Hoàng Dã( sắc hiệp) - Chương 8
Hoàng Yên giấu mặt nơi mang tai hắn không cho hắn ngẩng đầu nhìn nét vui sướng của mình về 2 sự việc vừa rồi. Bà vui sướng vì cảnh giới đột phá, thêm nữa vui sướng vì nơi sâu cùng của mình vừa được tưới đẫm bởi dòng khí của nó.
Bà dám chắc tinh khí của nó không có nằm ở ống âm đạo của mình vì ống âm đạo của bà hoàn toàn bị dương cụ to lớn của nó lèn chặt cứng rồi, lây đâu ra chô mà chưá ? Chắc chắn nó đã phun xuất thẳng vào tử cung của bà rồi.
Hoàng Dã đương định nhấc người kéo dương cụ ra thì bà ôm chặt lấy cổ
– Đừng !
– Sao bà ?
– Cái đó…
Hoàng Yên lúng túng chốc lát rồi thôi. Bên dưới ống âm đạo đang bị cái dương cụ của nó lèn chặt cứng đến mức còn cảm nhân được từng nhịp đập của mạch máu trong đó nữa. Dù thân là trưởng bối nhưng dù gì bà cũng là phụ nữ, dù thường có mạnh mẽ băng lạnh đến đâu đi nữa thì khi âm hộ bị đâm vào, tử cung đón nhân một lượng lớn tinh dịch như thế thì cũng hóa phàm mà bộc lộ ra cái quyến rũ nguyên thủy nhất.
Đôi môi nhấp nháy mấy lượt rồi cũng xuất ra thanh âm êm dịu mềm mại :
– Bên trong… trong… lồn bà đang ngập rất nhiều tinh khí của con ?
– Dạ ?
– Con mà… rút ra là sẽ chảy xuống
Hoàng Dã sựng người bàng hoàng phút chốc rồi rồi lộ vẻ vui sướng.
– Vậy… bà. Con sẽ để im cái kia bên trong… trong… lồn bà, không rút ra nữa
– Gì mà nói… lồn
Hoàng Yên lí nhí phản kháng nhưng nội tâm rục rịch những kích thích to lớn. Những từ những dâm đãng vô cùng như vậy nghe thật kích thích làm sao. Mà cái giống của nó cũng thật là dũng mãnh, lần nào cũng vậy, xuất khí xong mà không hề mềm đi xuống. Người bà lại nhộn nhạo lên
– Vậy vậy… con không nói nữa
– Ừ. Như vậy còn được
Lòng bà xoa xuyến, đôi mắt đảo mấy lượt, miệng thơm hé cười nhẹ bà thổi cho hắn một hơi thở nóng rực
– Nhưng mà… chỉ hôm nay là nói thôi đấy
– Dạ. Lồn bà, cái lồn của bà
Hoàng Dã nhắc đi nhắc lại như muốn nói thật rõ thật nhiều
– Lồn của bà tuyệt lắm
Hoàng Dã đưa bàn tay xuống nắm lấy vú của bà mà nhào nặm.
– Vú bà cũng thật là lớn, thật là mềm mại
Đôi núm vú dưới tay hắn dựng cao, những biểu hiện dịu dàng của nó Hoàng Yên thấy kích thích quá. Ôm cứng lấy nó vật sang một bên, bà ngồi thẳng lên khéo léo vẫn giữ cho dương cụ của nó bên trong … lồn mình. Dưới sự ngạc nhiên của hắn bà cười duyên một tiếng, tay chống ngực hắn bà khẽ nhấc thân lên rút cái dương căn của hắn ra đến tận cửa mình.
– Cái kia…. Buồi con to quá…
Còn chưa kịp ngạc nhiên về biểu hiện dâm dục của bà nội thì bà đã thả thân rơi xuống.
“sụt”
– Ứ.hự.
Bà ngửa đầu cắn răng nhíu chặt mày. Không có tiếng vang mạnh mẽ từ sự va chạm của hai cơ thể. Dương cụ to lớn của hắn tách căng ống âm đạo của bà ra đâm ngược lên. Cái chiều dài của nó thật sự là quái vật, cái đầu dương căn thục mạnh vào cổ tử cung cả bà, chống ngược người bà lên không sao rơi xuống thêm được.
Dù đã một lần nữa được “làm quen” với cây dương căn của nó nhưng giờ một lần nữa cho nó đâm vào âm hộ của mình, Hoàng Yên thấy thối nhói lên mà chảy xuôi một hạt nước mặt chát. Nhìn biểu hiện của bà thì rõ thống khổ và đau đớn nhưng đôi bờ môi khẽ hé nét vui sướng là biểu lộ của việc vừa hứng chịu một sung sướng cùng cực.
Hoàng Yên lần nữa gian nan nâng người lên, nhìn cái lỗ đang há căng miệng mút ngược lại dương cụ của hắn mà thấy kích thích quá. Bà run run lên khi dương cụ to lớn rút ra, nó như kéo theo cả ruột gan của bà vậy làm bụng dưới của bà nặng trĩu. Đến khi đầu khấc dương cụ vừa lọt ra khỏi cửa mình, Hoàng Yên thả lỏng người, chân tay chống đỡ như co lên dừng sức mà hạ mạnh thân xuống
“xột”
– A……..
Lần này hắn cảm nhận rất rõ đầu dương cụ của mình chống mạnh lên một điểm cứng cứng phía sâu cùng trong ống âm đạo của bà nội. Sức nặng làm dương cụ như bị cong đi. Bốn phía căng ních nhưng rất trơn trượt, dương cụ hắn bị ống âm đạo của bà tuốt một cái sướng như bị sét đánh trúng mà bật lên một tiếng “hừ”
Giữ nguyên nụ cười hài lòng. Hoàng Yên giãn đôi mày, mở mắt nhìn đứa cháu thấy nó đang chăm chăm nhìn mình bà thấy xấu hổ quá, thế nhưng những kích thích sung sướng nhục dục phía trong âm đạo lập tức xóa tan.
– Ấy nữa đi bà… sao dừng?
Khuôn mặt hồng hào xuân ý vương vài sợi tóc tán loạn kết hợp với nụ cười nửa miệng trông bà thật là dâm đãng, đâu còn vẻ đoan trang lạnh lùng khi đối mặt với hạ nhân, hay vẻ hiền hậu khi gặp hăn. Đây là biểu hiện hài lòng về đòi hỏi của người phụ nữ khi ân ái với trượng phu của mình.
Căn phòng le lói ánh nến không chút xao động nhưng bên trong khung màn kín mít, nơi là thế giới đã bị ngăn cách bà và đứa cháu của mình đang kết nối với nhau, và điểm kết nối là nơi âm hộ của bà, vật dùng để kết nối là dương cụ to lớn kinh người của nó. Hoàng Yên đâu còn là chính mình nữa hoặc là đây mới là chính bản thân bà, bà không biết nữa. Cái chính mình thứ 2 đã áp đảo hoàn toàn, bà đưa tay nâng nhẹ bên vú của mình, đôi mắt ướt át híp lại nhìn hắn:
– Đẹp không?
Hoàng Dã kinh ngạc với thay đổi của bà nhưng nhiều hơn sự kinh ngạc là niềm vui sướng, có lẽ bà đã chính thức muốn ân ái với hắn rồi chứ không vì gì khác
– Đẹp lắm!
– Đưa tay… Bóp bà đi!
Hắn như bị ma nhập theo điều khiển của bà mà đưa đôi tay nhẹ nhàng đặt lên đôi vú sung mãn của bà. Trái ngược với đôi tay sần đầy trai của hắn là sự mịn màng đến mát lạnh, êm ái đến ấm nóng của đôi vú. Rất săn chắc nhưng lại là một mảnh mêm mại đầy tính đàn hồi. Đôi cái núm vú như hai đầu ngón tay út cương cứng sưng đỏ theo từng động tác tay của hắn mà ma sát với những vết trai đầy khỏe khoắn của hắn. Điều này làm bà thở dốc không thôi.
– Chúng ta đang ân ái…
– Là đang. Bà đang…
Đôi mắt khẽ lẩn tránh nhưng nhanh chóng thay bằng kiên quyết. Nụ cười bà tươi hơn bao giờ hết, nhìn dâm dãng hơn bao giờ hết
– Bà sẽ…
Hoàng Yên nâng người thả mạnh xuống
“xụt”
– Hứ… ơ… bà địt cháu…
– Ối! Thích quá!
Không dừng, bà như khoái mã bị quất mông mà phi liên tục.
– ư….hự..hự….ứ.hứ…ự..hự…. thích gì… hơ… phải là sướng….ư… sướng… ứ..hứ…hứ…. chứ..ứ…. a..há….
Phía dưới đám âm mao của bà là cái miệng âm đạo, à là miệng lồn căng đét bóng nhẫy đang nuốt nhả cái dương cụ của hắn. Phụ nữ thật tài giỏi, từ cái lỗ nhỏ xíu thế mà có thể phình dãn đến mức như vậy. Dương cụ của hắn to đến 2 xích chứ ít gì (6,6cm). Cái tư vị bị cái âm đạo của bà nội ôm bó lấy mà tuốt lên tuốt xuống thật là phi thường sướng, phải rồi sướng chứ thích gì chứ?
– Sướng lắm.. bà ơi…
– Ư..hự… phải là sướng… ứ hự.. hự… bà địt…. hứ… phải sướng chứ… hự..hự…hứ…
– A.. vâng… bà địt cháu… bà đang địt con…
– ư..hư…ứ…. ách… của con lớn quá…ách…ứ…hứ….
– Không, là cái kia… của bà nhỏ quá… nhỏ xíu…
Hông hắn cũng phải nhấp nhô vì sự dũng mãnh của bà. Nhìn cây dương cụ còn gần phân nửa bên ngoài mỗi lần bà mạnh mẽ hạ hông xuống bản thân hắn cũng tự hào lắm. Hắn tự hào có lẽ là do đã làm bà sướng.
– Bà ơi.. của con… còn thưa bên ngoài… mạnh nữa đi
Hoàng Yên thở dốc. Thân là võ giả thiên cấp không có lý sớm mệt mỏi như vậy. Bà là do kích thích, hưng phấn và sung sướng. Nhìn phần còn thừa bên ngoài của cây dương căn bà lườm nó bằng đôi mắt dâm đãng.
– hức…Dài như vậy sao… vào hết được… hư.. ức…
– Mạnh nữa đi bà… ấy vào hết đi…
Hoàng Yên căn răng hạ mạnh thân xuống
– A… á… á…
Thốn nhói đến tận óc, nước mắt bà lặng lẽ lăn xuống nhưng bà không giảm lực mà còn càng thêm mạnh mẽ. Nhìn bà điên cuồng mà hắn thêm phần sung sướng. Đôi vú bà trực như muốn thoát khỏi lòng bàn tay hắn mà nhảy lên.
– a… sướng lồn bà… á… lắm… a.. a… á…
– Mạnh nữa, sâu nữa đi bà. Hừ hừ… đ… đ… địt mạnh nữa bà ơi…
– a.. địt..a..á..á…
Hoàng Yên như điên cuồng. Mái tóc bung buộc bà bay tung ra sau. Bà ngửa đầu há lớn miệng, người tê dại vì sướng khoái cao triều ập tới, âm đạo co rút rất mạnh. Miệng há mang không có tiếng nào thét ra, ngay cả thở cũng ngưng. Hoàng Yên còn nhấc hạ mình thực mạnh mấy lần nữa. Bất chợt sâu cùng trong âm hộ bà có dòng nước ấm nóng bắn vào, lực rất lớn. Dòng nước mang theo dương khí hùng hồn làm nguyên bộ phận âm hộ tê dại. Bà run rẩy cả người một hồi rồi nhắm mắt vô lực ngã xuống. thân bà được đón đỡ nhẹ nhàng
Hồi lâu Hoàng Yên mới thức tỉnh, cả người vẫn nhộn nhạo hai người cứ vậy mà nằm im nghe cơ thể dao động.
Nghĩ lại những biểu hiện, những câu nói của mình khi nãy mà bà vừa xấu hổ vừa ngượng. Bà không biết đối mặt với nó thế nào nữa. Một lát bà nhẹ nhàng tách thân, quấn lấy chăn kêu hắn ra về. Nằm nhắm mắt cảm nhận nội khí xao động trong cơ thể vẻ ngượng ngùng khi không có nó ở đây biến mất thay vào đó là sự vui vẻ. Tuy không có đột phá nhưng nội khí đã sung túc hơn một mảng lớn.
Trước khi Hoàng Dã ra về bà đã nói rõ là khi nào bà triệu mới được tới gặp, hắn tiếc nuối không thôi. Cái thân thể của bà thật là mê người
Một việc nữa khiến hắn phải tức tốc chạy tới ngọn núi nhỏ nơi hắn thường luyện tập võ kĩ. Vừa rồi hai lần ân ái với bà, nội gia chân khí của bà tăng lên một mảng lớn thế nhưng với hắn thì thật sự lo lắng. Linh khí trong đan điều hụt đi một mảng lớn, tu vi luyện khí tầng 6 có sư hướng muốn đổ vỡ, hắn giám chắc nếu một lần nữa cùng bà say trong cực lạc nhục dục luyện khí tầng 6 sẽ không giữ được.
Lên tới đỉnh núi, mang một bụng lo lăng hắn lập tức ngồi xuống tĩnh thần ngưng khí nội thị trong cơ thể. Lại nói, nội thị thuật này thật sự ảo diệu, từ khi hắn bắt đầu trên tiên lộ đến nay lập tức đã có thể nội thị. Nhắm mắt ngưng thần, hắn lập tức có thể “nhìn” thấy những dòng linh khí chảy xuôi theo kinh mạch ra sao, đan điền biến hóa thế nào.
Chỉ thấy đan điền vơi một mảng lớn. Việc này không giống như khi hắn luyện tập vũ kĩ mà hao tổn linh khí, hai lần ân ái cùng bà thật sự hắn không hề phóng xuất linh khí ra khỏi thể nội, không thể có việc hao tổn linh khí.
Đêm đen, khoảng rừng vắng lặng, các loài dã thú vốn đã biết nơi đây là địa bàn của một tồn tại mạnh mẽ nên đã sớn bỏ đi, không dám bén mảng làm cảnh vật vốn tĩnh lặng càng thêm âm u quỷ dị. Một khu vực lớn chỉ có tiếng gió hú khiến người sởn gai ốc.
Trên đỉnh núi, Hoàng Dã chợt mở bừng mắt mang theo nghi hoặc nhưng nhiều thêm là sự vui mừng. Đan điền đã được bổ xung, linh khí bên trong sung túc mạnh mẽ và cô đọng hơn rất nhiều. Toàn thân hắn vô cùng sung mãn và mạnh mẽ, dòng chảy linh khí trong kinh mạch càng thêm thông thuận, “nhìn” chúng càng thêm trong thêm sáng.
ồ? Lượng linh khí màu đỏ đã gia tăng một mảng lớn, chúng cùng trộn lẫn với linh khí vốn màu xanh của hắn “nhìn” càng thêm huyền ảo, đẹp đẽ.
Có lẽ đây là điểm kì điệu là cái tốt to lớn của bộ công pháp hắn đang tu luyện. hắn cảm thấy, chỉ cần đầy đủ linh khí hắn có thể đột phá tới luyện khí tầng 7.
“rắc”
Một viên đá do nàng Lâm Tuyết Vi đã vỡ toái theo gió tán đi.
– Còn 7 viên!
Thời gian còn lại, hắn lao vào luyện tập vũ kĩ. Băng châm thuật, vũ kĩ duy nhất mà hắn có, bộ vũ kĩ này khiến hắn giống với tiên giả hơn võ giả, không có nó chắc hắn không khác gì võ giả. Hoàng Dã bấm bụng quyết tâm dùng nó làm đòn sát thủ đáy hòm, khi nào chưa tận đường thì không dùng hoặc là khi ra chiêu phải đoạt mạng mới dùng.
Hiện hắn đã có thể trong ¼ hơi thở phát ra 3 châm cỡ hai ngón tay, nghĩ tới việc sau này đối địch hắn kết ấn vung tay là một lũ băng châm bay tới lòng hắn hào hứng vô cùng.
…
Trần Liên – mẹ hắn hồi gia, lượt đi hàng thuận lợi, người ngựa còn đủ cả làm mọi người phấn trấn. Đặc biệt lần hồi phủ này còn mang theo một tên thiếu gia mặt hoa da phấn, áo quần quý sang cùng một đội hộ tống.
– Ai kia A Tam?
A Tam khẽ ngẩng đầu theo mắt ra hiệu của Hoàng Dã rồi nhanh chóng đứng nghiêm cúi đầu nhẹ lời phản hồi
– Là thiếu gia Hoàng Liệt của Hoàng gia nơi huyện thành Lạc Liêu. Đứng yên đi, đừng nhìn lung tung.
Ồ, niên kỉ còn trẻ mà nội khí đã hùng hồn đến vậy, so với mẹ hắn tương đương là võ giả địa cấp sơ giai. Đoàn người đi cùng ai cũng mang thân tu vi nhân cấp đỉnh phong, đặc biệt lão giả đi sau một bước chân thân gia nội khí nhìn thấy là địa giai đỉnh phong, tùy thời lúc nào cũng có thể đột phá thiên giai. Không biết Hoàng gia nơi huyện thành Lạc Liêu đã phát triển đến nhường nào rồi. Nghe bà nói, Hoàng gia nơi đó là một chi thứ thôi, nghiệp vụ phát triển mạnh nhất là buôn bán đan dược cho võ giả. Đan Võ Các ở trấn Quắc Dã này cũng thuộc Hoàng Gia nơi đó.
Đoàn người tách ra, riêng mình phu nhân Hoàng Gia là Trần Yên cùng thiếu gia Hoàng Liệt và lão giả kia cùng đi tiếp tới đại sảnh còn lại hạ nhân tới gian nghỉ ngơi sẽ có người bố trí riêng. Không biết Hoàng Gia nơi đó về đây là có sự vụ gì, hắn hiện thân là hạ nhân không thể nắm bắt được, định bụng sẽ hỏi kĩ lại. Nhìn ánh mắt của tên thiếu gia kia nhìn mẹ mà hắn thấy rất trướng mắt.
Đến cuối chiều, nghe huyên náo đắng xa Hoàng Dã chạy tới. Nơi đây là võ đường rất lớn, 4 bên có cắm dựng các loại binh khí khác nhau, sân lớn rộng rãi có thể chứa được cả nghìn người đã đứng chật một đám huyên náo. Hoàng Dã chen lên, trên đài đứng một tên hạ nhân Hoàng Gia huyện thành, quanh đài đã có 5 7 người Hoàng Gia tạy đây hiện đang nằm rên rỉ đau đớn. Một vài người tiến lên kéo họ xuống chữa thương.
– Ha ha… Tại hạ Hoàng Lam thân là hạ nhân Hoàng Gia huyện thành Lạc Liêu, trước giờ nghe nói bổn gia Hoàng Gia tích lũy hùng hậu, người người mang một thân nội gia tinh thuần, đặc biệt từ xa tới ý là muốn giao lưu bàn luận. Nghe danh không bằng đụng mặt, kính ngưỡng kính ngưỡng
Riêng một đám người phía dưới mặt đỏ nghiến răng nhưng không ai dám bước lên. Phía xa thiếu gia Hoàng Liệt đứng một góc phe phẩy cây quạt cười đắc ý.
– A Dã, đến dây
– Có A Tam. Chuyện là sao?
– Từ nửa buổi đến giờ là hơn canh giờ rồi, tên Hoàng Lam kia liên tục đẩy ngã mười người bên ta rồi.
– Ngươi muốn lên dạy dỗ cho tên kiêu ngạo kia không ?
– Bỏ đi. Hắn trên ta một tiểu giai cảnh giới… lên chỉ tổ rước nhục
Trên đài cao tên Hoàng Lam khoanh tay lớn tiếng
– Chẳng lẽ nguyên Hoàng gia bổn gia không có ai có thể chỉ giáo cho tại hại vài chiêu sao ?
Đột nhiên, từ xa vọng lên tiếng hét lớn
– Ta tới
Từ sau đám người một thân lam y đạp không thi triển khinh công thượng thừa dáp xuống đài.
– Tại hạ Hoàng Cung, một tiểu quản sự muốn cùng các hạ đưa tới vài chiêu, xin các hạ lựa chọn vũ khí
– Không cần ! Tại hạ dùng quyền. Chỉ giáo !
Vòng tay đáp lễ, tên Hoàng Lam hạ người lấy thể bỗng vọt lên trực tiếp đánh ra một quyền, quyền kình mang theo kình phong mạnh mẽ. Hoàng Cung hét lớn ngưng tụ nội khí cùng đối cứng một quyền
“đùng”
Hai người tách ra. Hoàng lam lùi nửa bước, Hoàng Cung sượt tới, đạp năm bước mới đứng vững. Trong người nội khí nhội nhạo, cổ họng ngòn ngọt được hắn một ngụm nén xuống. Tên Hoàng Cung được thế cười lớn, chân đạp mạnh người bắn vọt tới
– Lại đến!
Hoàng Cung xoay người lách qua kình phong « rẹt » một tiếng kiếm rời võ đâm tới một đường như sấm sét, đầu kiếm như xé rách hư không mang theo thế sắc bén kinh người
« xíu »
Hoàng Lam kinh hãi vội lách người tránh thoát bật về sau hai bước tách ra một khoảng.
– Hành Vân kiếm pháp !
– Sao ? Kinh hãi rồi ?
– Được lắm. ha ha tới à
Hoàng Lam chân đạp, thân như mũi tên bắn về phía trước kéo một mảnh tàn ảnh xám mờ thoắt một cái đã tới sát, Hoàng Cung trầm xuống, gặp nguy không loạn đoạn xoay người, kiếm nơi tay như cùng cánh tay một thể thi triển thức thứ hai quét ngang một đường.
« chíu »
Một vệt trắng lóe lên, Hoàng Lam kinh hãi trong lúc nguy cấp kịp thời đảo thân nghiêng người lách qua được vạch sáng do kiếm cắt ra. Thuận thế, y xoay lưng lộn ngược, thân như đại bàng vồ mồi, bàn chân từ trên quét xuống.
– Hô
Hoàng Cung chỉ thấy một áp lực thật lớn từ trên đỉnh áp tới, nháy mắt đó từ trên đỉnh đầu một gót chân mang theo thế đạp như kinh lôi quét xuống. Đám người phía dưới kinh hô, trúng kích náy đảm bảo Hoàng Cung phải nằm cả tháng, nửa năm mới dậy được.
– Hừ !
Hừ một tiếng, chỉ thấy từ vị trí của hắn lóe lên một cái, trong sát na đó Hoàng Cung đã lật ngang thân tránh người khỏi kình phong
« ầm »
Thế chân không giảm mang theo một sức mạnh, khí kình tứ tán, chân khí ập xuống nổ tan một mảng dài. Hoàng Cung chỉ thấy trước ngực như bị nén lại, cổ họng nhộn nhạo trực phun xuất một ngụm tiên huyết. Đây là cũng chỉ khí lưu đè ép, nếu thân nằm trực diện dưới thế công chắc vài chiếc xương phải gãy toái.
Thế kích chưa dứt, chân vừa hạ hãm sâu xuống, người vặn ngang một hướng, chân kia như tích sức từ trước quét ngang một đường điểm công là giữa ngực Hoàng Cung.
Hiểm cảnh, Hoàng Cung hét lớn, kiếm nơi tay múa tít, một hơi thi triển liên tục 5 thức Hành Vân kiếm pháp. Cực nhanh, kiếm quang lập tức trải ra trước chỉ nghe xíu xíu mấy tiếng
“ầm”
Mắt thường có thể thấy được trong không gian có khí lãnh bùng khuếch tan, chân khí va chạm vang lên một tiếng nổ vang. Thân hình Hoàng Liệt của Hoàng gia huyện thành Lạc Liêu bật bắn ra sau kéo theo một đường tiên huyết, thân thể ngã xuống dài còn kéo lê 2 trượng mới thôi. Toàn trường nín hơi, chỉ thấy Hoàng Lam một thân lam y rách tả tung y như một tên thất cái, người vô số vết cắt đang nhỏ máu thấy mà giật mình
– Oa….
Mấy hơi thở sau mọi người mới phản ứng mà kinh hô lên. Trên đài, Hoàng Cung đã từ vị trí va chạm mà lùi về sau 5 bước, mặt trắng nhợt như tờ giấy, cổ họng nén lại một ngụm máu tươi thế nhưng vẫn hiên ngang dứng thẳng.
– Hành Vân kiếm pháp?
– Đó là Hoàng Cung, hạ nhân mang họ Hoàng, được ban thưởng 5 thức đầu của Hành Vân kiếm pháp
A Tam miệng nói là mắt sáng lên vẻ cuồng nhiệt, mong mỏi. Hành Vân kiếm pháp quét ngang võ giải cùng giai. Để có thể được ban thưởng 5 thức đầu của bộ tuyệt thế kiếm pháp này đòi hỏi thân phải có tu vị địa giai, hoặc có cống hiến lớn lao.
Vài tên hạ nhân theo hầu Hoàng Liệt thiếu gia tơi nâng tên Hoàng Lam kéo về sau chữa thương. Thiếu gia Hoàng Liệt không vì bên mình thua mà bất mãn, nhìn y có vẻ rất hưng phấn khi vừa chứng kiến uy lực 5 thức đầu của Hành Vân Kiếm pháp. Y quay người nói nhỏ gì đó với lão giả ở sau rồi xải chân bước về sau đi mất.