Nội dung truyện
Đứng trước khung màn, Hoàng Yên dừng lại rút dây lụa thắt ngang eo ra, tấm sa y nhẹ nhàng như cánh hoa thả rơi xuống nhà. Bằng một tư thế mềm mại, nàng leo lên giường bỏ lại một dáng mông vểnh cao trước khi cửa màn buông xuống.
Hoàng Dã sực tỉnh, hắn vội vàng chạy tới trước giường nhanh chóng giải khai y phục bước tới. Nhìn xuống dương cụ như cánh tay săn chắc với cái đầu tù dữ tợn đang vươn lên những đường vân ngoằn nghèo. Hắn đưa vào trong khung màn lập tức có ngay một bàn tay lạnh lẽo nắm lấy. Bàn tay từ ban đầu nhẹ nhàng di chuyển như muốn thay con mắt mà tìm hiểu hết những ngóc ngách.
– Chà!!
– Sao hả bà? Tốt chứ?
Không thấy bà đâu nhưng hắn biết bên trong khung màn kia là một thân thể thành thục với những đường con mê người. Từ bên trong vang lên tiếng của bà:
– Tốt cái gì? Của con to như vậy… đâm vào người bà thế nào?
– Thì là… đã đâm vào mấy lần… tốt mà…
Hắn hạ giọng nói nhỏ:
– Sướng mà bà
Trong màn có tiếng cười khúc khích nghe như thiếu nữ tinh nghịch, rồi một tiếng nhỏ nhẹ ướt át vang ra:
– Hoàng Dã con à… trong màn này… bà đã trần truồng đợi con rồi, lên đây đi
Còn phải nói nữa sao? Hắn lập tức tách màn lao vào. Trong khung màn nhìn như trật trội nhưng là giường đôi rộng rãi lắm, đủ để nam nữ vùng vẫy ngụp lặn. Hoàng Yên ngồi đó ánh mắt dõi theo hắn mang ý cười dâm dục lắm.
Trong này đã thật sự kín đáo, quen đường cũ, lập tức ma trảo của hắn vồ tới giữ ngay một bên vú nàng, bên kia cái miệng há lớn công tới ngậm ngay một ngụm lớn.
– ưm…
Hoàng Yên khẽ kêu nhẹ một tiếng, đôi làm mi cong vút khép lại. Người ngọc mềm nhũn mà ngả dần xuống. Dưới cái miệng, đôi tay tham làm của nó nàng nóng rực người, thở hối hả
– ưm.. ưm… đừng như hài tử nữa… bà.. không còn… sữa đâu
Đừng nói tới ích lợi khi cùng nó ân ái nữa, Hoàng Yên cảm thấy đó chỉ là tự lừa mình thôi. Bà thật sự khao khát, nơi kia trống rỗng vô cùng cần được một cảm giác chặt khít nhồi đầy, ruộng nương khô cạn cần được tưới tắm.
Hoàng yên nắm tay nó, khẽ tách đôi đùi ngọc ngà ra rồi đưa tay nó vào giữa cái nơi đang ngứa ngáy của mình
– Oa.. bà… sao bà…
– Sao ?
– Bà… như thế là… là…
Hoàng Yên mỉm cười với sự ngây ngô của nó.
– Hoàng Dã à… Bà đã trần truồng nằm đây rồi còn có thể tập trung mà gia tăng nội khí ?
– Thế… không thì làm gì ?
– Hài tử ngốc… bà là muốn… ân ái cùng con… làm sao cho bà sướng đi
Lần nữa đưa tay nó xuống âm hộ của mình, nàng như trưởng bối dắt tay hướng từng bước đi non nớt của nó
– Cái này là âm hộ bà đó
Trong đầu bà như là nói thêm :
« Lồn của bà đó »