Hay Không Bằng Hên - Chương 62
Ngày chủ nhật đến, chú đi đã được mấy ngày, lâu nay tôi ngủ ở dưới ..nền nhà phòng khách, cứ khi nào muốn ngủ kéo cái nệm ra là xong… !!! Vì dự định ở tạm 1 thời gian, nên chổ ngủ không quan trọng lắm !!! Nhưng chắc giờ vì có thể tôi phải ở lại thời gian chú đi vắng rồi, mà để cho tôi ngủ ở phòng khách thì không..tiện lắm, nên sáng nay cô chỉ lên cái gác lửng lâu nay dùng để chất đồ hư củ hoặc không dùng đến, vì lúc dùng tầng trệt làm lò đường, toàn bộ đồ nào mà không dùng tới thì đều tống lên đó… :
– Hải coi hôm nay, kêu mấy bà mua đồ củ bán đi cho trống chổ, rồi dọn dẹp gọn gàng làm nơi ngủ, với lại lâu quá không sử dụng thì mối mọt nó ăn hết…
– Dạ !
Hồi đó còn rất khó khăn, nhà có sao để vậy chứ không xây dựng làm mới như bây giờ, có nhà còn tận dụng tầng lầu, sân thượng để nuôi ..gà,..chim cút…v.v… !!! Hoặc cơi nới, chấp vá nếu muốn rộng thêm ra !!!…nhà cô cũng không ngoại lệ, ngày trước vì định làm thêm cái gác suốt nên lót đà, và lót ván làm chỗ ngủ riêng cho con cô, nhưng gặp chuyện không may, đang làm dang dở nữa chừng rồi bỏ dở luôn đến hôm nay… !!!
Sau khi cái nào đồ gổ, thì bán cho người mua bàn ghế tủ, lặt vặt thì bán ve chai, tôi tiến hành quét dọn và sắp xếp lại, cái gác bắt đầu từ cuối tường nhà, kéo dài đến gần phòng khách cũng được tầm 7, 8 mét khá rộng rãi, vì lâu nay không ai lên xuống nên hơi ẩm thấp và mối cũng bắt đầu tấn công một số nơi trên sàn gổ..
Đến sáng thứ 2, cô đi làm, tôi tiếp tục dọn dẹp, khi quét dầu chống mối trên sàn, đến góc tường gần cột nhà, mối tập trung khá nhiều và ăn vằn vện nham nhở, lấy đầu dao nhọn cạy ra…thì có 1 lổ nhỏ xuyên xuống mé dưới, phát hiện này làm tay tôi..run rẩy lên hết luôn… !!!! Góc đó là nhà vệ sinh cũng là nơi tắm rửa ở trong phòng cô Thanh, dù chỉ nhìn thấy 1 góc hẹp và hơi khó vì phải ghé đầu vào sát..tường, chỉ nhìn thấy 1 phần ở mé dưới căn phòng !!!……dùng đầu nhọn của dao, tôi dễ dàng khoét được một lổ nhỏ bằng ngón tay út do mối đã đục khoét sẵn.. !!! Thời gian đầu vì cô nghiêm trang quá, với lại cứ lăn quăng vụ bệnh hoạn nên tôi cũng ít tiếp xúc nhiều với cô, chỉ từ khi tôi thấy mấy cộng lông lxx của cô, và con cu cương cứng lên, thì tôi mới bắt đầu..ảo tưởng đến cái lxx của cô…và đây là dịp may hiếm có để nhìn trộm cô Thanh….
Cô đã mua sẵn từ hôm qua giấy dày có phủ lớp nylon trên mặt để lót trên sàn cho sạch, ở mé đầu cái gác, có đóng sẵn những thanh gổ chấn ngang cao chừng 1 mét tính từ sàn gác lên, cô lấy miếng vải nhung tím đen có sẵn ở nhà, chắn ngang làm thành tấm màn cho kín, vậy là đã xong cái..ổ của tôi. Tất cả tôi đã hoàn thành xong, nơi có cái lổ đã được phủ lớp giấy, và cẩn thận tôi còn tống nguyên cái nệm vào góc đè lên rất kín đáo, nhưng tôi chưa dám có hành động gì, vì chưa biết khi đứng ở trong phòng tắm, nhìn lên có phát hiện ra không, cái khó là vào phòng tắm thì phải qua phòng của cô Thanh, nhưng mỗi khi cô ra ngoài là khóa kín lại….
Cô Thanh còn trẻ ,chỉ lớn hơn chị Hương tầm vài tuổi, nhưng vì là em út của bạn ba tôi, nên tôi kêu bằng cô và xưng tên, cô cũng nương theo đó mà gọi… !!!
Tầng trệt thì hầu như chỉ khi nào có việc thì cô Thanh mới xuống, vì là lò đường, khắp nơi vương vãi đường mật nên lúc nào cũng thấy nhớp nháp….
Tôi ở trên lầu 1 mình thì buồn, nên giờ cũng hay xuống lò đường chơi, sẵn có gì phụ thì làm kiếm thêm ít tiền, anh em ở đó, cứ tưởng tôi là họ hàng với cô Thanh, nên cũng coi..trọng tôi lắm.. !!! hì..
Thông thường buổi chiều hôm nào rảnh thì ở ngoài đầu hẻm, có thằng nhóc tầm 11, 12 tuổi người gầy gò đấm bóp rất..đã, bố nó chuyên nghiệp giác hơi, đấm bóp, nhưng đả bỏ nghề vì bệnh tật, do đó nó cũng võ vẻ biết được chút đỉnh, véo da, vặn tay chân rôm rốp… anh em trong lò đường thường kêu nó vào…đấm bóp xong rồi cho nó chút đỉnh tiền… !!! Nó luôn cười toe toét nhe hàm răng sún ra vì có tiền ăn ..chè, !!! Hì..nó là..thằng bạn..đầu tiên của tôi đó…vì nhờ nó, hôm nào tối..buồn, thì nó dắt tôi đi chơi ở quanh quẩn gần nhà, vì tôi có biết ..đường xá gì đâu… !!!
Có một hôm, cơ quan cô cho đi an dưỡng ở Vũng Tàu 3 ngày, giao nhà cho tôi trông nom ….
Vắng cô Thanh, tôi cảm thấy hơi nhơ nhớ, chắc có lẻ vì ở đây chẳng có ai thân thích và giờ chỉ có cô Thanh là người quen duy nhất !!!! khi 1 mình vào đêm tối, loanh quanh giữa căn lầu vắng lặng, tivi dạo đó ở nhà cô cũng có, nhưng thường thì đến 21h là chấm dứt chường trình rồi…và tôi đã.. thường ứa nước mắt, mỗi khi nhớ về vùng Cao nguyên thân thiết của tôi với bao kỷ niệm…..
Vào buổi trưa 3 ngày sau thì cô về, tôi rất vui, nhưng phải giấu cảm xúc của mình…
Sau khi tắm rửa, cô mặc bộ đồ trắng điểm hoa…..mùi hương thơm từ xà bông tắm bay ra từ cơ thể cô thoang thoảng..
Khuôn mặt đỏ bừng vì tắm nắng, cái áo ngực bên trong nhìn thấy mờ ảo qua nền áo, khi cô đi ra trước hiên lầu phơi tóc, dáng cô nổi bật nghiêng nghiêng dưới ánh chiều tà..
Tia sáng tham lam xuyên suốt qua háng cô như là đồng lõa với ánh mắt tôi từ phía sau nhìn đến…
Không rỏ ràng lắm, nhưng hình dạng chiếc quần lót ôm trọn dưới đáy háng của cô Thanh như đập vào mắt tôi…tôi chỉ dự đoán rằng là rất..mủm mỉm qua độ hở giữa 2 bên mông đít cô… !!! Trời ơi ! ước gì tôi được ..úp mặt váo cái háng
Lạ kỳ là từ khi tôi bị bệnh như chết đi sống lại thì tính tình tôi đằm lại rất nhiều, tôi cũng không còn hay ngó..lén khi tiếp xúc như trước nữa, chắc 1 phần là tính cô Thanh ít nói, sẵn có cái ‘ uy’ của người làm ‘xếp’……nên tôi ngại chăng ? Nhưng mọi chuyện thay đổi cũng bắt nguồn từ chiếc..quần lót hờ hững của cô vào tối hôm vội vã đó…
Không dám nhìn lâu, tôi giả bộ qua chiếc ghế salong đặt ở phòng khách ngồi, thì một lát sau cô quay trở lại ngồi đối diện với tôi và hỏi thăm tôi đã quen với việc ở lại đây chưa, bệnh tình như thế nào rồi.v..v. !!!.một hồi cô như chợt nhớ ra và hỏi tôi :
– Cô thấy mấy anh em ở dưới hay kêu thằng nhóc ở đầu hẻm đấm bóp, vậy có đỡ mỏi hông vậy.. ?
– Hì..nó đấm bóp ..đã lắm cô ơi, nhất là lúc nó vặn chân tay..
– Uh..cô đi xe cả người rêm quá, vậy chiều Hải chạy ra kêu nó..đấm cho cô thử xem sao nhe.
– Dạ…chiều Hải kêu, nó là..bạn của Hải mà..
Cô cười ngoặc nghẻo khi nghe tôi nói..