Học Trò Đào Hoa - Phần 2
Tuấn vừa sập cửa phòng là cô Huê đã ôm chặt lấy Tuấn, cô không còn e lệ hay bẽn lẽn như những lần đầu tiên nữa. Không cần giữ ý tứ, vẻ đoan trang đạo mạo của cô đã biến mất, thay vào đó, cô buông thả hết mình, thả mình cho nhục dục, không còn biết đó là học trò mình, tâm trí cô chỉ còn biết trước mặt cô là một người đàn ông cường tráng, cô cần được thỏa mãn, thỏa mãn, cô không kềm chế được nữa. Cô hôn khắp môi, cổ, xuống ngực vạm vỡ của Tuấn, tay cô sờ soạng cởi khuy quần Tuấn, tụt nhanh xuống cùng với chiếc quần lót nam, cô quỳ xuống trước Tuấn, cái miệng xinh đẹp ngoạm lấy dương vật căng cứng của Tuấn, nút lấy một cách ngấu nghiến. Tuấn rên khẽ và bắn tinh xối xả vào miệng cô, cô nuốt vội, tinh khí nhiều đến nỗi khi nhả dương vật ra, bắn đầy cả mặt cô, cô mê đắm và thích như thế lắm.
Sau những giây hoan lạc ấy, Tuấn bồng cô Huê lên giường, nhanh nhẹn cởi đồ cô Huê một cách thành thục, Tuấn đè ngửa cô ra, cô ngửa cổ ra sau, ưỡn ngực lên, Tuấn vòng tay sau lưng ôm chặt lấy cô, hôn khắp mắt, mũi miệng, dài xuống cổ, ngấu nghiến bầu vú cô, dương vật nhịp nhàng trên âm hộ cô đều đặn như giã gạo, cô giáo ngây ngất đến tận mây xanh… cô giáo Huê đoan trang và nghiêm nghị ngày nào là nỗi khiếp sợ của học trò mỗi khhi đứng lớp, giờ đây chỉ là một vật dâng hiến hèn hạ cho học trò mình, mặc cho cậu thỏa mãn thú tính trên thân thể hồi xuân đầy tràn ham muốn… cô không cần biết gì hết, có mang thai nữa cũng được, cô đã quá say mê trò loạn luân cô-trò này, chỉ cần nghĩ đến cũng đủ làm cô?kích thích thân thể? làm cô rạo rực, cháy bỏng…
Hôm ấy, vừa bước vào học kỳ 2, Tuấn “chào đón” học kỳ mới bằng cuộc truy hoan với cô Huê suốt 8 tiếng, từ 3 giờ trưa đến 11 giờ tối, Tuấn nói với gia đình là đi chơi với bạn bè, nhưng thật ra, Tuấn chơi cô Huê thật nồng nàn. Ba đứa con gửi bên nhà ngoại, chồng cô đi công tác 1 tuần ở Nha Trang, thế là 8 tiếng bên cô, Tuấn làm đủ trò, từ phòng ngủ, phòng tắm, nhà bếp, cảhai ân ái rồi nghỉ ngơi, ăn uống xong lại ái ân, như vợ chồng mới cưới vậy. Về nhà, mệt mỏi Tuấn ngủ say sưa…
Hôm sau, đến lớp, định mệnh đã sắp đặt Tuấn gặp cô giáo Thanh Uyên, giáo viên thực tập bộ môn Toán. Cô còn rất trẻ, năm nay cũng vừa 27 tuổi, dáng người thanh nhã, yểu điệu và đẹp như tiên. Tuấn nhìn cô không chớp mắt. Từ mái tóc đen dài óng mượt, đến gưong mặt mỹ miều, cặp môi đỏ hồng khiêu khích. Chiếc cổ trắng ngần, bên dưới là bộ ngực thật tròn đầy, gọn ghẽ trong chiếc áo dài xanh ngọc sáng. Eo thon, ngực nở, bên dưới là cặp mông đầy đặn, chân cô dài, hai đùi thon gọn làm Tuấn hình dung đến một cái âm hộ trinh nguyên và thơm tho tồn tại giữa “ngã ba” ấy. Giọng cô ngọt ngào và thanh trong, Tuấn nghe như tiếng các tiên nữ vậy, thật dễ làm đắm say người khác.
Mỗi khi cô đi ngang qua, mùi nước hoa thoang thoảng, dáng đi thướt tha, trông đã quyến rũ lại càng quyến rũ. Tuấn tưởng tượng thân thể trần truồng của cô, Tuấn nhìn cô say mê đến nỗi cứ như cô cởi hết xiêm y trước mặt Tuấn vậy. Tuấn quá hứng, Tuấn chỉ muốn nhào tới đè cô ra mà làm tình ngay, nhưng trong lớp như thế biết làm sao, Tuấn đành cố nhịn, trong lòng Tuấn thầm nhủ nhất định “em Thanh Uyên” phải thuộc về mình, vẻ đẹp đài các và duyên dáng ấy phải được một người đầy kinh nghiệm như Tuấn “thưởng thức” mới xứng đáng.
Phá trinh một thiếu nữ chắc chắn không có “sướng” bằng phá trinh cô giáo. Kể từ khi ái ân với cô Huê lần đầu, Tuấn thật sự ham muốn những cô giáo, những người đàn bà đoan trang được mọi người kính nể, Tuấn rất thích được những cô giáo đáng kính ấy “hầu hạ” để thỏa mãn những thèm khát cháy bỏng trong người mình, nhất là đối với cô giáo Huê, Tuấn không cần mang bao cao su.
Bây giờ cô giáo là người chưa chồng, trinh nguyên nên nghĩ đến được ái ân với cô thì còn gì đã bằng. Tuấn thầm nghĩ, cô đẹp như thế, nếu vào tay mình, lần đầu tiên chắc cũng đủ làm cô … mang bầu rồi, ha ha ha… mình sẽ cố gắng, ha ha… thích thú với ý nghĩ đó Tuấn vui vẻ và yêu đời hơn bao giờ hết. Tối hôm ấy, Tuấn bắt đầu suy nghĩ tìm cách lập “đào hoa trận” để cùng cô hưởng khoái lạc ái ân….
Một trưa thứ Bảy đẹp trời nọ, sau một trận mây mưa hoan lạc với cô Huê, Tuấn nói:
– Có lẽ mai mốt anh không gặp em nữa đâu, Huê à.
– Tại saoo? – Cô Huê giật mình hỏi – Anh chê em xấu xí hả? Hay là không làm anh thỏa mãn?
– Không phải – Tuấn đáp
– Vậy thì tại sao? Đừng mà, anh muốn gì em cũng chiều hết, đừng bỏ em… – cô Huê năn nỉ, Tuấn cảm thấy cô quả thật đã trở thành nô lệ tình dục rồi. Tuấn thi hành ngay kế hoạch.
– Muốn gì cũng được phải không? – Tuấn hỏi lại.
– Ừ, cả thân thể em cũng thuộc về anh rồi, còn gì mà chẳng được?
– Vậy thì… anh … anh muốn ân ái với cô Thanh Uyên dạy Toán, có thể sắp xếp cho anh không? Nhìn cái dáng yểu điệu trinh nguyên của cổ là anh không chịu nổi… Thanh Uyên nhất định phải thuộc về anh, nếu không ?hưởng? được thì anh không ân ái với ai nữa hết.
– Anh này… dâm quá, em không chịu chia sẻ anh với người khác đâu.
– Vậy thì thôi, anh sẽ bỏ cái tính dâm này, sẽ không ngủ với một ai nữa, lần này mình gặp là lần ân ái cuối cùng nhé… – Tuấn trở mình ngồi dậy giả bộ ra về.
– Thôi mà… được rồi … được rồi, đừng bỏ em mà, em không thể nhịn một ngày không bên anh được, em nhớ…
– Nhớ gì? – Tuấn hỏi
– Em nhớ… ?cái ấy? của anh lắm. Anh khỏe mạnh và làm em sung sướng hoan lạc lắm… em quen rồi đâm ra ?ghiền? luôn. Em sẽ giúp anh ?hưởng thụ? Thanh Uyên, nhưng mà không được quên em nhé?
– Yên tâm đi…
Nói đoạn, Tuấn ôm choàng lấy cô Huê, trút toàn bộ sức lực làm cô ngây ngất, Tuấn mừng rơn, làm tình với cô thiệt hăng say để trả ơn cô giúp mình. Chiều hôm ấy, Tuấn ra về với đề bài kiểm tra 1 tiết môn Hóa sắp tới, cùng với bài giải sẵn của ?tình nhân? mình.
Không biết cô Huê đã sắp xếp thế nào, nhưng Tuấn nhận được mảnh giấy nhỏ cô dúi vào tay mình khi nộp bài kiểm tra. Vào W.C, Tuấn mở ra đọc, chỉ vỏn vẹn có mấy chữ ?Giờ về xuống phòng thí nghiệm Hóa?. Tuấn mỉm cười, nghĩ rằng có lẽ cô Huê đã giúp mình ?hưởng? cô Thanh Uyên, nhưng dù là đến phòng thí nghiệm không phải vì chuyện này, hắn vẫn có thể ôm ấp cô Huê tại ấy, làm tình với cô Huê tại trường học cũng là một điều làm Tuấn thích thú, bởi vì trong giờ kiểm tra Hóa, Tuấn mê đắm với dáng đi thướt tha của cô Huê, Tuấn cũng khao khát cô lắm vì mấy hôm nay không có ân ái với ai hết. Tuấn trở vào lớp, nôn nao cho mau hết giờ học, cuối cùng thì cũng đến giây phút ấy. Tuấn nhét vội tập sách vào túi xách và từ từ đi ra khỏi lớp để tránh không bị nghi ngờ.
Tuấn đi khá chậm, đợi học sinh tan trường về hết, Tuấn đi về hướng phòng thí nghiệm ở cuối hành lang của dãy phòng ban giám hiệu. Trời cũng nhá nhem tối, gần 6h chiều. Tuấn thấy của phòng thí nghiệm he hé, đẩy nhẹ cửa, Tuấn lách mình vào đấy và khép lại.
Cô Huê mỉm cười nhìn Tuấn, quang cảnh mờ tối dưới ánh đèn bóng vàng (đèn neon tắt hết, chỉ có 1 bóng đèn được mở) đập vào mắt Tuấn là dưới đất, cạnh bàn giáo viên có trải một tấm nylon lớn, trên đó có một người mặc áo dài đỏ trông rất quen đang nằm im bất tỉnh, nhìn kỹ hình như là cô Thanh Uyên. Cô Huê đứng cạnh bàn giáo viên, nhìn Tuấn và nở một nụ cười đầy ẩn ý.
Theo lời cô Huê kể thì cô đã dẫn cô Thanh Uyên đến đây và dùng chút ête (thuốc mê) để giữ cô Uyên ở lại đây cho Tuấn. Cô Huê trao chìa khóa phòng thí nghiệm cho Tuấn và nói: ?Em đã nhờ bác bảo vệ giữ xe Thanh Uyên giùm, nói rằng em và cô ấy có chuyện về trễ, em về trước đây, Tuấn giữ chìa khóa phòng và vui vẻ nhé. Người ta là trinh nữ, đối xử từ từ và nhẹ nhàng thôi… nhớ khóa cửa lại và tắt đèn… … Trưa mai đến nhà Huê nhé?. Nói rồi cô Huê đi về. Tuấn khóa trái cửa phòng, lòng chưa hết ngỡ ngàng, thì ra cô Huê dùng thuốc mê lừa cô Thanh Uyên cho mình, Tuân sung sướng vì niềm vui quá lớn, quá bất ngờ này.