Hết 1 kiếp người - Chương 5
– Mẹ , nam nữ 14-15 nó tuyển lính hết.
Ông Thức lên đạn…cạch.
– Ê, bắn nó làm gì, xem hướng nó về đã.
Chúng tôi xem mấy con Pốt nữ về hẳn hướng đi rồi lặng lẽ về báo chỉ huy.
4 hôm sau trinh sát về báo có khoảng 6-70 tên địch ở trên đầu bờ suối, có 1 con đường mòn dẫn ra lộ lớn. Cách chỗ đóng quân của mình 7 km theo đường chim bay..
Chuẩn bị đánh..
Trinh sát pháo báo toạ độ, hướng gió . Ông kế toán pháo vẽ loằng ngoằng sin , cos, lim….toàn toán học cấp 3 chứ đâu..
Bọn tôi mới được mở những thùng đạn mới toanh, lên nòng…
Tiểu đoàn A vào vị trí chờ lệnh, pháo bắn.
Sau 2 loạt đạn, thì ông chỉ huy nhấc bộ đàm.
– Triển Chiêu đã mở đường.
– Vương Triều, Mã Hán tấn công ( bộ binh vào ).
Mấy ae hậu cần, lên xe….
Bọn tôi lên xe được chạy vào như bay đến chiến trường.
– Mấy cô ngon ngon, ko biết có bắt làm con tin ko nhỉ ? ( tôi lẩm bẩm).
Nhưng hỡi ôi đến nơi thì sạch, chả còn mạng nào sống…
– Vào kho vác hết lên xe..
Bọn tôi khiêng hết tất cả nào là gạo, thuốc men, bông băng, mùng mền, đạn, súng…mang hết… Tôi nhặt được trong túi thằng nón có gắn sao ( chắc chỉ huy ) 1 bọc nhỏ nặng lắm..
Đến chiều tắm tôi mới mở ra…
– Trời!
Vàng.( nói bé tí)
Một sáng đẹp trời anh Thức rủ cả nhóm đi dạo phố, mượn được cái xe Jeep của thủ trưởng , tài xế chở 6 ae vào Siam Riep.
Dù mới trải qua những năm tháng hoang tàn, nhưng nét đẹp , pha lẫn cổ kính của những đền đài như mê hoặc cánh bộ đội tình nguyện sang.
Đi đến trưa cả nhóm mệt nhoài quay lại chỗ xe. Chợt thấy 1 quán mì nghi ngút khói, vừa mệt, vừa đói. Anh Thức , Anh Diên đều nấn ná không dám vào. Thằng Hoành dân Biên Hoà mở lời:
– Vô làm mấy tô mì ae ơi, em bao.
Cả nhóm 6 tô mì được dọn ra. Cả tháng qua đây , thèm hàng quán lắm mà hôm nay mới đc ăn.
Loáng cái 6 tô hết sạch, cả nhóm ra về… Anh Diên bảo:
– thằng Hoành mày trả tiền à?
Ông chủ Ba Tàu nói 1 tràng tiếng Khmer, tiếng Quảng.
Khmer tôi không biết, nhưng tiếng Quảng tôi nghe rõ.
Dách bách, bát sử doàn a( 180 đồng).
Ông Hoành móc mãi hết túi quần, túi áo được mỗi 1 tờ 100 đặt lên bàn.
– Còn thiếu 80 đồng a( ông chủ tiếp).
Ông Hoành rút luôn quả lựu đạn .
Cộp… Còn mỗi cái này thôi..
Ông chủ Ba Tàu mặt tái xanh..
-Hủ lơ, hủ lơ, màn lơ ( được dòi, được dòi, đủ ròi).
Tôi thấy vậy ghé vào tai ông chủ quán nói 1 câu, để lát tôi trả cho ông.
5 ae về, tôi xin ở lại TP, đêm về sau. Tôi hỏi ông chủ quán chỗ nào đổi tiền….
Tôi lấy 1 lóng vàng nhỏ nhất bằng đốt ngón tay út, đổi được tới 12.000 đồng và 3h chiều quay lại quán