Hay Không Bằng Hên - Chương 46
………………………………………………………………………..
Trong lúc làm thì mọi người trò chuyện, chú Minh bạn mẹ tôi nói:
– Con Cúc nó dễ thương vậy, mà trai trong vùng để nó đi lấy chồng tận đẩu tận đâu…( hì..tư tưởng..cục bộ địa phương thì ở đâu cũng thế..)
– Hihi…tại không ai thèm lấy con, nên con phải đi xa kiếm chồng…
Cúc đã lấy lại sự nhạy bén thường ngày, thật tình thì hình như chị em nhà Cúc, chỉ..hiền lành với tôi, còn với mọi người thì trong lúc trò chuyện rất ..tỉnh tuồng !!…và chị em Cúc quen thân rất nhiều người vì hay thu mua nông sản của dân trong vùng, lại là người địa phương, nên thông thường họ muốn bán là gọi chị em Cúc..chứ ít khi gọi người khác.. !!!
Tôi thì..hơi ‘quê xệ ‘ vụ vừa rồi, giống như đang..thủ dâm mà bị..bắt gặp vậy…đây là chuyện riêng tư mờ..ặc..ặc… !!!
Đông người nên làm xong sớm…trên đường về thì anh Thành, bạn của anh tôi rủ :
– Dạo này trời ít mưa, ngày mai tao với mày đi vô rừng, đốt than bán..kiếm tiền xài hông ?
– Uh..em cũng định kiếm ít tiền mua bộ dây đàn ny-long !!!
(Thuở đó, tôi cũng chưa hình dung được dây đàn nylong nó ra làm sao nữa, chỉ biết là lúc ấy rất mắc tiền vì đâu có nhập khẩu về, nếu có chỉ còn hàng còn sót lại lúc chế độ cũ mà thôi…và tôi cũng chỉ nghe nói là sử dụng để chơi đàn classic thì ..hay hơn dây kim loại.. về độ trầm và ấm !!!
Hì xin mời các bro nghe thử bài Natalia mà tôi đã tập và lần đầu tiên đã đánh cho Cúc nghe vào đêm khuya , rất..dễ đánh bài này…nhưng âm điệu thì khỏi phải bàn…
https://www.youtube.com/watch?v=xxtHLzEtXXE )
Cúc nghe tôi định đi..đốt than, nàng không nói gì, nhưng lúc về gần đến nhà..thì kêu tôi đứng lại và nói :
– Um ..làm gì mà phải đi đốt than bán kiếm tiền..để mua dây đàn !!! Mà có than rồi thì…bán cho ai ? Dây đàn đó nó..ra làm sao, chỉ cho tui biết đi, hôm nào tui đi..Quy Nhơn tui mua giùm cho, nếu ngại thì tui cho mượn tiền, lúc nào có thì trả cho tui cũng được… !!!
– Hì..uhm..thì anh Thành nói là đi kiếm mấy bà..sắp sanh ở trong vùng, rồi thì nhờ họ..mua than..dễ ẹt mà.. !!! Sẵn xem như là đi..chơi, chứ đốt than có gì..nặng nhọc đâu.. !!! Dây đàn chỉ là chuyện vui chơi, ai mà đi mượn tiền để mua nó chứ..
– Xì..tui nói mà Hải không nghe thì thôi !!!…thấy..ghét.. !!! Thôi, tui về..
Nghe tôi trả lời, Cúc hình như hơi khó chịu rồi..quay lưng đi thẳng về nhà… !!!
Suốt 1 tuần sau đó, tôi và anh Thành rong ruổi trong rừng, mang theo cây cưa cá mập, hạ những cây to tầm bắp đùi,chỉ lựa những cây thuộc loại lõi cứng như cây Muồng, cây Dẻ..v.vv. cưa khúc dài chừng 4 tấc, đào lổ với chiều dài tầm 2 mét, xếp gổ dọc theo chiều dài, gần ngang mặt đất , mồi lửa đốt cháy ở bên dưới, rồi lấp kín đất u cao lên, vài ngày sau khi ra thăm chừng, thấy gổ chôn lấp ở dưới đã cháy hết nên đất sụp lõm xuống , đợi cho mấy ống thông khói, khi nào hết ra khói, chờ nguội hết nóng thì khui hầm lấy than, đốt than theo kiểu đơn giản tài tử này, thì than dễ nát thành mảnh nhỏ, chứ không ra miếng to như lò than của dân chuyên nghiệp…mấy ngày trôi qua, tôi và anh Thành làm cả…chục lò.. !!!
Xong rồi 2 anh em lang thang khắp vùng, đến nhà mấy bà..bầu bụng lớn…chào bán than.. !!! Hầu như ai..cũng mua.. , vì đằng nào cũng phải dùng than lúc sanh nở… !!! Hehe..có thu hoạch khá…
Tôi không ngờ vì chuyện đi..bán than, mà Cúc giận dỗi với tôi…
Rủ đi hái bứa..không đi, tôi qua nhà chơi thì..ngoảnh mặt không thèm nói chuyện…chính chị Hương còn thấy lạ, hỏi tôi :
– Hải ..ghẹo gì nó, mà sao tự nhiên nó coi mày giống…mấy ông kiểm soát..thu hàng của nó quá vậy ?
– Em có nói gì đâu!..cũng chả biết nữa..!
Khi đó thì tôi chưa biết là vì sao Cúc thay đổi thái độ với tôi, mà chỉ suy nghỉ là chắc là vì thấy..vũng tinh dịch trời ơi của tôi hôm bữa trưa ngoài rẫy, nên cũng không dám hỏi lý do….!!!
Nghe tin ở trên nhà của Yến cho hay là tháng sau Yến được nghỉ vài ngày về nhà chơi….
Thói đời là thế, khi có hạnh phúc trong tay thì không giữ, nghe tin Yến sắp về, tôi không như lúc trước là vui mừng…mà chỉ thấy một nỗi bâng khuâng mơ hồ gì đó, vì lúc này lại có hình ảnh của Cúc…đan xen vào…
Không biết là tại vì trong thời gian gần đây, tôi và Yến gặp nhau không thường xuyên, trong khi chị em Cúc thì sát bên nhà..mà ngày một thân mật hơn….với những mối quan hệ ngoài tầm..kiểm soát…!!! Với Yến là chuyện đương nhiên trước sau gì cũng là ..vợ mình, với chị em Cúc là sự phiêu lưu…mà không có hồi kết với những cung bậc cảm xúc mãnh liệt khác nhau rất nhiều so với Yến, cho nên tôi bị mê muội, và chủ quan với Yến chăng?……
Hôm nay, có đội bóng dá của làng Pleku Ró ở trên thị xã xuống đá giao hữu…
Tôi là thủ môn của xã, đương nhiên là có mặt….
Qua hiệp hai, bên họ toàn là người dân tộc…đá không bài bản gì, nhưng được cái khỏe mạnh..nên phang tụi tôi túi bụi…!!! đội bóng xã tôi là một đội bóng chuyên làm rẫy, thỉnh thoảng mới tập trung đá..độ ..lấy cớ để..ăn nhậu..uhm..!!! chạy một lát là ai cũng…muốn đi bộ hết rồi..
Mới hết hiệp 1 mà tôi đã để lọt lưới…3 bàn…hì, thấy mấy đôi chân đen trùi trủi bương xuống ào ào bất chấp mọi chướng ngại..vật…là tôi thiếu điều..bỏ khung thành..ra trốn để được..an toàn rồi….!!!
Không còn cách nào khác, khi 2 anh chàng dân tộc dẫn bóng xuống ở cận khung thành bên góc, mà đồng đội tôi đang ngửi bụi sau..đít của người ta …tôi..liều mạng …ngã người..chận lại, uhm…cầu thủ chạy cùng anh chàng lừa banh, hổ trợ bạn mình..bằng cách…dùng 2 tay..xô tôi bay vào…trong khung thành luôn…!!!!
Cú ngã mạnh, người tôi nằm úp..trợt một đường dài trên nền đất đỏ sân banh ( hì làm gì mà có trông cỏ.. )…
May mà 2 chân còn co lại kịp về sau!!!…từ đầu gối, cho đến gần háng…cả 2 chân đều bị sướt mảnh lớn da…máu tươm..tùm lum..ặc..ặc..mém tí nữa 2 đội, từ đá bóng chuyển sang…đấu vỏ tự do vì sự cố này…!!!…………………….hì…từ ngày đó..tôi giã từ ..sự nghiệp..bóng đá luôn!!!
Ngày thứ 10 tính từ khi bị ngã…
Chị Mai và Cúc đi buôn về, mới nghe chị Hương kể lại tin tôi bị …thương nên chiều qua thăm… …
Chỉ là bị ..lột da, không nghiêm trọng, lớp da non đã kéo lại nhưng vẫn còn những đường nứt nẻ hơi rỉ nước vàng, tôi phải mặc quần đùi nằm nhà, vì nếu mặc quần dài, nó cạ vào lớp da..rất rát…!! Chỉ có đầu gối là còn .. hơi sưng, nên chủ yếu là..nằm..tại chổ..!!!
Khi cả 2 vào nhà, thấy tôi nằm một đống, mẹ tôi thì đang rửa…oxy trên chân tôi, để xức thuốc đỏ..( hồi đó sát trùng chỉ có 2 loại đó ..) xong rồi mới rắc thuốc bột penicillin lên…
Tôi hơi ngượng..vì lộ thiên với cái quần đùi….
Sau khi hỏi thăm tình hình của tôi, biết là không sao, chị Mai tủm tỉm cười nói:
– Mai mốt..yếu thì đừng có ra..gió, tướng tá như thế này mà còn ham..đá banh..chi cho khổ..!!!
Chuyện vãn một hồi thì cả hai ra về..
Trước khi rời đi, Cúc kê miệng vào lổ tai tôi nói..nhỏ:
– Cho..đáng đời..!!!
Híc, một người thì mắng..” yếu đừng ra gió”, một kẻ thì nhét vào tai..” đang đời”……uhm….nếu chỉ có 1 người thì tôi dễ dàng phản kháng, còn đây có cả 2 thì tôi dám làm gì…. + với mẹ tôi nữa ,nên tôi đành…cười..méo mó..…!!!