Hoa nở về đêm( đã hoàn thành) - Chương 11
Chương 11 – Đao búa chốn giang hồ
Trên đời đời này có những nỗi đau, để cho người ta không thể gượng nổi. Vì nó quá đau đớn và giằng xé trong tim , cho nên không biết nỗi đau hay bạo bệnh mà anh Long sốt đến mê man . Quỳnh đành mời bác sĩ tư về khám và kê thuốc , bởi anh nặng quá Quỳnh không cõng nổi . Lẫn ở viện rất lằng nhằng , mà Quỳnh thì đâu có biết gì …đấy thói đời ! “ Mất bò mới lo làm chuồng ” là thế , Quỳnh tự nhủ sau vụ này mình sẽ phải học hỏi thêm kiến thức xã hội. Đấy là một bước để trưởng thành do hoàn cảnh đẩy đưa , nhưng cũng chính là điều biến hóa. Khiến sát thủ Quỳnh Kun xuất hiện và nguy hiểm bội phần , vì am hiểu và chả còn ngây thơ Quỳnh đã luôn tạo được chứng cứ ngoại phạm cho mình .
Anh ốm đã là hôm thứ hai mê man li bì thuốc chả uống , có lẽ như duy tâm mà nói đấy là Lan trở về hành anh . Hoặc là chính sự đau đớn của tim anh tự hạ gục anh , còn gì đau hơn khi mà con mình lẫn mẹ nó là đứa em gái bé nhỏ ra đi trong nghẹn ngào . Đến ngày thứ ba thì anh tỉnh dậy uống được thuốc và nói chuyện với Quỳnh , hai ngày trận ốm làm anh sọp đi trông đến tội . Nhưng Quỳnh đôn đáo hai nơi lúc bệnh viện , lúc ở nhà người phụ nữ trong Quỳnh đã lớn hơn rất nhiều . Chu toàn và cẩn thận những lúc anh mê man trong giấc ngủ , thế là Quỳnh vẫn lén ra tập súng một mình . Bắn trúng nhiều rồi đâm ra nghịch ngợm , Quỳnh nhắm mắt bắn bằng cảm giác , rồi quay lưng đi bắn ngược lại . Mới đầu thì trượt lung tung tuy nhiên có lẽ trời phú cho Quỳnh giác quan nhạy bén , Quỳnh dù nhắm mắt hay quay đi khả năng chính xác vẫn rất cao . Bởi thường xuyên đùa giỡn cùng thiên nhiên , Quỳnh có thể lắng nghe được tiếng gió thoảng…xào xạc thổn thức với tiếng lá rơi . Đặc biệt nhất là giác quan thứ sáu , một linh cảm sát thủ để nhận ra vị trí mục tiêu .
Nhưng sẽ rất đau đớn nếu một ngày, nhận ra số phận mình sinh ra là để giết người . Khi bàn tay đã vấy máu đồng loại vết trượt sẽ dài và xa , lúc mà nhìn lại đã quá muộn để quay đầu . Con đường để bước vào thế giới quỷ, hóa ra Quỳnh Kun cũng từ ngày thứ ba anh tỉnh lại ấy . Và để rồi đối nghịch với anh người mình yêu, lại đi truy bắt chính mình nhiều lần giương súng bắn anh mà không làm nổi . Anh đang nằm thiêm thiếp trên giường ,còn Quỳnh thì đang nấu cháo cho anh . Thì tiếng của Tùng ngáo gọi ầm ầm ngoài cửa :
– Chị Quỳnh ơi ! mở cửa cho em không hay rồi !
Quỳnh vội chạy ra mở cửa thì Tùng ngáo đã bô bô cái mồm :
– Anh Tiến nằm viện mà nhà có biến , anh bảo em tìm chị ngay chúng ….!
Quỳnh đưa tay che lên môi ra hiệu, Tùng ngáo mới hiểu ra thì thào:
– Chúng nó đông lắm chị ạ thằng Đức Ngọt nó ra tù , mượn anh em của thằng Đô Dậu bên kia cửa khẩu . Kèm cả bọn tầu khựa chơi toàn hàng nóng , nó đòi giả địa bàn không thì nó sẽ xóa sổ Bạch Hổ . Anh Tiến bảo anh đang nằm viện , bác sĩ nói chưa thể đi lại nên không chiến chúng nó được . Anh bảo qua chị khác có cách để điều trị bọn nó :
– Bọn nó đông không ? và trang bị súng hết à giờ đang ngồi đấy cả sao ?
– Vâng ! bọn nó đến bằng năm con bẩy chỗ và một con xe hai chín chỗ, thằng nào cũng găm hàng nóng bọn em đao kiếm không ăn được . Bọn này toàn bên khựa dạt sang gấu lắm chị , chắc quả này mình toạch .
– Anh qua bên Hắc Long bảo anh Tuấn đưa anh em sang trước đi , tí em ra sau anh nhé !
– Hắc Long ? Thằng Tuấn Rồng còn đang muốn đóng số anh em mình cho ngủm con mẹ hết , giờ sang nó chả cứu đâu chị …thế là xong xác rồi .!
– Cứ sang đi bảo chị Quỳnh nói nhé , anh Tuấn sẽ mang người sang …anh cứ đi đi yêm tâm .
– Vâng ! nghe chị… em đi đây cũng hết cách rồi !
Tùng ngáo bất đắc dĩ cùng hai anh em quay đi , trước khi đến Hắc Long còn ngờ vực . Nhưng vừa đến cổng gặp ngay thằng Bảo Đen , nếu lúc trước nó đã chĩa súng vào Tùng Ngáo . Hoặc chí ít chửi bới loằng ngoằng khinh miệt , nhưng lần này nó bảo :
– Chị Quỳnh bảo đến à ? ông vào trong gặp anh Tuấn đi tôi đi gọi mấy thằng em lấy xe . Sau có biến ông alo tôi phát không cần qua các đại ca nhé, thịt con mẹ nó luôn và ngay . Chuyện nhỏ thì không cần phiền các anh ấy . !
Tùng ngáo lại nể Quỳnh thêm một lần nữa , mà bọn Hắc Long này có gì mà ghê thật . Xem mấy chục thằng bên khựa , hàng nóng găm đầy mông chả ra đống rơm đống rác gì nhỉ ? Tùng vào trong thấy Tuấn Rồng đang ngồi bàn với Chính Khỉ , thấy Tùng Tuấn Rồng vui vẻ bảo :
– Thằng em dại ! Mày cứ ngồi làm chén nước đi , anh biết tin từ nãy rồi Quỳnh nói đúng thật đấy . Mẹ kiếp ! vừa nói đến chó đã có chó muốn đớp anh em mình rồi ! Nhưng thằng này đầu cũng chưa cao lắm , nên hồi xưa lão Luận Bạc phế nó thay anh Tiến Ru lo mày …nó ôm hận là phải .
Tùng yên tâm hẳn vì bên Hắc Long đã chuẩn bị rồi , cộng đám anh em Bạch Hổ trong tay Tùng chả có gì không bật lại nổi . Nhất là cái câu “ anh em mình ” xem ra đã chả còn hằn thù gì nữa . Tùng hơi áy náy lẫn hổ thẹn xin lỗi :
– Anh Tuấn bỏ qua cho trước có láo với anh ! Nay anh giúp Bạch Hổ em cảm ơn anh nhiều ! Trước mỗi người một chủ mong anh bỏ qua cho !
– Anh em một nhà nói làm đéo câu khách khí ! Anh Tuấn bảo sau mấy hôm nữa sát nhập thành Long Hổ bang . Chị Quỳnh làm chị cả tôi với ông và chỗ anh Tuấn một nhà … nói làm lol gì lo việc kia thôi !
Chính Khỉ nói đỡ luôn cho Tuấn Rồng , khiến cho Tùng bàng hoàng vô cùng . Chị Quỳnh thật giỏi không hổ làm chị của mình , cũng may không Bạch Hổ phát này hỏng . Thế Tùng ngáo và đám anh em yên tâm uống trà, và chờ bên Hắc Long sửa soạn . Còn ở nhà do Tùng ngáo gọi ầm ĩ làm anh Long tỉnh theo , anh ngó ra cửa thấy Quỳnh nói chuyện với ba thằng to cao xăm trổ đầy người . Anh chưa nghĩ ra gì cả đến tận mấy năm sau anh xâu chuỗi lại tình tiết , và đau đớn nhận ra sát thủ Quỳnh Kun mà chuyên án đang truy bắt . Không ai khác lại là người con gái mình yêu , tận lúc đó anh vẫn bị vẻ thơ ngây của Quỳnh đánh lừa . Nhưng đó là chuyện về sau này, lát sau thấy mấy thằng không có thái độ gì hùng hổ . Nhất là ban đầu còn gọi Quỳnh là chị , khi đi chúng còn tỏ vẻ ra lễ phép lạ thường . Nên khi Quỳnh vào anh hỏi thì đã bị Quỳnh qua mắt dễ dàng :
– Ai đấy em ? trông bọn nó đúng là dân xã hội sao em quen nó ?
– À thằng em ! bên nhà chú mà anh … nghiện qua đây vay tiền thôi ! Nhưng em chưa có cho ạ !
Anh thở phào luôn vui vẻ , thế là chẳng có gì lớn …nhưng thật ra rất lớn vì ba Quỳnh người nhà bên Mỹ hết . Làm gì có ai ở Việt Nam thì làm gì mà có chú với cháu , tuy nhiên đó là khi anh xem hồ sơ nhân thân Quỳnh sau này . Quỳnh bê bát cháo ra bảo anh :
– Anh phải ăn hết nhá hơi cháy tí hi hi… tại để nhỏ lửa nhưng ra buôn lâu quá ạ !
– Ừ ! anh sẽ ăn hết chứ vợ yêu nấu mà !
– Nài ! đã cưới đâu mà vợ ..vợ… chồng …chồng … sốt ruột ăn đi há miệng nói nữa em đấm vào mặt cho đấy !
Quỳnh yêu ba thôi nói thế là để anh vui , muốn động viên anh ăn hết chỗ cháo . Anh cũng ngoan ăn vèo gần hết bát cháo , còn hai ba thìa cuối anh lại đùa . Anh bảo Quỳnh:
– Em ngậm vào mồm đi vợ , rồi sang mớm cho anh nhé !
Cái gì đã không thích thì càng nói càng gét , Quỳnh phản đối ra mặt mắng luôn :
– Bón bón cái cứt ý … đớp hết mau em đi rửa bát , muốn ăn tát à láo toét !
Kể ra hơi láo nhưng mà anh chỉ xem là câu nũng nịu , anh không giận mà đùa luôn. Khua tay vô tình ụp cả chỗ cháo trong bát ,lẫn ở thìa vào anh và Quỳnh . May không ra chăn đệm chứ không thì giặt phát khổ luôn , Quỳnh cú lên la hét :
– Giời ơi ! bẩn hết sạch rồi nhá …cởi hết ra mang giặt . Mà xong anh đi tắm đi mấy ngày rồi , anh hôi hơn cả con cú ấy !
Anh cởi của anh còn Quỳnh cởi của mình , nhưng vô tình khi còn độc bộ quần áo lót trên người . Thì nó làm lửa dục trong anh bùng lên , mà không kích thích sao nổi . Khi mà cái quần chip của Quỳnh đang mặc thuộc loại lọt khe , nó bé mong manh và thấp thoáng đám lông mu mềm mại . Cái bướm múp míp của Quỳnh ,chẻ ra khuất sâu vào phía trong đùi . Tháo quần trước lên khi ưỡn người lột cái áo phông qua đầu , thì người Quỳnh cong vồng lên .Cặp đùi trắng ngần làm cho cái tam giác đen đen mập mờ đó nổi bật, cái đũng quần lót bé xíu chui tọt vào khe bướm hồng hào . Hai bờ môi úp vào nhau như hai múi bưởi mọng căng khiêu khích .
Anh vùng lên đè Quỳnh ra hôn đến nghẹt thở , tay anh đẩy cái áo lót hất ngược . Anh bóp vú Quỳnh khá mạnh , nhưng mà Quỳnh lại thấy thích thích . Bạo tay kéo tụt quần sịp anh xuống cầm chim anh vuốt vuốt , thật ra Quỳnh nhớ chim ba thôi . Của anh cứng nóng rực chật tay Quỳnh , khi mà anh lùi xuống cúi hôn bướm Quỳnh thì chim anh cũng rời tay . Cũng đã mấy ngày trôi qua anh Tiến ở viện , còn ba chả động vào Quỳnh được . Con đàn bà trong Quỳnh rạo rực khi anh mút chùn chụt bên dưới thì Quỳnh oằn oại rên rỉ . Lúc anh cầm chim anh nóng rực chạm vào bướm , ngay lập tức Quỳnh ưỡn lên dạng rộng chân ra chờ đón nó đầy khao khát . Vào rồi ! nóng hơn của ba và anh Tiến , hơi ran rát một chút . Cong người lên nhìn anh trân trối , anh thấy nó tuột trong Quỳnh dễ dàng chắc có chút ngỡ ngàng . Quỳnh bá cổ anh hôn và nói :
– Em không còn trinh anh buồn à ?
– Không đâu ! chỉ cần em yêu anh là anh hạnh phúc mà !
– Hấp ý ! đang thế này bảo em không yêu anh …sao …ứ …hự….ự… !
Chưa để Quỳnh nói hết câu anh đã thúc cái rõ mạnh , rồi của anh lao ra lao vào thùm thụp trong Quỳnh . Đây là lần thứ ba Quỳnh làm chuyện đó , nhưng chính xác hơn là lần thứ hai thôi . Lại cũng mấy ngày qua rồi các tổn thương đã đỡ hơn , và cũng thích anh Long nữa cơ . Thế nên anh thúc mấy cái Quỳnh ứa nước ra , quắp chân lên lưng anh thở hổn hển . Lần thứ hai nằm dưới cho con trai làm thế , mà không đau như anh Tiến vì thế cứ ôm anh rên đầy dâm loạn :
– Ư ..hư..ư….ui …anhhh…ơi ….ư…hư…..anhhh….. !
Rên dâm dật thế hình như anh phấn khích hơn hơn , thúc mạnh tới tấp tấp vào Quỳnh “ …bạch.. bạch …bạch… ” . Những tiếng cơ thể đập nhau và chim anh mút trong cái bướm ướt nước, của Quỳnh ra vào kêu “ …phụp…phụp..phụp… ”. Nằm dưới không mất sức dù anh đè cho nặng chịch , của anh nó tự động chạy ra vào thích lắm… không phải nhún như với ba . Nhưng anh dập mạnh quá lại rát trở lại , oằn lên cấu mạnh vào vai anh nói trong tiếng thở dập dồn :
– Úi úi úi… hự ự …Long …úi…ôi từ …từ ….tí …nào em bị rát rồi anhhhh….ự hự….ui…ui… !
Gớm ! anh vừa ốm dậy mà còn thế, chả biết anh không ốm thế nào nữa . Anh thúc mạnh thốn quá đấm vào lưng anh thùm thụp , cơ mà càng ưỡn lên oằn oại càng bị chọc sâu hơn . May quá anh thở hắt dồn dập …rồi chim anh phụt ra tới tấp chảy vào Quỳnh , nong nóng trong đấy rất nhiều . Anh rời Quỳnh nằm vật ra chim của anh không to thẳng hùng dũng như trước nữa, nó sun lại ngăn ngắn oặt sang bên . Quỳnh ấn cái quần dài của anh vào háng ,giữ cho nó không ộc ra sàn chạy vội vào nhà tắm . Tắm rửa xong xuôi ra anh đã thấy ngủ mất rồi , Quỳnh lại gần cầm chim anh lay lay mắng yêu :
– Mày tồi thế lúc ở trong tao làm đau tao phết đấy nhá !
Rồi cúi hôn môi anh nhẹ nhàng Quỳnh nhìn anh bảo nhỏ :
– Sau ba Quỳnh yêu anh nhất đấy ! nãy em thích hạnh phúc lắm Long ạ …chỉ tiếc trong trắng em cho ba rồi ! Yêu anh !
Anh ngủ say dĩ nhiên chả nghe được rồi , Quỳnh xuống kho xép lật mấy cái hộp đến chỗ giấu súng . Từ hôm mang anh về đã phải đưa xuống đây cất giấu , nạp đạn và mang thêm ba băng dự phòng Quỳnh khóa cửa . Ra đường bắt taxi đến đại đường Bạch Hổ , nơi đang sôi sục căng thẳng đấu đá . Tại Bạch Hổ đám người Đức Ngọt và Đô Dậu đang nghênh ngang mặc cả . Chúng ỷ người đông vũ trang mạnh hơn đang lấn lướt . Tuấn Rồng sự việc bất ngờ tuy đưa đàn em đến nhưng chưa có kế hay . Nếu nổ súng cầm chắc là thua rồi , dù muốn gài phím công an bắt nhưng lại đang thế khó . Bên Đức Ngọt muốn dành lại Bạch Hổ, nhưng biết là không dễ ăn vạn bước đường cùng chắc cũng nổ súng . Nhưng huyết tẩy nhau chả bên nào có lợi, chưa kể công an ập vào nếu bên Tuấn Rồng cài cắm zích đểu .
Đã gầm ghè nhau thương lượng lời qua tiếng lại cả mấy giờ , bầu không khí đã nóng nên khác hẳn . Súng đạn lên nòng soành soạch thằng Đô Dậu lớn tiếng chửi :
– Mả cụ mấy con chó chúng mày ! Rượu mời không uống rượu phạt …đã thế bố nói trắng ra luôn. Anh Luận thấy thằng Tiến Rulo tôn con nhóc lol thối nào đó lên trên đầu . Lại còn không thông qua anh Luận , anh bảo bọn bố mày về xử đấy . Cả thằng chó Tuấn tôm cùi bắp kia ,cũng đi bợ đít con ranh lol thối đó rồi . Thế thằng Tiến và con khẳm lol đó đâu đéo dám ra đây à ? Đứa nào là con Quỳnh Kun thì ra mẹ đây đi, bố xem hổ báo thế nào ?
– Tao đây.. ! Quỳnh Kun đây !
Một giọng con gái nhỏ nhẹ mà âm lên lành lạnh , tất cả bọn Đức Ngọt và Đô Dậu ồ lên ngó ra cửa. Cánh cửa ngược sáng khiến cái váy trong suốt , hằn lên thân hình thon thả của một con bé con chỉ độ 1m60 . Khi Quỳnh bình thản vào đến sảnh , cả bọn chúng càng ngạc nhiên một con bé mặt non choẹt . Mặc bộ váy ngắn mỏng manh , kể ra thì cũng thuộc loại xinh xắn .Nhưng nó chỉ ra dáng một con bé học sinh lớp tám lớp chín là cùng , Đức Ngọt cười khùng khục nói :
– Tưởng thế nào ? hóa con bé con thế cho hai thằng kia chơi mấy phát để nó thượng cả lol mày lên đầu thế ? Tý anh chơi thử xem mày có ngon không ha ..ha…ha… !
– Câm mồm ! loại mày nhặt băng vệ sinh tao liếm còn chưa đủ tư cách nhé ! Mày ngon cả thằng kia ra đây đứng cách nhau mười mét đấu súng , tao chấp cả hai thằng nếu tao chết chúng mày cứ việc làm gì thì làm ok !
Quỳnh chỉ cả thằng Đô Dậu vì phỏng đoán, nó là hai thằng Tùng ngáo nhắc đến . Bị Quỳnh khích tướng hai thằng sôi máu, nhất là Đô Dậu tay súng cừ khôi vùng biên chịu sao nỗi nhục đó . Thế trúng kế “ Cầm tặc vương” (*) của Quỳnh , đi đường Quỳnh đã suy tính đánh nhau to thì bất lợi. Mà nếu dụ được hai thằng cầm đầu ra bắn bỏ , thì tự nhiên khác yên rồi dùng kế “ Sấn hỏa đả kiếp ”(**) tranh thủ lúc nó rắn dập đầu mà uy hiếp đe đọa bọn đàn em .Việc đấu súng chỉ trông vào bản thân Quỳnh đấy là “ Không thành kế ” (***) thắng bại khó lường nhưng chả có cách nào . Khi xưa Khổng Minh đã từng mạo hiểm một mình một thành lừa Tư Mã Ý , hôm nay Quỳnh cũng đành cược liều . Hai thằng trước anh em đôi bên nhục không xiết chấp nhận thách đấu , chúng lại tự tin rằng mười mét thì tận hai thằng con bé cầm chắc chết. Con này nó rồ thật sự mà thách cuồng rồi, nhất là khi Quỳnh lại lạnh lùng bảo :
– Đã chơi chơi công bằng nếu tao chết không sao , chúng mày chết anh em cầm súng xông lên cả thì sao ? Thế nên anh em bên mày bỏ hết súng trên tay để dưới chân chừng nửa mét , bên tao cũng vậy cho anh toàn . Cái thứ hai tao sẽ bịt mắt và đứng quay lưng lại . Nếu tao bắn hai phát súng mà trượt , thì tao sẽ đứng im cho bọn mày bắn tao . Tao bịt mắt còn hai thằng chúng mày có thể thoải mái xê dịch , nhưng đừng bỏ chạy khỏi phạm vi mười mét là được . Cho nên không sợ tao thấy trước mà ngắm bắn chúng mày . Cho đàn em của mày bịt mắt luôn , khi chúng mày đổi vị trí đếm đến năm tao sẽ bắn dám không ?
Thằng Đô Dậu tí sặc cả ngụm nước đang uống , con bé này nó có bị điên không nhỉ ? Tí tuổi nghề đến đâu mà thách ngu thế , mở mắt bắn chả chắc đã trúng huống hồ bịt mắt quay lưng . Đô Dậu làm mưa làm gió vùng biên , từng tay súng đoạt giải của biên phòng . Dính phốt bị kỷ luật thành lưu manh, qua hiểu vũ khí quân dụng ra sao rồi . Con ôn này nhìn mặt mũi cũng thông minh hay dùng cách này, để anh em mình không dám nhận mà té . Đô Dậu cười ha hả bảo Đức Ngọt :
– Đức Ngọt chơi luôn mày ! tý nó bắn trượt tao với mày mang nó về cho nó thử hai khẩu “ súng ngắn ” của anh em mình ha… ha…ha….ha…. Nhìn cũng ngọt nước đấy , trắng trẻo mỗi tội vú hơi nhỏ ha …ha…. !
Cuộc đấu súng làm nên tên tuổi Quỳnh Kun bắt đầu , hai thằng ngạo nghễ ra khoảng sân trống còn không thèm cầm theo súng . Khoảng cách mười mét thiết lập , hai bên nín thở theo dõi nhất Tuấn Rồng và Tùng ngáo lo đến thót tim cho Quỳnh . Quỳnh mở cái túi đeo cạnh sườn lấy ra khẩu 6P9 , có nòng giảm thanh và tháo vứt đạn ra sân trong súng chỉ có hai viên . Đô Dậu hơi tái mặt thoáng nhận ra hình như mình đã ngu , con bé cầm 6P9 thì nó là sát thủ con mẹ nó rồi . Nhưng ở đời đôi khi có những việc không thể có cơ hội để làm lại được , Quỳnh bị bịt mắt bằng cái khăn hôi hám mùi thuốc lá, và dầy cộm của thằng đàn em Đô Dậu. Quỳnh lên đạn và quay lưng bước , cho đến khi có tiếng hô :
– Đã chuẩn khoảng cách mười mét !
– Chuẩn bị đếm bắt đầu !
– Một !
– Hai !
– Ba !
– Bốn !
Đức Ngọt dịch khỏi vị trí ban đầu hai bước chống tay cười nhếch mép, Đô Dậu cẩn thận hơn vì đã có đề phòng lùi năm bước nấp sau lưng Đức ngọt . Quỳnh nghe và cảm giác được chính xác vị trí hai thằng . Khi mà tiếng hô :
– Năm !
Chỗ Quỳnh đứng bụi bốc lên thoang thoảng bởi cú xoay người . Cái váy tốc lên cao có thể thấy rõ cặp đùi trắng bóc thon thả , cái quần lót ren đen hằn lên bờ mông căng đầy hé lộ dưới váy . Quỳnh khêu gợi quá đám đàn ông chúi mắt vào Quỳnh hơn để ý hai thằng kia lẫn trong tiếng hai tiếng “ soạch ” “ soạch ” của khẩu 6P9. Chỉ đến khi “ Bịch ” “ Bịch ” hay tiếng của hai thân thể to lớn đổ sập xuống sân và máu loang ra . Cả đám người chết lặng chỉ có mấy chục giây vụt trôi , hai thằng chết vì quá coi thường đối thủ . Cho rằng nó bịt mắt rồi nếu có chĩa đúng mình chạy vẫn kịp , Nhưng chúng còn chưa kịp nhìn đã bị đạn ghim vào đầu .Quỳnh hét lên :
– Thu hết súng chúng nó lại !
Đám đàn em hai bên đang bàng hoàng , nhưng Tuấn Rồng vốn chả phải kẻ đầu đất . Đã bí mật dặn anh em mai phục, nếu Quỳnh thắng là nhào ra thu súng . Còn thua phải hy sinh bản thân cản trở chúng lại , để anh em tấn công và thế là “ Sấn hỏa đả kiếp ”(**) thực thi dễ dàng . Đám đàn em của Đức Ngọt đang ngơ ngác vì sự việc đã mất trắng vũ khí trong tay .
Chú giải :
( *)
Cầm tặc cầm vương
+ Giải nghĩa: Bắt giặc bắt vua
+ Diễn giải:
– Kế “Cầm tặc cầm vương” là dẹp giặc phải bắt chúa giặc.
– Phương pháp bắt chúa giặc thật thiên biến vạn hóa, không cứ bằng sức mạnh hay bằng trí khôn. Các kế khác như “Điệu hổ ly sơn“, “Mỹ nhân kế” hay “Man thiên quá hải” đều có thể dùng cho kế “Cầm tặc cầm vương”. Để đối phó với một nhân vật anh hùng, thì dù một quả đạn mà giết hay dùng mỹ nhân kế mà nhử thì cũng như nhau.
– Nhưng đa số âm mưu cầm vương được hiệu quả bằng kích thích anh hùng và mỹ nhân kế. “Tự cổ anh hùng đa hiếu sắc” là vậy.
– Việt Vương thua trận rồi, mà chỉ dùng một nàng Tây Thi đã đủ giam cầm Phù Sai. Lý Viên muốn đoạt quyền của Xuân Thân Quân, nên đã cho cô em là Lý Yên sang làm tì thiếp. Đó là những cách gián tiếp để cầm vương.
(**)
Sấn hỏa đả kiếp
+ Giải nghĩa: Tranh thủ nhà cháy mà đánh cướp, lợi dụng lửa để hành động
+ Điển cố: Trước trận Xích Bích, Lưu Bị chỉ là một lãnh chúa nhỏ nắm trong tay một thành Tương Dương người thưa quân ít. Lợi dụng thất bại của Tào Tháo ở Xích Bích, Lưu Bị tung quân chiếm Kinh Châu rồi từ đó phát triển thế lực ngang bằng với Tào Tháo, Tôn Quyền.
+ Diễn giải:
– Kế “Sấn hỏa đả kiếp” là lợi dụng lúc loạn để thao túng, lúc tình hình rối ren mà sắp xếp theo ý muốn.
Có hai loại “Sấn hỏa đả kiếp”: Một là theo lửa để mà đánh cướp. Hai là chính ta phóng hỏa mà đánh cướp. Theo lửa tức là thừa lúc người ở trong cơn nguy biến mà ta quấy hỗn loạn thêm. Phóng hỏa tức là chính ta gây ra sự hỗn loạn mà thực hiện theo ý muốn của ta. Theo lửa hay phóng hỏa cùng đi chung vào một mục đích là đánh địch và đoạt của địch để tạo cơ hội cho ta. Theo lửa thì dựa vào thời cơ sẵn có. Phóng hỏa thì tự ta tạo ra thời cơ.
– Không thể phê phán theo lửa hay phóng hỏa, cái nào hay, cái nào dở, cái nào tốt, cái nào xấu, vì cả hai giống như một sự biến ảo giữa không khí và nước.
– Trong sử sách, người ta thấy tay phóng hỏa giỏi là Trương Nghi. Một mình Trương Nghi đã phá tan thế hợp tung bằng cách dối Tề, lừa Triệu, dọa Ngụy, thuyết Yên, bịp Sở. Trương Nghi thật là con người có cái lưỡi bằng lửa thiêu đốt cả sáu nước, dựng thành cơ nghiệp thống nhất cho nhà Tần.
– Khổng Minh tuy là một nhà chính trị lỗi lạc tài tình, nhưng cái thế của ông ngay từ đầu chỉ là cái thế phải theo lửa để gây vốn: Lưu Bị bị Tào Tháo đánh chạy đến cùng đường, Khổng Minh đành tính kế nương nhờ Tôn Quyền rồi ăn theo cuộc chiến tranh Nam – Bắc, ăn theo trận Xích Bích để cướp Kinh Châu. “Sấn hỏa đả kiếp” đòi hỏi một khả năng hành động mau lẹ như con ó bắt mồi.
(***)
Không thành kế
+ Giải nghĩa: Trong hoàn cảnh thành không có quân lại bị quân địch uy hiếp thì phải dùng những hành động kì lạ, trầm tĩnh khiến quân địch khiếp sợ tưởng có mai phục mà bỏ đi
+ Điển cố: Kế này gắn liền với điển cố về Gia Cát Lượng trong Tam quốc diễn nghĩa. Theo đó trong lúc Gia Cát Lượng đang giữ ngôi thành trống không có phòng thủ thì Tư Mã Ý bất chợt kéo quân đến. Đánh vào tính đa nghi của Tư Mã Ý, Gia Cát Lượng đã sai mở toang cổng thành, trên tường thành chỉ cắm tinh kỳ, lại sai người quyét dọn trước cổng làm như không có sự đe dọa của quân Ngụy. Cuối cùng Tư Mã Ý vì nghi ngờ mưu kế của Gia Cát Lượng nên đã rút quân, bỏ lỡ cơ hội ngàn năm có một để bắt sống địch thủ chính trên chiến trường.
+ Diễn giải:
– “Không thành kế” là kế bỏ thành trống, thành bỏ ngỏ. Kế này có hai loại:
– Một là lúc tình thế cực khẩn cấp, nguy hiểm như treo trên sợi tóc, buộc phải dùng nghi binh để lừa dối đối phương mà dựa vào đó để trốn thoát.
– Hai là rút lui với đầy đủ kế hoạch dụ cho địch quân xâm nhập rồi mới bao vây tiêu diệt.
– “Không thành kế” thực ra là một cách tạo nghi âm cho đối phương, mục đích là không cho đối phương sớm có một quyết định.