Hay Không Bằng Hên - Chương 106
Dọc trên tuyến đường, các chốt của công an đều vắng ngắt vì đã được báo trước, tránh mặt những thằng sắp là lính..chiến trường, dù là hiện nay mới lên….quân trường… !!! Hồi đó, công an thường kết hợp với phường đội đi bắt những người trốn nghĩa vụ quân sự, đương nhiên khi trở thành lính, bất cứ vì lý do như thế nào, cứ gặp màu áo CA, là những thằng không còn gì để mất thường..phát tiết trút giận, có 1 chốt CA không kịp tránh, thế là bao nhiêu giày dép ở chân, đều bay tới tắp đến, tôi cũng ham vui, lột đôi dép ra ném hùa theo, dù chẳng có gì thù ghét các anh chàng CA này cả..ặc.. … !!!!
Quá trưa thì đến quân trường, đó là 1 căn cứ của sư đoàn trong chế độ trước, rộng bao la …….qua cổng chào, là con đường đất đỏ vắng vẻ, ngoài 1 cái quán nhỏ trơ trọi, đi sâu vào tầm hơn 1km thì mới thấy xuất hiện một loạt lán trại, đó là nơi ở của chúng tôi sau này, ngút ra bên ngoài tấm mắt là bao bọc chung quanh toàn..cỏ dại cao đến thắt lưng……nhìn lên trên là trời cao, dưới chân là đất đỏ, tầm ngang của mắt là cây cỏ làm bạn, hic.. một khung cảnh đìu hiu hoang vắng vô cùng, khó mà nuốt trôi…………………….. !!!!
( ..để tiện theo dõi, những từ viết tắt theo đơn vị : A= tiểu đội, B= trung đội, C= đại đội, D=tiểu đoàn, E= trung đoàn, F= sư đoàn…còn tính năng các loại vũ khí, muốn tìm hiểu thì tra…Google)
Tất cả cùng phường thì được đưa về cùng 1 C, chỉ duy nhất có mình tôi bị..sót tên, nên là người cuối cùng bị nhét vào 1 C khác phường, uổng công hồi sáng giờ mới làm quen với những thằng chung phường.. !!!!
Rồi đến cái tai hại của việc..ném dép vào CA, 2 ngày sau mới phát quần áo giày dép, thằng nào xung lên lúc sáng, đều phải đi chân không trên nền đất đỏ pha lẫn sỏi đá , mà đất đỏ thì….dơ kinh khủng, tối ngủ cũng phải đành chịu với 2 chân đầy bụi bặm… !!!!
Thời gian ban đầu còn rất..loạn lạc…
Bàn cơm 5 đứa ăn chung 1 mâm, thức ăn thì chỉ có lèo tèo vài ba miếng…thịt mở bé tí, canh thì toàn là..đại dương nước, muối hòa nước pha lẫn chút nước màu hô biến thành nước mắm… !!! Vậy mà thằng nào ăn..chậm là..hết cơm, : ‘ mày giành hết cơm của..ông à ‘ thế là…đánh nhau…
Có thằng được kêu lên làm liên lạc trên C, thấy tụi nó bưng bê trà nước cho xếp, thấy..chướng mắt ‘ à..thằng này..nịnh bợ’ thế là..canh me..đập cho nó 1 trận..
Tập đi đội ngủ một, hai..một, hai..thằng sau dẫm chân thằng trước…’ uhm..mày chơi tao, cứ dẫm ống quần tao hoài’..quay xuống..đập lộn ……
Chúng tôi làm loạn lên cả lên, oánh nhau thường xuyên nhưng không hề có sự thù hằn, chỉ là..giải quyết sự nóng giận, xong là thôi chứ không có ân oán cá nhân…cứ A nào có người lộn xộn là A đó bị kỷ luật, hầu như ngày nào cũng có..A được nêu tên..
1 tháng trôi qua đã đi vào nề nếp…đã bắt đầu mày tao chi tớ chia sẽ cùng nhau…hơi quen dần với từ ngữ..đồng đội… !!!!
Huấn luyện thời kỳ đó rất qua loa, chúng tôi chỉ rành..nhất là học tháo ráp, lau chùi súng AK, còn các loại khác như B40, B41, mìn các loại thì chủ yếu..học trên lý thuyết….học lựu dạn thì chỉ có khúc gỗ đẽo thành quả lựu đạn chày..ném giống như là..chọi với nhau… !!!
2 tháng trong quân trường..
Lăn, lê, bò, toài đều đã được huấn luyện, tiếng nhắc nhở của cán bộ khung vang lên thường xuyên cũng khá vui..’ ê ! ép sát cái mông..xuống, chứ làm gì mà nhô..cao quá..’ ‘ ê…mày bò gì giống con tôm giật lùi quá.. ‘ trời..mày tập tấn công mà giống đi duyệt binh quá ‘…., mới đầu thì còn..đồng chí này, đồng chí kia, sau này mệt quá cứ mày tao cho..tiện.. !!!!..’ hì…thật ra những bài lăn, lê, bò, toài học cho biết động tác căn bản thôi, chứ qua..K..thì thằng nào cũng tự thực hành..quá tốt luôn !!!!…bò mà nhỏng mông lên cao cho quân bên kia ,nó bắn cho mà bể đít à… !!!
Rồi cũng sắp đến ngày được..bắn đạn thật…
Cũng có nghĩa là ngày đi K. sắp gần kề…….chúng tôi ai cũng hiểu là phần lớn sẽ đi về phía biên giới …chỉ trừ một số ít, có thể là có mối quan hệ sẽ được ở lại !!!…đã có một số đào ngủ trốn về…C nào ít nhiều, cũng có người cứ qua đêm là…mất dạng… !!!!
Vào 1 sáng chủ nhật….
Mẹ tôi lên thăm…và không tin vào mắt mình..có cả cô Thanh……
Cô mặc bộ đồ đi làm, quần tây đen, áo sơ mi trắng cùng với cái áo khoác bên ngoài…mùa khô nắng nóng nên cả người cô ướt đẫm mồ hôi khi đi bộ từ cổng vào………………… !!!!
Mẹ tôi cứ ôm tôi mà khóc….
Tôi an ủi mẹ :
– Lên đây dạo này con khỏe mạnh, không có bệnh hoạn gì, mẹ phải vui chứ sao mà khóc..
Quả thật tôi không hiểu tại sao, lẽ ra ở đây ăn mặn như thế này, bệnh tôi phải tái phát rồi..nhưng đến giờ tôi vẫn thấy bình thường…
Đã từng bị bệnh nặng tưởng chừng chết đi sống lại, trãi qua rồi thì mới yêu quí bản thân mình, chỉ cầu mong sao thân thể không ốm đau gì thì gian khổ cách mấy cũng chịu đựng được, tôi cũng không ngoại lệ….. !!!
Nếu 1 bà mẹ của bất cứ thằng lính nào lên thăm, thì tất cả những thằng còn lại đều gọi là mẹ….chúng tôi giờ như có 1 mẹ chung, tập trung toàn bộ thân nhân lên thăm trong C của mình lại, quây quần bày biện thức ăn, nước uống cười nói vui vẻ….
Tầm giữa trưa, mẹ tôi vì đi đoạn đường dài từ TP lên, lại đi bộ vào lán trại của tôi khá xa, nên mỏi mệt, tôi để mẹ tôi nằm trên giường của mình chợp mắt nghỉ ngơi, xe thì đến chiều mới về…
Còn lại cô Thanh và tôi ngồi sát bên nhau…không nói với nhau nhiều lời.. !!! tất cả lời nói chỉ là bâng quơ..nhưng sâu thẳm trong lòng thì cô và tôi cố dằn lại với bao cảm xúc dâng trào..
..những đứa còn lại có thân nhân cũng đưa về nơi nghỉ ngơi của mình tâm sự, trò chuyện…
Những đứa mồ côi không ai thăm…cũng biết điều lãng tránh ra bên ngoài để không gian gia đình cho mọi người….
Mùa khô trên đây là 1 chảo lửa…
Không quạt, không gió…ở trong nhà mà cô Thanh cả người cứ tươm ra mồ hôi như tắm, ướt cả lưng áo….
Mùi mồ hôi từ cơ thể cô phảng phất nồng nồng…..
Cơ thể tôi chợt nổi lên phản ứng thèm khát…
Cô đang ngồi xếp bằng ở dưới gần chân mẹ tôi…
Giả vờ bò trên giường dọn dẹp gọn đồ đạc, tôi nhìn quanh, thấy không ai chú ý, tôi làm như vô tình cạ háng mình vào đầu gối của cô…
Khi đầu gối của cô chạm vào nơi con cu tôi đang cứng ngắt, cô giật mình, đỏ mặt cuối đầu gắt nho nhỏ :
– Quỷ… !!!
Tôi nhỏ giọng :
– Thèm quá…cô ơi..
– Thèm cũng..phải nhịn… !!!
Nói thế nhưng đầu gối của cô để yên cho tôi cà cạ con cu vào…………………..