Hiếp 2 Chị Em Sinh Đôi - Phần 30
– A… anh ơi… tuyệt quá… em… em ra …
Ở một nơi khác, âm hộ Huyền My cũng tuôn tràn xối xả trong vòng tay Huy Phước, nàng rên rỉ gấp rút như muốn ganh đua âm thanh của Hồng Thanh phát ra từ chiếc điện thoại dưới sàn nhà. Bầu vú đỏ hỏn dâu vết bú mụt của Huy Phước. Mặt Huyền My đỏ ửng mắc cỡ khi thấy Huy Phước ngắm nghía bàn tay ướt nhẹp dâm thuỷ vừa rút ra khỏi người nàng, hai mép thịt bên dưới còn co giựt nhè nhẹ từng đợt, gió lạnh lùa vào nhưng không thể xoa dịu cái rừng rực bên trong. Huyền My không dám nhìn thẳng vào Huy Phước, nàng vừa buông thả bản thân để anh ta thoã mãn cơn điên tình của mình.
Huy Phước nhìn Huyền My cúi gầm mặt sau cơn cực khoái, hai bầu ngực tròn trĩnh phập phồng đều đặn, âm hộ vẫn mở toan giữa đôi chân buông rộng hờ hững, nàng không có ý định che đậy chúng lại, anh ta biết đã đến lúc thoã mãn chính mình. Lặng lẽ đứng dậy cởi bộ đồ đang mặc, khoá quần anh ta rớt xuống sàn đánh keng một tiếng đanh thép làm Huyền My hơi giật mình ngó lên. Dương vật nóng hổi thẳng tưng chĩa thẳng giữa hai chân Huy Phước, Huyền My nín thở thấy nó dài hơn cả Kỳ Nam như chính kích thước con người anh ta. Huy Phước quỳ xuống, dang rộng cặp đùi Huyền My ra, âm hộ nàng ướt nhẹp ngay nơi đầu khất thoi thóp mời gọi. Cảm giác va chạm hạ thể đầu tiên làm cả hai người rùng mình.
Huyền My lòng rối tung nhìn gương mặt bừng bừng dục vọng của Huy Phước… Nàng vừa lên đỉnh, vừa thoã mãn xong phần con trong hai chữ “con người”. Sau giây phút thăng hoa dục vọng, là một cảm giác trống trải thê lương của mối tình dành cho Kỳ Nam, những suy nghĩ điên cuồng không còn nữa. Vậy sao giờ nàng vẫn dang chân ra chờ đợi đón nhận khúc thịt cứng ngắt của người bạn này? Nàng muốn mọi chuyện như vậy sao? thật sự nàng muốn vậy sao? Huyền My nhìn sâu vào đôi mắt Huy Phước, thấy có điều gì đó quen quen. Tròng trắng mắt anh ta nổi lên những lằn gân đỏ tía mảnh dẻ.
– Khoan.. khoan…
Huyền My chặn Huy Phước lại khi anh ta nhích tới từng chút một, đầu khất đã tách âm hộ nàng ra được một chút. Huy Phước bị bất ngờ, cơn dục vọng âm ỉ chuẩn bị phát tiết trì trệ trong giây lát. Anh ta dương đôi mắt si mê nhìn Huyền My lòng tự hỏi tại sao? Hay là nàng đã đổi ý?
– Anh… anh là người hôm đó…
– Anh nhìn lén tụi em qua khé cửa… Đúng… đúng không…?
Giọng Huyền My run run, nàng hỏi nhưng dường như trong ngữ âm đã biết chắc câu trả lời.
– Anh… anh…
Huy Phước tim giật thon thót, nàng đã phát hiện ra việc làm lén lút của mình đêm đó, ngập ngừng mãi chẳng biết trả lời ra sao. Huyền My cảm thấy lòng nặng nề với chính bản thân mình. Trò chơi nguy hiểm đêm hôm đó của nàng đã khơi gợi xúc cảm của Huy Phước, phải chi là một người hoàn toàn xa lạ, đằng này… nàng phải đối diện sao đây với anh ta…
– Thôi anh… em không muốn nữa…
Huyền My thở dài đẩy nhẹ Huy Phước ra, kéo quần lót lên dứt khoát. Huy Phước lòng thất vọng ê chề. Chỉ còn một chút… một chút nữa thôi, là anh ta đã đạt được những gì mình muốn, thế mà. Anh ta đứng lên, dương vật vẫn cứng ngắt giữa hai chân nhưng gương mặt không dấu nổi sầu thảm, biết rằng cơ hội đêm nay đã hết, nếu cứ nhắm mắt làm tới có lẽ mãi mãi hư bột hư đường, cần phải biết buông bỏ chờ đợi một cơ hội khác nữa.
– Anh hiểu… anh xin lỗi… xin lỗi em…
-…
– Ừm… anh… anh đi tắm một chút… em… nếu em muốn về… nhớ khép cửa dùm anh…
Huyền My không biết Huy Phước xin lỗi vì điều gì, vì đêm hôm nay hay đêm hôm đó. Nhìn dáng vẻ thất thiểu lê lết tấm thân cao lêu nghêu vào nhà tắm chẳng buồn mặc lại quần áo của anh ta, Huyền My vừa thấy thương vừa buồn cười. Nàng đứng dậy với lấy chiếc điện thoại của mình, tự nhủ phải tắt ngay những hình ảnh hì hục của Kỳ Nam và Hồng Thanh, từ nay về sau sẽ không còn gì nữa, không quan tâm gì nữa. Ngón tay chưa kịp chạm vào dấu chéo màu đỏ, tiếng gầm tột đỉnh của Kỳ Nam xuyên thẳng vào tâm trí Huyền My, đó là lúc anh phóng hết tinh hoa của mình vào trong cô gái ấy từ đằng sau. Huyền My thở dài, dứt khoát thoát khỏi trình video, đã đến lúc phải về rồi.
…
Huy Phước thở dài nghe tiếng sập cửa bên ngoài, lòng tiu nghỉu nuối tiếc không nguôi. Anh ta tự vuốt ve cái khúc thịt nóng hổi chỉa thẳng bên dưới, hình ảnh loã lồ của Huyền My cứ ám ảnh trong tâm trí nửa tỉnh nửa mê vì tình vì bia, lẩm bẩm buồn bã với dương vật mình:
– Tao kém cỏi… không thể cho mày toại nguyện… chỉ còn bàn tay này có thể giúp mày thôi…
– E hèm… Có lẽ anh cần thêm một bàn tay khác giúp đỡ…
Huy Phước giật mình quay lại, gương mặt ngây đơ ngạc nhiên hết mực. Huyền My đang đứng ngay cửa phòng tắm, nàng chưa về, nàng vẫn ở lại đây… với mình.
Khi Huyền My mở cửa chuẩn bị ra về hình ảnh sung sướng khi lên đỉnh của Kỳ Nam cứ vần vũ trong tâm trí, đâu đó chớp nhoáng dáng vẻ thảm thương của Huy Phước, chân nàng ngập ngực mãi chẳng bước qua ngạch cửa được nửa bước. Cơn mưa ngoài trời làm con hẻm trọ tăm tối thêm ,căn phòng đối diện đã tắt đèn từ khi nào. Nàng tự hỏi anh và cô ta hiện giờ đang ngủ chưa. Một quyết định táo bạo thoáng qua trong đầu Huyền My, để rồi giờ đây, nàng đứng trước cửa phòng tắm suýt bật cười khi nghe Huy Phước thì thầm buồn bã với cái của quý của anh ta.
Huyền My lần cởi từng nút áo vừa mới mặc vào ngay ngắn của mình. Động tác nàng chậm rãi hết mức có thể, mắt nhìn sâu vào Huy Phước, cặp mắt với những tia đỏ ké của anh ta luôn luôn toé ra mỗi khi thấy nàng khoả thân. Huy Phước nuốt nước bọt không ngừng khi thấy từng mảnh vải trên người Huyền My rơi xuống. Giờ đây nàng hoàn toàn loã thể trước mắt anh ta. Anh ta không cần biết vì sao nàng quay lại, chỉ cần biết nàng đã xuất hiện lần nữa với một toà thiên nhiên đẹp hoàn mỹ. Huyền My bước đến gần Huy Phước khi anh ta gần như ngây dại mãi nhìn nàng. Cặp ngực nảy nở đung đưa nhẹ theo từng bước chân, xung quanh hạt đậu gai ốc li ti nổi lên nhột nhạt dưới ánh mắt Huy Phước. Nỗi bất ngờ đến quá nhanh khiến Huy Phước không biết phải phản ứng làm sao ngay cả lúc Huyền My quỳ hẳn dưới chân mình. Tầm mắt nàng giờ ngang với dương vật chỉa thẳng của anh ta. Tim Huy Phước muốn rụng rời khi Huyền My ngước đôi mắt trong veo nhìn mình, miệng nhoẻn nụ cười mê ly. Nàng múc một gáo nước từ cái xô bên cạnh tưới từ từ lên hạ thể Huy Phước, dương vật anh ta run giật nhè nhẹ dưới cái lạnh của dòng nước được nàng giữ yên ngay tức khắc. Bàn tay Huyền My chậm rãi vuốt lên vuốt xuống khúc thịt ướt nhẹp nóng hổi cứng ngắt như thép nguội, bật cười khẽ trước cái đầu khất cứ chui ra chui vào bao quy đầu. Bàn tay còn lại buông gáo nước, gạt mớ lông rậm rạp nơi gốc dương vật bắt đầu xoa nắn hai hòn bi đong đưa bên dưới.
– Hơ… ơ…
Huy Phước rên hừ hừ dưới sự kích thích từ đôi tay thon thả của Huyền My. Chiều dài của dương vật Huy Phước làm nàng cảm thấy thích thú, tăng dần tốc độ ma sát. Chân anh ta như ngày càng yếu đi đứng không vững nữa phải chống tay vào thành tường hai bên giữ thăng bằng.
– Em bây giờ chưa thể chấp nhận thêm một người đàn ông nào… chỉ có thể giúp anh bằng cách này…chỉ… chỉ có thể bằng tay… anh… đừng buồn…
– Anh đến mơ cũng không thể tưởng tượng được mình có diễm phúc này… Anh… anh cám ơn em nhiều…
Lời nói Huy Phước nặng nhọc trong hơi thở sung sướng. Mắt hai người chạm nhau, bàn tay Huyền My vẫn miệt mài công việc của mình. Lời nói chân thành xuất phát từ tâm can của Huy Phước đang lay động tâm can nàng. Chàng trai cao lêu nghêu đây là người đã ở bên mình khi con tim tan nát, vừa mới thủ dâm thoã mãn cho mình mà không đòi hỏi bất cứ hồi đáp nào, là người luôn nhìn mình với ánh nhìn khao khát cháy bỏng. Trong thâm tâm Huyền My độ cảm mến dành cho Huy Phước tăng lên gấp nhiều lần.
– Em… em sẽ… em sẽ giúp anh thêm một chút nữa…
Đôi má Huyền My đỏ ửng hơn bao giờ hết khi nói câu ấy. Và trước ánh mắt ngạc nhiên của Huy Phước, Huyền My bao trùm dương vật anh ta bằng bờ môi mọng nước của mình. Tiếng chùn chụt phát ra khe khẽ, Huy Phước cảm nhận chiếc lưỡi ấm nóng vờn quanh đầu khất bên trong khoang miệng xinh đẹp kia.
– My… My ơi… tuyệt quá…
Chân Huy Phước vô lực ngồi xụp hẳn xuống sàn nhà tắm, không thể tin nổi phước phần của mình. Huyền My cuối thấp đầu hơn theo cú ngã của Huy Phước, mông chổng cao về sau, bầu vú no tròn thòng xuống đung đưa nhẹ. Dương vật anh ta quá dài chạm sâu vào cuống họng nàng nhưng vẫn còn dư một khúc bên ngoài. Huyền My nhả ra họ sặc sụa vài tiếng rồi lại cuối xuống nuốt nó vào trong tiếng rên ư ử. Lâu lâu, như tội nghiệp phần thịt không được vào sâu miệng mình, Huyền My lại đưa lưỡi liếm quanh rồi vét một đường từ gốc lên tới ngọn xong xoáy tròn vào lỗ tiểu khiến Huy Phước rùng mình.
– My ơi… anh… anh…
– Anh có thể ra bất cứ lúc nào anh muốn mà… hi hi…
Huyền My thì thầm khi thấy Huy Phước có dấu hiệu lên đỉnh. Nàng đẩy ngược dương vật anh ta lên xóc nhẹ, rà lưỡi mút chùn chụt hai bìu ngọc bên dưới. Cảm giác tưng tức thốn truyền từ nơi đó giúp Huy Phước có thể kềm nén được khoái cảm để hương vị hoan lạc này được kéo dài thêm chút nữa. Nhưng giới hạn chỉ chừng được một hai phút thôi, hình ảnh dương vật hết gác lên gương mặt kiều diễm rồi lại được chiếc miệng xinh xắn chăm sóc phục vụ tận tình khiến hạ thể Huy Phước muốn nổ tung.
– Em ơi…. Anh… anh hết chịu nổi…. A….a…..a..a..
Huyền My nghe Huy Phước hổn hển gầm lên, nàng bỏ ngay hai bìu ngọc, khuôn miệng há lớn chụp ngay đầu khất lưỡi đánh liên tục qua lại, tay xóc dọc thân hết mức tốc độ có thể, lắng nghe dương vật anh ta co giựt phun trào từng đợt tinh dịch vào sâu cuống họng. Mùi nồng nồng của tinh trùng pha lẫn men bia giúp Huyền My không khó khăn để nuốt gần hết phân nửa, phần còn lại trào ra khoé miệng chảy dài xuống dương vật Huy Phước rồi nhanh chóng bị bàn tay đang tuốt lên tuốt xuống ma sát đánh bọt trắng xoá.
…
– Sao em lại làm vậy…?
Hồng Thanh giật mình quay đầu lại, tay nàng vừa bấm gửi đoạn phim trong chiếc điện thoại của mình. Kỳ Nam vừa tình dậy sau khi mê man được vài phút. Anh nhìn cô, đôi mắt pha chút nghi hoặc lẫn thương cảm. Tấm lưng trần của người con gái trước mặt ánh lên trắng mịn trong ánh sáng nhỏ của ánh đèn ngủ. Từng đường nét trên cơ thể đó đã lâu rồi anh không còn được chiêm ngưỡng nữa.
– Em… em… chỉ vì em còn quá yêu anh, Nam à…
Hồng Thanh nhìn anh, hiểu được những phức tạp trong đôi mắt lãng tử ấy. Cô bậc khóc thút thít cho kế hoạch hèn mọn của mình. Anh đã tỉnh, anh cũng đã hiểu chuyện gì đã xảy ra, cô đã có thể ở bên anh trong chốc lát, nhưng giờ thì có lẽ đã chấm dứt hết rồi. Cô đã ngủ với anh, lại còn gửi những hình ảnh ân ái cho bạn gái hiện tai của anh, không còn gì cứu vãn được. Hồng Thanh lặng lẽ đứng lên, mặt lại quần áo, đầu chẳng còn dám ngước nhìn anh một lần nào nữa.
– Tại sao ngày xưa em lại rời bỏ anh…
Đối với con người nghệ sĩ, đa sầu đa cảm là điều tất yếu. Trước người con gái mình đã từng yêu tha thiết, lại là mối tình đầu, giờ đang nấc nghẹn sau khi ân ái, anh cảm thấy đau cho mình, đau cho chính cô, buộc miệng nói lên thắc mắc mà trước giờ chưa một lần được giải đáp.
– Điều đó… Giờ đâu còn quan trọng đâu anh… Xin lỗi anh, từ giờ em không làm phiền anh nữa đâu… Được gần gũi anh một lần cuối này, em mãn nguyện lắm rồi…
– Nhưng anh… anh muốn biết. Em không thể cứ đến rồi đi như thế mà chẳng cho anh được một lời giải thích…
Kỳ Nam bật dậy kéo tay Hồng Thanh ngược lại khi cô toan bước ra cửa. Cú kéo giật bất ngờ hơi mạnh tay khiến Hồng Thanh phủ phục úp mặt vào lòng Kỳ Nam. Cảm nhận hơi thở nồng nàn trong vòng tay anh, Hồng Thanh càng khóc rấm rức hơn nữa. Đã lâu quá rồi cô mới tìm lại được cảm giác ấm áp của người con trai này.
Tình cũ không rũ cũng tới. Câu nói ấy không đúng hoàn toàn trong trường hợp này, nhưng cảm xúc bất chợt về người yêu cũ là điều không thể tránh khỏi. Kỳ Nam đưa tay vuốt nhẹ mái tóc Hồng Thanh, tim nhức nhói nghe tiếng thổn thức ray rức trong lòng, ngực anh ướt nhoè nước mắt cô.
– Nói anh nghe đi em…
Kỳ Nam dìu Hồng Thanh ngồi xuống, toàn thân cô vô lực tựa mình vào lòng anh, người con trai tuyệt vời mà cô đã từng hẹn hò. Hồng Thanh biết mình đã luôn luôn nợ anh một lời giải thích và bây giờ là thời điểm để cô giãi bày trọn vẹn. Miệng cô mấp máy mãi chưa biết phải bắt đầu từ đâu.
– Mẹ em bị bệnh nặng.
-…
– Anh biết đấy, em chỉ còn mẹ là người thân duy nhất…
– Em cần tiền… mẹ em cần tiền và không còn cách nào khác…
Thanh âm Hồng Thanh nhẹ hều trong hơi thở mệt nhọc.
Mưa ngoài chưa dứt… câu chuyện của Hồng Thanh dài… rất dài…
…
Chiếc taxi bật mở cửa, Huyền Ny bước loạng choạng từ trong xe ra. Nàng nhìn tên đàn ông mập ú trong xe, mấp máy môi định nói gì đó.
– He he… không cần cảm ơn đâu cô bé. Mai mốt nhớ uống ít thôi nhé… he he… Đi thôi bác tài ới…
Gia bảo liếm mép đóng sầm cửa lại trức ánh mắt tức giận cam chịu của Huyền Ny. Lòng nàng tự trách mình đã dễ dãi buông thả để gã thừa cơ chiếm lấy tiện nghi. Nàng biết tửu lượng của mình nên chẳng uống nhiều nhưng muôn phần không hiểu sao lại mất kiểm soát bản thân đến thế. Nàng không hề biết mình vô tình bị đánh thuốc, Gia Bảo đã không kể lại cho nàng. Huyền My quay người vào nhà, âm hộ nhức nhối, mặt ửng hồng nhớ lại phút giây mình co giựt bởi kích thích kỳ lạ của gã. Lòng nàng chợt thắc mắc sao gã không thừa nước đục xâm phạm trọn vẹn nàng, chẳng lẽ cơ thể nàng không đủ hấp dẫn với gã. Nghĩ đến đó, bực tức lại tăng thêm bội phần.
…
Huyền My nhẹ đẩy cửa phòng ngủ, Huyền Ny đã trùm kín chăn trên giường. Huyền My rón rén lặng lẽ thay đồ rồi nhẹ nhàng vùi mình vào trong chăn kế bên cô em gái sinh đôi, cố không đánh thức cô bé dậy. Trên miệng Huyền My còn vương chút mùi nồng nồng của Huy Phước. Những chuyện xảy ra đêm nay làm tâm trí nàng rồi bời mãi chẳng ngủ được.
Nàng đâu biết bên cạnh mình, cô em gái cũng thao thức không tài nào chợp mắt.
Hai chị em cứ theo đuổi những rắc rối của riêng mình…
Ngoài trời, mưa vẫn rả rích không nguôi như chính tâm trạng của hai người con gái song sinh xinh đẹp…