Hay Không Bằng Hên - Chương 17
Bỗng nhiên dì bước xuống và đến bên cạnh mẹ tôi nói nhỏ điều gì đó! Mẹ tôi bật cười nói:
– Lúc mới về đây chị cũng giống em vậy, mỗi lần mắc kẹt đi sợ muốn chết luôn!
Nói với dì xong mẹ tôi gọi tôi:
– H. ơi! Con dắt dì T. ra sau vườn để dì đi vệ sinh, ở ngoài đó đợi dì một lát vì dì sợ..ma!
Bây giờ tôi mới hiểu và thầm thán phục dì, với tay lấy chiếc đèn pin tôi dẫn dì đi!
Mang tiếng là vườn, nhưng thật ra lúc đó hầu như nhà nào cũng tận dụng để trồng nông sản ngắn ngày, cây ăn trái thì chỉ trồng cho có vài cây xung quanh nhà nên địa hình rất trống trãi không có nơi che khuất, nhà vệ sinh thì cách nhà hơn chục mét để tránh mùi hôi, làm rất đơn giản nó là một cái hố chừng 1m vuông, đào sâu chừng 5, 6 m lót vài miếng ván nhỏ phía trên, chung quanh dựng tạm bằng những tấm lá tranh đan như vậy là xong.
Đương nhiên là dì không có đau bụng, thay vì tôi dẫn dì ra ngoài đó thì vòng qua nhà tắm nằm ở sau lưng nhà.
Trời thật tối, khi vào nhà tắm thì tôi và dì ôm chầm quấn quít lấy nhau một cách cuồng dại, tận dụng bù đắp khõang giây phút ngắn ngủi…
Không kịp và cũng chẳng có thời gian, dù đang đứng lưng chừng chính giữa nhà tắm, hai tay tôi lần vào bên trong áo của dì, vội đẩy cái áo ngực lệch lên trên và đưa bàn tay vào, đầu vú của dì đang chờ đợi với nỗi niềm khát khao từ hồi tối giờ nên khi tay tôi chạm vào ngay lập tức nó dần cương cứng cộm hẳn trong lòng bàn tay tôi, tôi dày vò đôi vú của dì không bỏ sót chỗ nào một cách thô bạo không thương xót, hơi thở của dì đã bắt đầu gấp rút…
Dì bỗng dùng tay đè hai bả vai tôi xuống dưới và có vẻ ngượng ngùng:
– Ở phía..dưới..phía dưới..dì thích…!!!
Lạ một điều là khi thấy dì sướng thích trân mình, được nghe những tiếng rên nhỏ sảng khoái từ trong cổ họng của dì thì tôi cũng cảm thấy bản thân của mình được hưởng thụ những cảm giác sung sướng thống khoái không kém, có thể do đó mà hình thành dần trong tôi tính cách quan hệ sau này, tôi chỉ thích quan sát kỹ lưỡng từng dấu hiệu thay đổi từ vú, từ dáng điệu.. nhất là phần bên dưới nơi chứa đựng nhiều điều kỳ thú hấp dẫn, do đó khi quan hệ lúc có ánh sáng để nhìn ngắm, tôi dễ …’tới’ hơn!!!…Có thể nói là khi quan hệ tôi chưa từng nghĩ là mình làm cho đối tượng.. sung sướng, mà cứ nghĩ rằng mình đang tự làm cho mình sướng khi nhìn thấy đối tượng thích thú..(Hi! Chuyện này chỉ là nói riêng cảm nhận của bản thân tôi thôi nhe, còn người khác thì tôi không biết à.)
Tôi hiểu ý dì, và ngồi thấp xuống, khi mặt tôi chạm đến háng của dì, thì dì vội vã kéo quần xuống để một ống trong và một ống bên ngoài, dì hơi lui lại hai, ba bước thì lưng chạm vào thành nhà tắm! Đến lúc này thì tôi ý thức được nhà tắm che chắn tạm bợ, với sức đè của tôi và dì thì tương lai là nhà tắm sẽ bị…sập là đều chắc chắn! Nhưng trong những tình huống như thế này, tôi nghĩ bất cứ ai cũng có những sáng kiến tốt nhất cho riêng mình, và tôi cũng đang loay hoay tìm cho mình cách thuận lợi nhất.
À! Cái lu to đựng đầy nước nằm ở góc, tôi chợt nhớ đến! Tôi đẩy dì đến đó dựa cả cái mông vào thành lu ( lu cao tầm 1m, ở chính giữa lu thì phình to ra, bà con ở thôn quê hay sử dụng), hai chân dì dang ra và tôi bắt đầu đưa mặt vào, tối thui chẳng thấy gì rỏ, khi những sợi lông mềm nham nhám cạ cạ vào mặt tôi, mùi hương quen thuộc từ âm đạo của dì thoang thoảng bay ra thì tôi bắt đầu liếm…loạn cả lên, không tập trung ở một chỗ nào cả, cứ dọc theo cái khe của dì mà tôi quét đại lên xuống nhưng cũng làm cho dì quíu cả người lại.
– Uh..uh..
Tiếng rên nho nhỏ của dì làm tôi thêm phấn khích, tôi tham lam tập trung hết tất cả tinh thần để cùng hưởng thụ với niềm đam mê của dì, lúc dì cầm hai tay để lên tóc tôi xoa xoa thì tôi không còn biết đâu là khe đâu là bên ngoài vùng lông của dì nữa mà dụi hẳn mặt vào theo cử động của hai tay dì mà lăn khắp nơi trên vùng mu của dì, giống như ngày trước dì cầm con cu của tôi đưa lên mặt mà lăn khắp nơi vậy!!!
Rất mau chóng dì ưỡn mạnh cái mu ra, nhưng tay dì ghì sát mặt tôi vào không cho động đậy nữa làm tôi muốn..ngộp thở luôn..!!!
– Thôi..nhanh nhanh lên dì…dì còn vô..mẹ H. chờ…
Tiếng dì thì thào với tôi. Lúc này tôi mới tuột quần mình ra và lại một khó khăn nữa, với tư thế thấp của dì khi dựa mông trên thành lu, nếu chân tôi khụy xuống cho vừa với cái lổ của dì thì quá thấp, tôi không có thế để đưa vào!!! Hic..lúc đó chưa có kinh nghiệm với lại trời tối quá, chứ không thì chỉ cần đưa mông dì lên cao sát với miệng lu thì không thành vấn đề rồi…!!!
Ặc! Cái khó ló cái khôn quả là không sai, tôi vận dụng với tất cả sự hiểu biết …còn kém cỏi của mình, những tấm hình mà tôi thuộc làu có một tư thế …chổng mông!!! Thật sự không bao giờ vận dụng được các tư thế vì đối với tôi, hình vẽ đơn giản quá cho nên dù xem nhiều nhưng chưa bao giờ tôi hiểu và đủ can đảm để bắt chước và lúc đó cũng không một ai biết để chỉ cho tôi, cho đến mãi sau này khi..được xem phim thì mới dám thực hành!
– Không được dì ơi..dì quay lưng lại đi.
Loay hoay với con cu mãi mà không đưa được vào cái lổ của dì, nên tôi đành thử phương án cuối cùng.
– Quay lưng lại..làm cái gì ..kỳ..vậy…H.
Dì không hiểu nên ngạc nhiên hỏi tôi.
– Dì cứ quay đại đi, vì như thế này…khó quá!!!
Dù quay lại nhưng lúc này người dì..cứng ngắt vì không biết phải làm sao, tôi phải để hai tay dì lên thành cái lu, và đè cái mông dì hạ thấp xuống cho vừa với tư thế đứng đàng sau của tôi, khi cái mông dì đã cong vòng lại nhô ra thì tôi cầm con cu…mò mò vào chính giữa từ cái lổ đít của dì trở xuống, nó cứ trơn trợt đâm vào phía dưới, dù nó đã cảm nhân được chỗ cái lổ thật ướt át của dì…
– Dì …cầm nó..đút vào vào đi..vì không thấy đường dì ơi..
Hic..tôi phải cầu cứu lấy dì vì lúc đó con cu tôi nó dường như không còn chịu nỗi sự trêu đùa quái ác của cái lổ trơn nhợt của dì.
Khi tay dì lòn từ phía dưới háng cầm lấy con cu tôi đưa vào thì thật..dễ dàng..uhm..!!! Có thể do tư thế quá mới đối với tôi nên khi con cu đã lọt vào bên trong nhưng vẫn len chậm vào từng chút một,vì nhiệt độ chênh lệch giữa bên ngoài thì gía lạnh còn bên trong của dì luôn nóng ấm, nên khi con cu tôi được âm đạo của dì từ từ nuốt lấy, độ dài con cu vào sâu đến đâu thì cảm nhận sự ấm áp ẩm ướt từ phía trong sâu thẳm của dì đến đó!
Quá..sướng..cái cảm giác thành công mới mẻ nó đưa tôi lên tận cùng của xúc cảm…
Dì chắc có cảm giác không kém gì tôi khi lần đầu tiên mới được ‘làm’ thêm một cách khác, vì ngay lập tức tôi thấy chân dì hơi khụy xuống:
– Ái..
Nhưng tôi không thể nhấp nhanh được vì..sợ nó tuột ra ngoài, từng cú nhấp vẫn phải chầm chậm…
Nhưng dì lúc này hình như vô cùng thích thú, tiếng rên khe khẻ ‘uh..uh..uh’ đã liên tục nhiều hơn và dường như dì không chịu được sự..chậm chạp của tôi nên cái mông đã của dì đã tự điều chỉnh nhịp nhàng nhanh hơn theo từng cú nhấp của tôi, tôi bị cuốn theo nhịp độ của dì bắt đầu tăng tốc theo nhưng vẫn không mạnh bạo theo như ý muốn được, niềm hứng thú dâng cao khi dì bắt đầu như cuống loạn cả lên và cái mông cứ ép sát như muốn con cu tôi đưa thật sâu vào, bản thân tôi cũng không tự chủ được và lần ấn cuối cùng tôi đã…xịt ra đầy trong âm đạo của dì…từng đợt phun trào tuôn ra, dì đã buông ra một tay vòng lại sau mông tôi giữ chặt …
Khi tôi rút con cu ra, thì dì ngồi xuống và chỉ kịp rửa sơ quá khi tôi múc nước đưa cho dì, rồi lật đật cùng với tôi vào nhà…
Sáng sớm tôi đưa dì ra chỗ đậu xe lam để về lại thị xã…
Khi lên xe, dì nắm tay tôi thật chặt, giữa tôi và dì không có tâm sự nhiều, nhưng chắc chắn là tôi sẽ nhớ đến dì mãi mãi………………………………………. ……………………………………..
Ai từng ở vùng cao thì đều biết hoa dã quỳ (quì?) nó cao hơn một mét, hoa vàng rực và to như hoa hướng dương, hoa mọc khắp nơi hoang dại, vào mùa hoa thì vàng rực cả một góc trời…
Vào một buổi chiều tà, từ trong rẫy về, tôi không vội mà lang thang dọc ngang chậm rãi tắm mình trong ánh vàng hắt lên của hoa dã quỳ mọc hoang ven đường, hừm ..tôi chợt thấy buồn chi lạ, cái buồn mơ hồ không rỏ nét của lứa tuổi vẫn còn hay suy tư những chuyện…vụn vặt vớ vẫn!!!
Trước mắt tôi chừng vài mét, trên một nhánh đường mòn nhỏ cắt ra con đường đất đỏ, cây dại vẫn mọc cao um tùm phủ kín, bỗng một bóng hình quen quen cắt ra, trời ơi..tim tôi như thắt lại (quái thật…!), nàng cùng mẹ cũng trên đường về cùng một chiều, trên tay cũng mang dụng cụ làm rẫy…
Nàng cũng khựng người lại khi ánh mắt vừa trông thấy tôi, rồi mau chóng cúi đầu lầm lủi bước đi, tựa như …thằng tôi chưa hề có mặt trên cõi đời này!
Từ phía sau tôi muốn vội bước để được cùng nàng sánh bước, nhưng không đủ can đảm, chỉ dám nhìn ngắm… xa xa từ sau cánh lưng của nàng, hàng hoa quì trãi dài bên vệ đường sóng đôi bước chân của nàng giữa ánh nắng vàng vọt sắp tắt, nàng nhỏ bé quá giữa khung cảnh núi rừng bát ngát, tôi như thằng ngốc tự nhiên lại thấy thấy mình thương nàng đến nao lòng dù chưa biết hình ảnh của mình có đọng lại phần nào trong tâm trí của nàng hay không…Ước gì giờ mình hiểu được suy nghĩ của ai đó! Hic..lại mộng lại mơ…
Tôi về và hý hoáy với lá thư ..tình đầu tiên trong đời, dự định trao cho nàng từ sau buổi chiều tình cờ đi theo sau lưng nàng hôm ấy…
Hi..lá thư đến ngày nay tôi vẫn nhớ nội dung vì nó chỉ ..ngắn gọn vài dòng và không hề có chút …lãng mạn tí tẹo nào! Đại khái là ‘…lâu nay mình…để ý đến Y., nhưng sợ không dám nói, giờ mình viết thư này, hy vọng Y. hiểu cho tấm lòng mình’, chỉ vắn tắt thế thôi mà nó cứ luôn nằm túc trực trong túi quần rất nhiều ngày, mỗi khi tôi đi ra ngoài cứ định kiếm gặp nàng rồi sẽ trao, rồi lại quay về với lá thư, vì cứ lo không biết nàng có chịu nhận hay không?…
Cho đến một đêm cũng vào dịp trăng sáng, khi ấy đã gần tết nên mọi người cũng hay tụ tập nói chuyện phím hoặc ca hát…
Cũng như mọi lần tôi hay đi uống cafe với thằng M.
Khi đi ngang qua nhà Q.thì nghe tiếng kêu ơi ới:
– Lên nhà Y.chơi đi! Sắp đến đám cưới của anh nó, nên nó rủ tối lên nhà nó chơi! À..có con C. nữa đó.
– Ừ! Thì đi..
Thằng M. hí hửng hưởng ứng liền. (Hỡi ơi! ai nào ngờ C.chính là người sau này làm cho mối tình của tôi… tan tành như bọt xà phòng, vì cái tính ưa xúc động…thương người bậy bạ của tôi mà gây nên chuyện hiểu lầm với Y..)
Từ xa xa đã nghe tiếng cười nói vang vọng khi đang hướng đến nhà nàng, trước hiên nhà rất đông thanh niên nam nữ ngồi quanh nói chuyện lao xao…
Khi bước vào, tôi liền ngó quanh để…tìm nàng, chỉ thấy C.và các bạn của nàng…và…
Hic…cả 3 kẻ đang theo tán tỉnh nàng đều có mặt, chẳng giống ai khi lại có thêm tôi là người thứ…4!!!
Quá oải đối với tâm trạng của tôi lúc ấy, dù sao thì mình vẫn còn tự ái của …thằng thanh niên khi thấy giống như là tứ trụ…bu quanh một bông hoa…
Tôi liền kiếm cách…rút lui với lý do..đau bụng đột xuất…dù tình huống có bất ngờ với vài người thân quen!
Vừa ra khỏi cổng nhà thì tôi chạm mặt nàng đang vội vã bước về, trên tay cầm chồng bánh tráng mới mua..
– Ái! H.đó hở…sao không vô ngồi chơi..mà đi đâu vậy, tui mới đi mua…thêm bánh tráng về ăn chơi.
– Tui..bị đau..bụng
– Xí! Nói..dóc, giờ mà H.về thì sau này đừng có ngó mặt tui nữa à nghen!
Đến non nước này thì tôi đành liều..cú chót, được ăn cả hoặc ngã về không, vì cũng không muốn kéo dài tình trạng bị ú tim, cứ nhìn hết người này đến người khác tán tỉnh nàng, mà mình thì cứ trơ mắt ếch ra ngó mà không làm được gì cả…!!! Lá thư viết cho nàng tôi luôn để trong túi, sau quá nhiều lần do dự không dám đưa, giờ thì không ngại ngần gì nữa, cố giữ lại cho thật bình tỉnh tôi nhìn vào mặt nàng và nói:
– Tui..tui lên đây định…gửi cho Y. lá thư viết từ lâu nhưng vì ngại nên không dám đưa..
Những lời này tôi nói tựa như có keo dính vào miệng, rất là khó khăn.. khi hoàn thành xong câu!
Khuôn mặt nàng chuyển nhanh từ trạng thái đang vui cười sang ngạc nhiên và…phát hoảng, dáo dác nhìn quanh…xem có ai thấy gì không!!!
Nàng lắp bắp:
– Hay…là hôm…khác đưa đi…tui…tui…run quá à…!!!
Tuy nói thế nhưng khi tôi đưa lá thư thì nàng vội nhét nhanh…vào lưng thun quần và…te te đi vào, quên cả lời mời tôi ở lại!!!
Hai ngày trôi qua, tôi như kẻ tội đồ..chờ kêu án, không thấy một hồi âm từ nàng…cứ hy vọng rồi..tuyệt vọng, tôi lại quay ra tự trách mình ‘sao ngu quá, ai đời viết lá thư ngắn ngủn, vô duyên ai mà thích được chứ, tại sao không viết dài hơn..’ hic..hic, cứ xoay quanh các từ thì, là, tại, bị…
Đêm nay tôi không đi lang thang ngoài…quốc lộ với mong muốn là nhận được tin nàng nữa, trước sân nhà tôi đang ôm đàn đánh…loạn xạ bài cho bớt buồn, thì tiếng Q.kêu to ở ngoài hàng rào nhà:
– H.ơi ơi….!
Lật đật chạy ra thì thấy nàng và Q đang đứng chờ, tim tôi đập liên hồi vì biết đây là giây phút…quyết định..!!!
Nàng không đợi tôi đến mà chạy lại, nhét vội vào tay tôi lá thư rồi cùng quay về với Q.
Ặc! Tôi..lãi to vì nhận lại đến 2 trang giấy học trò đầy chữ nhảy múa trên đó!!!
Mở đầu là…’ ngày thương..tháng nhớ…’ uhm, câu này là mẫu số chung của nhiều người hay viết thư lúc bấy giờ, tuy đã biết nhưng tôi cứ lâng lâng bay bổng…cuối cùng cũng là câu kết theo…mẫu số mà cũng nhiều người biết..’ mong thư đi có nhiều mộng đẹp- mong thư về mộng đẹp như xưa’ uhm…khỏi tả nhiều thì mọi người cũng hiểu tôi vui như thế nào ( hihi..trong đó có cả niềm hảnh diện khi chiến thắng mấy..kẻ kia, quả thật là nàng đem cho tôi một món quà tinh thần vô cùng ý nghĩa! Xin cám ơn và thêm một lần mãi mãi cám ơn!)
Sau đó là những lần hẹn hò, nhưng chưa bao giờ tôi và nàng cùng..sánh đôi bên nhau, hic..toàn là có thêm…các cô bạn của nàng. )
Cho đến một ngày, có một cô bé hàng xóm bị đi lạc trong rừng, mọi người đổ xô nhau vào rừng tìm, và đêm đó tôi đã có dịp…gần gủi cùng nàng qua đợt tìm kiếm đó…