Hành Trình Dâm Dục - Phần 38
Tôi nằm ở phía dưới có thể quan sát được cái cách thằng bé đụ hùng hục như thế nào và cái vẻ dâm dật thỏa mãn của con bé ra sao.
Hết đụ kiểu chó, thằng bé lại ôm con bé ra tủ, tìm kiếm 1 chiếc áo ngủ mong tang lộ hết tất cả cơ thể ra khi con bé mặc vào, lại tiếp tục đè con bé áp vào tường mà địt không ngừng nghỉ. Con bé cũng sung sướng với cái kiểu hừng hực sức sống của thằng nhóc.
– Anh cho em biết… bí mật… nha! – Thằng bé hổn hển.
– Bí mật… ư… a… bí mật gì… gì… anh! – Con nhóc khó nhọc.
– Thằng người yêu em yêu em để phá trinh em thôi. Chứ nó vừa mới đi với con khác rồi! – Thằng bé ngừng lại.
– Anh nói dối! – Con bé nghi hoặc.
– Anh không nói dối! – Thằng bé sốt ruột.
– Không tin!
– Anh sẽ làm cho em tin.
Rồi thằng bé chạy ra khỏi phòng, lát sau cầm cái điện thoại theo sau và bật loa ngoài cho con bé nghe.
– Mi đang ở đâu? – Thằng bé hỏi.
– Tau đang đi công chuyện? – Bên kia trả lời.
– Đang đi với em Hương kute hả? – Thằng nhóc hỏi lại.
– Thế mày đã về chưa? – Thằng bé lại hỏi.
– Tau về nhà rồi.
– Trước khi về nhà địt con em tau được mấy phát nữa?
– Em ấy bảo là đéo có mày, nó đéo cho tao đút vào nữa. Cho nên chán quá tau về rồi!
– Mày dại thế, cứ đè ra mà hiếp chứ ai để em ấy đồng ý! Như lúc nãy tau đè ra mà địt, thế là em ấy tự nhiên cho địt đấy thôi.
– Tau không được như mày! Mà đang làm gì mà có tiếng con gái vậy!
– Ưm… từ mà em! A… Thôi tao cúp máy đây! Đang dở dở với em Hương.
Tít tít…
Con bé rưng rưng khóc, rồi hai đứa cứ trần truồng mà ôm nhau lên nhà. Còn tôi đợi 1 lúc cho yên tĩnh rồi thì bò ra khỏi gầm giường và đi xuống nhà.
Quỷ tha ma bắt, hôm nay sao mà xui thế không biết.
Tôi mở cửa nhẹ nhàng rồi bước ra ngoài đường, kiếm một quán nước gần đó sà vào. Xong xuôi, vẫn chưa thấy Thu về, tôi gọi điện cho Thu bảo là tôi có công việc rồi về trước.
Bẵng đi một thời gian sau, khi công việc đã thu xếp ổn thỏa, tôi cũng chẳng nói gì về chuyện này với Thu cả, cứ để thời gian trôi qua.
Hà Nội – điểm đến trong dự tính đã ở trước mắt. Rồi cũng đi khỏi cái đất Quảng Ngãi hừng hực lửa thiêu này rồi.
Hà Nội – hành trình mới, điểm đến cũ của tôi lại bắt đầu