Hạnh Phúc vì Có Em - Chương 2
Khi mở mắt ra thỉ ôi đã 6 giờ tối, em vội bước xuống rủa mặt, rồi chầm rãi bước lên lầu, nhìn ra ngoài sân ánh nắng chiều đã nhạt rồi,khu cư xá yên lặng tĩnh mịch quá, Em chậm rãi bước vào phòng ngội lên nghế rồi dạo mấy cung đàng guitar cùng hát lên bài ca: Chuyện tình không Suy tư của nhạc sĩ Tâm Anh:
"Tình yêu mới vừa hôm qua, Mà nay mắt trông mắt cay, Lệ nhòa tan nguồn tin yêu Lệ nhòa trôi cơn mê đầy, Người yêu giờ xa xôi lắm
Cướp mất thương yêu, Em khóc cho ai đêm nay, Ai khóc cho em ngày mai,Người yêu khóc tình ngu si Lệ khô đắm môi tím mi
Lệ tràn trôi tình yêu anh Lệ tràn suy tư mang về Người yêu gầy xanh xao quá Đánh mất thương yêu Em khóc cho ai đêm nay
Ai khóc cho em ngày mai Thôi em về, thôi em về Dù anh hay vô tình,Vì em, em còn suy tư Xa anh rồi, xa anh rồi
Còn đâu, còn đâu nữa Tìm đâu mắt môi người yêu Tình yêu sao còn suy tư Người đi đã vui chốn xa Người tình xa tầm tay em
Người tình xa em đi rồi Người ơi còn thương chi nữa Giết chết thơ ngây Em khóc cho em đêm nay Ai khóc cho em ngày mai". Em chơi hết nguyên bản luôn khi hát thì có tiếng vỗ tay em giựt mình quay lại thì ra là cô Quỳnh Anh đứng đó nãy mà em không biết.
Sinh đàn và hát hay lắm đó
cháu cám ơn cô cháu chỉ nghêu ngao cho vui thôi.
thì có thi đàn và hát ở trường cháu được hạng nhì
vậy hả…. vậy thì hay quá rồi…
nhưng mà chỉ có hai đứa thi thôi nên cháu đứng hạng nhì..hihi
xí vậy mà cũng nói.
Thôi Cô đi tắm đây…
Ừ thì thì cô đi tắm đi chứ đây mùi chua loét cháu chịu không nổi( nghĩ lại thấy liều vãi các bác à)
cô ấn ngón trỏ vào đầu : Xí coi chừng cho ăn đòn nghe chưa.
Nhìn cô bước đi mà suy nghĩ vớ vẩn, sau cùng thi em cũng phải Dẹp bỏ mấy hình ảnh vớ vẩn ra khỏi đầu, chạy sang nhà thằng bạn mặc khố ( ý quên nhà thằng bạn nối khố) mấy đưa bạn tôn em là "LÃO ĐẠI" chúng em hát karaoke, rồi múa võ karate, làm ly sâm bổ lượng với sâm bổ ngữa cho mát cái bụng, rồi cùng nhau chạy đi vòng vòng thoải mái cái đầu. Nghĩ về cô Quỳnh Anh thì dáng cô đúng lá dáng chuẩn Dáng cô dong dỏng cao, hơi đậm người chút.Dáng cô thì em phải dùng ngôn ngữ gọi là nhìn múp, ờh đúng rồi nhìn múp cực kỳ.
Lão đại hôm nay lão đại vui thế cua được em nào hả?
Cua cái con khỉ lâu lâu lắm mới được vui vẽ thì thoài mái đi.
Vui đám bạn đến gần mười giò thì em vội vàng về nhà, đên nhà thì thấy cô Quỳnh Anh đang ngồi đọc tiều thuyết ngó một hồi mà em thấy Đứng ngó thì cũng ko ổn, mình kiếm chuyện để nói ngay:
Cô chưa ngủ à
Chưa cô chờ Sinh về mới ngủ
Sao dậy sợ ma à
Xí Cô chỉ Sợ Sinh thôi
nè Sinh ăn trùm ruột không cô làm đó…
Thôi cháu không ăn đâu …. món này chỉ để cho con gái ăn thôi
Xí không ăn mà nước miếng nuốt ừng ực kìa…Cô bóp miệng em và nhét trùm ruột vào, công nhận ngon thật các bác à.
Thôi cháu mệt rồi… cháu đi ngủ
ừ ngủ đi ngày còn đi học đó dậy trễ là tui nhéo tai đó nhe.
Cô đá lông nheo rồi em đi vào phòng ngủ,hôm nay là ngày Chủ như những ngày nào nhưng lòng em lại thổn thức, phải chăng sự thổn thức của một chàng trai mới lớn đang chập chững bước vào đời. Em cố gắng xua mọi ý ra khỏi cái nhỏ bé….và em lại nhớ đến lời hát Con thuyền không bến của Cố Nhạc Sĩ Đặng Thế Phong: Ánh trăng vàng chiếu , một con thuyền trong đêm thâu, trên sông bao la thuyền mơ bên nơi đâu. Con thuyền sẽ đi về đâu…. suy nghĩ mãi mệt quá thôi đành phải đi ngủ để ngày mai còn đi học không ngủ chắc ngày em lên đối nằm phủ cỏ luôn… nghĩ đến đó thì em duỗi hai tay hai chân rồi thở theo nhịp bốn thì một hai ba bốn rồi khò khò cho đên hôm sau.