Hoàng Dã( sắc hiệp) - Chương 7
Lần trước một lần ân ái với nó thiếu nội khí bà bất chợt kéo lên một mảng lớn làm bà nghi hoặc mãi, đến hôm nay lời giải bà đã biết là nằm ở cây dương cụ của nó rồi. Bà muốn đi lên kiểm chứng bèn đẩy nó ra. Dương căn vẫn chưa thụt giảm kích thước vẫn to lớn nằm sâu trong âm hộ của bà, theo việc bà đẩy nó ra làm cây dương căn này mạnh rút ra nghe cái «sụt – ọp »
– Hơ… Bà phải dậy luyện công, bà muốn thi triển vài đường kiểm chứng nội khi thiên giai có thể ly thể
Hoàng Yên xấu hổ quay mặt đi, bà nói vội rồi nhanh chóng theo lối cũ mà mặc lại y sam. Có lẽ do bà hưng phấn vội vã mà hắn thấy bà chỉ tới nhấc bộ trường bà khác lên rồi thắt lại đai lưng. Với lấy cây kiếm bà trực tiếp bước đi
Nghe giọng đầy hưng phân của bà, Hoàng Dã nhìn dương cụ của mình tiếc nuối nhưng cũng nhanh chóng mặc đồ rồi theo bà.
Hoàng Yên mở cửa vọt đi vừa động thân bà chợt nghe nhói đau
– Ối !
Ban nãy hưng phấn chỉ thấy sướng thôi, giờ vừa động thân dưới âm hộ bà đau nhói lên. Mày bà nhíu tít lại nhưng đôi môi mím lại như kìm nén nụ cười xấu hổ của thiếu nữ hoài xuân. Bà tiếp tục nhịn đau bắn vọt đi. Phía sau không xa là thân ảnh của Hoàng Dã
Điểm đến là ngọn tiểu sơn phía xa sau hậu viện, là nơi khá yên tĩnh mà Hoàng Yên cùng con dâu là Trần Liên vẫn luyện công. Chân chưa hạ xuống, Hoàng Yên hét lớn đẩy tới một chưởng về phía tảng đá lớn
« ầm »
Tảng đá to bằng 5 con trâu lớn bị đẩy bật đi bắn ra sau 3 trượng ngã nhà xuống, xung quanh bốc lên một đám bụi. Hạ xuống trên khối đá, Hoàng Yên vui mừng nhìn đôi tay của mình. Hoàng Dã đáp xuống gần đó vui vẻ nhìn bà phát tiết hết hưng phấn
Hoàng yên ngẩng đầu thân phóng mạnh tới một khối đá lớn khác xuất tới một chưởng
« ầm ầm ầm… »
Một hồi mới tận hứng. Hoàng Yên đứng lại, thân tĩnh lặng bất chợt bà xuất kiếm
« rẹt »
Thân bắt đầu lay động, tay với kiếm hợp nhất Hoàng yên xuất ra tuyệt kĩ Hành Vân kiếm pháp.
« xíu xíu xíu… »
Liên tục 8 thức được xuất ra. Kiếm quang lóe sáng, quanh thân bà dần hiện lên những đám mây màu trắng mờ
– Hành Vân Lưu Thủy !
Không có tiếng động kinh thiên, từ những đám mây mờ ảo đẹp tuyệt mĩ nhưng ẩn dấu sát khí sắc lạnh xuất hiện các gợn sóng hình vòng cung màu trắng nhạt, những vòng cung này nhìn thì đẹp nhưng hiến lòng người thấy lạnh buốt
Hoàng Yên thu kiếm nhìn những vạch nứt sắc lịm xung quanh. Một tảng đá lớn cách đố không xa chợt đổ thành 2 đoạn, vết cắt sáng loáng. Hoàng Yên vui mừng phấn khích hồi lâu mới nhìn lại thân hình đầy bụi đất của mình mà nhíu mày.
– Ha !
Hét một tiếng, nội khí từ nội thể bộc phát « bùng » một tiếng thổi bay mọi cát bụi dính trên thân thể và y phục, chỉ còn mái tóc là còn tán loạn, Hoàng Yên phục hồi lại vẻ đoan trang của mình.
Hoàng Dã nhìn chiêu « tắm » khô kia mà trố mắt nhưng thế nào cũng không nghĩ ra phải làm sao mới ra được chiêu tắm khô đó.
– Hoàng Dã ! Đến xuất một đường Hành vân kiếm pháp cho ta xem
Hoàng Dã nghe bà điểm tên vội tung mình tới nhưng chợt phát hiện ra mình không mang kiếm bèn nhìn về phía bà. Hoàng Yên vẩy tay bắt kiếm tới được hắn cầm vào tay.
Hoàng Dã biểu hiện ngưng trọng bắt đầu động thân thi triển một lượt 8 thức Hành Vân kiếm pháp. Bộ kiếm pháp này không bao gồm những biến chiêu hoa mĩ, chỉ trú trọng những thế đi kiếm bao gồm đâm chém. Phần tinh túy trong đó là việc vận dụng nội khí quán trú vào đường kiếm.
« xíu xíu xíu… »
Thân thể lay động, nhẹ nhàng như những đóa tường vân nhẹ phiêu lãng trong gió, quanh thân Hoàng Dã xuất hiện những đường kiếm ảnh xanh nhạt như cắt phá không gian. Linh khí quán trú vào thân kiếm tạo ra những đường kiếm quang màu xanh sắc lạnh, nhiệt độ không khí nhanh chóng hạ thấp. Dần dần quanh thân Hoàng Dã nổi lên những đám mây xanh nhạt mờ ảo tuyệt mĩ, vẻ đẹp tưởng trừng làm say mê lòng người lại ẩn chứa kiếm khí lạnh buốt.
– Hành Vân Lưu Thủy !
Những đám mây tuyệt mĩ lan tỏa những vòng cung huyền ảo đẹp đẽ như sóng nước, thân màu xanh nhạt, lưỡi sáng chói
« xẹt »
Không có tiếng động kinh thiên, chỉ thấy xung quanh hắn chi chít những vết cắt sắc lịm
« kích »
Thanh kiến vỡ toái thành những mảnh vỡ nhỏ bay tán loạn như hoa tuyết tung bay. Dù đã giữ lại nhưng cây kiếm vẫn không thể chịu được linh khí quán trú.
Hoàng Yên gần đó cũng há hốc mồm, thân tiến lại giật lấy chuôi kiếm trong tay hắn. Nhìn những mảnh kiếm nát vụn mà chép miệng giọng mang chán nản :
– Bà đột phá thiên giai mà vẫn chưa qua được con!
Mãi một hồi lâu hai bà cháu mới tận hứng mà theo đường cũ trở về. Ngồi xuống bà, có vẻ nãy giờ Hoàng Yên thoát nước mà uống liền mấy trà.
– Bà nội, con thấy bộ Hành Vân kiếm pháp của Hoàng gia ta nếu được quán thâu linh khí vào đường kiếm sẽ phát ra uy lực to lớn. Một thời gian nữa khi Hoang Gia ta đứng vững con sẽ đi tìm sư phụ, tới lúc đó con sẽ cầu xin người ban cho một bộ công pháp dành cho nữ lưu
– Không cưỡng cầu
Miệng nói nhưng mắt bà ánh lên những tia sáng khát vọng, khát vọng thực lực. Hoàng gia lụi bại đã lâu, hiện bà đã tấn thiên giai, không lâu nữa Hoàng gia sẽ một lần nữa đứng lên.
Đôi núi nấp sau bộ trường bào theo nhịp thở hưng phấn của Hoàng Yên mà lên xuống vô cùng dụ người, Hoàng Dã hắn cũng không khỏi thất thần. Biểu hiện của hắn làm Hoàng Yên lúng túng.
– Hoàng Dã… chuyện giữa chúng ta… đây là chuyện tày đình. Con phải hiểu độ nguy hiển khi lộ chuyện
– Dạ! Con hiểu được
Đây là cháu nội của mình, nói mà Hoàng Yên không thể giữ được nét tĩnh lặng, khuôn mặt bởi thế mà ẩn lên từng đám mây hồng. Mà bà cũng thấy may mắn vì đây là cháu mình. Hoàng Yên đang nghĩ tới việc đạt được đỉnh cao võ đạo sẽ trong tầm tay, có lẽ không lâu nữa. Bà nắm chắc tay.
Mắt nhìn đứa cháu rồi hướng theo mục tiêu nó đang nhắm tới bà mới ngỡ ra, bộ trường bà duy nhất khoác lên thân thể bà đã nới rộng cổ áo ra. Hai tà áo tách ra để lộ một đường trắng muốt màu da, một con thỏ béo mũm thập thò. Khuôn mặt đương xuân vừa mới dịu đi giờ lại hồng lên hây hây.
Ngẩng đầu tập trung ngũ thức quét một lượt động tĩnh bên ngoài mới yên tâm. Hoàng Yên nhìn đứa cháu nội mà khuôn mặt dần đẫm nắng xuân.
– Là bà chứ có phải cô nương nào đâu mà nhìn tới thất thần vậy?
Hoàng Dã lúng túng tránh ánh mắt khỏi cái khe trắng trước ngực bà nhưng con mắt vẫn còn lưu luyến mà lướt thêm một lượt.
– Nói ra thật là ngượng ngùng. Việc đột phá thiên gia là nhờ con… nhưng dù gì con cũng là…
Nhìn thiếu phụ với thân phận là bà nội hắn nhưng so với người phụ nữ tầm phàm thì bà chỉ như mới 30, là độ tuổi mà nét quyến rũ, vẻ đẹp rực rỡ như trái táo căng mọng thơm ngát.
Hai bà cháu đang ngồi cạnh nhau, bất chợt hắn thấy bàn tay của mình giấu dưới gầm bàn được bàn tay của bà nâng lên. Bà đưa tay hắn tách đôi vạc áo bộ trường bào đi vào bên trong mà đặt xuống nơi bên đùi non mềm. Không phải hắn không đủ nam tính mà đẩy bà xuống mà lý người phụ nữ phía trước mặt là trưởng bối, từ sâu trong tâm hắn có một sự kính trọng. Nếu chuyện này mà xảy ra với em gái hay chị gái thì khác rồi
– Bà!
– Hiện bà là cây cột chống đỡ Hoàng Gia, Hoàng gia có đi lên được hay không có liên quan rất lớn tới tu vi võ đạo của bà… cực khổ cho con rồi
– Dạ không mà. Không cực khổ chút nào…
Khuôn mặt không trẻ trung non mỡn như thiếu nữ mà thêm vào nhiều nét thành thục, ánh mắt quyến rũ dạn dĩ của người từng trải. Bà nói tiếp:
– Thiệt thòi cho con khi phải làm việc kia với bà già như ta… mong con hãy vì Hoàng gia
– Bà nội. Bà còn trẻ lắm, là diễm phúc của con
– Đi
Hoàng Yên đứng lên kéo tay nó theo mình, điểm đến là chiếc giường nơi khung màn vẫn rủ xuống che lấp không gian bên trong. Đứng lại, Hoàng yên mặt đỏ lựng vì hưng phấn và ngượng ngùng. Nụ cười bà trở lên dâm đãng, bà tháo nơ thắt tách rộng vạc áo bộ trường bào ra để nó chảy xuôi theo cơ thể mà rớt xuống.
Mắt hắn đỏ rực mà lồi ra. Thân thể như tạc từ bạch ngọc lung linh. Dáng người thon thả với bờ vai mềm yếu nhỏ nhắn, vòng eo uyển chuyển như bạch xà. Thế nhưng lại vô cùng đầy đặn, đôi thỏ trước ngực tròn trịa và sung mãn với cái núm vú như đầu ngón tay đã dựng đứng lên đỏ au. Chùm lông rối tung bên dưới che đậy một vùng hoang dã nguyên thủy của giống loài, đôi đùi ngọc ngà non mỡm khẽ quyện với nhau như mời gọi. mang theo vẻ ngượng ngùng bà nhanh chóng lùi vào khung màn.
– Bà…
– Lên giường… bà đợi…
Hoàng Dã bắt trước bà lập tức thoát y rồi leo vào trong.
Thân thể thục nữ mọng chín nửa nằm ngửa ngồi nhìn hắn. Bà đã tìm ra được lý do cho hành động của mình, tâm lý bà cũng bởi vậy mà thông thuận hơn.
– Bà đẹp lắm bà nội
Hoàng Yên với đầu hắn đu xuống dâng lên môi thơm cùng hắn trao đổi những dòng nước ngọt lịm. Lưỡi bà chủ động xông tới chiếm lấy lưỡi hắn một lúc mới buông
– Bà… chúng ta làm việc kia thì chắc chỉ cần đưa vào…
Hoàng Yên cứng người một lát như suy nghĩ. Sau đó như đã đưa ra được quyết định, bà nở nụ cười mê hoặc.
– Chúng ta cùng ân ái… làm sao thật sướng……
Bờ môi anh đào mọng chín ngân dài chữ sướng. Trước đây lâu lắm rồi, với trượng phu đi nữa bà cũng không biểu hiện như vậy. Phu phụ tiến vào trong màn là trượng phu bà lột y phục của bà ra sau đó đâm sâu vào người bà mà đẩy tới tấp tới khi xuất khí thì dừng, đâu cần nói nhiều thế.
Bà dứt lời là thân thể cường tráng đã lập tức đè lên. Phối hợp với nó bà tách đùi, dạng háng ra đón chờ. Hai đôi môi lại dính với nhau, Hoàng Yên đưa lưỡi tới quấn lấy lưới nó.
Bà chợt nín thở khi thấy nơi âm hộ bị một cái đầu tù to lớn ấn vào. Mày bà nhíu lại, vòng tay ôm cứng lấy vai hắn nhưng không buông môi. Phần thịt non mềm nơi âm hộ bị đẩy lún vào trong
“rực”
– Ứ!
Cái đầu dương cụ của nó đã lọt vào trong. Tới lần thứ 3 đón dương cụ của nó rồi thế nhưng âm hộ của bà vẫn chưa quen được với kích thước của nó. Cảm giác miệng âm hộ như bị xé rách nhói lên nhưng đỡ hơn hai lần trước.
– Hơ hơ… to quá…
– Con lo bà sẽ đau đớn?
– Hài tử ngốc ngếch! Khi bà rên lên là bà đang sung sướng
Nói xong Hoàng Yên ôm đần nó vít xuống không để nó nhìn thấy khuôn mặt bà lúc này, bà thật ngượng ngùng khi chia sẽ điều này với nó.
Nơi dương cụ được bao bọc mà nói đúng hơn là bị thít vào. Cổ đầu khấc bị thít vào mà nhỏ đi một vòng. Đôi đùi thêm tách rộng ra như ra hiệu, Hoàng Dã đẩy thân ấn sâu dương cụ vào âm hộ của bà nội
– Ưm…. Hơ. Đúng… sướng….
Nguyên nửa dương cụ đã lọt vào âm hộ của bà. Hoàng Dã bắt đầu đưa đẩy thân, kéo dương cụ lui ra rồi đẩy sâu vào, động tác mỗi lúc một nhanh
– ưm.. ưm.. ưm.. ưm.. ưm…
Bất ngờ hắn rút ra lấy chớn rồi thúc vào thật mạnh
– Hứ… hức. hức. hức. hức…
– Bà sướng hơn à?
– Hức .. hơn… hức.. hức. sướng lắm.. hức. hức… chống tay lên… đâm vào cho mạnh…
Bà thật chủ động. Hoàng Dã lập tức chống tay, đoạn cong mông thúc mạnh vào
“sụt”
– Hự..ứ…hự.ứ..hự..ứ… sướng…ứ…..
Quan sát biểu hiện sung sướng của bà hắn đâm xuống càng mạnh. Bên trong âm hộ bà rất non mềm nhưng bó lấy dương cụ hắn rất chặt như vòng tay thít lại vậy. Càng như vậy hắn càng muốn đâm vào thật mạnh.
Căn phòng chỉ có tiếng nức nở của bà, tiếng xột xoạt nhóp nhép khi hắn đâm mạnh dương cụ vào âm hộ của bà, tiếng thở gấp gáp, không còn tiếng động nào khác. Hoàng Dã nhắm mắt cảm nhận những sướng khoái từ dương cụ truyền lên, tập trung dập hông đâm thật mạnh dương cụ vào âm hộ của bà.
– Sướng… hự ứ… sướng quá.. hức… hứ… hự..
Hoàng Yên nắm chắc cánh tay rắn chắc của cháu mình, mắt lờ mờ, đầu lắc quầy quậy, người co rúm lại theo từng đợt hứng chịu cái đâm xuống đầy lực của cháu. Bà phải tách đùi ra thật rộng, háng mở thật rộng, mu ưỡn thật cao vì bên trong người bà dương cụ của nó đâm vào như cái cọc lớn chêm vào giữa bà.
Trong người bà không vận chuyển mà nội khí như ngựa thoát cương điên cuồng chạy làm người bà nóng lên hừng hực. Thế nhưng bà không hề phát giác bởi vì
“sụt”
Lần nữa ống âm đạo dãn căng lên chưa dương cụ của nó rồi “tục” một tiếng. Có lẽ đây là tiếng dương cụ của nó thục mạnh vào cổ tử cung của bà, nơi mà bà từng sinh dưỡng 3 người con.
– a.. hức. ..hức. hức… a… ha.. ha…a… sướng chết mất…a….
Người bà cong lên, co rúm lại. Dương cụ của nó đâm mạnh vào âm hộ của bà như đâm mạnh cây thương to lớn vào đó làm mông bà lún sâu xuống giường.
– Hoàng Dã.. a.. há…hức..a…a… bà sướng…. sướng… sướng… hư……………………………….
Hoàng Yên đu người lên ôm cứng lấy nó, âm hộ của bà chịu sung kích quá lớn. Sung sướng trùng kích bà
Tới rồi. Lân nào cũng thế, khi bà cực đỉnh sướng khoái âm hộ vớn như giây thít chợt co bóp và như cái miệng mà mút mạnh. Hoàng Dã hoa mắt, người rạn lên từng đợt sướng khoái. Cố thúc mạnh xuống mấy lần nữa hắn kết thúc bằng việc đâm thật sâu dương cụ vào âm hộ bà mà xuất khí.
– Hư……..ặc….
Bà ôm cứng lấy hắn mà người run lên lẩy bẩy. Xuất hết vào người bà hắn mới hạ người xuống để lưng bà xuống giường rồi cùng đè lên bà.
Hoàng Yên vẫn ôm cứng lấy đầu cháu, bà không muốn nó nhìn thấy khuôn mặt đầy xuân sắc của mình lúc này. Thế nhưng từ đôi môi thơm ngay sát tai của hắn lại mang đầy xuân ý mà nói :
– Lồn của bà sướng lắm. Hoàng Dã cháu ạ
– A. Bà nói…
– Ưm…