Hoàng Dã( sắc hiệp) - Chương 13
Hoàng Dã hắn còn muốn trốn hai người phụ nữ ở nhà nên hay ở ngoài ít về Hoàng phủ. Một đường theo cái điên cuồng của Lạc đại sư mà đưa ra từng cây “tiên binh”. Một tháng liên tục xuất ra linh lực quán thâu phôi khí, hắn thấy quan khẩu tới luyện khí tầng 7 đã có xu hướng muốn đột phá, điều này khiến hắn mừng rõ mà càng thêm nhiệt tình.
Cùng Lạc đại sư nhìn 40 thanh binh khí được cẩn thận đặt trong 40 hộp gỗ lòng hắn hưng phấn về kế hoặc thu hút ngân lượng. Tuy đã kém hơn cây kiếm đầu tiên luyện ra nhưng cao thủ thiên giai đỉnh phong sử dụng vẫn hết sức thuận tay.
– Như thiếu gia bố trí ta đã sớm công bố với bên ngoài, ngày mai Hoàng gia bắt đầu bán ra binh khí siêu việt thiên cấp.
– Lạc đại sư. Ta thấy nên chậm một chút, một ngày chỉ bán 1 cây binh khí
– Như thế…?
Suy tính Lạc đại sư cũng ngộ ra. Việc này nói ra cũng là tỏ với các thế lực biết được Hoàng gia có cao thủ thiên giai, mà thiên giai không thấp.Còn đến đâu thì để họ tự nhau mà phán đoán
Sáng sớm ra Hoàng Dã đã cùng Lạc đại sư đích thân tọa trấn, mang theo hưng phấn hai người một mực đợi đến khi mặt trời gần đứng bóng mới có người tới hỏi.
– Oa ha ha… nghe nói Hoàng thiếu gia đang ở đây?
– Ai vậy? Ra xem
Một trung niên cứng cỏi khoan thai bước vào, phía sau còn 3 người dưới nối gót, từ xa đã mang âm thanh hào sảng dọn đường trước.
– A. hóa ra là Lưu quản sự. Từ lâu đã muốn bái phỏng cầu một viên đan dược, nay thật hân hạnh tiếp kiến
– Ra mắt Hoàng thiếu gia, Lạc đại sư
– Khách khí. Không biết hôm nay Lưu quản sự ghé tới bổn tiệm là muốn tại hạ hỗ trợ điều gì ?
Lưu Lã, quản sự Đan võ các tới là vì cây « tiên binh ». Hoàng Dã lập tức ra hiệu cho Lạc đại sư mang tới một hộp gỗ lớn
– Là đây, Kiếm là vua của binh khí, Lưu quản sự, mời chỉ giáo
Chợt đằng cửa vào có tiếng rống lớn :
– Khoan đã ! Cây kiếm này ta muốn rồi
Tay Lưu quản sự còn đang dâng lên cũng vội cùng hai người Hoàng Dã nhìn qua. Không đến thì thôi, đến lại là một đôi :
– Phía ngoài chẳng lẽ là Trần thiếu gia, Trần Võ ?
– Xin chào Hoàng Dã huynh, ta có không có chậm chứ ?
– À. Còn chưa.
– Hôm nay chẵng lẽ Trần huynh đến là vì tiên binh ?
– Đúng vậy !
Tiên binh thực ra là ám chỉ binh khí siêu việt, chứ không phải là binh khí của tiên gia. Từ mấy hôm trước Hoàng Dã đã cùng Lạc đại sư thống nhất sẽ chính thức đưa bán tiên binh, mỗi hôm tối đa bán 1 món. Giờ có 2 người ở đây cũng hơi khó xử
– Việc này… vị Lưu quản sự này…
– Hoàng Dã huynh chớ vội.
– Trần thiếu gia ! Người cũng có biết thứ tự à
– Lưu quản sự ở đây còn chưa giao ngân lượng mà
Trần Võ ung dung đáp
– Cái này…
Cũng khó. Nên bàn chuyện với hai bây giờ ? Hoàng Dã cùng Lạc đại sư cùng nhìn nhau.
– Thế này, Lưu quản sự, Trần Huynh. Ta chưa có ra giá, mà như vậy để công bằng ta thấy như vậy đi. Hôm nay tiên binh Hoàng gia bán kiện đầu tiên, không muốn đưa ra giá trị cụ thể. Hai vị đây sẽ cùng đưa lên một tờ thiếp, bất kể là ai muốn đưa giá cao hơn người đó được.
Cũng là ý Hay, hai người nhanh chóng đồng ý.
– Trước mời hai vị an tọa thường trà.
Hạ nhân hai bên nhanh chóng đưa lên giá phát
– Được rồi. Lưu quản sự người ra giá… 30 vạn lượng
Nhìn dòng chữ mà mắt Hoàng Dã sáng rực lên. Không ngờ được giá vậy. Đè thấp hưng phấn hắn mở tờ giấy thứ hai. Hoàng dã định há mồm lớn tiếng thì chợt bị Lạc đại sư kín đáo dẫm phải chân.
– Ha ha lưu quản sự chúc mừng, chúc mừng
Lưu quản sự cười nhẹ vuốt râu. Hoàng Dã nơi đó lớn tiếng :
– Trần thiếu gia ra giá 31 vạn lượng
Nụ cười nơi Lưu quản sự chợt tắt, hắn không nhìn ai chỉ là động tác vuốt râu thêm phần nhanh chóng. Y đứng dậy chắp tay :
– Hoàng thiếu gia, Lạc đại sư. Hôm nay Đan Võ Các còn chuyện, lần tới sẽ muốn một thanh tiên binh sau. Cáo từ
– Lưu quản sự đi thong thả.
Lưu quản sự rất dứt khoát, nói đủ không thừa. Hoàng Dã khách khí tiễn chân y, còn không quên hẹn một lần tới bái phỏng cầu đan dược. Đoạn quay vào thì Trần thiếu gia còn thấp thỏm ngồi đó. Y đứng dậy chắp tay :
– Hoàng thiếu gia… Lần nay ta đến đây không ra nhiều ngân lượng như thế đâu. Có lẽ Hoàng huynh đã bỏ lỡ một mối làm ăn tốt rồi
– Trần huynh đừng nói vậy. Ngân lượng chỉ là vật ngoại thân, thanh kiếm này mang tên tiên binh nhưng cũng chỉ là thanh kiếm tốt một chút thôi. Trần huynh hãy tiếp nhận đi, về phần ngân lượng… 19 vạn kia đủ rồi
– Đa ta. Ta không khách khí
Thân là nam nhân làm việc dứt khoát, không đò đưa cò kè ẻo lả, biết ý Hoàng Dã muốn kết giao Trần Võ dứt khoát nhân ngay. Tiếp lấy cây kiếm việc đầu tiên cao thủ sẽ chú ý là việc quán thâu nội khí.
« ông »
Chỉ nghe một tiếng vang, thân kiếm mỏng manh tỏa ra ánh sáng xanh. Một tay Trần Võ vung mạnh tới chỉ nghe « xíu » một tiếng, đường kiếm như cắt rách không gian, kiếm quang lạnh buốt, sát khí bức nhân. Mắt y sáng lên.
– Kiêm tốt
Trần Võ hắn là mang tâm thế kết giao mà tới, mua kiếm như trao tín lễ thôi, không ngờ cây kiếm trong tay y theo nội khí hắn quán thâu như đói khát mà nuốt chửng không có chút trì trệ nào.
– Hoàng Huynh….
– Ha ha. …. Trần huynh có lẽ muốn thử kiếm nữa ?
Y chắp tay cúi người.
– Đa tạ Hoàng huynh. Có lẽ ngày sau xin tới bái phỏng, ta xin cáo lui trước
– Đi thong thả
Hoàng Dã cùng Lạc đại sư cao hứng quay về hậu viện. Được Lạc đại sư cho biết nguồn căn, mỗi gia tốc ở trấn này đều mở ra đủ loại nghiệp vụ từ chăn thả chiến mã, luyện đan, luyện binh, dược tài, ngũ cốc… nhưng mỗi nhà chỉ có 1 nghiệp vụ chủ đạo nhất. Trần gia nơi đó tâm đắc nhất là luyện đan, đan dược cho võ giả từ Trần gia là rất có tiếng. Thế nhưng thời gian không lâu trước đột nhiên mọc ra một Đan Võ Các, hai thế lực này hằm hè nhau một đoạn rồi.
– Đan Võ các kia từ sớm đã biết được là do Hoàng gia nơi huyện thành Lạc Liêu ám chiêu dựng lên muốn thò một chân vào trấn này. Từ xưa các thế lực trong trấn tuy có lục đục nhưng vẫn nhất trí đối ngoại. Lần này chúng ta về phía Trần gia hi vọng gia chủ và phu nhân không trách tôi
– Ra vậy. Sẽ không
Ngẫm nghĩ một chút thiệt hơn, Hoàng Dã không ưu gì Hoàng gia bên kia. Cứ nghĩ tới tên Hoàng Liệt hắn lại thấy sôi cả máu. Y là muốn dùng cái gì để muốn mẹ mình ?
– Từ nay trở đi, cứ vài ngày ta lại cùng Lạc đại sư luyện binh. Tiên binh Hoàng gia sẽ nổi danh sớm.
– Đúng ý ta !
– Lạc đại sự. Sửa lại thống cáo. Mỗi ngày xuất bán một món tiên binh, ai tới trước thì được bất kể đã bàn chuyện ngân lượng hay chưa tránh để phát sinh điều huyên náo
Việc luyện binh không hề làm trễ nải việc hắn tu luyện mà còn ngược lại. Việc liên tục phóng xuất linh khí rồi ngồi xuống thổ nạp hắn thấy Linh khí trong thể nội của mình cô đọng hơn rất nhiều. Tuy vậy mà sao hắn vẫn kẹt mãi ở luyện khí tầng 6 không thể nào đột phá. Linh thạch thì chỉ còn 6 viên, nghĩ tới việc tu luyện của mình mà hắn thật sự gấp gáp. Sau này hết linh thạch thì toi
Hắn khống đích thân đứng quầy chủ trì mua bán tiên binh nữa. Một tuần trôi qua, 7 kiện tiên binh được bán ra từ sáng sớm, liên tục có người tới cầu mà không có bán ra. Hoàng Dã cùng Lạc đại sư đã thấy được tương lai trước mắt. Không chỉ hắn là cùng Lạc đại sư lòng đã mừng như điên mà đi đi lại lại, cái chân không yên ổn mà ngồi xuống được. Lợi nhuận cực lớn đã muốn nổ tung tui của hai người. Hôm nay một cây thương đã bán ra được gần 50 vạn lượng. Nếu đo đạc thì khỏa tiền này đủ để cho Hoàng gia ăn ấm 1 năm trời. Hai người vui mừng càng điên cuồng vào việc luyện binh. Mặt tiền cửa hiệu còn đăng lên thông cáo thu mua vật tài hoặc phôi khí luyện binh. Tiên binh thì trước là cần nguyên liệu tốt mới luyện thành được, kho nguyên liệu của Hoàng gia tích trữ từ lâu sớm đã muốn thấy cạn kiệt rồi.
– A. Bà nội ?
– Ta còn tưởng ngươi muốn chuyển sống luôn ở đây ?
Hoàng Dã gãi đầu xấu hổ vội nhìn quanh xem có mẹ ở đây không. Một lần đối mặt với hai người phụ nữ hắn thật sự xấu hổ. Việc hắn cùng Lạc đại sư bán ra tiên binh đã sớm kinh động bà và mẹ. Lợi nhuận cực lớn làm hai người phải chú tâm. Tối đó hắn về cùng ăn cơm với hai người, đồng thời kể lại nguồn căn việc hắn đã cùng Lạc đại sư luyện ra tiên binh là do có linh khí của hăn quán thâu và trong quá trình luyện binh, sẽ hơn rất nhiều so với nội khí của cao thủ thiên giai dùng trong đó.
Một nghiệp vụ đang muốn có xu hướng phất lên, điều này làm bà và mẹ hắn vô cùng cao hứng. Việc này giải nan được việc thương vận bị đứt đoạn của Hoàng gia. Dần đây, khắp nơi cao thủ sẽ muốn một tiên binh mà tới bái phỏng.
Ăn xong 3 người lui về hậu viện cùng đàm luận. Từ khi con đường thương vận của Hoàng gia bị đoạn, các nghiệp vụ khác cũng dần bị các phương thế lực âm thầm chèn ép, Hoàng gia nhìn như vậy nhưng nguy cơ sớm tối.
– Con thấy Hoàng gia nhanh chóng phải có được cao thủ thiên giai đỉnh phong.
Vừa nói tới lập tức không khí trở lên ngưng trọng, bà và mẹ ai nấy đều ngượng ngùng. Hắn xấu hổ vội nâng trà uống cạn. Cuối cùng mẹ lên tiếng :
– Ta thấy việc này là đúng. Mẹ ! Người hãy cùng… cùng… ta đi cảnh giới
Nói xong mẹ vội bưng cái mặt đỏ bừng bước nhanh về phòng của mình. Nói là cảnh giới chỉ là âm thầm chú ý chứ không phải ở trong cùng căn phòng đó.
Mẹ vừa đi, hai bà cháu như thở phào một tiếng. Với cái sự việc này ba người cùng một chỗ thật là xấu hổ.
– Mẹ về hắn phòng rồi bà nội
Hoàng Yên trừng mắt với nó. Cả tháng rồi không cùng nó làm việc kia, người nàng cảm thấy rõ ràng cái tư vị trống rỗng, lạnh lẽo, đêm ngủ mà người ngứa ngáy khó chịu.
– Là con vì Hoang gia mà
Hoàng Dã cười nhấc ghế tới ngồi cạnh bà.
– Không phải vì ngươi muốn với ta sao ?
– Bà nội ! Thời gian vừa rồi con rất nhớ người
Hoàng Yên xiêu lòng, nhớ thật sự là có. Mỗi đêm nằm xuống là nàng ngứa ngáy trong lòng. Cái dương cụ to lớn của nó khiến nàng phải phát điên lên. Việc mẹ nó đã biết đến không làm hai người phải giãn ra mà lòng hai người lại như giải thoát mà thoải mái hơn không ít.
– Nhớ gì chứ ? Con chỉ lừa ta.
– Con thề, là thật
Bà vội bịt miệng hắn
– Thôi. Không thề linh tinh
Hoàng Yên bỏ lại cho nó một ánh mắt mị hoặc vội đứng lên xoay người bước nhanh tới gian trong.
Hoàng Dã hưng phấn theo sau bà. Khung màn vừa buông xuống là lập tức bà đã kéo hắn đè lên mình. Bà đâu còn giống người phụ nữ rắn rỏi thường ngày, đâu còn là bà nội của hắn. Chỉ thấy đôi môi thơm của bà như đói khát mà từng ngụm từng ngụm nuốt lấy hắn. Chiếc lưỡi của bà lùng sục trong miệng hắn.
Bàn tay hắn đã nhanh chóng vạch rộng vạc áo trước ngực bà mà luồn vào trong. Đôi vú của bà thật là lớn, rất căng rất đầy, bóp vào rất đã.
Kết thúc một nụ ngọt ngào, người Hoàng Yên đã sớm mềm nhũn. Nhìn xuống, khuôn mặt đỏ hồng, đôi môi mọng nước quyến rũ hé mở phải ra từng làn hơi nóng rực hương tình. Nhắm mắt nàng khẽ thều thào
– Cởi y phục bà ra đi
Lập tức hắn ngồi dậy, rút đi dải dây lưng, từng vạc áo bị vạch sang hai bên, cuối cùng là làn da trắng sáng như ngọc, mềm mại như nhung.
– Bà… ? Người không có mặc đồ trong ?
Trong lớp váy ngoài là lớp sa y, tách đôi vạc sa y là là thân thể trần truồng. Một đôi vú lớn phập phồng theo từng nhịp thở hối hả, vùng bụng mịn màng. Phía dưới là đôi đùi ngọc ngà, một màu trắng như trứng gà bóc, toát ra một cái hương vị non nõn nà. Giữa là một cái đồi cao mọc tua tủa lau sậy, một đường khe kéo dốc xuống một điểm tối phía dưới nơi có một lỗ nhỏ mà hắn sẽ đâm cây dương cụ của mình vào đó mà tận hưởng lạc thú
Trước ánh mắt tham lam của hắn Hoàng Yên đã sớm ngứa ngáy trong lòng, hỏa dục ẩn như muốn bùng phát :
– Bà sớm đã chờ con
Hoàng Dã nghe mà biết gì nữa. Tức tốc cởi y phục, thả ra cây dương cụ hùng dũng. Hai tay run rẩy trong hưng phấn mà vuốt ve thân thể bà. Đển một bên vú bà hắn lập tức cong tay bóp mạnh vào, một bên kia lập tức bị cái miệng với hai cái răng nanh hung ác cạp vào một miếng lớn
– Hứ…ớ…
Không cần cởi ra hoàn toàn, y phục nữ nhân thật thuận tiện như thể để dụ dỗ nam nhân. Chỉ cần giải khai dải lụa thắt ngang hông rồi có thể vạch từng vạc áo ra như bóc vỏ một thứ trái cây non mọng.
Cái miệng rời đi đôi vú bà mà liếm dần xuống bụng, rốn. Hoàng Yên run lên mà thở dốc, bất chợt đôi đùi nàng bị tách ra, Hoàng yên mở trừng mắt. Dưới âm hộ của nàng, nó đã vục mặt xuống mà liếm một đường dọc theo cái khe ướt
– Hơ… hơ… hơ…
Hoàng Yên nấc lên từng lần theo cái nhịp sóng cả từ phía nơi âm hộ dập lên. Cái cảm giác này lần đầu tiên nàng được nhận. Nàng đã hiểu, nó đang liến vùng âm hộ nàng. Mông to nhếch lên, đùi đẹp tách ra như để đưa cái âm hộ lên cao, đôi tay vô ý thức mà ôm đầu nó ấn vào âm hộ mình.
Sau một lúc, dưới âm hộ nàng run lên mà phun xuất ra âm tinh, lần đâu tiên trong đời Hoàng Yên được hưởng cái sung sướng xác thịt mà trong âm hộ vẫn rỗng tếch.
– Hô………………..
Kéo đầu nó ra, Hoàng Yên thở dốc từng đợt.
– Hoàng Dã…
– Bà sướng lắm hả
– Ừ… còn muốn hỏi những điều ngượng ngùng như vậy ?
Hoàng Dã nói về việc « rình » trộm tiểu Mai và A Tam.
– Con muốn bà cũng giống với nàng tiểu Mai đó ?
– À… cũng muốn
Chút sướng khoái kia chưa thể đủ với vị thiếu phụ còn đói khát này. Thân thể tươi ngon mọng nước của nàng hồng hào từng mảng, ánh mắt sương mai kia đã sớm đẫm nước. Hoàng Yên nắm lấy cây dương cụ vĩ đại của nó mà vuốt ve. Dù nàng là bà nội của nó nhưng nàng suy cho cùng cũng chỉ là nữ nhân thôi
– Con có biết không. Nữ nhân như bà… có già quá với con không ?
– Già ? Nội khí thiên giai cao thủ dưỡng thể, mới có 55 bà già sao được ? Con nhìn như này mới có hương vị nữ nhân. Da dẻ căng bóng, chẳng tìm đâu ra nếp nhăn nào. Thân thể nhỏ nhắn do luyện võ công nên không có chút mỡ thừa nào. Vòng eo uyển chuyển, đôi vú căng đầy sung mãn, đôi đùi non mềm. Bờ mông căng mẩy. Nhất là nơi nơi kia….
Hắn càng nói Hoàng Yên mặt càng thêm đỏ, ánh mắt ngượng nhùng nhưng lòng đã sớm cười đến nở hoa.
– Nơi kia… là âm hộ của bà
– A.. bà ?
– Còn gì ngại ngùng nữa. Con đã sớm… sớm… làm cho nát bét rồi còn phải ngượng ngùng nữa ?
Hoàng Dã trố mắt nhưng lòng đã sướng như điên. Tai nghe mà nói mà dương cụ phản ứng như muốn to thêm một vòng. Nguyên cây dương cụ thân dài gần cả xích, thân to đến 2 thốn (6,6 cm) có su hướng muốn phát nổ. Sự biến đổi của nó trong lòng bàn tay nàng lập tức Hoàng Yên nhận biết, cái lỗ kia lại thêm ngứa ngáy
– Nhìn con kìa… hi hi… đè lên chơi bà đi
Hống lên một tiếng Hoàng Dã chồm lên, đè sấn bà nội mình xuống. Dương cụ được đưa tới cửa ngọc môn ướt đẫm, ấn mạnh xuống lập tức miệng âm hộ dãn ra nhường đường cho con quá thú hung hãm.
– Khít quá
Hoàng Yên nhăn mặt trước cái cảm giác căng tức nơi của mình, nàng còn chưa kịp thở thì thằng nhóc phía trên đã cong mông thúc mạnh xuống
«ột »
– í !
Đôi đùi co quắp lại, nàng thấy như có dùi sắt nóng đỏ vừa đâm xuyên vào người. Dù dương cụ to lớn nhưng âm hộ nàng đã sớm ướt đẫm nước trơn, nó đâm mạnh một cái là vào ngay.
Đôi tay chắc khỏe thô bạo tách rộng cặp đùi non mềm yếu ớt ra, Hoàng Dã như con thú điên mà ra sức liên tục giộng mạnh xuống, muốn đâm dương cụ của mình vào thật sâu trong âm hộ của bà nội.
« ọt ộp… ọt ộp… »
– í..a..í… ui… a.a.. a.a…hức…hức…. chết… mất….ức….
Thân trai tráng phía trên liên tục giộng mạnh xuống, phía dưới Hoàng Yên sớm trừng mắt, há miệng. Thân thể nàng bị nóng liên tục dập xuống, nơi cái âm hộ liên tục vang lên những tiếng ì ộp ngại ngùng. Cái dương cụ to lớn của nó liên tục đâm mạnh vào âm hộ nàng
– hự.. ối.. sướng quá… Hoàng Dã… hự hự.. ức… sướng bà quá… ức hức…
Ống âm đạo của nàng liên tục dãn căng ra để chứa cây dương cụ to cả 2 thốn (6,6cm) của nó đâm vào. Sức nó rất lớn, mỗi lần đâm vào là dùng lực rất mạnh. Nguyên chiều dài ống âm đạo của nàng không đủ để chứa ngập dương cụ của nó. Các lực thúc vào của nó đều trực tiếp thục mạnh vào cổ tử cung của nàng, Hoàng Yên thốn đến chảy cả nước mắt nhưng mà nàng không muốn nó ngưng
– Hự.. hức… sướng lồn quá… Hoàng Dã… ức…ứ…sướng lắm…hức….
– Bà nói là… lồn ?
– hự.. hự.. ư… ức..hứ…. đã địt cho… lồn người ta nát bét rồi còn… ngại ngùng gì chứ ? ối… hức…
– Đúng !
Hoàng Dã như hít vào xuân dược, mắt đỏ lên, răng cắn chặt, đôi tay như hai kìm sắt nhằm đôi vú của bà nội mà bóp siết lấy. hắn như bóp níu lấy đôi vú này làm điểm tựa lấy chớn giật mạnh, nhằm âm hộ của bà mà điên cuồng thúc xuống.
« ọt.. ọt.. ọt… »
– Phải rồi.. con là đang… địt bà… con địt bà…
– Hự.. Hoàng Dã.. hự.. Hoàng Dã… địt bà… hự… địt bà.. hự.. ứ… địt mạnh vào.. hự…
Dương cụ cứng như sắt, to như chày đâm mạnh vào âm hộ của bà nội, mỗi lần dương cụ thục mạnh vào cổ tử cung của bà nội là sướng khoái như sóng chiều mà thổi bùng lên tận ngọn tóc. Sướng dại cả chân tay. Bất chợt hắn vô tình mà thi triển nội thị thuật, chỉ thấy bên trong kinh mạch linh khí như ngựa hoang thoát cương mà chồm lên như điên như dại chạy từng tuần hoàn chu thiên, mỗi chu thiên tuần hoàn qua đi dòng linh khí như ít lại một chút nhưng « nhìn » lại rất sáng loáng và linh động, có vẻ sặc sỡ và tinh mĩ hơn. Nhất là các sắc đỏ trong dòng linh khí vốn màu xanh của hắn lại thêm nhiều hơn. Hắn biết, đây không phải là linh khí trong kinh mạch của hắn ít đi mà thêm phần cô đọng hơn, đây là việc tốt thật lớn.
– Ồ, kìa… ?
Phía dương cụ của hắn như đang cô đọng dương khí, mỗi lần hắn đâm vào âm hộ của người phụ nữ đangnằm ngửa dưới thân thì dòng dương khí này như trực tiếp xông thẳng vào kinh mạch đối phương vậy. Thật là kì diệu, có lẽ đây là việc tốt thật lớn dành cho người phụ nữ mà hắn ân ái với.
Hoàng Yên nằm dưới nó, hứng chịu từng cái thúc rất mạnh vào âm hộ của mình, nàng đã sớm bay bổng lên cõi tiên, sớm đã mất đi liên hệ với thế giới bên ngoài rồi.
– Địt đi, đừng ngừng… á… hự.. hự.. sướng lồn bà quá… ứ.. ư…ư… hức… sướng quá…
Cơ thể hưng phấn vì kích thích to lớn khi dương cụ ma sát với thành vách âm hộ. Không biết người phụ nữ dưới thân đã bao lần tiết thân, riếng hắn cuối cùng cũng đến đỉnh điểm của sướng khoái. Gầm lớn một tiếng hắn đâm mạnh xuống cú chót, dương cụ đâm thật sâu vào âm hộ của nàng, chiếm chọn không gian trong ống âm đạo của nàng hắn xuất tinh.
…