Hồi Ký Dang Dở - Chương 16
-Thích gọi bằng chị hay gọi hẳn bằng cô luôn
-Uh vậy thì gọi bằng cô đi
-Hehehe làm cô dâu nhé !
-Cô dâu …!!!
Chị khẽ thở dài rúc vào ngực tôi, không gian im lặng một cách đáng sợ …
-H có khinh chị không ??
-Tại sao lại khinh chứ ? Hình như H yêu chị mất rồi.
-Nói ra điều này chắc H sẽ giận chị lắm nhưng chị vẫn phải nói … H ah chúng ta cách biệt quá xa về tuổi tác và có rất nhiều chuyện H còn ít tuổi chưa hiểu được đâu … tuổi H đang còn vô lo vô nghĩ … chuyện hôm nay chỉ là một phút yếu lòng của chị … H đừng nên xem đó là tình yêu … chị vẫn sẽ mãi là chị, em vẫn sẽ mãi là em … H còn trẻ sau này sẽ có người xứng đáng với H …
-Chị …
-Chị biết cảm giác của H lúc này nhưng mong H sẽ hiểu cho chị … chuyện hôm nay phần lớn lỗi thuộc về chị H đừng suy nghĩ gì cả … ngay từ nhỏ chị đã được gắn cái mác con ngoan trò giỏi, H biết đấy bố chị làm trong ngành giáo dục, nếu con gái ông mà học kém thì ông còn mặt mũi nào nhìn mọi người nữa, bố chị rất trọng danh dự … chị chưa bao giờ được sống theo ý mình cả … khi chị không đậu được ngôi trường đại học như ông mong muốn chị đã bị chì chiết 1 thời gian dài…
-…
-Ngay cả đến hạnh phúc của chính mình bị cũng chẳng được quyết định nữa … cuộc đời chị giống như một mặt hồ phẳng lặng, êm ả và không có một chút gợn sóng … hay có thể nói là đơn điệu và cực kỳ nhàm chán … nhưng khi quen H chị cảm thấy H rất gần gũi và tâm lý, một người đáng tin cậy … H là người đầu tiên chị tâm sự hết mọi chuyện như thế này … H sẽ mãi là thằng em trai của chị … nếu tôn trọng chị thì chị mong H sẽ giữ kín chuyện hôm nay không được để người thứ 3 biết, nếu không chắc chị không sống nổi …
Chị òa khóc … lần thứ 2 trong buổi tối chị khóc, đôi vai run run theo từng tiếng nấc … cảm xúc trong tôi giờ quá hỗn độn … một phần là rất hận chị vì tình yêu đầu đời vừa chớm nở đã vội lụi tàn, có lẽ tại tôi đã lầm tưởng rằng chị cũng có tình cảm với mình … nhưng chị thật đáng thương, chị cô độc và mềm yếu khác hẳn với vẻ bề ngoài rắn rỏi mạnh mẽ. Tôi đã hứa như đinh đóng cột rằng sẽ giữ mãi chuyện của tôi và chị trong lòng không cho người thứ 3 biết nhưng rốt cuộc vì sườn hớt viết cái hồi ký này mà mọi người biết hết rồi, anh em đọc thì biết vậy thôi đừng kể cho ai nghe nha hehe.
Thấy chị cứ khóc run trong lòng tôi, đứng bật dậy kéo chị vào rửa ráy kì cọ và mặc quần áo vào
-Chị đã bao giờ đi chơi qua đêm chưa ???
-Chưa bao giờ, bố chị sẽ cạo đầu chị mất …
-Đi nào …
-Nhưng … đi đâu
-Em chưa rõ cứ đi rồi tính, hôm nay đi chơi hết đêm luôn
Lúc đó đã hơn 2h sáng rồi, chúng tôi bắt taxi đến phố chuyên karaoke, hầu như đều đóng cửa hết. Bởi vì chị bảo muốn đi hát nên tôi mới bất đắc dĩ gõ cửa từng nhà năn nỉ và xin xỏ chứ không thì với cái thái độ đuổi khách đó tôi lừa lừa quăng cục nửa chỉ cho tan nát cái biển hiệu chết cha chúng nó luôn. May mà có một nhà chấp nhận lời năn nỉ mở cửa tiếp khách, tôi đoán chắc chắn rằng nhà nó đang còn khách vì ngay phòng bên cạnh chúng tôi còn văng vẳng tiếng chó sủa mèo gâu qua cái micro nghe mà dáy tai nó phản đối dữ dội. Có một thằng phục vụ đầu xanh đầu đỏ ra hỏi chúng tôi ăn gì uống gì … mẹ nó nữa phục vụ ban đêm có khác, nó hỏi cứ như nó là bố tôi vậy. Nếu có thể tôi sẽ đổ lọ cồn 90 độ chuyên dùng để nướng mực lên cái thủ cấp lòe loẹt này rồi ném thêm que diêm nữa cho nó thành mực cháy râu luôn …
Hồi đó chưa có hát chọn bài như bây giờ đâu mà chỉ thổ dân có quyển danh sách bài hát với cái mã số dài ngoằng rồi cầm điều khiển tự biên tự diễn thôi. Cất tiếng hát như chim họa my hót trong mưa, chị vỗ tay nhiệt liệt, tất nhiên tôi hiểu đó chỉ là vỗ tay an ủi thôi, tôi và chị hát như chưa bao giờ được hát … ah không, phải gọi là hét thì đúng hơn chứ dùng cái động từ hát thì thật là xúc phạm bọn ca sĩ quá. Lúc này trông chị thật thoải mái rạng rỡ, tôi và chị làm hết hơn chục chai bia và hò hét nổ cả cổ họng, thực sự lúc này cũng hơi liêng biêng rồi … nhìn chị đang ngồi cạnh lại thấy nhớ cảm giác hoan lạc khi nãy, thằng nhỏ ngóc đầu dậy "em vẫn còn sức làm quả chốt hạ anh ah", kéo chị lại tay mò mẫm xuống mông và ghé mặt định hôn thì chị đẩy ra
-Ê đồ ham hố, lúc nãy hứa gì với chị mà còn thế này nữa hả ?
-Hix … e xin lỗi
Mặt tôi ỉu xìu như cọng bún thiu, bất chợt chị thơm vào má tôi rồi nói "chỉ thế thôi" … ôi mẹ ơi sao không tới luôn đi mà lại chỉ thế thôi là sao ? như trêu ngươi thằng nhỏ vậy. Tôi dứng dậy mở cửa định đi giải quyết nỗi sầu thiên thu vạn kiếp thì khi vừa đến gần cửa wc đụng phải 2 thằng nhìn rất hổ báo cáo chồn đi ra, cũng nhã nhặn xin lỗi rồi nhưng nó vẫn buông một câu
-ĐM thằng chó không có mắt ah ?
Mẹ kiếp hỏi ngu như cẩu ấy, không có mắt thì bố vào hát karaoke kiểu gì. Xả bớt bia bọt cho đỡ nặng bụng xong thật bất ngờ khi thằng khỉ đột cũng đang giải quyết nỗi buồn giống tôi, vậy ra cái phòng bên cạnh là của bọn này, đúng là chó với khỉ đi với nhau hợp quá rồi … khi về lại phòng thì hơi lạ khi thấy cửa mở toang hoác, dù hơi say nhưng tôi vẫn nhớ có khép hờ cửa trước khi ra ngoài mà. Chạy vội lại thì 2 thằng chó vừa chửi tôi đang đứng ngay gần cửa, một thằng đầu trọc lóc đeo cái hoa lai lủng lẳng, mắt xếch và nếu nhìn không kỹ lại tưởng nó không có lông mày, nhìn cô hồn vật vã. Còn một thằng mặt xương xương có hàng ria mép nhìn rất bựa, nếu thêm cái mũ cướp biển nữa thì thằng này có thể thay Johnny Depp đóng phim "cướp biển cùng carribe" được đó, đúng là ngưu tầm ngưu mã tầm mã, phố trộm cướp phường bất lương. Chị thì đang ở góc phòng luôn miệng xua tay
-2 anh nhầm phòng rồi …
Tôi vội chạy vào đứng chắn trước chị
-xin mời 2 anh ra ngoài …
-Ah hóa ra có người yêu đi theo, làm 2 bố tưởng bò lạc, đm mày có con bồ ngon nhỉ hahahaha
Cái giọng khích bác của nó làm máu nóng dồn lên tận óc, sẵn tiện có chút hơi men nữa tôi không giữ được bình tĩnh hét to
-Không liên quan gì đến 2 anh, xin mời ra ngoài ngay cho
-Lẽ ra bố mày định đi ra nhưng giờ bố thích ngồi đây đấy, mày có ý kiến gì không ??
Chị nhanh tay bấm điện thoại gọi lễ tân, lúc này thấy to tiếng lũ bạn nó chạy sang, cả thằng khỉ đột kia nữa là đúng 8 thằng vây kín cửa phòng. Hoảng thật … tôi có phải Lý Liên Kiệt đâu mà chống được 8 thằng chúng nó chứ, không phải tôi sợ bị ăn đòn mà chỉ lo cho chị thôi. Nhìn dưới chân có đống vỏ chai bia đây nếu chúng xơi tôi thì nhất là bét tương lại luôn rồi đến đâu thì đến, nhưng thằng phục vụ đầu lòe loẹt chạy lên thì thầm gì đó với thằng cô hồn đầu trọc, chị mở ví thanh toán, chúng đứng sang 2 bên cửa rẽ lối cho tôi và chị đi. Nhưng khi đi qua thì thằng đầu trọc cô hồn với tay định sờ mông chị … mẹ kiếp thằng chó, tôi gạt phắt tay nó ra, bất thình lình sao trăng gì ở đâu rơi xuống tối tăm mặt mũi, ăn nguyên 1 đấm của thằng nào đó vào mặt đau buốt. Thằng phục vụ can ngăn dẫn tôi với chị xuống nhà bắt taxi về, linh tính chẳng lành khi chúng nó cũng xuống theo …
Ngồi trên xe taxi chị cứ khóc riết xoa xoa vết đau trên má tôi
-Huu … chị xin lỗi tại chị đòi đi hát mới ra nông nông nỗi này
-Hii … không sao đâu mà, dù bất chứ giá nào em cũng không để chị bị xúc phạm được …
-Huu …
Đi được một đoạn thấy có taxi đang đỗ bên đường, chúng tôi trả tiền và chuyển xe, xe vừa chuyển bánh hướng về nhà cũng là lúc bọn cô hồn kia đang phóng xe máy đuổi theo chiếc taxi mà tôi vừa xuống, ôi ! phải công nhận tôi thông minh quá xá … khi về chị cứ suýt xoa mãi, cũng may chỉ hơi đau chứ cũng không để lại dấu vết gì cả. Chị ôm tôi ngủ đến tận trưa hôm sau, ngủ thôi không làm gì cả nhé vì chị không cho … một ngày đáng nhớ, đủ mọi cung bậc cảm xúc hỷ, nộ, ái ,ố … Cũng phải nói thêm, mang tiếng rủ chị đi chơi mà tất cả đều là chị trả tiền, cũng hơi khê một chút, nhưng chị cũng biết tôi học sinh lấy đâu ra tiền nên mới chủ động cầm ví theo … chị là vậy … luôn luôn chu toàn về mọi mặt, thật sự ai có phúc lắm mới lấy được chị làm vợ …
…
Nhưng mọi chuyện đâu có đơn giản thế, 2 hôm sau đi học bình thường trở lại, vừa vào lớp con bé Trang "cong" đã gọi tôi rối rít ra ngoài nhờ chút việc. Miễn cưỡng đi theo trong ánh mắt sắc lẹm của Hoa và Yến My, lè lưỡi trêu lại 2 đứa như không có gì cả đâu
-Hôm kia H dẫn người yêu đi chơi đêm ah ??? …