Hành Trình Dâm Dục - Phần 15
Hiệp cũng vừa đi công tác xa về sau Nga một vài ngày.
Xem ra mọi chuyện tôi lo lắng về việc Nga sẽ tỏ ra chán Hiệp chỉ là lo hão. Nga vẫn yêu thương Hiệp như trước, không hề có một dấu hiệu nào khác lạ xảy ra. Hiệp yêu vợ vô cùng, nâng niu Nga như nâng niu công chúa.
Nhưng những điều đó mới làm cho tôi đau đầu. Hiệp là đứa thật tính và yêu vợ. Tuy rằng có hơi bảo thủ nhưng lại là đứa kiên định nhất và khó thay đổi nhất. Hiệp rõ ràng trong hầu hết mọi chuyện và không hề khoan nhượng nếu như không nhận thấy ý kiến của mình sai. Cho dù nhiều lúc, chính kiến không phải lúc nào cũng đúng.
Tôi biết thế nên đành dấu đoạn phim ở trong máy đi, di chuyển nó sang nơi khác và khóa nó lại đề phòng có người nào, hoặc Thủy, cầm nghịch điện thoại tôi thì mọi chuyện sẽ hỏng bét. Những bức ảnh của Thủy tuy rằng có khiến tôi ngắm nhìn nhiều trong lúc đi xa, nhưng tôi cũng không chắc Thủy sẽ để yên nếu như tìm thấy đoạn phim hôm đó. Nhiều khi, đề phòng một chút sẽ tránh cho mình nhiều rắc rối xung quanh.
Tôi vẫn bình thường làm việc. Thi thoảng vẫn rủ cả nhóm về nhà tổ chức ăn uống cuối tuần. Coi như mọi việc chưa bao giờ từng diễn tra trước mắt. Coi như hôm đó, người con gái ấy không phải là Nga, coi như cô em sexy trong ảnh không phải là Thủy.
Một số lần tôi thấy Nga nghe điện thoại một cách lén lút, giật mình khi quay lại thấy tôi ở phía sau. Có đôi lần, Nga từ chối điện thoại rồi chuyển sang nhắn tin như sợ người khác bắt gặp. Tôi biết, hậu quả của những cuộc tình vụng trộm.
Hiệp không bao giờ nghe điện thoại giữa chừng hay trong khi cả nhóm gặp mặt. Hiệp cũng chẳng nhắn tin cho ai bao giờ, có chăng thì gọi lại luôn cho nhanh. Đơn giản bởi vì điện thoại của Hiệp luôn luôn để ở chế độ im lặng lúc mọi người gặp mặt. Và chỉ gọi lại những cuộc gọi nhỡ trong lúc chúng tôi nghỉ xả hơi sau buổi ăn uống mà thôi.
Mọi việc vẫn diễn ra suôn sẻ.
Dũng vẫn bận rộn với các công trình. Đặc thù của công việc khiến Dũng thường xuyên bất ngờ đứng dậy đi ra ngoài nói chuyện trong khi chúng tôi đang ngồi ăn. Vì thế chúng tôi chẳng biết Dũng có chuyện gì.
Hải và Vân thì bình thường, bình thường hơn bao đôi vợ chồng trẻ khác. Cả hai có sự chín chắn hơn so với tuổi, sự quan tâm vừa phải đến nhau và hơn hết là luôn tôn trọng bí mật của nhau. Không bao giờ Hải mở miệng hỏi ai gọi điện cho Vân, cũng không bao giờ Vân mở miệng hỏi Hải. Cả hai sẽ tự nói ra trước mặt nhau nếu như đó là điều cần thiết. Còn nếu không thì cũng im lặng với nhau.
Tôi buồn cười nhất là thái độ của Thủy.
Trong cả 4 người, Thủy luôn đối xử với cả 4 như nhau. Không thiên hẳn về chồng mình là Dũng, Thủy cũng thân mật với cả Hải, đôi khi còn vô tư níu lấy tay Hiệp kéo đi đâu đó mua đồ. Nhưng là với tôi, tôi không nhận ra được sự khác thường nào và cũng không biết được rằng Thủy mến ai thông qua cách đối xử này. Lúc nào Dũng nhận điện thoại mà chạy ra ngoài, lúc vào Thủy sẽ nói bóng gió “Em yêu nào gọi vậy anh! ” Dù biết dù không đó là chuyện công việc. Dũng thường đáp trả “của cô em xinh đẹp, mông to ngực nở gọi! ! ” Rồi cười hề hề, nhìn Thủy ghen tức.
Lúc Thủy nhận điện thoại mà có giọng con trai phát ra, Dũng sẽ lườm lườm “bồ gọi lúc chồng có nhà, to gan nha! ”. Và Thủy thường đáp trả bằng cách chun mũi lên “uh thì bồ gọi đấy, kệ em! Bồ đẹp trai lắm đấy! ” Rồi cười tít hết cả mắt.
Hai vợ chồng người đùa qua, người trả ngược lại, không ai nhường ai và cũng không ai biết ai như thế nào. Nhưng chỉ có một điều chắc chắn rằng Dũng là lá chắn vững chắc nhất để Thủy nương tựa vào. Và Thủy cũng là hậu phương vững chắc nhất cho Dũng yên tâm công tác. Hai người luôn quấn quít không rời xa nhau lấy một giây kể từ khi cưới nhau đến giờ.
Rồi chúng tôi lập ra quy định bất thành văn luôn. Cứ cuối tuần là tập trung tại nhà một người nào đó trong nhóm, tổ chức ăn uống và xả hơi cuối tuần. Chừng đều đặn một vài tháng tất cả lại tổ chức đi chơi vào ngày chủ nhật, có khi xin phép công ty đi đến tối mịt thứ hai hôm sau mới về.
Những buổi đi chơi khiến chúng tôi ngày càng gần nhau hơn. Thủy với tôi, mà không chỉ có tôi mà còn với Hiệp và Hải, ngày càng quấn quít hơn. Nga càng ngày càng tỏ ra bạo dạn và khêu gợi hơn khi có Hiệp luôn bên cạnh.
…
Tôi được chuyển sang phòng kế hoạch làm phó phòng thay cho một vị chuyển đi công ty khác. Là “lính khác ngành”, tôi bất ngờ khi sếp chỉ đích danh tôi thay thế mà không hỏi hay chờ ý kiến của ai cả. Nhưng tôi đoán được điều gì xảy ra khi sếp luôn ưu ái tôi từ sau đợt công tác trước tới giờ.
Thủy vẫn làm ở vị trí cũ. Vậy là từ nay trở đi tôi không còn được gặp Thủy hàng ngày trong phòng làm việc nữa rồi. Không được chống tay ngắm Thủy đi lại với bộ ngực phập phồng nảy tưng tưng theo từng nhịp bước. Không được nhận những cái lườm yêu lém lỉnh và cử chỉ như vô tình đưa tay lên vuốt ngực của Thủy mỗi khi bắt gặp ánh mắt tôi hau háu nhìn.
Tôi ngập đầu trong việc tiếp quản nhiệm vụ mới trong ánh mắt ngạc nhiên của đa số nhân viên trong phòng. May mà một số việc tôi đã quen trước đây khi ở phòng bên kia cho nên tôi cũng không đến nỗi phải học lại mọi thứ từ đầu.
Tài liệu về hợp đồng, báo cáo hàng năm, lưu giữ hồ sơ và vạch kế hoạch cho từng đợt. Tất cả tài liệu được bày ra trước mắt làm tôi hoa lên. Mặt nhăn nhó, nhưng tôi vẫn phải đọc hết cả chồng tài liệu để nắm rõ hơn nhiệm vụ của mình.
Nhờ mọi người chỉ bảo, nhất là anh Việt trưởng phòng giúp đỡ mà tôi về cơ bản đã nắm được rõ tình hình và nhiệm vụ của mình cũng như của phòng này trong thời gian sắp tới. Và cũng vì sự giúp đỡ tận tình này mà khiến tôi liên tục dành thời gian quý báu của buổi trưa vùi đầu vào tham khảo tài liệu. May mà có Thủy giúp tôi mua cơm hộp mang đến tận phòng. Nếu không tôi cũng chẳng biết được cuối cùng thì mình có còn nhớ bữa ăn trưa hay không nữa.
Tôi và Thủy hai đứa dạo này thường ngồi ăn trưa với nhau ở trong phòng của tôi. Tuy không phải là phòng riêng như của anh Việt nhưng phòng tôi cũng gọi là phòng riêng khi buổi trưa tất cả mọi người lo đi ăn, chỉ còn mỗi mình tôi trong phòng. Lúc rảnh thì tôi ngồi ăn với Thủy, lúc bận thì Thủy đút cho tôi ăn. Tình cảm dạt dào, yêu thương tràn ngập. Nhiều lúc tôi cũng phân vân không hiểu là cuối cùng ai là chồng của Thủy đây. Tôi hay Dũng? Mà với cách đối xử thế này, có khi Hải và Hiệp nếu ở bên Thủy cũng được như tôi cũng nên?