nó tiến đến thì Trang ở đâu xuất hiện đứng bên cạnh tôi, thằng đầu trọc cô hồn rút điện thoại ra nghe xong đi lại …
-Thật hay đùa vậy Trang, thằng ranh này là người yêu em đó ah ?? Đừng để cái mã của nó đánh lừa nha, đêm hôm kia nó đi với con bồ vào quán hát đó cô bé ạ
Lúc này thằng cận với Hoa và Yến My chạy đến sau lưng tôi …
-Vâng, H là người yêu của em … anh Cường điện cho anh rồi đúng không ??
-Nó vừa điện cho anh, anh nể thằng anh họ em nên anh bỏ qua cho nó lần này, số mày hôm nay hên đó thằng ranh con, từ giờ nhìn thấy mặt bố mày thì né đi nghe chưa …
Mẹ kiếp cái mặt mày đẹp đẽ đéo gì mà tao phải xáp vào … Lũ cô hồn đi rồi tôi mới thở phào nhẹ nhõm, bọn hóng hớt lục đục ra về có vẻ tiếc rẻ vì tưởng được xem phim hành động. Yến My và Hoa lườm tôi như muốn lòi con mắt và quay lưng đi không nói một lời, tôi hiểu thái độ của 2 cô nàng mà. Tôi có từng nghe một câu thơ ở đâu đó, không nhớ thằng cha nào sáng tác mà áp dụng vào cái trường hợp này chuẩn vãi …
Yêu nhau yêu cả đường đi
Ghét nhau ghét cả tông chi họ hàng …
Yến My với Trang như nước với lửa, như sữa đặc với mắm tôm, như cửa nhôm với cửa gỗ, như con bồ với con vợ, túm lại là không thể dung hòa, thô thiển hơn nữa là ghét nhau cứ phải gọi là như xúc kứt đổ đi. Bất kể 1 điều gì cũng không muốn liên quan đến nhau, ngay cả bạn bè của 2 cô nàng cũng phân chia thành 2 bè phái rõ rệt, tôi vô tình lại là người ở giữa, bạn bè với cả 2. Tất nhiên tôi vẫn có thiện cảm với Yến My hơn – cô nàng luôn khiến tôi cứng họng, nhưng Trang đã giúp tôi thoát khỏi vụ ầm ĩ này, nếu không nói được 1 lời cám ơn thì khác gì ăn cháo đá bát đâu. Tuy biết Trang chỉ giả vờ nhận làm người yêu để tôi khỏi bị ăn đòn thôi nhưng lũ hóng hớt kia có lẽ đã đóng cho tôi cái mác người yêu Trang "cong" rồi, cái tin này cực kỳ sốt dẻo với bọn chuyên đi buôn bán nước bọt. Tôi đoán có lẽ ngày mai sẽ thành chủ đề hot của khối vì Trang khá ăn chơi nên trong khối 11 có đứa nào là không biết … Thôi mai tìm cách giảng hòa với 2 cô nàng kia sau vậy
-Cám … cám ơn Trang nha
-Cám ơn suông thế thôi ah ??
-Ơ … ???
-Quán chả tôm thẳng tiến … zee
-Trời …