Hạnh Phúc vì Có Em - Chương 3
Thứ hai đầu tuần, thức dậy ể oải làm vệ sinh cá nhân xong, bôi ít nước mắm í quên bôi hoa vào người(bôi nướm mắm thì chỉ có chó mới thích)còn nhỏ mà ngựa kinh khủng. Sau đó em xuống lầu thì gặp ông bà nội và cô Quỳnh Anh đang ăn sáng trứng gà ốp la với bánh mì.Em thấy thế liền nói trứng gà Ốp la này bà nội làm hả chứ con không tin cô Quỳnh Anh làm đâu, Cô liền nói:
Cô làm Sinh có ăn không? không ăn thì thôi.
ăn chứ Cô Quỳnh Anh cho cháu đĩa trứng đi
Có tin cô làm không?
Dạ tin
Ông bà nội thấy thế thì tủm tỉm cười rồi nói: Này Quỳnh Anh bác nói cháu cứ quất cho nó chừa chứ thằng được hai bác chiều nên nó hư lắm.
Thấy chưa Sinh hư lắm đo có ngày cô sẽ cho Sinh ăn đòn.
Ông bà nội chẳng bênh vực con gì hết.
nói rồi em đứng dậy chào ông bà và cô Quỳnh để đến trường,đến lớp thấy ôi thôi chán ơi là chán,lớp cũ, bàn nghế cũ, bạn cũ Chán” Chơi nhiều cũng chán, học nhiều cũng chán, giáo viên giảng mặc giáo viên, trò mặc trò chơi. Đang ngẫm nghĩ mau mau về nhà gặp cô Quỳnh Anh cùng hát và chọc cô cho vui…Ôi chẳng lẽ thương rồi sao…. thì có tiếng gọi:
Sinh em đứng lên
Da(chết bố mày rồi con ạ)
Em hãy trả lời cho cô biết bốn vị tướng đã theo lý bi( Lý Nam Đế)
Thưa cô những vị tướng đã theo Lý Nam Đế: Triệu Túc, Pham Tu, Tinh Thiều và Triệu Quang Phục.
Đúng rồi giỏi cô cho 10 điểm ,phù teo vãi đái bị 1 điểm thì bỏ bu.
Xong tiết học em dọt về đói bụng em suy nghĩ Cô Quỳnh Anh vào bếp chế biến món ăn gì cho gia đình Hay em nên các hàng quán mua cơm tay cầm cho chắc, nghĩ nhưng cũng lê lết chân về nhà. Đến nhà thì em đã thấy Cô Quỳnh Anh đón em ở của.
Sinh đi học về rồi hả, rửa tay đi rồi ăn cơm.
xườn non ram mặn, canh bí hầm thịt
em quất một hơi 4 chén…cô Quỳnh Anh nhìn em rồi nói:
nam thực như hổ nữ thực như miêu
em đối lại Nam thực như hổ, nữ thực nhu trâu.
Cô Quỳnh Anh dí vào đâu tôi: dám nói cô như trâu hả?
Ăn xong hai cô cháu rửa bát… rồi cô ở nhà ngoan nhe cô đi học đây…
Dạ
Rồi một buổi chiều lặng lẽ trôi đúng là buồn như con chuồn chuồn… con ngu thì không dùng con gì để mà diễn tả các bác à, em lại lấy đàn ra để gãy như muốn giết thời gian, người đời thường nói chờ đợi là hạnh phúc, nhưng em thấy đúng là chán như con gián các bá à. Em đàn rồi hát nhiều bài cuối em thêm một bài của Nhạc Sĩ Tâm Anh Phô Đêm.
Phố đêm đèn mờ giăng giăng Màu trắng như vì sao gối đầu ngủ yên, Phố đêm nhiều lần suy tư Ghi nhớ còn trong đời Những ngày thương tích lớn.Mây đen làm úa trăng gầy Cho nên còn tiếng say mềm Trước thềm ngàn lời vu vơ Vì người hay mơ dòng đời như thơ.
Nhớ ngày nao hoa nắng ngủ trên cây Thương lá vàng úa tan.Mây bơ vơ bay khắp nẽo vô tìnhCho người yêu ước mơ Người đi khai phá nét kiêu sa Tuy lính chiến xa nhà mà vẫn luôn yêu đời Bằng câu ca tiếng cười Tìm vui trong giấc mơ Dù bâng khuâng chữ ngờ
Phố đêm lạc loài hương yêu Chìm đắm như hàng cây giá lạnh ướt mềm.Phố đêm chờ người phong sương Chinh chiến từ lâu rồi
Có niềm riêng hay ước Cho tôi mười ngón thiên thần Cho tôi mười ngón thiên thần Để rồi dìu người tôi yêu Dìu người đang yêu Và người chưa yêu.
Bô thất sao mà hát những bài buồn vậy?
quay lại thì cô Quỳnh Anh đã vê…. Con không có cô à.
ừ hôm vừa rồi hát bài gì Gà Chiên gì đó nghe buồn cười.
Ồ thì cháu chế từ bài: Chuyện tình cô gái bán Sầu Riêng đó mà. Thì cháu chến ra từ câu " có ai mua sầu riêng, có ai mua sầu riêng hãy dừng chân bên quán em, em đây bán sầu riêng nhưng em không bán tình duyên thành câu "Có ai mua gà chiên, có ai mua gà chiên hãy dừng chân nơi quán em, em đây bán gà chiên nhưng em cũng là một thằng khùng khùng điên điên".
Cô muốn cháu thêm một nhạc chế nữa không?
Sinh hát đi cô nghe đây.
Bài hát Khi xưa Ta be của nhạc sĩ Phạm DuyKhi xưa đôi ta bé ta chơi ?đôi ta chơi bắn súng khơi khơi.Chơi công an đi bắt quân gian Hiên ngang anh giơ súng ngay tim: Bang! Bang… thì em hát là khi xưa tôi bé tôi ngu tối lấy giây thung tôi bắn vô cu… bang bang
Cô quỳnh anh nhéo hông em: hát chi bậy bạ, quỳnh Anh không chơi với Sinh Quỳnh anh đi đi nấu cơm đây. Thôi không hát nữa bắn vào mà bang bang thì có ngày rụng mẹ nó thôi, thế là hai cô cháu đi nấu cơm.