Hoa nhài - Chương 5
Chap 5:
Sáng hôm sau Hoàng Phong chủ động đi gặp Mỹ Trinh. Cậu ta đưa cho Mỹ Trinh một hộp thuốc dặn về nhà mới được mở ra xem. Mỹ Trinh ngoan ngoãn nghe lời Hoàng Phong. Về đến nhà, cô bé liền chạy lên phòng, khoá trái cửa lại rồi mới bắt đầu xem Hoàng Phong gửi gì cho mình. Cô bé hoảng hốt khi đọc tờ hướng dẫn có ghi “thuốc tránh thai”. Cô bé liền nhắn tin cho Hoàng Phong.
– Hộp thuốc anh đưa em là sao?
– Em xem chưa?
– Em xem rồi nhưng tại sao anh lại đưa em hộp thuốc này?
– Thì để em tránh thai đó. Em không nhớ hôm qua chúng mình đã làm gì à?
– Làm chuyện đó là có em bé sao?
– Chứ còn sao nữa.
Tay Mỹ Trinh run lên, cô bé thật ngây thơ khi không biết rằng chuyện hôm qua có thể dẫn đến có thai. Cô bé bắt đầu khóc, khóc thút thít, khóc nức nở. Cô bé sợ hãi, sợ rằng mình có thai, sợ rằng mẹ cô sẽ biết thì sẽ đánh cô chết. Mỹ Trinh cố lấy lại bình tĩnh rồi đọc kỹ tờ giấy hướng dẫn. Trên tờ giấy có ghi “hiệu quả tốt nhất sau 24h”. Cô bé liền vội vàng ra lấy nước rồi uống ngay viên thuốc vào người. Rồi leo lên giường khóc tiếp đến khi thiếp đi thì thôi.
Kỳ thi học kỳ 1 đã qua được hơn nửa tháng và kết quả cũng đã có. Trong bữa cơm cô bé vui vẻ khoe với mẹ.
– Mẹ! Mẹ biết học kỳ này con đứng thứ mấy trong lớp không?
– Có kết quả rồi sao? Thế con gái yêu của mẹ xếp thứ mấy?
– Con xếp thứ 3 luôn nhé. – Cô bé nhí nhảnh đáp
– Chà siêu ghê ta.
– Mà mẹ nhớ mẹ hứa gì với con không?
– Hứa gì nhỉ? Mẹ có nhớ là hứa gì đâu?
– Mẹ hứa nếu con có kết quả tốt trong kỳ thi này thì muốn gì mẹ cũng cho mà.
– Thật hả? Mẹ có hứa thế thật hả?
– Thật mà. Mẹ chả nhớ gì cả, không tin mẹ hỏi dượng mà xem. Đúng không dượng. – Cô bé phụng phịu nói.
– Đúng đó, anh cũng nhớ em nói thế. – Ông Lâm vừa xé mẩu bánh mì đưa lên mồm vừa nói.
– Thôi được rồi cứ cho mẹ có hứa và mẹ quên đi, mẹ xin lỗi. Thế bây giờ bé ngoan của mẹ muốn thưởng gì nào?
– Con muốn mẹ cho con ít tiền để con mua quần áo và mua chút.. mỹ phẩm. – Cô bé hớn hở nói.
– Mỹ phẩm? – Hoa có vẻ hơi ngạc nhiên.
– Dạ vâng. – Mỹ Trinh gật đầu.
– Ừ nhờ, mẹ quên mất con gái mẹ đã trở thành một thiếu nữ rồi nhỉ, cũng phải cần mỹ phẩm chứ đúng không. Đây mẹ cho 10 triệu đi mua đồ này. – Hoa móc từ trong túi xách ra một xấp tiền đếm đếm rồi đưa cho Mỹ Trinh.
– Con yêu mẹ nhiều! – Mỹ Trinh lao đến ôm chầm lấy mẹ.
– Ha ha, vui thật đấy. Được, dượng cũng thưởng cho con 10 triệu này. – Ông Lâm thấy cảnh gia đình đầm ấm thế này cũng muốn góp vui một chút.
– Con cảm ơn dượng! – Mỹ Trinh lao đến ôm lấy ông Lâm.
Trước đây việc thể hiện tình cảm như này giữa ông Lâm và Mỹ Trinh là hết sức bình thường. Nhưng không hiểu sao lần này cả ông và cô bé đều có những cảm giác rất lạ. Làn da mát mẻ, thơm tho của Mỹ Trinh làm ông Lâm có chút bối rối, con cu của ông hơi cộm lên trong quần. Còn về phía Mỹ Trinh, mùi đàn ông trưởng thành bỗng làm cô nâng nâng, xao xuyến.
– À đúng rồi, con đi mua bộ váy nào đẹp đẹp nhé, vì cuối tuần này cả nhà mình sẽ đi dự tiệc đấy. – Hoa nói.
– Tiệc gì vậy ạ? – Mỹ Trinh thắc mắc.
– Sinh nhật ông Hoàng Dũng, chủ tịch tập đoàn Vương Hoàng. – Ông Lâm nói.
– Tập đoàn đó là một trong những tập đoàn bất động sản hàng đầu ở thành phố Hà Thanh này. Hôm đấy sẽ có rất nhiều quan khách cho nên con cần ăn mặc đẹp đẽ vào. – Hoa tiếp lời.
– Dạ, con hiểu rồi.
Đêm đó ánh trăng tròn xuyên qua cửa sổ chiếu vào giường nơi Mỹ Trinh đang nằm ngủ. Trong giấc ngủ cô bé mơ một giấc mơ kì lạ. Cô bé lại mơ thấy mình đứng dưới gốc cây nhài đó nhưng lần này trên cây lại xuất hiện một nụ hoa tỏa ánh tím long lanh. Cô bé chạm tay vào nụ hoa đó thì nụ hoa nở ra một bông nhài rất to và sáng rực. Cô bé bừng tỉnh, nhận ra đó chỉ là giấc mơ. Ấy thế nhưng mà ở dưới háng của cô bé nước đã chảy dầm dề, cảm giác như cô vừa chạm đến đỉnh của khoái cảm vậy.
Rất nhanh đã đến ngày sinh nhật ông Hoàng Dũng. Cả nhà Mỹ Trinh ai nấy đều tất bận sửa soạn từ sớm để kịp buổi tiệc. Ông Lâm vẫn như mọi ngày, vẫn đóng cho mình một bộ comple lịch sự nhưng phần nào đó trang trọng hơn những ngày đi làm bình thường. Hoa thì lại chọn cho mình một cái đầm màu đỏ mận, ôm sát lấy cơ thể và dài gần đến đầu gối, trông rất là quý phái. Ông Lâm nhìn thấy vợ liền nói:
– Vợ anh nay đẹp quá!
– Thế chả lẽ mọi ngày không đẹp sao? – Hoa bắt bẻ.
– Mọi ngày thì vẫn đẹp nhưng hôm nay vợ anh là tuyệt vời nhất, ha ha. – Ông Lâm khoái chí cười.
– Chỉ giỏi chống chế, hứ.
– Mà sao con lâu thế hả em. Em thử xem con thế nào? Đi sớm không muộn đó. – Ông Lâm sốt ruột nói với Hoa.
– Để em gọi con. Trinh ơi.. Xong chưa con, chuẩn bị đi thôi, muộn rồi.
– Dạ con đang xuống đây ạ. – Mỹ Trinh vào thang máy đi xuống tầng trệt nơi mẹ và dượng đang đứng đợi.
Khi cánh cửa thang máy mở ra ông Lâm và Hoa như chết lặng đi khi nhìn thấy cô con gái mình quá đỗi là xinh đẹp, trông Mỹ Trinh như một tiên nữ giáng trần vậy. Tóc cô bé được búi lên kết hợp với chiếc váy xòe cúp ngực màu trắng làm khoe ra cái cổ cao ngần, bờ vai thon thả, mong manh cùng đôi chân dài miên man.
– Ôi! Con gái của mẹ hôm nay xinh quá cơ. – Hoa tiến lại khen.
– Thiệt hả mẹ? Con mất cả buổi chiều làm cái tóc này đấy.
– Đẹp, đẹp lắm. – Hoa cứ tấm tắc khen mãi.
– Thôi! Đi nào hai mẹ con, trễ rồi. – Ông Lâm hơi lúng túng nói.
Ông Lâm không lúng túng sao được khi nhìn thấy một thiên thần tuyệt đẹp như Mỹ Trinh. Từ lúc nhìn thấy cô bé, đũng quần ông lại cộm lên một đống. Một luồng suy nghĩ đen tối chợt lóe qua đầu ông nhưng ông biết ông không thể làm thế. Ông tự dặn bản thân mình rằng phải gạt suy nghĩ đồi bại và bệnh hoạn đó sang một bên.
Chiếc xe chở gia đình ông Lâm đỗ trước cửa một dinh thự rộng lớn, nguy nga, tráng lệ. Xe đến đông đỗ hàng dài ngoài cửa, vòng trong vòng ngoài được bảo vệ cẩn thận. Những nhân vật có danh tiếng, địa vị trong xã hội hầu hết đều có mặt ở đây. Ai nấy đều lộng lẫy, lịch sự và sang trọng. Ông Hoàng Dũng niềm nở chào đón khi nhìn thấy gia đình ông Lâm bước vào. Mọi người tay bắt mặt mừng, không khí thật là huyên náo.
Đối với người bình thường khi được đi dự một bữa tiệc như này sẽ cảm thấy rất là hào hứng và vui vẻ nhưng đối với một đứa trẻ như Mỹ Trinh thì cô bé đã quá quen với nó. Mọi người ở đây ai cũng chỉ nói về công việc, cổ phiếu, cổ đông, giá nhà giá cửa làm cô bé nhanh chóng thấy bị bơ vơ, lạc lõng. Cô bé lủi thủi ra ngồi cái xích đu ở vườn sau nhà mà nghịch điện thoại.
Đang ngồi thì cô bé bị một người từ đằng sau lấy hai tai bịt mắt lại.
– Ai đấy? – Cô bé hỏi.
– Em thử đoán xem là ai.
– Hoàng Phong? Là anh hả?
– Chà, cô bé của anh giỏi quá ta. – Hoàng Phong bỏ tay ra rồi tiến lại ngồi cạnh cô bé.
– Anh cũng dự tiệc này hả? – Mỹ Trinh hỏi.
– Ủa, sao anh không được dự tiệc này hả? – Hoàng Phong hỏi lại
– Không phải vậy mà là… em chỉ hơi ngạc nhiên thôi. Mà anh đi với gia đình đến đây hả?
– Ha ha, sao em nghĩ anh lại phải đến cùng gia đình?
– Chả nhẽ anh đi một mình đến? Ai lại đi mời riêng một đứa con nít như anh chứ.
– Ha ha, tại sao anh lại phải đến cơ chứ nhỉ? Sao em không nghĩ rằng anh ở đây sẵn rồi?
– Anh ở đây? – Cô bé ngạc nhiên nói
– Em không tin?
Cô bé lắc đầu.
– Thế anh hỏi em nhé, anh tên là gì?
– Hoàng Phong.
– Thế hôm nay là sinh nhật ai?
– Ông Hoàng… Ông Hoàng Dũng là bố của anh? – Dường như Mỹ Trinh nhận ra điều gì đó.
– Là ông nội chứ không phải bố, ngốc ạ. Bố anh là Hoàng Minh. – Hoàng Phong cốc yêu vào đầu cô bé.
– Thiệt hả?
– Em không tin thì đi theo anh.
Nói rồi Hoàng Phong dắt cô bé đi xem bức ảnh gia đình treo trong phòng cậu. Đến lúc này Mỹ Trinh đã hoàn toàn tin rằng Hoàng Phong là thiếu gia của gia tộc Vương Hoàng.
– Sao? Tin rồi chứ hả? – Hoàng Phong hỏi.
Cô bé gật đầu đồng ý. Lúc này Hoàng Phong lùi lại rồi ôm cô bé từ phía sau thủ thỉ nói.
– Anh nhớ em lắm, từ cái hôm đó xong cũng phải hơn hai tuần rồi chúng mình chưa được gần nhau như thế này.
– Thì cũng bởi vì thi học kỳ mà. Khối lớp 9 bọn anh thi buổi sáng, còn lớp 8 bọn em lại thi buổi chiều, thành ra chúng mình ít gặp nhau cũng là phải thôi.
Lúc này Hoàng Phong bắt đầu hôn lên cổ Mỹ Trinh.
– Em hôm nay đẹp lắm Mỹ Trinh à.
– Anh làm gì đấy.. nhột em.
– Cho anh ngửi chút thôi. Em đẹp quá! – Cậu ta cứ hôn kích thích lên cổ và tai cô bé.
– Ư.. đừng.. anh.. ư.. – Hơi thở của Mỹ Trinh hơi dồn dập.
Tay phải Hoàng Phong từ từ đưa xuống dưới váy, tay trái thì đưa lên hai bầu vú căng mọng của Mỹ Trinh. Cô bé biết Hoàng Phong sắp làm gì, liền lấy tay chặn lại.
– Đừng, em không muốn làm chuyện đấy nữa đâu?
– Sao thế, anh thấy em đang hứng mà?
– Tại.. em sợ..
– Sợ? Em sợ gì?
– Sợ đau.. sợ có em bé..
– À, ha ha, em yên tâm đi lần này không còn đau như lần trước nữa đâu, còn chuyện có em bé thì em chỉ cần uống thuốc là không thể có được.
– Thật không vậy? Hay anh lại lừa em?
– Em không tin thì cứ thử nốt lần này xem, nếu còn đau thì từ sau anh không đòi nữa. – Vừa nói tay cậu ta vừa chà chà ngoài quần chíp của cô bé.
Tay trái của cậu ta giật phăng phần váy trên của cô bé xuống rồi bóp lấy hai trái đào tiên hồng hào. Tay phải thì vén cái váy lên để lộ ra bờ mông trắng, tròn, cong mẩy. Sau đó Hoàng Phong luồn tay vào trong quần chíp của Mỹ Trinh mà móc nơi của mình. Mỹ Trinh hơi cắn môi, người run lên, từ trong âm đạo tràn ra một dòng nước ấm áp. Đến lúc này Hoàng Phong không còn kiềm chế nổi nữa, cậu ta cởi nhanh cái quần âu đang mặc xuống. Con cu cương cứng dài hơn chục phân đang hồi hộp đứng trước cửa thiên đường. Cậu ta kéo mông Mỹ Trinh lại rồi chả chà con cu vào hai mép bướm để nước nhờn bôi trơn cái đầu khấc bóng nhẫy. Con cu từ từ tách hai môi bướm ra đi vào trong nơi hang ẩm ướt. Mỹ Trinh kêu lên một tiếng “ư”, rồi cảm nhận dòng điện sương sướng đang chạy rần rần trong âm đạo. Từ đằng sau, Hoàng Phong nhấp nhanh dần lên, tiếng rên rỉ của cô bé dồn dập hơn.
– Em thấy.. thế nào? Thích chứ?
– Ư.. ư.. ư.. thích.. em thích.. ư..
– Thích thì phải kêu lên chứ. Không được im lặng vậy đâu. Như vậy là không có ngoan.
– Ư.. dạ.. ư ư..
Nhấp được một lúc thì cậu ta thấy mỏi chân, liền kéo Mỹ Trinh lên giường. Cậu ta nằm ngửa, rồi hướng dẫn cô bé ngồi lên hông mình. Cậu ta ôm lấy eo của Mỹ Trinh kéo từ từ cho con cu đi vào hết trong bướm cô bé. Cậu ta cứ kéo cô bé đưa đẩy lên xuống như thế càng lúc càng nhanh, biết rằng cô bé đã quen với nhịp điệu này rồi thì đôi bàn tay của Hoàng Phong bắt đầu đi chơi khắp cơ thể của Mỹ Trinh. Một tay thì vân vê núm vú, một tay thì sờ soạng cái đùi trắng phau. Những hành động mơn trớn đó của Hoàng Phong khiến khoái cảm của Mỹ Trinh càng lúc càng lên. Đỉnh vu sơn tiếp tục gọi tên Mỹ Trinh, hai tay cô bé bám chặt vào vai Hoàng Phong, người cô bé lại giật lên một lần nữa, dâm thủy chảy ra tràn trề, cơ bướm bóp chặt lấy cu Hoàng Phong làm cho cậu ta suýt nữa ra.
Hoàng Phong biết mình sắp không trụ được lâu liền vật Mỹ Trinh nằm ngửa mà nhấp theo kiểu truyền thống. Hai tay cậu ta vẫn không quên nhiệm vụ khám phá cơ thể cô bé, một tay vẫn bóp vú, một tay lại sờ cái bẹn mát lạnh. Mỹ Trinh có sướng thì cứ “ư ử” trong miệng, cô bé vẫn chưa quen với việc khẩu dâm nên chỉ dám rên khe khẽ trong miệng. Tiếng rên ngày càng dồn dập hơn báo hiệu cô bé lại sắp lên đỉnh lần nữa. Tiếng “ư ử” vừa nãy giờ đã chuyển thành “á.. á..”, hai tay nắm chặt lấy gối, thân người lại run lên bần bật, dâm thủy ào ào chảy ra, cơ bướm xiết chặt lấy cu của Hoàng Phong. Hoàng Phong cũng đã hết chịu nổi, bắn xối xả tinh vào bên trong. Hoàng Phong rút con cu ra, một dòng tinh trắng đục chảy ra cùng dâm thủy. Cả hai đều thở hổn hển nằm ra giường.
Nằm một lúc cô bé nhận ra giờ đã gần mười giờ tối, cô bé vội vàng mở điện thoại ra thì thấy mẹ cô bé gọi nhỡ mấy cuộc. Cô bé hốt hoảng mặc lại quần áo. Hoàng Phong chậm rãi ngồi dậy, lấy trong ngăn kéo tủ ra một viên thuốc tránh thai bảo Mỹ Trinh uống. Uống xong cô bé vội vã xuống dưới nhà đúng lúc Hoa đi tới.
– Mỹ Trinh! Con đi đâu mà mẹ tìm con từ nãy đến giờ thế, điện thoại cũng không nghe.
– Con.. con.. con đi vệ sinh, điện thoại con để chế độ rung nữa nên không biết mẹ gọi. Con xin lỗi. – May sao dưới chân cầu thang lại có cái nhà vệ sinh để cô bé viện cớ.
– Thôi được rồi, dù sao thì cũng sắp tan tiệc rồi, mình chuẩn bị về thôi.
Mỹ Trinh thở phào nhẹ nhõm theo bước mẹ ra chào mọi người rồi ra về. Còn trên gác, Hoàng Phong đang lõa lồ nằm giữa giường mà lưu luyến những phút giây khoái lạc vừa rồi.