Hành Trình Dâm Dục - Phần 4
Dũng và Thủy vẫn không phát hiện ra điều gì khác thường sau đêm tân hôn. Thủy vẫn nghĩ rằng đêm qua Dũng đã làm nàng cuồng nhiệt suốt đêm khi thấy chồng nằm cạnh. Còn Dũng thì mơ mơ màng màng đang mơ về mấy con em “số một số hai” của những bức ảnh trong máy tính.
Với 3 thằng tôi, mọi chuyện qua như một giấc mơ. Như một ước định ngầm, từ sau đó trở đi không thằng nào nhắc đến chuyện đó, cũng không nói bóng nói gió gì về đêm hôm ấy. Coi như chuyện chưa bao giờ xảy ra trong tâm trí 3 người.
Nhưng mỗi lần nằm ngủ một mình, tôi lại thi thoảng nhớ đến cảm giác mãnh liệt xảy ra trong đêm hôm ấy. Chắc tại vì tôi cảm thấy áy náy, cũng chẳng biết. Hay tại vì tôi còn thèm thuồng như con mèo ăn vụng quên chùi mép, ăn không no vẫn còn thèm mỡ? Chẳng hình dung được. Chỉ biết là thi thoảng lại cởi quần ra thủ dâm khi nhớ đến vóc dáng và cặp vú ngồn ngộn ấy mà thôi.
Ông bà tôi định cư luôn ở bên ấy, hàng tháng gửi cho tôi một tí để gọi là “chi tiêu”. Tuy rằng cuộc sống ở Việt Nam không như hồi ở nước ngoài nhưng được cái thoải mái và tự do tự tại. Mình tôi nguyên ngôi nhà rộng rãi, có khu vườn ngay bên cạnh. Kể ra thi thoảng cũng buồn tẻ khi chỉ có mỗi mình tôi trong nhà. Nhưng nghĩ lại, một mình một dinh thự là thoải mái nhất. Vừa không bị làm phiền vừa có thể làm gì tùy thích. Vả lại tôi đi làm suốt cả ngày, rồi còn cả đi công tác đến các chi nhánh khá thường xuyên cho nên chẳng mấy khi có mặt ở nhà. Nếu mà thuê Osin thì có khác gì là… cho người khác vào vị trí của mình, còn mình thì có mặt ở nhà hay không cũng giống như không tồn tại. Vì thế tất cả mọi thứ, cứ để như tự nhiên.
Cơm thì đi ăn quán, giặt thì có máy nó lo. Mấy khoản điện nước thuế má thì hàng tháng nhân viên cứ để hóa đơn vào thùng thư, lúc nào tôi về nhà thì nhận lấy. Còn việc thanh toán thì nhờ em Hoa trong cơ quan lo. Đằng nào thì em ấy cũng làm cùng cơ quan, với lại là gần nhà cho nên thi thoảng đến lúc nạp tiền điện nước thì nói thằng con đi nạp hộ, cũng tiện. Chính vì không thích việc nhờ vả ai cả cho nên hàng tháng tôi vẫn chi thêm 100k cho Hoa, coi như là tiền cảm ơn.
Mảnh vườn nhỏ bên cạnh nhà thì khi nào có thời gian tôi sẽ để mắt một chút, còn nếu không thì cứ để mặc kệ nó, coi như tự nhiên nó vậy. Thi thoảng chu kỳ một hay hai tháng gì đó tôi lại gọi sang cho cậu bạn quen được bên công ty cây xanh, nhờ nó điều nhân viên xuống tỉa tót và chăm sóc khu vườn chút ít, tiền công mỗi vài buổi như thế tôi lại gộp lại chuyển qua tài khoản luôn cho tiện. Với lại, cái chuyện nhà cửa tôi kết hợp luôn cho mấy người làm vườn. Mỗi lần đến làm vườn là tôi lại “nhân tiện” luôn cái việc quét dọn nhà cửa và sắp xếp đồ đạc trong nhà.
Chìa khóa nhà thì tôi không để cố định mà lại thay đổi tùy theo sở thích. Có khi là gốc cây bưởi, có khi là cột trên cành cây khế. Nói tóm lại là chẳng biết đâu mà lần, chỉ có bước vào nhìn cửa nhà kho phía sau sẽ rõ mà thôi, vì lúc treo chìa khóa thì tôi luôn dán luôn 1 mẩu giấy báo địa điểm luôn vào đó.
Nhà tôi có 3 tầng, mà tầng 3 thì một nửa là phòng còn nửa là ban công luôn. Thi thoảng tối tối mùa hè tôi lại mang cái võng xếp ra nằm cho mát. Có cái chõng tre bên cạnh để bia, cà phê hay trà đá gì đó đề phòng khát nước. Mà cái sự khát nước thì nó cũng mang theo cả cái sự… khó chịu vệ sinh nữa. May mà gian thờ để ở góc tầng 3 chứ nếu không tôi đã làm thêm cái nhà vệ sinh trên này rồi. Tầng hai thì đơn giản hơn, có 3 phòng để ở và 1 phòng khách dùng để chiêu đãi bạn bè hoặc là tiệc tùng thì tổ chức luôn ở đó. Tôi thay đổi phòng ngủ ở gần cầu thang khi ông bà còn ở Việt Nam thành cái phòng đọc sách, còn phòng làm việc của ông bà thì tôi chuyển thành phòng ngủ. Riêng phòng ngủ của ông bà, tôi thiết kế thành gian phòng giải trí. Trong phòng này tôi bố trí một bộ giàn Karaoke và để tủ rượu của tôi trong đó. Có sẵn đồ pha như ở quán Bar trong đó luôn. Tại cái tính mà, cứ muốn đi đâu cũng không bằng về nhà mình là thế đấy.
Tầng 3 là nơi tôi ngủ và học tập lúc xưa. Giờ đây tôi để trống cả 2 phòng để đề phòng trường hợp bà con ở quê lên chơi thì còn ngủ lại được, chứ đến lúc ấy thì chả nhẽ lại bảo là “bác về dưới quê mà ngủ? ” À?
Tầng 1 có nhà bếp và một phòng khách rộng rãi cùng với một gian phòng khá rộng, là nơi tôi thường xuyên cư ngụ nhất trong ngôi nhà. Tôi ít lên phòng ngủ bởi vì đi làm về là nằm lăn quay ra giữa phòng khách ngủ luôn cho tiện. Gối chăn thì cứ để sẵn trong phòng ở tầng 1, còn căn phòng này giờ chỉ để trống như thế thôi. Có chăng nhiều lắm cũng chỉ là nơi để đồ đẹp nhất của tôi tù trước tới giờ.
Con trai mà, ai mà chẳng luộm thuộm. Mà tôi cũng thuộc dạng có nề nếp ngăn nắp cho nên cái gì đã không đụng vào rồi thì cứ để nguyên, chẳng việc gì phải sắp xếp lại cho gọn cả. Khách khứa đến nhà thì hoặc là nhảy vào bếp ngồi rồi cùng nấu nướng cái gì đó, không thì ra phòng khách xem ti vi, nghe nhạc và uống rượu bia.
Cuộc sống trôi qua, căn nhà vẫn lạnh lẽo. “Người dọn dẹp” vẫn đi đến theo thường lệ, quét dọn nhà cửa và chăm sóc cây trong vườn. Tất nhiên là có một căn phòng là không được đụng đến, và tự tôi sẽ dọn dẹp phòng này. Đó chính là phòng ngủ của tôi.
…
Đi làm như thường lệ sau đám cưới, Thủy ngày một tươi tắn, duyên dáng và hấp dẫn hơn. Không biết có phải vì lấy chồng hay không mà hình như dạo này Thủy tăng cân không ít. Vóc người vẫn nhỏ nhắn xinh xắn như xưa nhưng nhìn đẫy đà và mập hơn đôi chút, nhất là cặp mông phẳng như sân bay thì bây giờ dưới bàn tay chăm chút của Dũng đã có dấu hiệu “phình to”.
Dũng hay đi công tác cho nên Thủy thường phải ở nhà một mình. Dạo đầu vợ chồng còn hay gọi điện nhưng rồi qua một thời gian dài, Dũng bảo là cách một vài ngày mới gọi vì không muốn bị vợ gọi khi đang tập trung vào giải quyết vấn đề với khách hàng.
Thủy nhớ chồng lắm. Mấy lần đầu Dũng đi công tác, Thủy như gầy đi một chút, xanh xao hơn. Tôi phải an ủi mãi mới thôi khóc vì nhớ chồng. Rồi những buổi đi ăn chung, những lần tiện đường đưa Thủy về đã khiến chúng tôi thân hơn so với quan hệ là bạn của chồng Thủy. Thủy chia sẻ nhiều vấn đề cùng với tôi, có khi là chuyện gia đình, có khi là chuyện ở quê, cũng có khi là chuyện vui của bọn bạn năm xưa của Thủy.
Mọi người trong công ty thường đùa “Cậu mà về đây sớm hơn chút là cua được em Thủy rồi đấy! Đấy nhé, giống y chang hai đứa mới yêu nhau nha! ”
Tôi cười, Thủy cũng cười đáp trả “công việc của bạn bè mà anh. Giúp đỡ bạn trong khi hoạn nạn, anh ha! ” Rồi nhí nhảnh đi về cùng.
…
Thủy lại phải đi xuống chi nhánh trong vài ngày tới cho nên hôm nay sếp đặc biệt cho Thủy nghỉ 1 ngày để chuẩn bị tài liệu và liên lạc chỗ ăn ở trong mấy ngày công tác sắp tới. Lần này so với những lần trước nhiều công việc hơn và chưa biết bao lâu mới về. Thủy tất bật cả buổi sáng mà khối lượng tài liệu chuẩn bị trước vẫn chưa đâu vào đâu, lộn xộn hết cả lên. Sếp tính là sẽ cử thêm người đi cùng, nhưng tôi lúc này đang bù đầu bù tai vào việc nêu ý tưởng quảng cáo, cũng bận không thể đi được. Mà trong phòng thì cũng đang đến lúc đi vào thực hiện chiến lược mới. Thế là đành phải để Thủy đi một mình.
Điện thoại bàn tôi reo lên liên tục từ sáng đến giờ, cứ được một lúc là hết khách hàng rồi cả sếp thay nhau gọi để xem xem tiến độ của việc đang làm thực hiện đến đâu, ý tưởng đã được triển khai chưa? Nói thật, đôi lúc muốn quăng cái điện thoại bàn đi cho rảnh nợ chứ đang đau đầu bực bội mà lại phải nhỏ nhẹ tiếp chuyện thế này thì chẳng bằng quăng mẹ nó công việc đi chỗ khác, về nhà nằm ngủ cho xong. Tôi nhấc máy và lên tiếng “Phó phòng Marketting xin nghe”
Giọng con gái quen thuộc vang lên “anh ơi tìm giúp em tài liệu cái, em quên mất lúc sáng bảo Bảo Ngọc in ra rồi thế mà quên khuấy đi không cầm về. Lại còn cả bên dự án số 23 đó nữa. Bực hết cả mình, ông Khánh ông ấy không ghi số liên lạc lại cho em rồi. Giúp em đi! ”
“Được rồi, anh sẽ làm giúp cho. Nhưng mà chắc là hết giờ làm mới qua được, bây giờ đang bực lão mập hói đây! ” Tôi trả lời, giọng có vẻ bực bội.
“Á à, dám chửi sếp nhá! Không sợ em lên báo cáo với sếp hử? ” – Giọng Thủy cười cợt.
“Rồi rồi, đọc lại những thứ cần để anh ghi lại nào! Tài liệu này… Ngọc này… Khánh này… thế đã hết chưa? ”
Tôi chưa kịp trả lời thì ông Bình vỗ vỗ vai tôi rồi bảo “lên sếp gặp kìa anh! ”
“Rồi rồi! Đợi anh một lát! ” Tôi dừng lại nghe Bình bảo rồi quay lại nói với Thủy “lát anh mang qua cho nha! ! ” Rồi cúp máy luôn.
Tôi bước vội lên phòng sếp, nghĩ chắc mẩm là quả này bị nạt tới nơi rồi. Khi tới trước cửa phòng, tôi nghe giọng sếp oang oang đang vui vẻ vang vọng khắp phòng. Cửa không khép nên tôi nhìn rõ thấy sếp đang đứng quay lưng với tôi, đang vui vẻ nói chuyện lắm. Đang giơ tay lên gõ cửa định bước vào phòng thì tôi nghe sếp bảo.
“Ông cứ yên tâm, gì chứ mông vú em ấy cứ gọi là… nhất. Đảm bảo với ông là ông chỉ muốn chơi liên tục đến sáng mà thôi. ”
“Ôi giời, lo gì, tôi cử em ấy đi rồi. Giờ đang ở nhà chuẩn bị tài liệu. Này nhé, lần này không có ai đi cùng đâu đấy, ông liệu liệu mà tiếp em ấy cho nên. Em ấy mà không sung sướng đến nơi đến chốn thì ông cứ mà coi chừng tôi đấy! ! ”
“Chuyện, lần trước tôi vừa mới thử xong. Bố khỉ, khít lắm. Ngực to lắm. Chỉ muốn… hự… hự… mãi thôi… ha ha ha… ”
Tôi nghe nhưng không hiểu, đành chờ 1 lúc cho sếp nói xong rồi mới gõ cửa bước vào. Sếp dường như đang suy nghĩ gì đó cho nên khi nghe tôi gõ cửa thì mới quay lại. Nhận ra tôi, sếp cười khì khì.
“Chiều nay thôi cậu nghỉ sớm đi, qua giúp Thủy một tay. Khối lượng công việc lần này khá nhiều cho nên có thể Thủy không chuẩn bị hết được đâu. Cậu qua giúp cô ấy đi nha, dù sao những dự án này cậu cũng biết qua rồi mà. Với lại công việc ở chi nhánh này lần trước cậu hoàn thành rất tốt, tôi tin rằng cậu sẽ giúp được Thủy nhiều. ”
Tôi hỏi sếp, có ý muốn đi cùng với Thủy lần này nhưng sếp nói rằng đang cần tôi trong việc triển khai ý tưởng mới, đồng thời mọi người dịp này cũng bận nên phải để Thủy quen dần với việc đi đến các chi nhánh khác đi.
Tôi quay lại phòng lấy tài liệu và thông tin rồi phóng xe đi đến nhà Thủy.