Hay Không Bằng Hên - Chương 18
– Con Út nhà chú M.đi lạc rồi….
Tiếng mọi người bàn tán xôn xao, sống gần rừng núi thuở ấy mọi người hay hòa mình với những điều tâm linh về vụ việc bất thường…
( Con út Bé chừng 12, 13 tuổi hay vào bìa rừng mót củi khô, khi ra đường đất đỏ chỉ quẹo hướng tay phải là đi thẳng về nhà nó, thế mà hôm nay tự nhiên nó bị lạc thì..chỉ có nước…đúng là…ma dắt đi!!! )
Gần chiều tối, mọi người quyết định tập trung đi tìm nó, hầu như tất cả thanh niên của địa phương đều có mặt, hướng chủ yếu là đi thẳng trên đường đất đỏ, vào các làng dân tộc tìm, còn lại chia thành những nhóm nhỏ tủa ra các đường mòn lân cận quanh khu vực con Bé bị lạc, phân chia xong thì trời đã tối, mọi người đốt đuốc tản ra bắt đầu đi! Thật tình mà nói lúc ấy thấy…vui lắm, chung quanh chổ nào cũng thấy ánh lửa lập lòe của ngọn đuốc!!! Tôi ở trong nhóm nhỏ chừng 10 người, có…nàng đi cùng! Sau khi đi vào đường mòn nhỏ, tiếng kêu gọi, tiếng hú vang vọng khua động cả một góc rừng… Vào sâu hơn hai, ba trăm mét gì đó bỗng nhiên có tiếng la:
– Ái da…!
Mọi người còn ngơ ngác chưa biết chuyện gì, thì ngay lập tức có tiếng khóc…huhu..
Tôi cũng quay lại nhìn thì ra là… nàng đang ngồi bệt xuống đất…ôm chân, nước mắt lăn dài…!!!
Soi đuốc thì thấy bên cạnh còn có hai con bò cạp to đang bò, sau khi đập chết chúng, thì biết nàng đã dẫm chân lên bên cạnh nó nên bị chích, uhm..chắc chúng nó đang…âu yếm mà nàng ‘phá hôi’ nên chích một phát cho bỏ ghét!!! Hic..bò cạp cắn đến nam thanh niên cao to còn nhức buốt la làng đau chịu không nỗi…
– Trời ơi! Người kiếm thì chưa ra, bây giờ nó ngồi đây khóc thì làm được cái gì bây giờ, thằng nào khỏe thì…cõng nó về đi! Chứ cứ ở đây, lát nữa đuốc tắt hết là..khỏi kiếm con Bé luôn!
Tiếng của một chú lớn tuổi la toáng lên…bực dọc.
Hai ba…người tình nguyện đã có, tôi lúc ấy thì còn…thư sinh lắm so với mọi người, dù muốn tình nguyện để được..cỏng nàng nhưng chưa biết phải làm sao vì vẫn còn..ngại..!!! Nàng thì vừa khóc vừa lúng túng ngó quanh…
– Vậy…mọi người đi đi, để con nhờ.. nhờ ..H. ..cõng giùm!
– Uhm..thằng H. mày cõng nó nổi không…
Hic..lúc đó dù có đi không nổi tôi cũng có thể vì nàng mà làm tất cả..huống hồ chuyện nhỏ này!!!
Khi mọi người tiếp tục đi hết, thì nàng mới…chịu lên lưng tôi, ngón chân cái của nàng bắt đầu hơi sưng tấy đỏ, vẫn còn nhức dù đỡ hơn lúc mới bị…chích, nhưng nàng vẫn còn nước mắt ngắn dài..
– Ráng chịu đau một tí, tui cõng ra đến đường cái, ghé nhà ai, mượn cái xe đạp chở Y. về nhà, ngày mai là bớt đau à!!
Nàng gật đầu, và thật là khó đi, khi nàng…sợ bầu ngực của nàng chạm vào lưng của tôi, nên cứ cố giữ…khỏang cách trên lưng tôi!
Đường mòn trở ra cây dại bên vệ đường cao quá ngực, chỉ có hai đứa mày mò quả thật tôi cũng hơi…sợ giữa khung cảnh đêm tối đã trở lại tỉnh mịch âm u…
‘Xoạt…xoạt’ rồi tiếng đập cánh phành phạch, tôi thót tim giật mình, còn nàng thì tệ hơn nhiều, nàng..thét lên và quăng cây đuốc…ôm chặt lấy tôi!!! Thì ra có vài con chim to, bị tiếng động của chúng tôi làm giật mình vổ cánh bay ra từ bụi cây phía trước!!! Ánh lửa đã tắt ngấm khi nàng vô tình vứt xuống ngay vũng nước nhỏ của khe suối chảy vắt ngang!
Lúc này đã mắt đã quen với đêm tối, dù không gan dạ, nhưng tôi phải làm..bộ tỉnh táo để trấn an nàng! Qủa thật lúc này mới thấy cái lạc lỏng bơ vơ giữa núi rừng thật đáng sợ, dù tôi ước lượng chừng hơn hai trăm thước nữa là ra đến đường cái… toàn bộ tâm trí của tôi lúc này đang tập trung hết sức mình đi thật nhanh để đưa nàng sớm về đến nhà, ngoài ra không còn nghỉ ngợi đến điều gì khác dù mặt nàng đang úp sát kế bên má tôi….
Khi vừa đến đường cái, thì nàng đã hết …khóc, nhẹ nhàng nói:
– Nghỉ mệt một lát đi, mồ hôi của H.ra ướt hết rồi kìa.
Nói xong nàng khẻ đẩy nhẹ trên lưng tôi và ưỡn người về phía sau, tôi chưa kịp…hưởng thụ cảm giác gì thì bầu ngực của nàng đã …giữ lại khoảng cách như ban đầu…hic…!!!
Đến khi đặt nàng ngồi xuống bên cạnh thì thấy nàng hình như đang mắc cỡ vì vừa rồi…ôm tôi quá chặt!!!
Đến bây giờ thì tôi mới biết là mồ hôi của mình đã ra ướt đẫm cái áo, vì phần thì lo lắng cho nỗi đau của…nàng, lớp thì ..ớn lạnh vẻ âm u của núi rừng cộng với chuyện…ma dắt đi lạc, nên tôi nào có quan tâm để ý gì đến dịp may hiếm có khi nàng ôm tôi lúc..tắt đuốc đâu…!!!
– Thôi nghỉ hồi nảy giờ, tui khỏe lại rồi..Mình mau về nhà đi.
Dù nàng nói đã bớt nhức và đòi…để nàng ráng đi bộ, nhưng tôi không chịu và cuối cùng nàng cũng phải nghe lời tôi. Lại leo lên..lưng cho tôi tiếp tục cõng, từ xa xa đã thấy thấp thoáng ánh đèn của căn nhà đầu xóm…
Lúc này nàng có vẻ như đã quen với việc tôi cõng rồi, nên nàng không còn ngại ngần nữa, vẫn ôm sát người của tôi, tóc nàng lòa xòa bay phất phơ trên má tôi nhồn nhột…nàng im lặng giống như đang gục đầu..ngủ trên vai tôi.
Có thể nói rằng đây là một điều hạnh phúc thật đơn sơ mà tôi có cảm giác thật êm đềm khi kề cận bên nàng như thế, và bây giờ đây là lúc tôi có thời gian để cảm nhận hơi ấm từ cơ thể của nàng đang truyền sang tôi…
Ra đường thông thoáng, không còn nỗi lo lắng đeo bám, gió mát ***g lộng đã làm mồ hôi áo của tôi khô dần và chuyển sang lành lạnh!!!
Bầu ngực nàng như nóng lên, đang áp sát thật chặt trên lưng tôi nên cảm nhận thật rỏ…
Đó là sự tin tưởng thân cận của nàng đối với tôi…
Đó là sự chấp nhận hình ảnh của tôi trong lòng nàng…
Lòng tôi nôn nao dậy sóng với niềm thương yêu vỗ về miên man…!!!
Đến đầu xóm tôi mượn được chiếc xe đạp và chở nàng về nhà, sau khi trình bày vắn tắt cho ba mẹ nàng biết mọi chuyện tôi cũng về nhà của tôi.
Suốt đêm hôm đó không ai tìm gặp được con Bé, mọi người thật sự lo lắng thì đến gần trưa có hai vợ chồng người dân tộc dắt nó về trong một tâm trạng hoảng loạn, theo lời kể của đôi vợ chồng đó thì sáng sớm hai vợ chồng lên rẫy, thì thấy nó nằm ngủ mỏi mệt ở bờ đê gần làng của họ, cách xa nhà hơn 10 km..!!! vì biết gần đây chỉ có địa phương này là người Kinh nên họ dắt nó về!!! Mọi người xúm quanh thì con Bé do vẫn còn sợ nên giải thích không ra gì cả, đại khái nó nói không biết vì sao mà đi như thế, chỉ nhớ mang máng là lúc khuya nó sợ quá cứ..chạy thì thấy bà nội ( đã mất ) dắt nó đi!!! Thực hư thế nào thì chỉ biết có như vậy! Và đôi vợ chồng người dân tộc nghiễm nhiên thành… khách quý của nhà con Bé!!!
Còn tôi thì tình cờ nhờ chuyện đó, dẫn đến việc nàng bị bò cạp chích nên đưa nàng về nhà và cũng thành… khách thường xuyên của nhà nàng! Uhm cũng ..’trục lợi’ đôi chút cảm tình với ba mẹ nàng!
Đã qua tết…..
Do xóm nhỏ nên thời gian trôi qua không bao lâu mọi người đều đồn ầm là tôi và nàng…đã quen nhau, hihi tôi và nàng cũng không cải chính vì đó cũng là chuyện bình thường của trạc lứa tuổi tôi bấy giờ, so về tuổi thì tôi hơn nàng một tuổi, đến khi thuận tiện thì làm đám cưới là xong, do ở đây thuở ấy ai cũng…nghèo giống nhau, nên ít có chuyện phải …môn đăng hộ đối nên không hề có chuyện Romeo và Juliet ( Hi! Chuyện ngoài lề đôi chút, trong thời gian này thì trong làng dân tộc gần nhà lại có chuyện tình sử giống như truyện thế mới…quái!!! nhưng kết thúc thì hơi…hài! Nguyên là có đôi thanh niên dân tộc thương nhau, nhưng vì lý do gì đó mà tôi không nhớ, vì trong làng không cho lấy nhau, buồn quá họ rủ nhau lên rừng …treo cổ tự tử, khi nàng treo cổ trước đang dãy giụa, thì chàng…thấy ghê quá, lật đật chạy về làng la om sòm cho mọi người biết, khi tất cả chạy đến thì nàng đã …chết queo! Hic…lúc đó mà chàng…khôn một chút chỉ cần tháo dây ra thì đâu có chuyện gì!!!)
Trở lại chuyện của tôi!!…Ba mẹ của nàng cũng có vẻ chấp nhận cho tôi quen nàng nên rất vui vẻ, dù sao thì nhà tôi vẫn còn sót lại… tí tẹo danh tiếng của ngày trước nên mọi chuyện càng dễ dàng hơn…!!! Và điều…’đã’ nhất là các đối thủ của tôi…âm thầm rút đi lặng lẽ vì ai cũng biết chuyện tôi và nàng…haha…!!!
Một đêm tôi đang đi lên nhà nàng, thì nàng kéo tay tôi ra nói nhỏ với giọng…ra lệnh:
– Từ đêm nay, khi trời tối lên tập cho tui chạy xe…đạp nhe!
– Ặc..bộ Y.chưa biết chạy xe hả!!!
– Xí..! Thì hồi nhỏ đến giờ có chạy xe đâu..mà biết!
Ngày đó QL19 chưa có xe lớn chạy nhiều vào ban đêm, nên tập xe đạp là..lý tưởng nhất, sau cả tuần miệt mài tôi ngồi phía sau giữ tay lái cho thăng bằng, nàng ngồi trước tay cầm ghi đông cắn răng…đạp cho quen, đến khi tôi thả ra thì nàng đã loạng choạng chạy được..một mình…!!! Hic..cho đến lúc ấy tôi và nàng cũng mới yêu nhau bằng…ánh mắt và lời nói… trăng sao trên trời dưới đất, chứ cũng chưa bao giờ chủ động..nắm tay nhau, nên đừng có ..mơ về chuyện khác, nếu có là vì có lý do a..b..c..gì đó, cũng như khi tập xe thì phải…giữ tay nàng, uhm..không có gì…hấp dẫn hết!!!
Đến một đêm, nàng có thể chở tôi đi hơi vững và chạy được đoạn dài nên nàng…hào hứng lắm, khi ngoảnh đầu nhìn lại thì đã qua xóm một đoạn khá xa…
Quay đầu xe về thì nàng đã hơi thấm mệt, khi thấy bên vệ đường có bụi tre rất lớn um tùm dùng làm nơi nghỉ chân vào mỗi buổi trưa hè nóng bức của dân địa phương khi có việc đi ngang qua đây, nên được dọn dẹp rất sạch sẽ, tôi rủ nàng:
– Mình vào đây ngồi chơi một lát sẵn nghỉ mệt luôn.
Nàng gật đầu…
Vứt xe phía ngoài, hai đứa tôi vào bên trong lùm tre…
Vầng trăng khuyết chênh chếch trên cao đang dõi nhìn theo, qua những kẽ lá, ánh sáng vàng nhợt nhạt như cố len lõi đọng lại những vệt lốm đốm xung quanh nơi ngồi trò chuyện của tôi và nàng…có thể đó là nhân chứng vô hình duy nhất chứng kiến những lời hứa hẹn thâm tình của hai chúng tôi trong đêm đó!
Từ ngày quen biết nàng, đây là lần đầu tiên chúng tôi có một góc trời riêng biệt…
Nàng ngồi nép sát bên tôi im lặng ngại ngần…
Tôi thì hạnh phúc ngắm nhìn thật kỷ khuôn mặt nàng, dễ thương vô cùng khi nàng cứ cúi đầu e lệ lúc ấy tôi có thể đánh đổi mọi thứ để được mãi mãi cùng nàng song hành, khi ấy tôi nghĩ thầm lựa lúc có cơ hội tôi sẽ xin ba mẹ tôi cho được cưới nàng!!! …Hic..tuổi trẻ thì có bao ước mơ đơn giản mà không lường trước được chuyện đời đâu phải lúc nào cũng màu hồng tô thắm..
Khi tôi nói điều suy nghĩ thầm kín đó cho nàng biết, thì tôi nhận ngay một cái…nhéo mạnh đau điếng!
– Xí…quen lâu nay còn chưa dám dắt người ta..về nhà gặp ba mẹ mà còn đòi..cưới!
Hum…thật sự là tôi chưa có dịp để mời nàng về, lâu nay mẹ tôi cũng có nghe tin đồn, chắc chắn là mẹ tôi không cấm đoán, nhưng tôi đang e ngại vì kế hoạch đưa tôi về…Saigon chưa biết phải nói thế nào, chứ đối với tôi chuyến đi xuôi Nam trong dự tính, giờ tôi không còn thiết tha gì nữa…
– Vài bữa nữa ba tui ở trên nhà anh Hai về thì tui mời Y.đến chơi, nhớ hứa là đến đó nhe..
– Uh! Tui nhớ mà..nhưng mà chuyện…cưới, sao tui nghe thấy nó…kỳ kỳ quá H. ơi..!
– Tui nói thật mà…năm nay tui ráng đi ..phát hoang rừng thêm mấy miếng đất làm …vốn cho tụi mình, sang năm mình tiến đến…đám cưới luôn!
Tôi quyết định một cách đơn sơ thật lòng không đắn đo…
Nàng bỗng với tay qua cầm tay tôi thật chặt, mắt rưng rưng..vì cảm động..
Nhìn thấy hình ảnh nàng như thế, tui không cầm lòng được khẽ kéo người nàng tựa vào vai tôi…
Người tôi chợt nóng bừng khi ngửi thấy mùi thơm nhè nhẹ trên tóc của nàng…
Không gian êm ái, ánh trăng huyền diệu, nàng như lã lơi bên cạnh tôi…
Một bàn tay tôi đã từ từ xoa nhẹ bờ vai của nàng…
Dù là ít nhiều gì tôi cũng đã trãi qua những giây phút thăng hoa gần gủi với phụ nữ..
Nhưng với nàng thì tôi cứ như là lần đầu được va chạm với người khác phái…
Cả người cứ bùng lên nỗi khát khao rất lạ…
Một cảm giác cứ muốn nâng niu từng phân một trên da thịt nàng…