Hoa Xương Rồng - Chương 61: Làm ơi địt tôi đi (4)
– Em ở đây. Có chuyện gì thế anh?
– Em vào đây đi.
Thục Trinh rón rén mở cánh cửa ra. Cô nhìn một phát vào chiếc giường rồi nhắm mắt lại luôn. Mặc dù cảnh tượng làm tình nào Thục Trinh cũng đã tưởng tượng trong đầu lúc nghe lén rồi, nhưng nhìn trực tiếp cũng không khỏi bàng hoàng. Anh Mạnh trần truồng nằm ở duỗi chân ở phía dưới. Ở phía trên, cô Tố Quyên trần truồng ngồi xuống đúng háng anh Mạnh, cô cong mông dập lên dập xuống như điên dại và không thể kiểm soát. Cô vừa địt buồi anh Mạnh, vừa tự mình bóp vú.
Xen lẫn những âm thanh òm ọp phát ra từ hai bộ phận sinh dục là những tiếng rên xiết dâm dục phát ra từ miệng cô Tố Quyên. Còn khuôn mặt anh Mạnh thì nhăn nhó như con chó sắp bị cắt tiết. Mỗi lần cô Tố Quyên nhâng mông lên, là lại hiện ra cái dương vật của anh Mạnh. Lần đầu tiên Thục Trinh nhìn thấy một cái dương vật đàn ông thực sự ngoài đời. Xem tranh ảnh, xem trên phim thì thấy nhiều rồi, nhưng nhìn thấy trực tiếp thế này thì là lần đầu tiên. Chính vì vậy Thục Trinh không ngượng mới là lạ. Cô hé mắt, rồi lại nhắm lại, rồi lại mở ra đi từ từ đi vào bên trong. Cô Tố Quyên chẳng quan tâm tới có người vào, chỉ có địt và địt.
– Có chuyện gì vậy anh?
Mạnh thở hổn hển, như sắp chết đến nơi:
– Trinh ơi, anh sắp không chịu được nữa rồi. Mẹ khỏe quá, mẹ cực khoái 2 lần rồi mà không đỡ chút nào, ngày càng bạo lực hơn.
Đến phút này và tình huống này thì Thục Trinh cũng đành chịu chẳng biết làm thế nào:
– Thế giờ phải làm sao?
Vừa nãy, Mạnh vừa nằm vừa nhìn mẹ địt mình vừa nghĩ ngợi, quả thực cậu đã xuất tinh 2 lần rồi, mẹ thấy Mạnh xuất tinh, buồi xìu đi là vục mặt xuống bú cho cửng lên rồi lại bắt địt tiếp. Nếu tiếp tục như vậy thì Mạnh chỉ còn nước chết trên chiếc giường này mà thôi. Cậu bắt đầu nghĩ đến phương án làm sao để tăng cường sinh lực nhằm đáp ứng được nhu cầu của mẹ. Cậu nghĩ đến chuyện nhờ Thục Trinh đi mua mấy viên Rocket 1 giờ nhưng lại sợ Thục Trinh không biết cách mua và không biết mua ở đâu. Rồi cậu nghĩ đến chuyện mẹ bị cho uống thuốc kích dục, vậy mẹ uống ở đâu, uống khi nào, có thể nhận định mẹ mới chỉ uống cách đây không lâu, và uống ngay tại nhà. Rồi cậu nhớ lại hình như lúc đi ngang qua phòng khách, thấy có cốc nước cam uống dở đặt trên bàn, có thể chính cốc nước cam ấy có chứa thuốc kích dục.
Muốn chiều được mẹ, cách tốt nhất là giống mẹ. Mạnh ngoảnh mặt ra phía Thục Trinh nói:
– Anh nhớ là hình như lúc lên đây có nhìn thấy ở bàn uống nước dưới phòng khách có một cốc nước cam uống dở. Anh đoán trong cốc nước cam ấy có chứa thuốc kích dục. Em mang lên đây cho anh.
Thục Trinh há hốc mồm:
– “Anh định làm gì?”, mắt thỉnh thoảng vẫn lén nhìn về phía dương vật anh đang thập thò bên trong âm đạo của cô Tố Quyên.
– Anh sẽ uống thuốc kích dục mà mẹ đã uống, chỉ có như vậy mới đáp ứng được mẹ thôi.
– Nhưng ngộ nhỡ trong cốc nước ấy không có thuốc kích dục thì phải làm như thế nào?
Mạnh bị mẹ kéo tay lên bóp vú, vì vậy cậu vừa phải bóp vú mẹ vừa nói:
– Thì phải nhờ em đi ra ngoài mua thuốc kích dục về cho anh.
Nghe đến chuyện phải đi ra ngoài, Thục Trinh sợ ngay:
– Được, để em xuống lấy.
Một lúc sau, Thục Trinh mang cốc nước cam ấy lên. Trên đường đi, mấy lần cô đưa mũi vào cốc nước cam ấy ngửi, nhưng tuyệt nhiên không thấy có mùi gì khác thường, chỉ thấy mùi cam thôi. Cô cũng định uống luôn cho giống cô Quyên để anh được anh Mạnh địt nhưng thôi ngay vì anh Mạnh đang sống dở chết dở với 1 người, giờ lại thêm người nữa thì chắc năm sau là ngày giỗ đầu của anh mất.
Đưa cốc nước cho Mạnh, Thục Trinh hỏi lại một lần nữa:
– Có được không anh? Ngộ nhỡ …….
Mạnh uống một lèo hết cốc nước cam, rồi trả lại cốc:
– Cứu mẹ là quan trọng nhất. Anh không còn cách nào khác.
Thục Trinh thấy anh Mạnh uống hết thì lo lắng không nguôi, nhưng đúng như anh Mạnh nói, cũng chẳng còn cách nào khác. Cô lén nhìn một lần nữa buồi anh rồi nhìn xuống cái ga giường trắng tinh mà giờ đây ướt như vừa bị hất một chậu nước lên rồi đi ra ngoài. Đóng cửa lại nghe ngóng tình hình.
Mười lăm phút sau, hình như gió đã đổi chiều. Lúc trước thì tiếng rên rỉ dâm dục đa phần là của cô Tố Quyên, nhưng giờ thì là của anh Mạnh. Cô Tố Quyên cũng rên to, nhưng người rên to hơn lại là của anh Mạnh. Vậy là trong cốc nước cam quả nhiên có chứa thuốc kích dục. Nếu Thục Trinh đoán không nhầm, thuốc kích dục được pha vào cốc nước cam, rồi cô Quyên mới chỉ uống được một nửa cốc rồi để lại.
Thục Trinh có cảm giác như ở trong phòng, phía sau cánh cửa này không phải là hai người trần mắt thịt đang làm tình, mà lại hai con thú hoang to lớn thời cổ đại đến mùa động dục đang địt nhau. Tiếng la hét, tiếng rên rỉ, tiếng cực khoái không biết là của ai. Rồi cả tiếng rên lên đau đớn của Tố Quyên, hình như cô bị anh Mạnh chơi vào lỗ hậu môn nữa thì phải. Pha lẫn tiếng rên rỉ còn cả tiếng gầm rú của cô Quyên kêu là “Á á á …. Đau đít quá …. Nhưng sướng ….. mạnh nữa lên, nhanh nữa lên …….”.
Trời ơi! Không biết chuyện gì đang diễn ra, và không biết sẽ chuyện này kéo dài được bao lâu nữa.
Một tiếng đồng hồ nữa trôi qua. Khi Thục Trinh nghe thấy tiếng cô Quyên la hét thất thanh ở bên trong, tiếng nói khá rõ ràng:
– Thôi Mạnh ơi. Mẹ chịu hết nổi rồi. Mẹ xin con. Dừng lại đi, mẹ chết mất. Thôi …. AAAAAAA …………. Chết mẹ rồi ………….
Tiếng nói ấy báo hiệu hình như cô Tố Quyên đã bắt đầu tỉnh ra, nhưng hình cô ấy đang bị đau thì phải. Không nhịn được nữa, Thục Trinh xô cửa chạy vào.
Trời ơi, anh Mạnh không phải là anh Mạnh nữa rồi. Mắt anh đỏ ngầu, anh đang đứng dưới đất, hai tay ôm chặt lấy hai chân của cô Tố Quyên vào ngực, buồi anh liên tục địt vào trong lỗ lồn cô Tố Quyên. Đầu cô Quyên lắc bên nọ, lắc bên kia, hình như cô cũng sắp đạt cực khoái. Thấy có người mở cửa, cô Quyên vừa rên xiết vì cực khoái vừa cầu cứu:
– A A A A A ……. Trinh ơi cứu cô. ……. AAAAAA ………. Sướng …….. sướng lồn ………….. Cô ra ……….. mẹ ra ……… aaaaaaaa……
Tố Quyên giật tung háng tưng tưng như bị điện giật. Buồi vì thế mà bị bật tung ra khỏi lồn lủng lẳng trước háng của Mạnh. Cô Quyên trong cơn co giật thì ngất lịm đi bất tỉnh nhân sự. Hai chân vô lực buông thõng xuống đất.
– “Anh Mạnh! Anh Mạnh! Anh tỉnh lại đi”, Thục Trinh bất chấp anh Mạnh đang trần truồng hét thật to.
Nhưng Mạnh hình như không nghe thấy gì cả. Cậu không cần biết mẹ tình trạng ra làm làm. Mạnh kéo mẹ lại lên giường rồi banh hai chân mẹ ra, định nhét buồi vào cái lồn vô thức.
Thục Trinh đã hình dung ra tình cảnh mà anh Mạnh và cô Quyên đang gặp phải. Anh Mạnh uống thuốc kích dục và rơi vào trạng thái đúng như cô Quyên gặp phải. Rồi anh Mạnh địt mẹ như điên làm cô Quyên hồi tỉnh lại và bị ngất đi. Nhưng cô Quyên đã tỉnh rồi mà anh Mạnh thì chưa, thuốc kích dục vẫn còn tác dụng khiến anh như con thú chỉ muốn địt và địt mà thôi.
– Mình phải làm sao bây giờ? Mình phải làm sao bây giờ?
Thục Trinh nghĩ đi đi lại lại cạnh giường nghĩ ngợi lung tung. Trong tình huống cấp bách này, Thục Trinh không thể nghĩ được xa xôi.
Cô từ từ lắc vai để chiếc váy rách rả tơi rơi xuống hai gót chân. Cô thò tay ra phía sau tháo khóa áo lót. Cô nhẹ nhàng kéo chiếc quần lót lọt khe xuống phía đầu gối rồi lúc lắc hai chân để chiếc quần lót ấy rời hẳn khỏi người.
Trước giờ phút linh thiêng này, Thục Trinh nói to nhưng cô biết chỉ có bản thân mình là nghe thấy, bởi hai người bên cạnh, một người thì đã ngất, người còn lại thì như một tên điên:
– Em sẽ dâng hiến cho anh, nhẹ nhàng với em thôi nhé, vì em vẫn còn trinh.
Nói xong, Thục Trinh từ từ bước lên giường trong ánh mắt thiêu đốt của Mạnh.
— Hết chương 18 —