Hành Trình Dâm Dục - Phần 28
Gần 6 giờ sáng, tiếng lách cách đánh thức tôi dậy trong giấc mộng chiêm bao.
Vân đang chuẩn bị đồ ăn sáng cho tôi ở trong bếp. Tôi tỉnh lại ở phòng khách, nằm im ngắm nhìn Vân đang chăm chú làm. Nghĩ lại, đêm qua quả là một đêm nồng nhiệt và mê ly. Cái cảm giác được “yêu” người mình yêu thật sự là thỏa mãn và mang lại hạnh phúc cho mình chứ không phải là kiểu cứ lên giường là dùng hết sức mà đút cu vào rồi bắn xối xả ra.
Cái bộ đồ đêm qua vẫn còn được vứt ở bên cạnh ghế ngồi, Vân mặc một chiếc váy xanh dương ôm sát sàn sạt người, lộ ra cặp mông nẩy nở mà hôm qua tôi chưa kịp ngắm nhìn. Giờ đây nhìn Vân thoăn thoắt với hàng loạt thứ ở trên bếp, tôi lại cảm thấy một niềm hạnh phúc đang trào dâng trong trái tim tôi. Một gia đình ấm áp, chồng đi làm còn vợ chuẩn bị chu đáo việc nhà. Còn gì hơn là một mái ấm đơn sơ đến giản dị như vậy.
Vừa tạo ra những tiếng lạch cạch trên bếp, Vân vừa lắc lư theo bài hát trong máy nghe nhạc đang đeo trên tai, thi thoảng còn dừng lại rồi đứng ngoáy mông liên tục làm cho tôi bật cười vì cái hành động nhí nhố đó.
Tôi tiến đến đằng sau Vân, nhẹ nhàng. Vân mải chăm chú nghe nhạc cho nên cũng chẳng biết tôi từ lúc nào xuất hiện ở sau lưng, đang ngắm nghía từ đầu xuống đến hông, rồi ngồi sụp xuống mà ngắm bộ mông đang lắc lư theo tiếng nhạc. Bất ngờ tôi nhào đến ôm lấy bộ mông nẩy nở của Vân, đầu tôi dúi hẳn vào giữa khe mà hôn hít, mà cắn nhẹ làm Vân giật mình đến nỗi làm rơi cái bát đang cầm kêu lên một tiếng thất thanh. Ngoảnh lại thấy tôi, Vân cố sức đẩy đầu tôi ra khỏi mông nhưng không được, tôi đời nào lại để vuột mất nó lúc này.
– Thôi mà anh! Để em tập trung chút nào!
– Ư ư… ưm… – Tôi chỉ ú ớ vì mồm đang bận cắn xé tấm vải che phía sau mông Vân.
Luồn hai tay xuống dưới cầm mép váy kéo lên cao, tôi vùi đầu vào mà liếm lấy âm hộ của Vân, bộ mông ép chặt vào mặt tôi có cảm giác mát lạnh đặc trưng làm tôi thích thú. Tôi mặc cho Vân giãy dụa hay gượng ép, cứ thế mà liếm mút, cứ thế mà nhào nặn và bóp cho đến thỏa mãn mà thôi.
Tôi đứng dậy ôm lấy ngực tròn của Vân từ phía sau, kẹp thằng nhỏ giữa cặp chân nõn nà rồi thì thầm vào tai Vân:
– Em thật là khiêu gợi. Anh muốn…
Nói rồi tôi lấy sức từ từ đưa con cu ra vào một cách từ tốn giữa háng Vân. Vân ú ớ khép chân lại nhằm để tránh khỏi bị tôi đưa con cu vào âm hộ như một phản xạ để phản kháng. Nhưng có ngờ đâu ý tôi không đưa vào mà muốn cà cà con cu trước âm hộ. Thế là con cu của tôi được ép khít rịt, rất đúng với ý tôi, cảm giác sung sướng bỗng nhiên ập đến tận đầu.
Tôi luồn hai tay xuống dưới váy, rồi luồn lên trên kéo theo cả chiếc váy được vén lên cao và hai bàn tay dừng lại ở hai trái đào tiên mà nắn bóp. Khuỷu tay tôi kẹp lấy hông Vân mà kéo về làm phía trên của Vân hướng về phía trước, hai tay Vân phải chống lên thành của bồn rửa mới giữ được thăng bằng. Người tôi từ đêm qua đến giờ trải qua bao nhiêu trận mây mưa điên dại, vẫn còn chưa mặc quần áo vào mà để trần truồng làm cho “cậu nhỏ” cứ giương lên cao ngạo nghễ và chọc thẳng xiết vào mép âm hộ của Vân.
– Thôi mà anh, mới sáng… a… ư…
Giọng nói của Vân đứt quãng bởi sự tấn công của tôi. Cuối cùng, sau một hồi thụt ra thụt vào chà xát âm hộ thì con cu của tôi đã bình tĩnh mà tiến vào nơi mà nó đáng phải tới.
Rút ra từ từ, tôi lấy sức tọng vào một phát thật mạnh, rồi lại lấy ra và tọng tiếp vào. Từng phát một, từng phát, từ từ và dứt khoát. Tôi thì thầm vào trong tai Vân
– Ướt như thế này thì anh thôi… làm… sao… sao… được. – Tôi gằn giọng rồi lấy sức đụ Vân những phát mạnh hết sức.
Buổi sáng sớm thoải mái có khác, con cu của tôi ra vào không biết bao nhiêu lần. Vân lúc đầu còn ngăn cản, nhưng rồi dần cũng hướng người ra phía trước và oằn người nhô mông lên phụ tôi. Cặp vú thõng xuống được tôi nâng niu chiều chuộng, bóp liên hồi không ngừng nghỉ, còn mông thì vang lên tiếng phành phạch liên tục không thôi.
– A… ư… ha… ha… hư… hơ… a… ư… ơ…
Những tiếng rên rỉ phát ra từ cái miệng nhỏ xinh của Vân. Mùi hương thơm nồng tỏa ra từ mái tóc của Vân làm tôi cảm thấy thật dễ chịu, chắc là do Vân vừa mới tắm xong nên mới thơm đến như thế. Mùi hương càng kích thích tôi dữ dội hơn. Tôi dừng lại một chút, đưa hai tay xuống dưới banh háng Vân ra rộng hơn một chút rồi mím răng mím lợi mà bắt đầu tăng nhịp nhanh hơn.
Tiếng nhạc phát ra nhỏ xíu, tiếng rên rỉ ỉ ôi cộng với tiếng hừ hự đầy cố gắng của tôi hòa quện thành một không gian đầy chất kích thích. Tôi đút vào rút ra không biết bao nhiêu lần, cũng không biết là trải qua thời gian bao lâu. Lúc thì banh ra mà đút vào kịch liệt, khi thì lại ép đùi vào tận hưởng cái cảm giác được bao bọc, được xâm chiếm nơi thần bí của Vân một cách khó khăn. Vân lúc thì hưởng ứng tôi đầy dâm đãng, lúc thì lại như cô gái mới cưới đầy e thẹn, khép chặt lại và kháng cự làm cho cu tôi đút vào đầy khó khăn. Nhưng càng khó khăn, tôi càng cố gắng vì âm hộ của Vân những lúc như thế bỗng nhiên khít rịt làm tôi mơ tưởng đến cảnh phá trinh của vợ yêu.
– Ơ ơ… hư… ha… ư… anh ơi… ư… ơi… Em ra… a…
Nói xong rồi Vân nắm chặt lấy thành bồn rửa, hai chân khép chặt lại làm cho con cu tôi không thể tiến vào. Tôi đợi vài giây cho Vân thỏa mãn rồi bất thình lình nắm chặt lấy hai vú của Vân làm điểm tựa mà đẩy con cu vào một cách mạnh mẽ.
– Thôi anh! ! – Vân khó chịu.
– Thôi nào! Mới có một lúc thôi mà! ! – Tôi thì thào trong khi không ngừng lôi ra đút vào một cách chậm rãi.
Nước dâm thủy đã khô, âm hộ Vân tỏ ra rất rít và cũng rất khó để có thể đút vào. Vì thế nên tôi chỉ còn một cách là dừng lại, ôm lấy thân hình và áp lên lưng Vân từ phía sau rồi thở hồng hộc.
Hai đứa đứng với tư thế này một lúc rồi Vân gỡ tay tôi ra, bảo tôi đi tắm rửa.
Tôi cười hì hì…
– Sao sáng nay em ra nhanh thế! !
Vân lườm yêu tôi một cái thật là yêu rồi chun cái mũi to tròn lên mà nói nhỏ.
– Anh đi mà hỏi vì sao buổi sáng cái của anh nó lâu ra thế ấy! !
Tôi lè lưỡi làm mặt cười trêu Vân rồi bước vào phòng tắm mà tắm rửa. Lúc tôi bước ra thì đã thấy Vân dọn dẹp xong bàn ăn và vừa dọn dẹp những thứ đổ vỡ do… tôi bày ra lúc nãy.
Tôi mặc quần áo xong, bước ra ôm lấy Vân từ phía sau một cách âu yếm. Hôn nhẹ nhàng lên cổ Vân, tôi thủ thỉ:
– Hay sáng nay anh điện lên xin nghỉ ở nhà với em nha!
Vân lườm tôi bướng bỉnh, hếch mùi xì tôi một cái.
– Chỉ được cái…
Rồi bẽn lẽn cúi đầu không nói thêm câu gì.
Tôi thì thào bên tai Vân.
– Coi kìa, coi vợ yêu của tôi đang bẽn lẽn kìa! !
Cổ thon của Vân lại đỏ ửng lên, làn da mỏng manh lúc đỏ hồng thật là tuyệt đẹp.
– Nói thế thôi, chứ sáng nay trên công ty có việc bận không thể ở nhà được đâu! – Tôi cười hì hì rồi nói với giọng nửa đùa nửa thật với Vân.
Chúng tôi ngồi vào bàn ăn mà gần như không nói với nhau câu nào. Vân thì cứ cắm cúi ăn một cách lơ đãng, dường như đang suy nghĩ điều gì đó. Còn tôi thì vừa ăn vừa mải ngắm Vân. Đôi khi Vân dừng lại ngẩng đầu lên, bắt gặp ánh mắt đầu yêu thương của tôi lại bẽn lẽn không nói mà tiếp tục cúi xuống ăn tiếp.
…
Tôi đến công ty khá muộn so với thường ngày. Uể oải sau những gì vừa mới trải qua đêm qua, tôi lờ đờ đi vào văn phòng, ngồi vào bàn rồi xoay ghế lại ngoảnh ra cửa sổ, tính là sẽ nhắm mắt thư giãn một lúc đã, rồi sẽ làm việc sau.
– Thưa anh, sáng nay có một người bên chi nhánh đến để tìm hiểu và đề xuất một số kế hoạch phát triển riêng cho chi nhánh vào thời gian tới! – Giọng của Hoa vang lên đánh thức tôi dậy.
Khó chịu vì đã bị đánh thức lúc đang mơ màng, nhưng do tôi không muốn ai biết là mình đã ngủ gật cho nên giả vờ như không biết, quay lên tính sẽ dạy dỗ Hoa một trận. Nhưng trước mắt làm cho tôi thẫn thờ.
Chiếc cổ áo xẻ xuống thật sâu làm lộ rõ hai nửa bầu vú mơn mởn đang bày ra trước mắt tôi. Hoa đang tư thế trình báo cáo cho tôi và không để ý đến ánh mắt cũng như vị trí mà tôi đang thưởng thức, đang đứng im chờ tôi nói. Khi tôi thưởng thức cho no nê con mắt, Hoa chợt ngẩng lên, tôi cũng bừng tỉnh, vờ như không thấy hay không để ý đến điều gì, liền cầm tờ thông báo lên đọc.
– Trước đến nay tôi nhớ đâu có việc này nhỉ? – Tôi lắc đầu thắc mắc.
– Vâng anh! Cái này là do giám đốc nói với anh vài ngày trước nhưng anh không để ý, nên em…
– Thôi được rồi, cái này để cho cậu Hà lo đi! – Tôi đưa tờ thông báo lại cho Hoa rồi thản nhiên ngồi làm việc tiếp.
– Nhưng thưa anh! Giám đốc…
– Còn chuyện gì? – Tôi ngắt lời Hoa không để cho cô nói hết câu với vẻ cáu gắt.
– Giám đốc bảo rằng anh đã từng làm việc với người này cho nên mới bảo anh hướng dẫn cụ thể về những công việc đang…
– Thôi thôi thôi… – Tôi xua tay. – Tôi không có quen ai ngoài ấy hết, cứ bảo với cậu Hà đi lo việc này giùm tôi đi. Tôi đang bận lút đầu đây, cô không thấy hả? Hơi đâu mà…
Rồi tôi nhìn thẳng vào mắt Hoa với vẻ khó chịu và rất bực bội làm cho Hoa cuống quít rút lui, sau đó tôi trở lại với công việc của mình.
“Phải hoàn thành những gì còn lại để chiều nay còn họp, xong rồi về, rồi… với vợ yêu nữa chứ! ”. Tôi tủm tỉm cười một mình rồi cầm xấp tài liệu trên bàn, xoay người lại về hướng cửa sổ và bắt đầu chăm chú đọc.
– Thưa anh, em mới từ công ty… – Một giọng nữ Bắc vang lên sau lưng tôi có vẻ quen quen.
Dường như tôi đã nghe cái giọng nói và kiểu nói này lúc nào đó rồi. Quay lại, tôi thấy một cô gái đang đứng nghiêng trước mặt cậu Hà và trình bày về chuyện của mình.
Nhìn kỹ, tôi thấy cô này nhìn bề ngoài cũng được. Mông tròn nở nang, chắc chắn, chân thẳng ro và đẫy đà. Eo thon, ngực hơi nhỏ và có một mái tóc được búi lên gọn gàng. Chiếc áo ngắn tay để lộ ra bắp tay trắng ngần và trơn mứt của người ít bước ra ngoài đường, ít trải qua nắng gió ngoài đường xá.
Tôi chăm chú nhìn cô gái từ trên xuống dưới. Cả mái tóc, cả thân hình này lẫn cả cách ăn nói này. Cuối cùng tôi vẫn không nhớ ra là tôi đã bắt gặp ở nơi đâu, vì tôi chưa nhìn rõ được khuôn mặt của cô gái.
Cô gái được Hà chỉ một số việc cần tìm hiểu và một số tài liệu tham khảo xong trong hôm nay, sau đó đi cùng Hà đi vòng xung quanh để tìm hiểu một chút về công ty. Lúc cô xoay người lại, nhìn thấy tôi thì bất chợt giật thót người.
– Kẻ trộm… – Rồi cô giật thót người như nhớ ra đây không phải là nơi ngoài đường ngoài chợ, vội đưa hai tay lên che miệng mình lại. Sau đó, dưới ánh mắt tò mò của Hà cùng những người xung quanh, cô cúi người xuống một cách lễ phép và chào tôi – Em chào anh!
– Bà già! – Tôi há hốc mồm thẫn thờ một lúc lâu sau mới khép lại được. Hóa ra người mà giám đốc hói bảo là tôi quen là cô này đây.
Mọi người nhìn chúng tôi một cách tò mò và ngạc nhiên.
– Hóa ra hai người quen nhau từ trước! Thất lễ quá! ! – Hà nhận ra việc tôi quen với cô gái, liền quay lại nhìn tôi bối rối.
– Không sao, không sao! Cậu cứ làm như những gì cậu dự tính đi! – Tôi khoát tay xua xua vài cái rồi mỉm cười nói với Hà.
Hà và cô gái bước ra khỏi cửa rồi đi xung quanh công ty. Tôi lại trở về với công việc, tỏ vẻ ngán ngẩm cùng với ngạc nhiêm, vì bỗng nhiên không ngờ tới một lúc nào đó, tôi lại có thể gặp lại cô trong một hoàn cảnh như thế này.